CHƯƠNG 313: ÁI MỘ THÁC LOẠN

Editor: Luna Huang
Tuyết a…

Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên nghĩ lại tới huấn luyện khi còn bé, có một năm nàng theo những sư huynh đệ kia cùng nhau học tập trượt tuyết sinh tồn bên ngoài, mùa đông tháng chạp, một đám hài tử bọn họ ngay trong sân trượt tuyết rộng không người ở đại đông bắc. Điều kiện gian khổ… Nàng thiếu chút nữa lạnh đến rơi ngón tay, may mà sau này còn có thể linh hoạt như vậy.

Vô Mộng vẫn dùng khóe mắt nhìn chằm chằm Vu Xá Nguyệt, sau đó kinh ngạc phát hiện nhãn tình nàng sáng lên, tựa hồ là nghĩ tới điều gì.

Vu Xá Nguyệt từ trên người Ngự Cảnh ra để lại tờ giấy, “Ta đến xe ngựa phía sau là được rồi, ngứa tay muốn làm đồ.”

Trong lòng Vô Mộng hoài nghi vạn phần, Vu Xá Nguyệt dĩ nhiên thả nàng và Ngự Cảnh đơn độc ở chung? Tuy rằng đoán không ra nàng vì sao như vậy, nhưng trong miệng vẫn là nhàn nhạt trào phúng, “Đây chính là hành quân gấp tam tiểu thư thật biết chọn thời gian.”

“Ta lại không dự định lăn lộn chờ chết, cái gì cũng không làm đó là sâu mọt ~ công chúa điện hạ yên tâm, ta đáp ứng làm cho dược ngươi liền nhất định làm được.”

Vu Xá Nguyệt cười híp mắt nói, để trong lòng Vô Mộng nghẹn, Ngự Cảnh quả nhiên nghiêm túc nhìn nàng.

Vu Xá Nguyệt phát hiện tầm mắt của bọn họ giao lưu, đưa tay đem cổ của Ngự Cảnh đến dưới cánh tay, mặt mang dáng tươi cười cắn răng thấp giọng nói, “Là tẩy nhan cao ~ đừng nói thai ký, nốt ruồi đều có thể tẩy ~”


Ngự Cảnh cũng không giãy giụa bình tĩnh nói: “Nàng muốn gì nói với A Mạc.”

“Được.”

Chờ Vu Xá Nguyệt ly khai, không khí trong buồng xe ngưng kết vài phần. Ngự Cảnh lạnh lùng nhìn thẳng Vô Mộng nói: “Ngươi đi tìm nàng.”

“…” Vô Mộng cúi đầu không nói, thầm chấp nhận.

“Ngươi nói nhưng thứ kia với nàng.” Sắc mặt của Ngự Cảnh âm trầm, Vu Xá Nguyệt nha đầu này cùng đầu óc của người thường bất đồng, là nữ nhân khác sớm tìm hắn đối chứng, “Trước ta nói với ngươi ——”

Vọng Thư Uyển.com
Vô Mộng bỗng nhiên cắt đứt hắn, trong mắt ngưng kết hơi nước, “Trước ngươi cũng chưa nói cùng nàng có, có quan hệ như vậy a.”

“Vô Mộng! Ngươi lúc nào đến cái này cũng muốn can thiệp.”

Mắt thấy Ngự Cảnh hiếm thấy tức giận, Vô Mộng trái lại càng tức giận, kích động đề cao âm lượng, “Ta chẳng lẽ không có thể hỏi đến sao? Từ nhỏ phụ hoàng đã nói ta phải gả cho ngươi, đến nhà ngươi vài lần nãi nãi cũng là nói như vậy, ta cho tới bây giờ đều nhận lấy! Nhưng bây giờ, nói hai mươi năm hiện tại bỗng nhiên đổi?”

Ngự Cảnh nhất thời ngữ kết, hắn và Vô Mộng vẫn luôn tín nhiệm lẫn nhau, nhưng chưa hề nói qua lời “Vượt quá” như vậy. Nhưng bây giờ Vô Mộng nói là sự thực, là trọng yếu hơn là chưa từng có ai đề cập với hắn, nên hắn cũng không có thể chăm chú đối đãi.

Vô Mộng bình phục một chút tâm tình, “Ngươi nói thẳng đi, quan hệ của chúng ta phải làm sao. Chuyện này căn bản cũng không có thể trách ta, nghĩ biện pháp vạn toàn đi.”
Ngự Cảnh biết ý của nàng, thế nhưng…

“Ta chỉ có thể thú một.”

“Cái gì?” Vô Mộng có chút không rõ, trong lúc nhất thời không để ý tới.

“Chính là như vậy.” Ngự Cảnh cũng vô pháp giải thích cái gì.

Hắn và Vu Xá Nguyệt ở buổi tối đầu tiên, tiểu nha đầu kia trước hết lấy vấn đề này làm trung tâm tiến hành rồi thâm nhập tham thảo. Cũng may hắn thụ ảnh hưởng của phụ mẫu, rất tòng thiện như lưu ứng yêu cầu của Vu Xá Nguyệt., thuận lợi được đền bù mong muốn.

Vô Mộng cụt hứng tựa ở đệm mềm không hề đàm luận, một lòng như bại lộ trong phong trần bên ngoài mã xa. Lần đầu tiên mọi người thẳng thắn… Chính là kết quả như vậy.

