Tin tức Từ Trì vì Lương Nhược Vi mà chia tay với Diệp Vi rất nhanh liền bị truyền ra ngoài, đây dường như là một việc trong dự liệu lại ngoài dự liệu.

Dù sao tình cảm của Từ Trì đối với Lương Nhược Vi rõ như ban ngày, Lương Nhược Vi rời đi Từ Trì liền chưa từng quen thêm bạn gái, độc thân hơn hai năm, thật vất vả mới tìm được một người bạn gái, còn giống Lương Nhược Vi đến năm sáu bảy tám phần, muốn nói hắn đã quên Lương Nhược Vi, ai tin? Cho nên Từ Trì và Diệp Vi sẽ chia tay là chuyện sớm hay muộn mà thôi, đặc biệt là sau khi Lương Nhược Vi trở về, ngày biết được nội tình cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.

Khiến người ta ngoài dự liệu chính là, Lương Nhược Vi này còn chưa làm cái gì đâu, liền nói xin lỗi, giả bộ đáng thương, ủy khuất ba ba để lại hai giọt nước mắt, Từ Trì liền mềm lòng, hoàn toàn đã quên lúc trước Lương Nhược Vi kiên quyết xuất ngoại, cả cái chuyện bản thân hắn thiếu chút nữa say chết ở bệnh viện cũng không thể khiến Lương Nhược Vi trở về nhìn một cái, Từ Trì này không khỏi cũng quá dễ lừa đi? Hay là nói tình cảm của hắn đối Lương Nhược Vi đã sâu như biển tình so kim kiên (*)? Thủ đoạn lôi kéo lòng người của Lương Nhược Vi này thật đúng là lợi hại a!

(*) Biển tình so kim kiên - 情比金坚: Mô tả mối quan hệ rất bền chặt, thường được sử dụng trong tình yêu giữa nam và nữ.

“Cho nên mới nói Từ Trì đối Lương Nhược Vi là tình yêu đích thực mà, Lương Nhược Vi không còn nữa, còn muốn tìm người lớn lên giống Lương Nhược Vi tới thay thế, Lương Nhược Vi trở về, quay đầu liền đạp cho thế thân một cái, một chút do dự cũng không có, người đàn ông như vậy tìm chỗ nào?”

“Lương Nhược Vi cũng lợi hại, Diệp Vi kia tuy rằng là một thế thân đi, nhưng tốt xấu cũng là bạn gái trên danh nghĩa của Từ Trì, Lương Nhược Vi cái gì cũng không quan tâm, tình nguyện làm tiểu tam cũng muốn theo đuổi Từ Trì trở về, tình cảm như vậy tìm chỗ nào?”

“Chính là đáng thương Diệp Vi, sắp đến đầu mới biết được sự thật, còn phải bị người ta ném đi, thật sự quá thảm hì hì.”

“Nghe nói thời điểm Diệp Vi biết sự thật cũng bị dọa choáng váng, đau khổ vô cùng, còn phải cố giả bộ mỉm cười chúc Từ Trì cùng Lương Nhược Vi sớm ngày kết hôn sớm sinh quý tử, cũng là đáng thương nha.”

“Diệp Vi hẳn là thật sự cực kỳ yêu Từ Trì đi, loại chuyện này nếu là xảy ra ở trên người tôi, tôi khẳng định đến điên, tra nam tiện nữ một người nào cũng đừng nghĩ sẽ sống tốt, nhưng Diệp Vi vậy mà còn tỏ vẻ hiểu rõ? Nguyện ý chúc phúc Từ Trì cùng Lương Nhược Vi? Loại chuyện này ngược lại tôi không hiểu được. Muốn chết mọi người cùng chết, tổn thương tôi ai cũng đừng muốn sống tốt.”

“Nghe cô khoác lác, cô dám lên mặt với Từ Trì, nhà cô cũng không dám a, cẩn thận bị trục xuất khỏi gia môn.”

“…… Câm miệng.”

