CHƯƠNG 13.

Đường Mộc Tuyết sắc mặt phức tạp, kéo tay Triệu Mộng Lan: “Chị họ, đừng nói nữa!”

Triệu Mộng Lan biết, những lời châm chọc cô nói về Dương Tiêu chắc chắn sẽ kích động đến tâm trạng cô em họ Đường Mộc Tuyết của mình, chỉ đành ném một ánh mắt tức giận về phía Dương Tiêu sau đó không nói thêm gì khác.

“Thời gian cũng không còn sớm nữa, Mộng Lan chúng ta đi vào thôi!” Lưu Hạo Nhiên nói.

“Vâng!” Triệu Mộng Lan nắm tay Đường Mộc Tuyết sau đó tiến vào cửa khách sạn Empire.

“Ông…ông chủ!” Nhân viên lễ tân khi nhìn thấy Dương Tiêu kinh ngạc hét lên.

Dương Tiêu đi phía sau, lặng lẽ giơ tay ra hiệu giữ im lặng, nhân viên lễ tân chú ý đến, kịp thời im lặng, không nói ra hai chữ “ông chủ”.

Ngày mười lăm mới đúng ngày sinh nhật của Đường Mộc Tuyết, hắn còn muốn mang đến cho cô một bất ngờ lớn, cho nên hiện tại không muốn tiết lộ thân phận quá sớm.

Sau khi bước vào khách sạn Empire, bốn người quyết định chọn vị trí bàn ngồi gần cửa sổ.

Sau một hồi bàn luận, Lưu Hạo Nhiên đề nghị ăn món Nhật, Triệu Mộng Lan nhất mực nghe theo lời Lưu Hạo Nhiên, Đường Mộc Tuyết cũng chỉ có thể đồng ý.

Khách sạn Empire là khách sạn năm sao theo chủ đề, phục vụ ) đa dạng các món ăn trên khắp thế giới, món Nhật cũng không ngoại lệ.

Không lâu sau, nhân viên phục vụ bưng lên một phần sushi tươi mới, Lưu Hạo Nhiên nhìn dĩa sushi liền tao nhã nói: “Mộng Lan, Mộc Tuyết, chúng ta bắt đầu thưởng thức thôi! Đúng rồi, khi thưởng thức sushi cần nhớ một điều rằng, cần phải ăn hết trong một lần!”

“Chỉ có như vậy mới có thể thưởng thức được trọn vẹn hương vị tuyệt hảo của sushi, cảm nhận sâu sắc hương vị thơm ngon kết hợp từ cơm nóng và miếng cá sống, hương thơm vương vấn trong miệng, mùi vị ngon không tả được, hương vị sẽ cứ lưu lại trong khoang miệng!”

“Cầu kỳ đến như vậy sao?” Đường Mộc Tuyết ngạc nhiên nói.

Triệu Mộng Lan cười nói: “Mộc Tuyết, em không biết đâu Hạo Nhiên trước đây từng du học nước ngoài, nên anh ấy vô cùng hiểu rõ món ăn Nhật! Không giống như tên phế vật nào đó!”

“Du học nước ngoài?” Đường Mộc Tuyết kinh ngạc nói.

Hiện tại ánh mắt Đường Mộc Tuyết khi nhìn Lưu Hạo Nhiên đã không giống như trước, khó trách Lưu Hạo Nhiên trẻ tuổi như vậy đã trở thành Tổng giám đốc Tập đoàn Thiên Hỷ.

Được Đường Mộc Tuyết đánh giá cao, lòng hư vinh của Lưu Hạo Nhiên lập tức được thỏa mãn, hắn nói: “Sushi để nguội thì không còn ngon nữa, mọi người nhanh chóng thưởng thức hương vị của món sushi cực phẩm này đi!”

“*Sushi cực phẩm?” ngay khi mọi người chuẩn bị nhắc đũa thì 7 một âm thanh không hài hòa lắm vang lên, chỉ thấy trên mặt Dương Tiêu tràn ngập sửng sốt.

Triệu Mộng Lan tức giận trừng mắt nhìn Dương Tiêu: “Không lẽ anh còn dám nghi ngờ lời nói của Hạo Nhiên? Hạo Nhiên ở nước ngoài du học trở về, há để loại người như cậu so sánh?

Hạo Nhiên nói đây là sushi cực phẩm thì chính là sushi cực phẩm!”

“Chất lượng Sushi ở đây cũng chỉ tốt hơn những món sushi khác trên thị trường một chút mà thôi!” Dương Tiêu nói.