Đặt ở quá khứ nàng tuyệt đối sẽ không tin tưởng, bên người Ngự Cảnh rõ ràng chưa bao giờ để nữ tử theo, nàng vốn là lời thề son sắt, sau này thế nào biến thành lo lắng hãi hùng.


Vu Xá Nguyệt an an tâm tâm mân mê đồ, ban ngày mân mê ở trên xe, buổi tối ở trạm dịch hoặc trướng bồng mân mê, mảy may đều không lo lắng không lo lắng cùng Vô Mộng đơn độc ở chung sẽ phát sinh cái gì. Loại mê cùng tự tin này để Vô Mộng hận đến nha dương dương.

Nàng quả thực vô pháp tao thủ lộng tư câu dẫn Ngự Cảnh, nàng và Ngự Cảnh từ nhỏ đến lớn ở chung hình thức đều là tự nhiên, Vô Mộng dám khẳng định, nàng nếu là dám quyến rũ, Ngự Cảnh nhất định sẽ điểm huyệt của nàng trước sau đó tìm lang trung xem bệnh.

Rõ ràng đã là mùa xuân, nhưng càng là tiếp cận Hàn Địa khí hậu lại càng lạnh. Ba ngày sau, bọn họ như trở về mùa đông.

Vọng Thư Uyển.com
——

Long Phục bên này tuy rằng biết được Vu Xá Nguyệt chạy theo thế nhưng triều đình cũng không có bất kỳ phản ứng nào.

Long Phục không cho đó là kết thúc chức trách, nếu là công chúa lén trốn đi, nháo xảy ra chuyện gì đến Minh Khải cũng có mình chống lưng.

Bọn họ rời đi bốn ngày, tư trạch của Ngự Cảnh.

Ngưng nhi từ trong phòng Châu nhi đi ra, nàng chậm rãi đóng cửa lại, ngăn cách ánh sáng ấm áp mờ nhạt, cũng ngăn cách tiếng cười nói của Châu nhi cùng A Ngôn. Sau đó quay đầu lại nhìn bóng đêm yên tĩnh bên ngoài, vô thanh thở dài.

Bọn họ thật đúng là tốt, có thể vẫn luôn sinh hoạt chung một chỗ, có cảm tình sâu đậm, có thể ràng buộc nhau. Nàng rốt cuộc là ước ao, vẫn có chút đố kị…

Ngưng nhi như đi vào cõi thần tiên đi về, nhưng mới bước ba năm bước, bỗng nhiên dưới chân trống rỗng, cả kinh nàng ôi nhào qua đi phía trước.

Nhưng dự liệu chạm đất không có đến, nàng cảm giác trên lưng cùng vai phải bị cái gì đó cố sức túm lại.


Nàng sợ đến ngực phác thông phác thông, nghiêng đầu nhìn một cái dĩ nhiên là A Ly? Tiểu tử kia cau mày hỏi: “Ngươi đang suy nghĩ gì.”

“Thấy không rõ đường mà thôi.” Ngưng nhi thấp giọng thầm thì, vỗ vỗ ngực lại tiếp tục đi trở về.

A Ly lặng lẽ không nói, như trước đi theo bên người nàng. Ngưng nhi dần dần sợ hãi trong lòng, nàng và A Ly quan hệ vẫn bất hảo, sặc ra tra cũng là chuyện thường, cũng không biết tiểu tử này đêm nay trúng tà gì. Nàng nghĩ như vậy liền dừng bước, tức giận quay đầu lại nói: “Được rồi, ngươi cũng ít giả mù sa mưa với ta, ta còn ngã không chết. Không đi theo giúp công chúa của các ngươi có phải rất thất lạc không a?”

“Uy, ta căn bản không nghĩ như vậy.” A Ly vô cùng kinh ngạc hoa tra của Ngưng nhi, nhưng vẫn là mang lời lời chuẩn bị xong nói ra, “Ngươi có thể không cần căm thù ta như thế hay không? Cái kia… Ta trước là cảm thấy tam tiểu thư đoạt chủ tử, thế nhưng đó là trước…”

“Hiện, hiện tại thế nào?” Đột như kỳ lai lấy lòng để Ngưng nhi không biết làm sao.

“Hiện tại… Hiện tại sẽ không nghĩ nhiều như vậy a, đây đều là chuyện của mình chủ tử cùng tam tiểu thư, công chúa coi như là ngoại nhân, ta cũng là ngoại nhân.” A Ly nói chỉ thấy vẻ mặt Ngưng nhi có dấu chấm hỏi, liền kiên trì tiếp tục giải thích: “Chủ tử xem công chúa như thân nhân, chúng ta khi đó nhìn ra được, chủ tử cùng công chúa, A Ngôn cùng Châu nhi, chung đụng không đồng dạng như vậy. Bất quá chủ tử bên người vẫn không có người khác, mọi người liền… Tưởng bởi vì công chúa. Vậy liền thành thói quen, chỉ là hiện tại thói quen bị đánh vỡ.”

Hai người lẳng lặng đối khán một hồi, Ngưng nhi hòa hoãn giọng nói: “Cảnh giới của ngươi trái lại thật cao a.”

“Ân.” A Ly bất trí khả phủ cổ họng lên một tiếng.

Hai người ăn ý sóng vai đi trở về, Ngưng nhi ngầm cho phép A Ly tiễn.