Trong ngũ đại đế quốc trên Hằng Nguyên Đại Lục, Long Ngữ Đế Quốc có thực lực tuyệt đối xếp ở ba hạng đầu.
Ngoại trừ Ám Sâm Đế Quốc, Thú Nhân Đế Quốc, Quang Minh Giáo Đình tối kỵ đó là Long Ngữ Đế Quốc .
Bởi vì, sau lưng nó là chủng tộc cường đại nhất - Long Tộc - sống trên Long Đảo ngoài hải ngoại.
Có thể nói sau này, sau lưng Hi Nhĩ gia tộc chính là Long Tộc.
Ở Hằng Nguyên Đại Lục, không ai dám hoài nghi sự cường đại và khủng bố của Long Tộc, cho nên, tin tức nhị nữ nhi Đỗ Mộng của Đỗ La Tư sắp sửa gả cho đại hoàng tử Long Cực của Long Ngữ Đế Quốc đối với Hoàng gia mà nói, không thể nghi ngờ là sét đánh giữa trời quang.
Trên mặt Hoàng Hùng và Triệu Dong tươi cười dần biến mất, càng ngày càng cau mày.
Cả Hoàng gia trên dưới như bao phủ một tầng mây đen, khi Hoàng Long khởi hành đi Thần Phong Học Viện báo danh tân sinh, Hoàng Hùng cùng Triệu Dong cũng không có bao nhiêu ý mừng.
Ở đại môn phủ viện Hoàng gia, Triệu Dong dặn dò: "Long nhi, tới Thần Phong Học Viện, con phải cố gắng tự chăm sóc bản thân, ở trong học viện, ngàn vạn lần đừng cùng người khác nổi lên xung đột, nhất là người của Hi Nhĩ gia tộc."
Nhị nữ nhi Đỗ Mộng cùng với tam nhi tử Đỗ Phỉ của Đỗ La Tư đều học ở Thần Phong Học Viện, mà Đỗ Mộng đúng là ở Thần Phong Học Viện "thông đồng" với đại hoàng tử Long Cực.
Đối với Long Ngữ Đế Quốc và đám thằn lằn Long Tộc , Hoàng Long không thèm bận tâm, bất quá chứng kiến thần sắc lo lắng của mẫu thân, đành gật đầu vâng dạ.
Vốn Hoàng Long không cần hộ vệ gia tộc hộ tống, nhưng Hoàng Hùng và Triệu Dong lại kiên quyết bắt mang theo.

Hoàng Hùng nói: "Long nhi, bây giờ tại một số quốc gia chiến sự diễn ra không ngừng, trên đường đi không an toàn, con cho là mười nô lệ Thú Nhân có thể bảo vệ được con sao? Còn Bác Cách tuy từng là Thánh Vực Ma Pháp Sư, nhưng hiện giờ không phải, con mua hắn về, ngày thường hắn có thể chỉ giáo cho con một ít kinh nghiệm tu luyện, nhưng tới lúc đánh nhau, hắn chẳng có tác dụng gì."
Lúc trước Hoàng Long tiêu phí một ngàn kim tệ mua về một nô lệ, Hoàng Hùng và Triệu Dong tự nhiên biết đến, sau lại đi chợ nô lệ tra xét một chút, cũng sớm biết được Bác Cách là Thánh Vực Ma Pháp Sư bị phế bỏ.
Một ngàn kim tệ mua một Thánh Vực Ma Pháp Sư bị phế bỏ, tuy rằng không có thực lực, nhưng có thể chỉ giáo cho Hoàng Long một ít tri thức tu luyện, Hoàng Hùng và Triệu Dong cũng không phản đối, nhưng nếu đến khi thực chiến, trong mắt của hai người, Bác Cách thật sự là một phế vật .
Cuối cùng, dưới sự kiên trì của cha mẹ, Hoàng Long đành phải tiếp thu hơn hai mươi hộ vệ.
Về phần hai tiểu tử Hoàng Lượng và Hoàng Dịch gặp Nhị ca cũng muốn giống đại ca đi học viện gì đó, khóc nháo lên, nắm góc áo Hoàng Long không chịu để hắn đi.
Nhị ca đi rồi, về sau ai bồi hai người ngoạn?
Còn có “kẹo” thơm ngào ngạt cũng không có mà ăn.
Về sau làm sai cái gì, phụ thân muốn đánh mông hai người, cũng không ai che chở bọn họ .
"Nhị ca, ô ô, chúng ta không muốn huynh đi." Hai tiểu tử nước mắt lưng tròng, khóc thút thít.
Hai người biết, Nhị ca đi lần này, không biết khi nào mới có thể trở về, tựa như đại ca Hoàng Uy, một năm cũng chỉ trở về một lần mà thôi.
Cuối cùng Hoàng Long mãi cam đoan lần sau trở về sẽ đưa cho hai người ngoạn sủng giống Bì Nhĩ và Ân Đệ mới hống hai tiểu tử kia nở nụ cười.
"Nhị ca, huynh không thể gạt chúng ta, mẫu thân nói , nói dối không phải là hảo hài tử, sẽ bị biến dạng ." Trong thanh âm non nớt của hai tiểu tử lộ ra vui mừng.
Dưới ánh nhìn chăm chú tiễn đưa, đoàn người Hoàng Long chậm rãi ly khai Hoàng phủ.
Khi đám người Hoàng Long vừa rời đi, ở chỗ rẽ một con phố, một người trung niên liền xoay gót, vội vã xuyên qua hai con đường, sau đó vào Hi Nhĩ gia tộc.
"Tiểu tử Hoàng gia rốt cục muốn đi Thần Phong Học Viện sao, hắc hắc." Đỗ Đông Nam nghe thuộc hạ báo lại, trong con mắt bé ti hí hiện lên một đạo hàn quang.
"Nhị đệ, ngươi thật sự muốn đích thân đi?" Bên cạnh, Đỗ La Tư gầy gò trầm giọng nói.
Đỗ Đông Nam cười nói: "Đại ca, huynh yên tâm đi, lần này tiểu tử Hoàng gia mang theo lực lượng hộ vệ không nhiều lắm, tối đa chỉ có một cửu cấp có chút uy hiếp mà thôi, yên tâm đi, lần này đệ không những muốn giết nó, mà còn muốn đem tất cả bọn chúng tiêu diệt hết."
"Hắc hắc, ta muốn làm Hoàng lão hùng nếm thử một chút nỗi đau mất con"
Trên bộ mặt to béo của Đỗ Đông Nam treo đầy nụ cười lạnh lẽo.

