Editor: Mạch Di

Quả nhiên, ở một giây sau liền có một nữ tử đẩy cửa vào, đó là mẫu thân Mộc Vũ, Thẩm Uyển Nhi.

Thẩm Uyển Nhi ngồi ở mép giường, yên lặng rớt nước mắt, Mộc Vũ trộm mở mắt, nhưng Thẩm Uyển Nhi là thật sự khóc nghiêm túc, không có phát hiện động tác nhỏ của "nữ nhi bảo bối" nằm trên giường.

Bộ dáng không ngừng rớt nước mắt của đại mỹ nhân thật là rất khó làm người không đau lòng mà, Mộc Vũ nghĩ vậy trong lòng liền khó khống chế được chính mình mà thương hương tiếc ngọc, hơn nữa tiếp nhận được phần kí ức của thân thể này, Mộc Vũ theo bản năng liền gọi một tiếng mẫu thân.

Nhưng là trời xanh làm chứng, đối mặt với mỹ nhân trời sinh gợi cảm như vậy, cô thật sự khó mà gọi mẫu thân, đây quả thực chính là một loại vũ nhục nha!

Bà xinh đẹp lại yêu kiều như vậy, gọi một câu đại muội tử cũng không quá đi!

Thẩm Uyển Nhi nghe được giọng nói quen thuộc, giống như bị điểm huyệt, mọi thứ giống như đều ngưng đọng lại, để phối hợp với loại tình huống này, Mộc Vũ vẫn duy trì cùng một động tác cùng một biểu tình.

Một hai ba người gỗ, ai động trước liền thua ha ha ha.

Thẩm Uyển Nhi sửng sốt một hồi lâu, đột nhiên hét lên một tiếng, Mộc Vũ nhếch lên khóe miệng, trong trận đấu sức chịu đựng này cô giành được thắng lợi lớn a! Cho chính mình cộng một điểm.

Điều làm Mộc Vũ không ngờ tới chính là, đại mỹ nhân mẫu thân thét lên một tiếng chói tai uy lực thật cường đại, một khắc sau trong phòng đều đã đầy người, nhìn qua một lượt mọi ngóc ngách đều là người.

Đứng đầu là cha mẹ Mộc Vũ.

Mộc Vũ, mở to mắt, tròng mắt không ngừng chuyển, mắt mở to nhìn chằm chằm bọn họ, trong lòng không khỏi khen ngợi, quả nhiên là gien tốt mới có được một dàn nữ nhi xinh đẹp xuất hiện như vậy nha ha ha ha!

Đột nhiên biến thành một đại mỹ nhân, có chút không quen làm sao bây giờ!

Hệ thống vô sỉ nghe trộm tâm tư Mộc Vũ lại tới rồi, nhịn không được cười lạnh vài tiếng, chân thành nhắc nhở nói:

"Chủ nhân, tính lại trước kia, hiện tại cô cũng không đẹp đến như vậy."

Không còn cách nào, thành thật là ưu điểm lớn nhất của hệ thống Manh Manh, nhưng là thành thật thường thường cũng làm người chết càng nhanh!

Vẻ mặt Mộc Vũ không hề dao động, nhưng trong lòng đã mắng nhiếc hệ thống thật lâu, mới đầu hệ thống còn không cam lòng mà cãi lại, sau lại thấy được một thân văn học thâm sâu của Mộc Vũ, hệ thống cười trong lòng, rốt cuộc vô lực thấy rõ một việc, vị chủ nhân này không nên chọc!

Vì thế, hệ thống thật thông minh lựa chọn câm miệng, lúc này Mộc Vũ mới thở ra một hơi.

Mọi người chung quanh thấy Mộc Vũ tuy rằng đã tỉnh, nhưng ánh mắt vẫn luôn si si ngốc ngốc không nói lời nào, có người liền bắt đầu rớt nước mắt.

Thật đáng thương mà, lấy về được cái mạng nhưng lại biến thành một kẻ ngốc, cũng không biết rốt cuộc là tốt hay là xấu a!

"Mẫu thân, mọi người khóc cái gì?" Mộc Vũ sau khi "dạy dỗ" xong hệ thống mới chú ý, cô khó hiểu nhìn bọn họ cả đám người cùng khóc, không khỏi mở miệng hỏi.

Chẳng lẽ thấy cô tỉnh lại bọn họ vui quá mà bật khóc sao! A ha ha ha, lọai cảm giác thâm tình tràn ngập chung quanh thật m* nó sảng khoái a!

Thẩm Uyển Nhi kích động cầm lấy tay Mộc Vũ, nước mắt còn vươn trên mặt.

"Vũ nhi, Vũ nhi, ngươi không sao chứ?"

Ạch, nếu cô thật sự có gì thì giờ đã không ngồi đây rồi.

"Mẫu thân, ta không sao." Mộc Vũ giãy giụa ngồi dậy, nhẹ nhàng ôm lấy Thẩm Uyển Nhi an ủi bà, mà người ở ngay bên cạnh cũng không kém phần xúc động là vị cha tuấn mỹ trên trời rơi xuống.

Nhìn đến nữ nhi lại bắt đầu trở nên tinh ranh đùa nghịch, Mộc Thừa tướng lúc này mới yên lòng, lời nói của hòa thượng kia quả thực linh nghiệm, về sau phải khuyên Hoàng Thượng xây thêm vài toà chùa miếu!

Mộc Vũ bỏ không ít công sức, mới tống được tất cả bọn họ đi hết, lúc này cô mới có thời gian cùng hệ thống bồi đắp lại tình cảm thật tốt nha!

