CHƯƠNG 108: AI CÙNG AI LÀ NGƯỜI MỘT NHÀ

Editor: Luna Huang

“Nương, xem ra chúng ta rõ ràngđuôi của Vu Xá Nguyệt, Vu Xá Nguyệt cũng là nhất thanh nhị sở nghĩ cách của chúng ta, bằng không cũng sẽ không xé da mặt với ta.” Vu Lưu Vân không vui vỗ bàn một cái nói: “Bất quá di nương kia của nàng đến cùng lai lịch gì? Thế nào nàng khóđối phó như vậy!”
“Ai, di nương kia của nàng không cần quản, phản chính đã chết.” Khương Tình Tuyết cũng không tính đề cập nhiều đến Doãn Thu Minh, nàng thở dài nói: “Buồn cười ta còn xem nàng như một tiểu nha đầu, nguyên lai là người tâm cơsâu nặng như thế này…”
“Nương! Nếu là ngươi để Khương Doanhđến trước mặt tổ mẫu, Khương Doanh mang sự tình nói ra, vậy tổ mẫu chưa chắc sẽ tức giận a. Đáng tiếc, Vu Xá Nguyệt dĩ nhiên sớm cùng các ngươi nói Khương Doanh đánh ta,để ngươi không cách nào mang nàng đi…”
Khương Tình Tuyết nguy hiểm nhíu mày, không nghĩ tới a, nàng vẫn bị Vu Xá Nguyệt đâm một nhát! Nàng lập tức lôi kéo tay của Vu Lưu Vân, cẩn thận dặn dò: “Bách hoa yến lần này đều hảo hảo chuẩn bị, tạm thời không cần đểý Vu Xá Nguyệt. Hảo hảo chuẩn bị trước mặt hoàng thất biểu hiện mới là chính sự! Không thể bị nàng làm rối loạn làm rối loạn đầu trận tuyến!”
Vu Lưu Vân có chút không kiên nhẫn thở dài, “Ta biết, ta đều đãđi một lần, bất quá chỉ là chuyện như vậy, thì có khó khăn gì. Bất quá Vu Xá Nguyệt…”
“Còn lại giao cho nương làm, lão thái thái không phải là trông cậy vào Vu Xá Nguyệt gả người tốt hỗ trợ cho nàng hỗ trợ, ta đây để nàng thân bại danh liệt! Dám đối nghịch với nữ nhi của ta, nàng chờ bị người phỉ nhổđi!”

Vu Lưu Vân nhìn quang mang ghen ghét trong mắt Khương Tình Tuyết không chút nào che giấu, trong lòng toát ra một tia nghi hoặc, đây… Hẳn không phải là nhằm vào Vu Xá Nguyệt chứ? Cái loại cừu hận này thật sự là quá mãnh liệt, phảng phất làđã cóân oán nhiều năm.
Khương Tình Tuyết phục hồi tinh thần lại, liền nói với Vu Lưu Vân: “Ai, ngươi đã không có gì, vậy nghỉ cho khỏe đi. Ta đi xem Khương Doanh. Cũng không biết hài tử này thế nào.”
“Nàng ở nơi nào?” Nàng trái lại quên mất Khương Doanh.
“Ai…” Trong lòng Khương Tình Tuyết một trận phạm sầu, “Cũng ta bị Vu Xá Nguyệt gạt, ta thật cho là nàng đánh ngươi, liền mang nàng đến viện của ta.”
Vu Lưu Vân hừ lạnh một tiếng, “Mang đến chỗ ngươi cũng tốt! Nàng bây giờ là càng ngày càng quá phận, ta cũng không muốn thấy nàng.”
“Thế nào?” Khương Tình Tuyết sửng sốt.
“Nàng biểu hiện ra vẫn theo ta, nhưng phân minh chính là không coi mình là ngoại nhân mà thôi. Ngươi nhìn đồ chỗ ta một cái, đều là nàng ném! Nàng muốn phát hỏa liền phát hỏa, đâu cố kỵ có thể thương tổn ta hay không a! Chỉ nàng ngày hôm nay như vậy, cùng trực tiếp đánh ta có khác nhau sao?” Trong lòng Vu Lưu Vân tức giận, không lưu tình chút nào công kích Khương Doanh.
Khương Tình Tuyết sửng sốt, không nghĩ tới nàng nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, tình nghị của hai hài tử này vẫn là cũng không bền chắc. Liền nhanh cười khuyên giải nói: “Ai, không phải lần này sao, trước cũng chưa phát sinh qua những thứ này, ai cũng có một thời gian kích động.”
Nàng thấy Vu Lưu Vân không nói, Khương Tình Tuyết liền cho là nàng nghe lọt. Vì vậy đứng lên nói: “Được rồi, ta đi trước, ngươi cũng không cần quá mức tức giận. Hai người các ngươiđó là phải trợ giúp lẫn nhau. Chuyện của Vu Xá Nguyệt liền giao cho ta đi.”
Khương Tình Tuyết xuất môn, Vu Lưu Vân cũng là quay đầu đi chỗ khác không có tiễn.
Đợi Khương Tình Tuyết ly khai, Vu Lưu Vân mới âm lãnh nhìn về phía cửa phòng.
Trợ giúp lẫn nhau? Khương Doanh như vậy? A… Hay là thôi đi, sớm muộn gì cũng có một ngày chết ở trong tay người không biết nặng nhẹ kia!
——
Khương Tình Tuyết trên đường trở về, còn lấy chỗ bản thân cũng phải bị Khương Doanh phát hỏa phá hủy. Kết quả vừa vào viện môn, lại phát hiện cả viện yên tĩnh, động tĩnh gì cũng không có. Nàng có chút vô cùng kinh ngạc, hôm nay Khương Doanh là dổi tính a.
Hồng Diệp thấy Khương Tình Tuyết đã trở về, nhanh lên cúi người nói: “Phu nhân.”
“Khương tiểu thưđâu?”

