Ở bên ngoài thế giới thực lúc này đã là một ngày trôi qua bầu trời hiện giờ cũng đã là ban đêm, thân thể Cổ Viêm lúc này đang nằm trên nên đất lạnh.

Roẹt !
Từ giữa mi tâm của hắn ánh sáng đỏ bắn ra hóa thành một thiếu nữ y phục đỏ xinh đẹp.

Cổ Viêm ca mau tỉnh dậy đi.

Ngọc Nhi chạy đến đỡ hắn dậy nói.

Ta đang ở đâu vậy, chuyện gì vừa xảy ra.

Cổ Viêm ôm đâu sắc mặt mệt mỏi mở miệng nói.

Huynh đoán xem !
Ngọc Nhi ôm hắn vào lồng ngực nàng, mỉm cười nói.

Thơm quá, mềm mại quá.

Trong tình trạng này khuôn mặt hắn phởn lên vì vui sướng mặc dù không muốn thừa nhận nhưng cái vú của nữ nhân này lại bự đến vậy giống như cái gối mềm chỉ muốn úp mặt vào không muốn rời xa nó.

Không được !
Cổ Viêm lúc này lấy lại tinh thần vội đẩy nữ nhân này ra, xấu hổ che đũng quần lại.

Hì hì, chịu đựng được suốt hai trăm năm đến giờ lại không nhịn được nữa sao, có phải bây giờ thèm làm chuyện đó với muội lắm phải không ?
Ngọc Nhi cười bỡn cợt nói.

Hừ, lão tử ta thà chết chứ không đi ăn lại của kẻ khác đâu huống hồ những chuyện đó của con người các ngươi, ta sẽ không bao giờ làm đâu.

Cổ Viêm cao giọng quát.


Cái gì mà ăn lại của người khác bao năm nay ta vẫn giữ tấm thân ngọc cho huynh chưa từng cho nam nhân nào động, năm đó người ở bên cạnh Vân Dương không phải là ta mà chính là Phượng Thanh Thanh muội muội của ta, hiện tại bọn họ đã có một tiểu nữ nhi, còn ta vẫn ngày đêm trông ngóng chờ huynh tỉnh lại, huynh có biết bao năm nay ta nhớ huynh đến như nào không ?
Ngọc Nhi đỏ mặt khẽ giải thích.

Ta không tin, ngươi dù sao cũng được xem là một tuyệt thế mỹ nhân không lý nào tên Vân Dương đó lại không có hứng thú với ngươi.

Cổ Viêm nét mặt nghi ngờ mở miệng nói.

Quảng Cáo
Hắn ta đích thực có vài phần tình cảm với ta, nhưng từ đầu đến cuối ta chỉ thích mỗi mình huynh, hắn ta có muốn cũng không thể làm gì được, hơn nữa hiện tại tên tiểu tử đó đã có ba vị phu nhân xinh đẹp bên cạnh hầu hạ hậu nhân cũng đã có ba đứa như vậy xem như ông trời đã không tệ bạc với hắn.

Ngọc Nhi mở miệng giải thích tiếp.

Làm đại anh hùng sướng thật lúc nào cũng có hào quang phủ đầu, thiên phú cơ duyên, mĩ nhân không thiếu, được người đời sùng bài không biết lúc nào ta mới được như tên tiểu tử đó đây.

Cổ Viêm ngưỡng mộ thầm nói.

Sao vậy bây giờ muội đã đứng trước mặt huynh, huynh đã chiếm lấy được trái tim của muội giờ con mỗi thể xác của muội huynh không muốn chiếm nốt sao ?
Ngọc Nhi đỏ mặt xấu hổ nói.

Không phải ngươi quên rồi sao, trước đây ta từng muốn giết ngươi, ta là một kẻ vô cùng xấu xa, rất nhát gan tham sống sợ chết chẳng có điểm gì tốt ngươi vẫn thích ta sao ?
Cổ Viêm nghiêm túc nhìn đáp lại.

Viêm ca không phải muội từng nói với huynh, huynh không thể trở thành kẻ xấu được đâu bây giờ cũng vậy sau này cũng vậy, lúc đó huynh chỉ cố gắng tỏ ra xấu xa thôi, cái ngày huynh cứu muội khỏi cái chết muội đã tin rằng huynh chính là một nửa còn lại muội đang tìm kiếm định sẵn là nam nhân đời này của muội bất kể huynh là con người như thế nào người tốt cũng được người xấu cũng được muội đều vẫn sẽ yêu huynh sẽ không bao giờ đổi thay.

Muội từ trước giờ vẫn rất thích huynh, vẫn rất yêu huynh, vẫn ở phương xa chờ đợi một ngày không xa huynh tỉnh lại, đến lúc đó muội có thể đi tìm huynh và lại tiếp tục yêu huynh như trước kia.

Ngọc Nhi nét mặt dịu dàng nhìn hắn nói.


