Khương Lộ Dao có thể hiểu tâm tư của Tần vương phi vì nhi nữ tính kế tư sinh tử, hiện giờ các nàng đứng ở mặt đối lập.

Một khi Tần vương phi xuống tay mưu tính Triệu Đạc Trạch, Khương Lộ Dao sẽ không vì thông cảm cho nàng mà khách khí.

Lão phu nhân Gia Mẫn quận chúa trầm tư hồi lâu, thấp giọng cùng tôn nữ giảng thuật cách hành sự của Dương môn thái quân.

Nói về chuyện lúc nàng còn trẻ tuổi đã từng trải qua, cuối cùng nói với Khương Lộ Dao:

- Vụ án Dương gia quá mức thảm thiết, người trải qua thảm thiết, sẽ có khả năng thay đổi tính tình, nhi tử của nàng đều chết, ta đời này chưa từng làm mẫu thân, không thể lĩnh hội tâm tình nhìn nhi tử chết oan, ta chỉ có thể nghĩ, nếu ta có nhi tử, như thế nào cũng sẽ không để hắn gặp nguy hiểm!

Có lẽ sâu trong lòng lão phu nhân vẫn luôn muốn có cốt nhục của chính mình, nàng sẽ yêu thương nhi tử hơn bất cứ ai, cũng không để kẻ nào khi dễ nhi tử của nàng.

Khương Lộ Dao nghe xong, cũng có chút nhận thức thô thiển về Dương môn thái quân, cũng đúng, sau khi trải qua án oan, nếu thái quân còn giống như lúc tuổi trẻ mới lạ.

Dương gia thực thảm thiết, chỉ vì Dương Soái quyền thế uy hiếp tới hoàng đế……

Nếu muốn bảo trì huyết mạch Dương gia, điệu thấp, lạnh nhạt, vô vi như vậy mới là thỏa đáng nhất.

Là vì vậy, cho nên thái quân mới xem nhẹ, vắng vẻ Triệu Đạc Trạch? Khương Lộ Dao cảm giác bắt được cái gì, lại giống như cái gì cũng chưa bắt được.

Nàng cũng không phải vạn năng, mưu trí cùng kiến thức chỉ so với người bình thường cao hơn một chút.

Thấy sắc mặt lão phu nhân có vài phần đau thương, liền trấn an nàng vài câu, cũng nghĩ nên làm như thế nào mới thúc đẩy tổ phụ cùng tổ mẫu cởi bỏ hiểu lầm.

Lúc này, Triệu Đạc Trạch đang ở bên ngoài chờ nàng, sau khi Khương Lộ Dao cáo biệt lão phu nhân xong, liền tới sân viện phu thê thế tử hầu phủ.

Nhị phu nhân vừa thấy tiểu tế đến liền cười không ngậm được miệng, toàn bộ trên dưới nhị phòng, chỉ vì nhị phu nhân vui vẻ, vì Triệu Đạc Trạch thú nhị tiểu thư, cho nên mới nhìn Triệu Đạc Trạch thuận mắt một chút.

Nếu hỏi nhị phu nhân vì sao nhìn Triệu Đạc Trạch thuận mắt, nhị phu nhân sẽ nói với ngươi, là ngươi không hiểu, cũng giống như nàng thích ngân phiếu, nhìn Triệu Đạc Trạch chổ nào cũng tốt.

" Đau tiểu tế, chính là đau nữ nhi."

Nhị phu nhân giơ cao khẩu hiệu, lôi kéo Triệu Đạc Trạch nói liên tục, đối mặt với sự nhiệt tình của nhạc mẫu, Triệu Đạc Trạch có vẻ không biết làm sao.

Khương Mân Cẩn đứng ở một bên nghiêng mắt liếc xéo, Triệu Đạc Trạch có chút dở khóc dở cười, giống như hắn đoạt mẫu thân của Khương Mân Cẩn.

Từ ăn mặc chi phí, đến ngày thường chơi cái gì, thích cái gì, nhị phu nhân cũng hỏi, Triệu Đạc Trạch nhịn không được thầm nghĩ, thì ra mẫu thân sẽ như thế này?