Nghe những lời này, Triệu Mộc Lan lập tức nổi giận: “Dương Tiêu, anh có ý gì? Anh có biết đây là nơi nào không? Nơi này chính là khách sạn Empire, anh cảm thấy sushi ở đây là sushi bình thường sao? Tôi thấy anh chính là đang đố ky tài hoa của Hạo Nhiên nên cố ý ở nơi này tìm cảm giác cân bằng cho bản thân mình mà thôi!”

“Cô suy nghĩ nhiều rồi!” Dương Tiêu lắc đầu.

Lưu Hạo Nhiên cười châm chọc: “Không lẽ anh rất hiểu về văn hóa sushi?”

“Hừ, chỉ biết một chút mà thôi!” Dương Tiêu không nóng không lạnh nói.

Triệu Mộng Lan tức giận không thôi, trong lòng cô đã nhận định Dương Tiêu chính là đố ky, nên cố ý ở nơi này tìm kiếm cảm giác cân bằng.

Cô nhìn sang Đường Mộc Tuyết, lúc này Đường Mộc Tuyết cũng có chút ngơ ngác, Dương Tiêu hiểu rõ về sushi sao? Cô thật sự không biết chuyện này.

Lưu Hạo Nhiên cười lạnh: “Vậy sao? Nếu vậy không bằng anh nói cho chúng tôi biết những vấn đề liên quan đến sushi đi!”

“Đúng vậy, anh giới thiệu với chúng tôi đi, để chúng tôi được mở mang tầm mắt!” Triệu Mộng Lan đen mặt nói.

Bọn họ hung hăng ép người, giống như muốn tiến lên xé nát mặt nạ hư vinh của Dương Tiêu, khiến cho Dương Tiêu cảm thấy nhục nhã không chốn dung thân.

Đường Mộc Tuyết cười khó xử, Dương Tiêu ở rễ năm năm, biểu hiện vô cùng bình thường, hắn làm sao nắm rõ về văn hóa sushi2 Ngay khoảnh khắc Đường Mộc Tuyết chuẩn bị ngăn cản Dương Tiêu, Dương Tiêu lúc này hướng về Lưu Hạo Nhiên nói: “Bình thường có thể nói, một phần sushi hoàn chỉnh sẽ bao gồm: cơm giấm, thịt hoặc hải sản, wasabi, nước tương và gừng đỏ; do năm thành phần trên tạo thành!”

Lời này vừa nói ra, khiến cho nụ cười chế nhạo của Lưu Hạo Nhiên đột nhiên ngừng lại, hắn ta cực kì kinh ngạc, thật sự không ngờ rằng Dương Tiêu lại nói đúng toàn bộ.

“Cái gì?” Khuôn mặt Triệu Mộng Lan trở nên đò đẫn.

Cô trước đây từng thưởng thức qua sushi, nên cũng hiểu khá rõ về văn hóa sushi; không ngờ rằng Dương Tiêu vậy mà lại hiểu rõ đến như vậy.

Đường Mộc Tuyết cũng vô cùng bát ngờ, mặc dù những điều đó chỉ là những kiến thức cơ bản về sushi, nhưng người trong nước từ trước nay đều rất ít ăn, những điều cơ bản này cũng rất ít người biết đến, Dương Tiêu làm sao biết được?

Lưu Hạo Nhiên hồi phục tinh thần nói: “Vậy thì như thế nào?

Tất cả những điều này chỉ là kiến thức cơ bản, có thể chứng tỏ được gì?”

Chỉ đến khi nhìn thấy Dương Tiêu gắp lấy một miếng sushi lên ngửi và nói: “Tất cả các loại cơm giấm mà chúng ta biết đều là từ gạo chín nấu thành, nhưng cơm giấm chính tông màu sắc phải trắng trong, thoang thoảng mùi thơm của giấm; nếu như vậy có phải vẫn còn thiếu chút gì không?”

Dương Tiêu vừa dứt lời, những người còn lại trên bàn đều im lặng.

Lưu Hạo Nhiên kinh ngạc đến mức trợn tròn mắt, tên phế vật này vậy mà lại biết chỉ tiết đến như vậy?

Triệu Mộng Lan càng kinh ngạc hơn, những chỉ tiết nhỏ như thế này đều có thể dùng mắt thường để quan sát được sao?

Đường Mộc Tuyết càng không thể ngờ được, ánh mắt nhìn Dương Tiêu tràn ngập sự kinh ngạc.

Quả thật, nếu không đưa sát vào mũi sẽ không ngửi được mùi giấm thơml “Điều này có thể chứng minh được điều gì, dù sao Khách sạn Empire chủ yếu vẫn tập trung vào ẩm thực trong nước!” Lưu Hạo Nhiên lạnh nhạt nói.