Nhưng mà cho dù vậy, ta nghĩ chúng ta cần thêm thời gian, chuyện giao phối đó có phải quá gấp không ?
Cái gì mà giao phối, huynh ăn nói thật thô tục, cái từ đó chỉ để ám chỉ những chủng loài yêu thú chưa mở ra linh trí sống theo bản năng ngoài kia còn con người chúng ta gọi đó là động phòng hoa trúc đây là một việc làm thiêng liêng bất cứ ai phải trải qua, huynh cũng vậy sớm muộn huynh cũng phải trải qua thôi.

Ngọc Nhi khoác tay ôm hắn cười nói.

Ngươi đi đi, ta không có hứng thú làm chuyện đó với ngươi hơn nữa dạo này ta đang có để ý đến một nữ nhân khác ta không thể làm, chúng ta tạm cáo biệt ở đây, ngươi hãy quay về nơi thuộc về ngươi đi, đừng có bám theo làm phiền ta nữa, Cổ Viêm ta dạo này rất bận không rảnh chơi với ngươi đâu.

Cổ Viêm dứt lời cất bước rời đi thì đúng lúc này Ngọc Nhi lao tới bế hắn lên bay về hứng một hang động trong thác nước.

Ngươi làm gì vậy, mau thả ta xuống đi.

Cổ Viêm nhíu mày quát.

Không được hôm nay huynh nhất định thuộc về phải thuộc về muội, huynh muốn ở bên cạnh nữ nhân khác sao đừng có mơ tưởng cả đời này huynh cứ xác định chỉ có mình ta là nữ nhân duy nhất của huynh thôi, không ai, không bất kỳ ai được phép có được huynh ngoài ta.

Quảng Cáo
Ngọc Nhi cười nham hiểm nói.

Bên trong hang động Cổ Viêm bị Ngọc Nhi làm cho bất động không thể nhúc nhíc được tùy ý để cho nàng muốn làm gì thì làm.

Ngọc Nhi mặc dù có chút ngại ngùng xong vẫn muốn làm chuyện đó với hắn nàng thân là một siêu cấp cường giả trên thế gian này cái gì nàng muốn nhất định phải có bằng được, Cổ Viêm là người nàng yêu vậy mà hắn lại nói bản thân mình lại có người khác điều này nàng không chấp nhận được.

Thông thường những chuyện như này đều là nam nhân chủ động trước, nay để một nữ nhân như nàng chủ động có chút ngại ngùng nhưng người như Cổ Viêm đợi hắn chủ động thì có lẽ cả đời này nàng vẫn ế tới già.

Bàn tay ngọc ngà trắng nõn của nàng khẽ cởi lớp áo đầu tiên của hắn ra rồi lớp áo thứ hai cũng cởi ra để lộ làn da trắng nõn không thua kém gì nàng, nhục cơ cuồn cuộn cơ bắp khiến tâm thần nàng không khỏi phấn khích.

Viêm ca ta nhớ huynh đâu có cao lớn như vậy, huynh luyện tập kiểu gì mà lại có hình thể đẹp đến như này đẹp hơn những nam nhân trước đây muội từng thấy qua, huynh không phải không biết nam nhân các huynh vì phải trải qua vô số trận chiến mà làn da ngăm đen nhục cơ mới có thể rắn chắc còn huynh thì ngược lại rốt cuộc huynh tập luyện bằng cách nào mà hay vậy.


Ngọc Nhi vẻ mặt hiếu kỳ hỏi.

Là một con cá cấp độ yêu tổ giúp ta được chưa, nó nói muốn trở thành đại anh hùng thì diện mạo bên ngoài rất quan trọng, diện mạo đẹp thì sau này thành đại anh hùng vang danh tứ hải được người ta tôn sùng, đến lúc đó được đúc tượng mới có thể đẹp được.

Cổ Viêm nhắm mắt cau mày quát lớn.

Hì hì, thì ra là vậy, muội không ngờ đấy Viêm ca trông vậy mà có thể thu phục cả một con yêu tổ đến võ thần cường giả còn phải rè chừng không dám xem thường, điều đó cũng đủ thấy sau này huynh nhất định sẽ còn vượt xa hơn tất cả những kẻ tự xưng là thiên tài kia.

Ngươi nói thật sao, ta cũng có thể trở thành đại anh hùng như Vân Dương được sao ?
Cổ Viêm mở mắt nhìn nàng ngạc nhiên hỏi.

Chuyện đó còn xa lắm với tu vi hiện giờ của huynh không thể bắt kịp Vân Dương đó đâu nhưng giờ có muội ở đây hiện giờ tu vi của muội rất rất cao đủ sức giúp huynh trở nên mạnh hơn sớm muộn gì huynh cũng sẽ vượt qua tiểu tử đó.

Ngọc Nhi từ từ cởi quần hắn xuống cười nói.