Nhị phu nhân cũng không biết cái gì gọi là khách khí, ở trong mắt nàng khách khí chính là không xem tiểu tế là thân nhân, nàng càng thích ai, thì càng sai sử người đó…

Triệu Đạc Trạch bị nhị phu nhân xoay quanh, một hồi thì bồi nàng xem sổ sách tính sổ, một hồi lại bồi nàng đếm ngân phiếu, một hồi còn phải nghe nhị phu nhân lải nhải, lải nhải nàng có bao nhiêu tưởng niệm Dao Dao đã gả đến Tần vương phủ, lải nhải nhi tức khi nào mang thai, lải nhải Khương nhị gia có bao nhiêu hồ nháo, bất mãn Khương nhị gia đem bạc ném ra ngoài...

Triệu Đạc Trạch đối với nhị phu nhân còn kiên nhẫn hơn đối với Khương nhị gia, mặc kệ nhị phu nhân nói cái gì, hắn đều có thể tiếp được.


Nhìn hai người cùng nhau đếm ngân phiếu, đôi mắt Khương Lộ Dao có chút ẩm ướt, hai ngày nay nàng cũng từ bên ngoài nghe được Triệu Đạc Trạch trước kia đã làm chuyện hỗn trướng gì, không chỉ có một đám thông phòng, trước kia lúc hắn phát giận, sẽ đánh chết người mới chịu ngừng.

Nếu đem chuyện trước kia Triệu Đạc Trạch từng làm phơi bày ra, thanh danh của hắn có lẽ càng không xong.

Tần vương phi mặc kệ Triệu Đạc Trạch, nhưng vẫn giúp Triệu Đạc Trạch che giấu một chút ác danh.

Nhưng nàng làm như vậy cũng không phải có hảo ý, có lẽ sợ Triệu Đạc Trạch quá hỗn trướng, nàng làm kế phi cũng không thể mặc kệ.

- Nhạc mẫu, ngày khác ta sẽ đem ngân phiếu của ta cho người, người giúp ta tích cóp.

- Này không thể được, ngân phiếu của ngươi nên đưa Dao Dao.

- Không có việc gì, ta đem phần lớn ngân phiếu đưa cho Dao Dao, còn dư lại người giúp ta, người cũng hiểu ta rất thích tiêu tiền, sau này nếu chẳng may Dao Dao không cho ta dùng bạc, ta đến chổ này lấy.

- Thôi, không phải ngân phiếu của ta, tăng hay giảm cũng có phải của ta đâu. Ngươi nói cho ta biết, vì sao Dao Dao không cho ngươi dùng bạc? Dao Dao của ta xử sự công bằng, tâm địa rất mềm, nếu nàng không cho bạc, chứng tỏ ngươi phạm sai lầm.

-...

Triệu Đạc Trạch bóp trán, vuốt mông ngựa không dễ, hoá ra nhạc mẫu đại nhân cũng có lòng tự trọng, không phải bạc của mình, sẽ không cần a.

- Tiểu muội.

Tiêu Chước Hoa dựa theo thói quen của Khương gia, xưng hô Khương Lộ Dao là tiểu muội, dựa theo lời Khương nhị gia nói, như vậy mới thân cận.

Tiêu Chước Hoa nhìn Khương Lộ Dao, lại nhìn nhạc mẫu cùng Triệu Đạc Trạch, yên lặng thở dài một hơi.

Huynh trưởng tuyệt đối sẽ không thể làm giống Triệu Đạc Trạch phụng dưỡng nhạc phụ nhạc mẫu như thế.

Vào lúc này, Tiêu Chước Hoa có vài phần thoải mái.

- Ta chưa từng nghĩ Tần vương thế tử sẽ như thế này, mới vừa rồi hắn cõng phụ thân trở về, phụ thân chảy nước miếng dính đầy trên y phục của hắn, vậy mà hắn không hề chê phụ thân bẩn, còn tự mình đặt phụ thân lên giường, gỡ hài, đắp chăn cho phụ thân, chỉ sợ thân nhi tử cũng chưa chắc có thể làm được.

- …

Khương Lộ Dao cong môi cười, dù sao trượng phu ra sức hiếu thuận, thân là nữ nhi xuất giá đương nhiên sẽ có chút tự đắc.

- Tẩu tử chớ có khen hắn, hắn cũng chỉ có điểm này tốt thôi, tẩu tử không biết, ta vào Tần vương phủ mới hiểu được, cái gì gọi là Hỗn Thế Ma Vương, trên đời này không có chuyện gì mà hắn không dám làm.