Dương Tiêu tiếp tục nói: “Thức ăn của sushi, nói một cách đơn giản chính là thực phẩm trên lớp cơm giấm, bình thường đầu bếp sẽ sử dụng những lát cá tươi mới, thịt cá dùng cho các loại sushi cao cấp thường sẽ là cá ngừ hoặc là cá hồi được ngư dân bắt trong ngày, nên thịt cá sẽ vô cùng tươi mới. Mọi người có thể thấy thịt miếng cá này không còn tươi, rõ ràng chính là thịt cá đông lạnh.”

Quan sát kĩ càng, miếng thịt cá trên lớp sushi quả thật không được tươi ngon.

“Chúng ta đang ở trong nước, cá được vận chuyển đến đây chắc chắn đều không sống được, cho nên thịt cá chắc chắn không còn tươi ngon!” Lưu Hạo Nhiên đen mặt nói.

Dương Tiêu mặt không chút thay đổi, tiếp tục nói: “Thứ ba, chính là wasabi; wasabi chính là nước chấm, các loại nước chấm sushi thông thường được làm bằng loại sốt wasabi thượng hạng, tuy hương vị của nước sốt wasabi và sốt mù tạt tương tự nhau nhưng rõ ràng đây không phải là nước sốt wasabi mà chính là sốt mù tạt.

“Ăn nói bậy bại” Lưu Hạo Nhiên tức giận nói.

Đây là nhà hàng năm sao cao cấp, bọn họ làm sao lại có thể sử dụng nước sốt mù tạt để mang lên cho thực khách?

“Không tin?” Dương Tiêu vẫy tay.

Lưu Hạo Nhiên tức giận cho gọi một nhân viên phục vụ đến hỏi: “Món sushi này có phải sử dụng sốt mù tạt không?”

“Tiên sinh, xin chào ngài! Đây quả thực là sốt mù tạt, vì nhà hàng chúng tôi không phải là nhà hàng chung phục vụ món ăn Nhật Bản, đồng thời sốt wasabi cao cấp cần được đặt trước mới có thể nhập hàng!” nhân viên phục vụ cung kính nói.

Hả???

Khi nghe thấy câu trả lời của nhân viên phục vụ, Lưu Hạo Nhiên và Triệu Mộng Lan lập tức ngây người.

Thật sự là sốt mù tạt chứ không phải là nước sốt wasabil Ngay giây phút này, hai người bọn họ nhìn Dương Tiêu như nhìn thấy một quái vật.

Đường Mộc Tuyết cũng có chút kinh ngạc, lúc này cô chỉ cảm thấy người ngồi trước mặt cô không phải Dương Tiêu mà chính là một quyển bách khoa toàn thư sống.

Trên mặt Dương Tiêu từ từ hiện lên nét cười nhàn nhạt, tiếp tục nói: “Nước tương chính là xì dầu trong nước chấm sushi, nước chấm chính hiệu được làm từ cá hồ biển! Nhưng có thể thấy rõ ràng nước chấm này có chỉ có mùi hương của rượu gừng!”

“Đúng vậy, bởi vì nhà hàng chúng tôi không có đầu bếp sushi chuyên nghiệp, cho nên không thể điều chế ra được nước chấm mang hương vị chính thống, chỉ có thể dùng rượu gừng để thay thế!” Ngay khi Dương Tiêu vừa dứt lời, nhân viên phục vụ đứng bên cạnh cũng thành thật trả lời bọn họ.

Dương Tiêu cười nói: “Gừng thì không đáng nhắc đến, các địa phương trên toàn quốc đều có, hiện tại các thành phần của một món sushi đều xảy ra vấn đề, như thế nào có thể gọi là sushi cao cấp?”

Nhìn bộ dáng lợi hại của Dương Tiêu, Lưu Hạo Nhiên cảm giác tức nghẹn cả người.

Triệu Mộng Lan cũng khó chịu như nuốt phải một con ruồi chết, cô không ngờ rằng mình lại bị tên phế vật này cướp lấy sự nỏi bật.

“Hừ! Cho dù những điều anh vừa nói đều là sự thật thì như thế nào? Chất lượng Sushi nơi này vẫn ngon hơn cho với sushi của những nhà hàng khác; Mộc Tuyết, em mau thưởng thức đi, cảm nhận văn hóa sushi Nhật Bản chính tông!” Triệu Mộng Lan gấp gáp nói, muốn để bản thân có một đường lui.

Nhưng ngay giây phút đó, có một âm thanh không được thân thiện lắm vang lên: “Sushi là văn hóa Nhật Bản? Cô đang nói đùa với tôi sao?”