“Thật ra là, trước kia tôi cảm thấy Diệp Vi là một tiểu bạch hoa thích giả bộ đáng thương, liền sẽ lừa đàn ông vui vẻ, hôm nay tôi mới biết được, so sánh với Lương Nhược Vi, Diệp Vi tính cái gì nha?”

“Đúng đúng, các cô đừng nói nữa, Lương Nhược Vi tới.”

Quán cà phê của khách sạn Hoa Đình trước đến nay đặc biệt náo nhiệt, tiểu thư của các nhà giàu các liền thích tới chỗ này ngồi ngồi, lúc này liền ngồi không ít người, đề tài thảo luận gần đây cũng phần lớn là về yêu hận tình thù giữa ba người Từ Trì, Lương Nhược Vi cùng Diệp Vi.

Hiện giờ chính chủ bị thảo luận tới, liền sôi nổi xoay đề tài, các cô cũng không phải có bao nhiêu kiêng kị Lương Nhược Vi, chân chính khiến các cô để ý, là Từ Trì phía sau Lương Nhược Vi.

Tuy rằng xí nghiệp nhà họ Lương ở thành phố B cũng chiếm cứ một vị trí nhỏ, tuy nói xí nghiệp gia tộc khổng lồ, lại cũng không tới nông nỗi khiến người ta kiêng kị, nếu không phải bởi vì cô ta với Từ Trì, Tào Hằng mấy người chơi rất thân, Lương Nhược Vi cùng các cô giống nhau, cũng chính là một phú nhị đại bình thường, làm ra loại truyện câu dẫn bạn trai người khác này mà nói, có thể bị các cô thay phiên phun tào trăm tám mươi lần.

Ai sẽ cho cô ta mặt mũi a?

Hiện giờ Lương Nhược Vi mặc một bộ quần áo rất đẹp, vẫn là loại số lượng có hạn, một thân đồ trang sức, đặc biệt là cái túi xách trên tay cô ta kia, toàn cầu cũng chỉ có một trăm, là loại có hạn mà có tiền cũng không mua được, đẹp đến mức người ta nhìn vào đã đố kỵ vô cùng.

Mệnh bitchy này cũng thật quá tốt đi!

“Chị Nhược Vi, chị cũng tới chơi a, mau tới bên này ngồi.”

Một đám chị em vừa mới còn mắng chửi người người ta là tiểu tam lúc này mặt đầy tươi cười chào hỏi với Lương Nhược Vi, hoàn mỹ chứng minh cái gì gọi là chị em hoa plastic, trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn.

“Chị Nhược Vi, nghe nói chị cùng Từ thiếu hòa hảo, chúc mừng chúc mừng, chúng ta khi nào có thể đến uống rượu mừng hai người a.”

“Chính là Từ thiếu đợi ngươi ba năm, hai người hiện giờ thật vất vả lại ở bên nhau, đây chính là duyên phận trời cho, chúng em liền chờ uống rượu mừng hai người đó.”

“Tâm ý của Từ thiếu đối với chị Nhược Vi chúng em đều nhìn thấy trong mắt, hiện tại hai người hữu tình nhân chung thành quyến chúc, thật sự khiến người ta quá vui vẻ.”

“Đúng rồi đúng rồi, chúc mừng hai người.”

Vẻ mặt Lương Nhược Vi, cô ta liếc mắt nhìn mấy người đứng trước mặt, cười đến giả mù sa mưa, giao tình của cô ta với đám chị em này tuy rằng không coi là có bao nhiêu tốt, nhưng cũng không tính là kém, mỗi lần gặp mặt còn có thể nói chuyện với nhau vài câu, đời trước sau khi nhà họ Lương xảy ra chuyện, cô ta từng gặp được các cô vài lần, cô ta không hy vọng xa vời các cô có thể ra tay giúp đỡ, lại cũng không nghĩ tới sẽ bị các cô châm chọc mỉa mai, đã từng là bạn tốt giống như đều là ảo giác của cô ta, một đám tất cả đều thay đổi sắc mặt, không thiếu người tới chê cười cô ta, chế nhạo cô ta, công khai chế giễu rồi lén lút châm biếm, cô ta mới biết được những người này là cái kẻ hai mặt, đối mặt thì cười cười ha hả, trong lòng vậy mà có nhiều bất mãn với cô ta như vậy.