Cái thứ đồ chơi này cô cần được giải thích rõ ràng nha, tục ngữ có câu, không sợ kẻ địch mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo, chẳng may hệ thống này không có gì tốt, râu ria làm sao kéo lên bây giờ!

Hệ thống Manh Manh sau khi được Mộc Vũ triệu hoán, bắt đầu tiến hành giải thích, "Căn cứ thân phận chủ nhân, Hệ thống tôi cho cô một hệ thống trợ giúp tự động. Mời chủ nhân dùng ý niệm triệu hồi bản điều chỉnh, bản điều chỉnh này chỉ có chủ nhân có thể thấy, người khác không thể thấy được."

Chậc chậc chậc, thật là thứ đồ thượng phẩm cao cấp nha, cô cư nhiên là có thể dùng ý niệm thao tác đồ vật.

Cái cảm giác thật đắc ý!

Nghe theo lời hệ thống, Mộc Vũ gọi ra bản điều chỉnh, mặt trên lập tực hiện sáu chữ to, "Hệ thống dưỡng thành Hoàng Hậu"

Mộc Vũ thấy không như tưởng tượng, vạn phần ghét bỏ nói.

"Sao không phải Hệ thống dưỡng thành Nữ Vương? Hệ thống dưỡng thành Hoàng Hậu là cái quỷ gì."

Mộc Vũ cô uy phong như vậy, Hoàng Hậu cũng quá thiệt đi? Xem như cô không đảm đương nổi cái chức nữ vương đi, cô miễn cưỡng cũng làm được thương gia giàu có nhất thiên hạ.

Hệ thống Manh Manh quên mình vừa bị giáo huấn, lại bắt đầu không biết sống chết, nó kiêu ngạo trả lời, "Thân phận cô có chết cũng chỉ có thể làm Hoàng Hậu. Chủ nhân cô mau lựa chọn xác nhận đi, nếu không chọn, về sau chuyện gì tôi cũng không giúp được cô, chỉ là như vậy cũng tốt, dù sao tôi cũng không muốn trợ giúp một chủ nhân nhìn qua đã thấy ngốc."

Mộc Vũ phớt lờ lời nói của Manh Manh, cân nhắc mãi sau cùng vẫn là chấp nhận Hệ thống dưỡng thành Hoàng Hậu, thật sự cũng là vì không có cách nào, dù sao một cái thứ đồ chơi tốt thế này không thể vứt bỏ!

Sau khi xác nhận nhiệm vụ, trong đầu Mộc Vũ liền vang lên một giọng nói máy móc, "Ngài đã thành công kích phát Hệ thống dưỡng thành Hoàng Hậu, hệ thống tôi sẽ dốc hết sức lực trợ giúp chủ nhân thành công lên làm Hoàng Hậu."

Manh Manh liền bắt đầu nói huyên thuyên, đều là khoe khoang đến tận trời, "Ai da, giọng nói thật khó nghe, chủ nhân, vẫn là giọng nói Manh Manh dễ nghe đúng hay không."

Mộc Vũ tưởng tượng, nếu Manh Manh có thể biến thành người mà nói chuyện, nhất định là một tên nhóc nghịch ngợm hư hỏng, mà loại trẻ con nghịch ngợm này, đều giống như thiếu đánh.

"Hệ thống anh có giúp cho tôi cái gì đâu, cái gì cũng đều không có nha!" Mộc Vũ đang xem tới xem lui bản điều chỉnh, cái gì cũng chưa thấy, trong đầu tất cả đều là vạch đen, hệ thống này không phải là xảy ra trục trặc đi!

Lúc này hệ thống Manh Manh lại bắt đầu đắc ý, "Đương nhiên, bổn hệ thống chính là mới vừa thăng cấp, rất trí năng. Tiếp theo liền là Manh Manh giảng giải cho chủ nhân." Manh Manh giống như đột nhiên nghĩ tới cái gì, kinh hô một tiếng, sợ tới mức Mộc Vũ suýt bệnh tâm thần.

Có cái hệ thống này bên người sớm hay muộn đều sẽ nổi điên, Mộc Vũ vô lực cảm giác được tương lai thật xa xăm.

"Chủ nhân, quên nói một sự việc, nếu như cuối cùng cô không thể lên làm Hoàng Hậu, chính là nhiệm vụ thất bại, như vậy chủ nhân sẽ chết, dùng thọ mệnh còn lại mà trừng phạt." Manh Manh hạ thấp giọng, nỗ lực xây dựng một bầu không khí bi thương.

Mộc Vũ kinh ngạc bạo phát, cô nổi giận nói, "Vậy tại sao bây giờ anh mới nói." Nói sớm cô liền không nhận nhiệm vụ!

Manh Manh tha thứ cho lời thô lỗ của Mộc Vũ, có một chủ nhân thô tục như vậy nó đã liệu rõ chính mình về sau học được hai chữ bao dung viết như thế nào.

Sau đó, Manh Manh lại tiện thể bỏ thêm một câu, "Hơn nữa một khi nhiệm vụ thất bại, chủ nhân liền mãi mãi không được đầu thai."

Đương nhiên, một câu này là nó nói bừa.

Mộc Vũ điên mất, "Súc sinh mà, đây rốt cuộc là thứ biếи ŧɦái gì!"

Cô sai rồi, từ lúc bắt đầu cô liền không nên lại đây, không nên chấp nhận cái hệ thống quái quỷ này, càng không nên làm cái nhiệm vụ này!

Cô thật sự sai rồi, nếu trời cao lại cho cô cơ hội một lần nữa, cô nhất định lựa chọn đi theo quỷ sai!