- Ta thấy mi nhan thế tử đã phai nhạt tối tăm, hắn tuổi nhỏ tang mẫu, dù kế phi như thế nào cũng không bằng thân mẫu, tuy hắn là đích tử của Tần vương, nhưng Tần vương nào hiểu cách dưỡng nhi tử? Tần vương nhất định sẽ là một vị nghiêm phụ.

- Ta cũng nói không được.

Khương Lộ Dao thở dài nói:

- Ta cũng không dối gạt tẩu tử, Tần vương phủ thật sự là đại phiền toái, nhìn nơi nào cũng rất bình thường, nhưng cố tình lại lộ ra vài phần quỷ dị. Nếu không phải thấy hắn cũng không tệ lắm, thì ta như thế nào cũng sẽ không gả vào Tần vương phủ, tuy thân phận thế tử phi phú quý, nhưng ta ở nhạc gia cũng không lo ăn uống, càng được tự tại.

Tiêu Chước Hoa cầm tay Khương Lộ Dao, nhẹ nhàng vỗ vỗ:

- Là ngươi cùng thế tử có duyên phận, tiểu muội, ngươi là người thông tuệ, ta không cần nói thêm cái gì, chuyện vương phủ, ta biết cũng không nhiều, nhưng ta nhắc nhở ngươi, phải cẩn trọng.

Tiêu Chước Hoa thuận tiện bắt mạch cho Khương Lộ Dao, khẽ nhíu mày:

- Trước khi ngươi thành thân, ta đã kê cho ngươi phương thuốc, nhất định phải tiếp tục dùng, còn nữa…Lúc hành phòng…

Nàng tới gần Khương Lộ Dao thấp giọng nói vài câu, Khương Lộ Dao còn chưa thấy gì, mà Tiêu Chước Hoa đã xấu hổ đến đỏ bừng.

- Ta nhớ rõ, đa tạ tẩu tử.

Trước khi Khương Lộ Dao gả đi, Tiêu Chước Hoa từng nói với nàng, thân thể của nàng là hư hàn, muốn có nhi nữ nối dõi không thể một lần là xong, cần phải phối hợp một ít thuốc bổ cùng tư thế dễ dàng thụ thai.

Khương Lộ Dao tự biết tính thời kỳ rụng trứng, hơn nữa còn có Tiêu Chước Hoa hỗ trợ, nàng tin tưởng chuyện sinh nhi nữ.

Lúc dùng vãn thiện, Khương nhị gia bị nhi tử cùng tiểu tế vây quanh, uống rượu thật sự vui sướng, thẳng đến sắc trời đã khuya, Triệu Đạc Trạch mới mang theo Khương Lộ Dao lưu luyến rời khỏi Vĩnh Ninh hầu phủ.

Lúc Tiêu Chước Hoa đưa tiễn Khương Lộ Dao, nhắc nhở nói:

- Ba ngày sau là hôn kỳ của tứ phòng tứ đường muội, ngươi tới đưa gả sao?

- Ta sẽ trở về.

Khương Lộ Dao gật gật đầu, Triệu Đạc Trạch đem áo choàng khoác lên vai Khương Lộ Dao, rồi chắp tay nói với Tiêu Chước Hoa:

- Là chuyện của nhạc phụ, nhạc mẫu, thỉnh tẩu tử không cần khách khí, cứ việc nói với ta.

Tiêu Chước Hoa cười, uốn gối nói:

- Được.

Nhìn Triệu Đạc Trạch cẩn thận săn sóc đỡ Khương Lộ Dao ra cửa, trong lòng Tiêu Chước Hoa ấm áp.

Mặc dù Khương biểu muội gả cho Tần vương thế tự bị phiền toái quấn thân, nhưng vẫn thật hạnh phúc, Tần vương thế tử chỉ kém hơn Khương Mân Cẩn một chút.

- Chước Hoa, về thôi.

Khương Mân Cẩn tùy tiện chạy tới, vây quanh Tiêu Chước Hoa, cười hắc hắc, cúi người đem nàng bế lên, bước nhanh tới tân phòng, muội phu khoác cho muội muội một kiện áo choàng, hắn luyến ái thê đi tiễn.