Không chỉ có như thế, các cô ngược lại còn đi nịnh bợ Diệp Vi, xoay quanh Diệp Vi, liền bởi vì Diệp Vi là người phụ nữ của Từ Trì! Mà hiện tại đâu, mắt thấy Diệp Vi cùng Từ Trì chia tay, vậy mà lại nịnh bợ ngược lại cô ta.

Những người này quen thói gió chiều nào theo chiều ấy, trong mắt căn bản là không có tình nghĩa gì đáng nói, các cô coi trọng, chỉ có lợi ích.

Mà cô ta căn bản khinh thường kết giao với loại người này, cô ta cười một chút, xem như chào hỏi qua, trực tiếp lướt qua các cô, đi đến một bên cửa sổ phía trước ngồi xuống.

Lương Nhược Vi vừa đi, sắc mặt mấy người ngượng ngùng, cho nhau mấy cái ánh mắt, trợn trắng mắt nghiến răng, nhún vai nói: “Nhìn bộ dáng mắt cao hơn đỉnh đầu kia của Lương Nhược Vi, thật đúng là đem bản thân trở thành Từ gia thiếu nãi nãi.”

“Đúng vậy, cũng không biết Từ Trì thích cái gì của cô ta? Tôi thấy cô ta cũng không có gì đặc biệt nha.”

“Diệp Vi thật sự quá ngốc, vậy mà đơn giản như vậy liền từ bỏ Từ Trì, nếu là tôi mà nói, tôi tuyệt đối sẽ không dễ dàng để Lương Nhược Vi thực hiện được! Kia chính là Từ Trì a, gả cho Từ Trì cả đời đều không cần lo, muốn cái gì mà còn không có? Chính là lì lợm la liếm tôi cũng sẽ không dễ dàng nhượng bộ!”

“Oa oa oa, các cô trước tiên đừng nói nữa, mau xem đó có phải hay không Diệp Vi?!”

“Diệp Vi? Diệp Vi ở đâu?”

“Diệp Vi làm sao lại tới, cô ấy tới tìm Lương Nhược Vi battle sao?”

Mấy người theo ánh mắt nhìn lại, quả nhiên thấy Diệp Vi từ bên ngoài tiến vào, cô mặc áo thun màu trắng bảy phần quần jean đơn giản, dưới chân là một đôi giày thể thao màu trắng, tóc dài mềm mại buộc lên cao cao, trên vai đeo cái bọc nhỏ màu đen, mặt mày sạch sẽ, so sánh với Lương Nhược Vi ăn diện lộng lẫy, dường như là một cọng rau xanh, cùng người qua đường không sai biệt lắm, làm người ta liếc mắt một cái liền quên.

Giờ khắc này, giống như liền hiểu rõ vì sao Từ Trì sẽ lựa chọn Lương Nhược Vi……

“Diệp Vi!” Có người gọi một tiếng Diệp Vi, lập tức bị người chị em bên cạnh chụp bả vai.

“Lương Nhược Vi còn ở bên cạnh nhìn đó, cô muốn bị cô ta ghi hận?”

…… Kia đương nhiên không muốn.

Các cô phun tào về phun tào, chuyện này cũng là lén lút ở bên trong, bên ngoài mọi người vẫn là chị em tốt.

Diệp Vi không nghe thấy có người đang gọi cô, cô tìm một chỗ trống ngồi xuống, sau đó gọi một ly nước xoài, một cái bánh kem vị dâu tây, lần ngồi này liền ngồi ước chừng mười phút.