Bây giờ thân thể Cổ Viêm đã trần như nhộng, Ngọc Nhi cũng không chờ đợi lâu hơn trực tiếp cởi bỏ y phục của mình ra thân thể trắng nõn từ trên xuống dưới không một mảnh vải phô diễn toàn bộ trước mặt Cổ Viêm.

Ồ, Viêm ca tiểu đệ của huynh bự quá thì ra đây là cái đó của nam nhân các huynh sao, đây lần đầu tiên trong đời muội được trông thấy nó đấy.

Ngọc Nhi hai mắt mở to nhìn về phía hạ bộ của hắn mở miệng nói.

Đâu phải do ta muốn đâu, tại nhìn thấy hai cái vú bự của ngươi nên nó mới như vậy đấy.

Viêm ca huynh lại nói chuyện thô tục rồi phải gọi là ngực chứ phải nói là cái đó.

Ngọc Nhi đỏ mặt ngượng ngùng nói.

Quảng Cáo
Cái vú thì gọi là cái vú có gì phải xấu hổ đâu, của nam nhân thì được gọi là hai nồng ngực còn của nữ nhân gọi là hai cái vú trước giờ vẫn vậy, chẳng qua con người các ngươi không dám thừa nhận thôi.

Cổ Viêm thẳng thắn nói.

Cổ Viêm ca thật không biết xấu hổ là gì a, nhưng như vậy mới đúng là Cổ Viêm mà ta biết.


Vậy Viêm ca muội bắt đầu cho tiểu đệ của huynh vào trong đây.

Này này, đừng cho vào mà ta chưa chuẩn bị sẵn sàng, xin ngươi đấy Ngọc Nhi.

Yên tâm đi đây cũng là lần đầu của muội, muội biết là rất khó khăn nhưng biết làm sao bây giờ muội đã quá yêu huynh, muội yêu huynh đến phát điên muội rất muốn có được huynh, muội không thể dừng lại được.

Ngọc Nhi dứt lời nắm chặt tiểu đệ to cứng của Cổ Viêm cho vào bên trong khu cấm địa của mình, một tiếng rên nguyên thủy của nàng phát ra cái cảm giác vừa đau đớn vừa sung sướng này cuối cùng sau hai trăm năm chờ đợi nàng đã có thể cùng người mình yêu phát sinh chuyện đó.

Trái với vẻ mặt sung sướng trong hạnh phục của Ngọc Nhi, Cổ Viêm điên cuồng kêu la gào thét giống như bị tra tấn cảm giác đau đớn này hắn thật không chịu được nổi.

Ui ya, đau quá Ngọc Nhi bên trong của ngươi sao mà khít vậy ta chịu không nổi nữa ngươi mau rút tiểu đệ của ta ra đi, ta cầu xin ngươi đó.

Không được vừa mới bắt đầu mà đã muốn kết thúc rồi, huynh đấy ít nhất cũng phải ba canh giờ nữa mới xong cố gắng chịu đựng đi.

Ngọc Nhi trừng mắt vừa nhấp mông vừa nói.

Ui ya !, đau quá ta thật không hiểu sao con người các ngươi lại có hứng thú với mấy cái trò như vậy được, riêng ta chịu không nổi ta không muốn chút nào.

Cổ Viêm khóc lóc gào thét trong nỗi đau thống khổ nói.

Viêm ca hay là huynh hãy bóp ngực muội đi, có khi làm vậy sẽ giúp huynh bớt đau hơn đấy.

Ngọc Nhi giải trừ cấm chế trên người hắn, giúp hắn cử động lại mở miệng nói.

Có thật sẽ giúp ta bớt đau hơn không, vậy để ta thử xem sao ?
Nhìn hai cái vú bự trắng nõn của Ngọc Nhi Cổ Viêm lao tới dùng hay tay vừa bóp vừa nhào nặn, quả nhiên như nữ nhân này nói cái cảm giác đau đớn đã biến mất sau một lúc cọ xát da thịt với nàng hắn đã cảm nhận được sự khoái cảm phải nói là rất sướng không muốn kết thúc chút nào.

Vừa úp mặt vào mặt vào ngực nàng vừa la liếm đầu ngực nàng cả cơ thể tỏa ra mùi hương như có cả một rừng hoa thơm ngát khiến người ta không thể nào cưỡng lại được, hay tay liên tục di chuyển khu vực cặp mông vừa to vừa căng tròn của nàng, Cổ Viêm hiện giờ đã có thể tự làm chủ được bản thân mình có thể tự chủ động làm chuyện đó không cần đến sự trợ giúp của Ngọc Nhi.

Ngọc Nhi bản thân lúc này hai tay hai chân cuốn chặt vào người Cổ Viêm rên la những âm thanh nguyên thủy trong hạnh phúc không muốn khoảnh khắc này nhanh chóng biến mất nàng hiện giờ đã chính thức là nữ nhân là thê tử của hắn.

.