“Khương tiểu thư ngồi trong phòng.”
Khương Tình Tuyết gật đầu, liền đẩy cửa vào phòng.
Đi vào trong một hồi, nàng lúc này mới nghe nội đường có tiếng khóc rất nhỏ. Ngẫm lại Khương Doanh cô nương cường thế như vậy, trước đây đâu ủy khuất khóc như thế a, Khương Tình Tuyết tâm một chút mềm nhũn.
Nàng vén rèm lên đến gần nội đường, quả nhiên nhìn thấy Khương Doanháp vào bàn, vai run run.
Nàng thở dài một tiếng, liền đi nhanh lên vỗ nàng nói: “Được rồi được rồi, đừng khóc…”
“Cô mẫu…” Khương Doanh ngẩng đầu, vừa thấy là Khương Tình Tuyết, liền càng khóc dữ dội hơn.
Khương Tình Tuyếtđau lòng ôm nàng nói “Ai, ta đều biết là chuyện gì xảy ra rồi, ngươi cũng chịu ủy khuất.”
Khương Doanh vừa nghe Khương Tình Tuyết nói như vậy, lập tức liên tục gật đầu nói: “Vu Xá Nguyệt kia lại dám đánh mặt của ta, nói năng lỗ mãng nhục mạ ta và Lưu Vân, vậy làm sao có thể trách ta a! Nhưng, nhưng hôm nay ta cũng…”
“Ta biết việc này cũng không oán ngươi.” Khương Tình Tuyết thở dài, thập phần tức giận nói: “Chỉ là tiểu tiện nhân quá mức giả dối, ta hảo tâm gọi nàng qua đây học một ít lễ nghi, không nghĩ tới nàng đối với các ngươi như vậy! Thực sự là một bạch nhãn lang! Để các ngươi chịu ủy khuất…”
Khương Doanh khóc thở không được nói: “Cô mẫu, sau này ta còn thế nào a! Sau này tướng phủ có thểđồn đãi Khương Doanh ngang ngược hay không…”
“Không có.” Khương Tình Tuyết đau lòng nói: “Ai nói ngươi như vậy, ta cho ngươi rút đầu lưỡi người đó.”

“Nhà ngươi cũng liền có Lưu Vân cùng Tử Kỳ là thật tâm đối đãi, mấy thứ nữ khác đều cho dám ta sắc mặt như thế. Còn có Vu Lệ Hương kia, nàng dĩ nhiên cũng giúp đỡ Vu Xá Nguyệt đẩy ta!”
(Luna: Tội bà Hương ghê, bị hai phe công kích haha)
“Cái gì? Vu Lệ Hương cũng động thủ với ngươi?” Khương Tình Tuyết kinh ngạc truy vấn, nàng chỉ nghe nói Khương Doanhđuổi theo Vu Xá Nguyệt đi ra, nhưng không biết Vu Lệ Hương cũng nhúng tay.
“Hừ, nàng thấy ta đuổi theo Vu Xá Nguyệt đi ra ngoài, liền ngăn cản ta, hại ta ngã sấp xuống. Cô mẫu ngươi xem một chút, trên cổ tay ta đây!” Khương Doanh nói, còn vén tay áo lên, cho Khương Tình Tuyết nhìn một mảnh sưng đỏ trên cổ tay nàng.
“Phản rồi, phản rồi! Các nàng thực sự là phản rồi!” Khương Tình Tuyết kinh sợ vạn phần, chưa nghĩ tới những thứ nữ nàyđều đang chẳng phân biệt được tôn ti như vậy! Lão thái thái mắt bị mù kia cư nhiên cũng là giúp đỡ mấy nha đầu chết tiệt kia! Tướng phủ này cũng quá khi dễ người Khương gia các nàng!
Khương Tình Tuyết bật người bảo đảm nói với Khương Doanh: “Việc này cô mẫu đều biết rồi, ngươi tin tưởng cô mẫu, nhất định đòi lại tất cả cho ngươi.”
Trong mắt Khương Doanh sáng ngời, nhưng sau đó lạiảm đạm xuống, thập phần bi thiết hỏi: “Cô mẫu chuẩn bịđòi lại thế nào? Ta nghe nói, Vu Xá Nguyệt kia hiện tại bản lĩnh lớn, ai cũng không chỉnh trịđược nàng. Ngay từđầu ta còn không tin, nhưng hôm nay… Ta chỉ nghiêm khắc với nàng chút, nàng cứ như vậy nhục mạ ta và Lưu Vân, thực sự là không biết phía sau có ai làm chỗ dựa.”
Khương Tình Tuyết híp mắt lại, làm nhưđịnh liệu trước nói: “Cô mẫu bảo chứng với ngươi ngươi làm sao không tin được. Tướng phủ này cũng là ta quản, làm sao nàng một thứ nữ làm mưa làm gió!”
Khương Doanh hưng phấn liên tục gật đầu, “Ân, cô mẫu ngươiđộngđộng ngón tay, liền để nàng sống không được trong tướng phủ.”