Dọc theo đường đi tuy Tiêu Chước Hoa có chút giãy giụa, nhưng cũng đỏ bừng khuôn mặt rúc vào lòng trượng phu, dựa theo lời Khương nhị gia nói, không cần để ý tới người khác nói như thế nào, nếu nói ngươi không tốt, đều là hâm mộ ghen ghét ngươi!

Không khí ở nhị phòng đặc biệt khoan dung, Tiêu Chước Hoa so với lúc vừa gả vào, càng ngày càng hạnh phúc, thư thái, chỉ cần thường thường hỗ trợ bà bà làm sổ sách, nhìn trượng phu đọc sách, nàng chính là đại công thần.

Khương nhị gia rất thích gây họa, nhưng hắn đã là thế tử, lại là nhạc phụ của Tần vương thế tử.

Hiện giờ ít người nào dám khi dễ hắn, trên cơ bản chính là hắn diễu võ dương oai khi dễ người khác.

Khương nhị gia cùng Triệu Vương tự xưng là kinh thành nhị lão, hai người liên thủ rất có khí thế thiên hạ vô địch thủ.

Bên kia người có tình đang rất hạnh phúc, thì bên này Khương Lộ Kỳ nhìn ánh trăng mà vẻ mặt mang đau khổ

Triệu Đạc Trạch có khi nào đối đãi với nàng như vậy? Cho dù là lúc tân hôn, hắn cũng không cùng nàng trở về thăm phụ mẫu.

Chỉ cần phụ thân nàng có việc cầu Triệu Đạc Trạch, hắn sẽ bày vẻ mặt không kiên nhẫn, mỗi một lần đều nói phụ thân nàng chỉ biết chọc phiền toái.

Nhưng kết quả đâu? Nếu không phải Triệu Đạc Trạch làm hết chuyện thương thiên hại lí, thì tước vị Vĩnh Ninh hầu sao có thể bị hoàng thượng đoạt tước?

Rốt cuộc Khương Lộ Dao có chổ nào tốt? Kiếp trước mê hoặc Tiêu Duệ Hoa đến thần hồn điên đảo.

Kiếp này đem đa tình háo sắc Triệu Đạc Trạch coi quản kín mít, phân phát thông phòng thị thiếp, Triệu Đạc Trạch lại không rên một tiếng, sao có thể?

Lúc trước nàng vào cửa, không chỉ có chuyện Từ Anh, mới qua hai ngày Triệu Đạc Trạch liền đem một cái tiện tì nâng làm di nương.

Lúc ấy vẫn còn tân hôn, nàng đã bị mất mặt như vậy, người khác chê cười nàng thật lâu.

Giống nhau đều là tiểu thư Khương gia, Khương Lộ Dao như thế nào lại không có giống nàng như kiếp trước?

Vốn dĩ nàng có tâm nhắc nhở Khương Lộ Dao hai câu, giảng một hai chuyện sai trái mà tương lai sau này Triệu Đạc Trạch sẽ làm, thuận tiện nhìn xem có thể giúp Triệu Đạc Dật hay không…

Nhưng đã nhiều ngày nay chuyện Tần vương thế tử đối với thế tử phi sủng ái vô cùng đã rót đầy lỗ tai Khương Lộ Kỳ.


Khương nhị gia đại náo Tần vương phủ, Tần vương lại cam chịu, không tìm tới cửa, này hết thảy đều khiến Khương Lộ Kỳ khó có thể bình tĩnh.

- Tứ tiểu thư...

Trong lòng nha hoàn hầu cận đi theo bên người Khương Lộ Kỳ có chút phát lạnh, thần sắc tứ tiểu thư dữ tợn mịt mờ quá dọa người, giống như rắn rết.

- Người không sao chứ?

- Cho dù nàng rất thông minh, cũng không thay đổi được kết cục của hắn.

Khương Lộ Kỳ ngửa đầu cười khẽ, thay đổi không được, Triệu Đạc Trạch từ khi sinh ra đã cõng trên lưng tội diệt tộc, hắn sinh ra đã có tội……

Lúc này Khương Lộ Kỳ đang chờ, có thể sớm một ngày nhìn thấy Khương Lộ Dao quẫn cảnh phải khổ cầu nàng.

Kiếp trước nàng có bao nhiêu thống khổ, kiếp này Khương Lộ Dao sẽ có bấy nhiêu!

Không, Khương Lộ Dao sẽ so với nàng càng thống khổ hơn.