Lần trước từ Hoàng gia trở về, ngay trước mặt mọi người trên đường phố, mông bị nướng, chuyện này truyền rộng khắp vương thành , ngay cả chúng thuộc hạ dưới tay cũng đều đem nó trở thành trò cười sau lưng hắn.
Tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mỗi khi nghĩ đến sự kiện này, hắn liền nổi giận, nếu không vì tiểu tử đó, hắn cũng không có khả năng đến Hoàng gia, kế tiếp cũng không có chuyện mông bị thiêu.
"Sự tình lộ ra cổ quái, cả Tuyệt nhi và ngươi đều phát sinh loại chuyện quái dị này, dù không thể giải thích, nhưng cuối cùng ta cảm thấy mọi việc không đơn giản, để ngừa vạn nhất, Đông Nam, lần này ngươi mang thêm một gã cửu cấp cường giả đi." Đỗ La Tư ngưng trọng nói.
"Được, đệ biết rồi, đại ca, huynh yên tâm, có hai cửu cấp cường giả, lần này không giết chết được tiểu tử Hoàng gia, đệ đây cũng không cần làm chấp pháp đoàn đoàn trưởng nữa ." Đỗ Đông Nam sắt đá thề thốt.
...
Thần Phong Học Viện ở Long Ngữ Đế Quốc, chỉ cách mười hai mười ba ngày hành trình, cho nên đoàn người Hoàng Long cũng không vội vã, mấy ngày sau, ra khỏi Lục Thông Vương Quốc, đi về phía trước, không xa là tới biên cảnh Bắc Địa vương quốc.
Bước vào tháng chín, thái dương chói chang trên đầu, mặt đất bị thiêu đốt nóng bỏng.
Hoàng Long ngồi trên Liệt Phong Thú, híp mắt.
Liệt Phong Thú là tọa kỵ trong lần đi Bạo Tuyết Đế Quốc chúc thọ ngoại công Triệu Dương, giờ đây ngồi trên tọa kỵ này, Hoàng Long không khỏi nhớ tới cảnh nó thường xuyên nhuyễn chân.
Đang đi, một làn gió êm dịu thoảng qua, Hoàng Long nhướng mày.
Trong gió, mùi máu tươi rất đậm!
Hai ma thú và Bác Cách lần lượt ngửi thấy, nguyên bản nằm trên người Hoàng Long ngủ, hai ma thú đột nhiên ngẩng đầu, Bác Cách cũng đi lên, hỏi: "Thiếu chủ, phía trước hình như xảy ra chuyện gì đó, có cần đi qua xem hay không?"
Hoàng Long trầm giọng ừ một tiếng, sắc mặt có chút khó chịu, tuy bây giờ hắn không thể vận dụng thiên nhãn thần thông, nhưng mùi máu tươi dày đặc thế này, ai cũng đoán được chuyện gì xảy ra.
Theo mùi máu, sau chốc lát, mọi người đi tới một thôn nhỏ.

Trên mặt đất đầu thôn, mấy cổ thi thể nằm ngang dọc, máu vương vãi, xem ra, hẳn là thôn dân nơi này.
"Đi." Hoàng Long trầm giọng nói, mọi người cước bộ nhanh hơn.
Dọc theo đường đi, chỉ thấy ven đường và trong các phòng ốc nhỏ la liệt những cổ thi thể, vết máu chưa khô, hiển nhiên vừa bị giết chết không lâu.
"Những người này quá tàn nhẫn, ngay cả tiểu hài tử chỉ có mấy tuổi cũng không buông tha!" Đứng cạnh Hoàng Long, Thú Nhân nô lệ Nạp Đặc trầm giọng nói, thanh âm lộ ra phẫn nộ.
Lần trước sau khi trải qua tỷ thí, Nạp Đặc chính thức trở thành thủ lĩnh của mười nô lệ Thú Nhân.
Dù là mười Thú Nhân hay hộ vệ Hoàng gia, tất cả đều toát ra thần sắc bi thương và phẫn nộ.
Những người này, không thể nghi ngờ đều là thôn dân nơi đây, nhưng chết thật bi thảm, không ít tiểu hài tử tứ chi không đầy đủ, nữ nhân toàn thân trần truồng, hạ thể vết máu mơ hồ, trên khuôn mặt lộ ra hoảng sợ lẫn khuất nhục khôn cùng.
Lúc này, phía trước tựa hồ truyền đến thanh âm khiển trách, một trận cười ầm ĩ cùng tiếng khóc dữ dội vang lên.
Trong hai mắt Hoàng Long hàn mang lóe lên: "Chúng ta qua đó."