Mấy người núp ở phía sau xem xét vài lần, suy đoán nói: “Nhìn dáng vẻ, Diệp Vi giống như đang đợi người?”

“Diệp Vi tới nơi này làm gì? Lương Nhược Vi chân trước vừa đến, cô ấy sau lưng liền tới rồi, chẳng lẽ các là họ hẹn nhau tới đàm phán?”

“Từ Trì cũng đã chia tay với Diệp Vi, Diệp Vi có thể lấy cái gì đàm phán với Lương Nhược Vi?”

“…… Cô nói giống như có chút đạo lý?”

Rốt cuộc lấy tình huống hiện giờ xem ra, Diệp Vi đã là triệt triệt để để thua người ta, nơi nào còn có tư cách đàm phán với Lương Nhược Vi?

Vậy Diệp Vi tới nơi này là bởi vì sao? Mấy người hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt khó hiểu, huống chi Diệp Vi vẫn là tới một mình, thấy như thế nào cũng có chút không thích hợp mà.

Đang nghĩ ngợi tới, liền thấy một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng quần jean ngồi xuống trước mặt Diệp Vi, người con trai lớn lên mười phần thanh tú, mày kiếm tinh mắt, tuấn dật phi phàm, tuy rằng khí thế không cường đại giống như Từ Trì vậy, chỉ một ánh mắt là có thể làm người ta sợ hãi, nhưng hắn cho người ta cảm giác như là như tắm mình trong gió xuân, mười phần thoải mái.

Nhìn lén: “……???”

“Sao lại thế này a? Nam chính này là ai?”

“Tôi chưa thấy qua, các cô gặp qua sao?”

“Tôi cũng chưa thấy qua…… Câm miệng, hiện tại trọng điểm là cái này sao? Hiện tại trọng điểm là Diệp Vi vì sao gặp mặt với người đàn ông này!”

Cũng đúng, Diệp Vi mới bị Từ Trì quăng không mấy ngày, hiện tại cũng là thời điểm Diệp Vi mới vừa biết được sự thật không bao lâu, dựa theo ý nghĩ của các cô, lúc này khẳng định Diệp Vi đang tránh ở trong nhà khóc sướt mướt, khổ sở đến muốn chết không sống đó, nhưng cô không chỉ có không muốn chết không sống, thần sắc thoạt nhìn giống như còn không tồi? Hơn nữa còn một mình ra đây hẹn hò với người đàn ông khác?

Lại qua đi mười phút, mắt thấy Diệp Vi cùng người đàn ông xa lạ tán gẫu đến mười phần vui sướng, đoàn người cũng có chút ngồi không yên, vừa định phái một chị em nhỏ qua đó dụ nói ra lời thật, liền thấy Tào Hằng đẫn một tiểu cô nương vào đó, ngược lại mắt hắn ta cũng thật sắc, liếc mắt một cái liền thấy Diệp Vi ngồi ở một bên.

Nhìn thấy Diệp Vi hắn ta vốn là còn rất vui vẻ, nhưng vừa thấy đối diện Diệp Vi còn có một người đàn ông xa lạ ngồi đó, hắn ta liền không vui vẻ đứng dậy, hắn ta đem bạn gái tống cổ đến một bên, bản thân đi tìm Diệp Vi, sau đó dùng ánh mắt hơi mang chút tìm tòi xem xét ở trên người đàn ông kia, nói: “Diệp Vi, khéo léo như vậy, cô cũng tới chỗ này uống cà phê a, vị này chính là bạn của cô?”

Diệp Vi nhìn thấy Tào Hằng cũng có chút ngoài ý muốn, nói: “Ừm, đây là Triệu Khải bạn tôi.” Lại đối Triệu Khải nói, “Đây là Tào Hằng.”

Tào Hằng a một tiếng, đề phòng dưới đáy mắt liền chưa từng buông xuống, phất phất tay tùy ý nói: “Tôi tên Tào Hằng, là bạn của Diệp Vi.”

Triệu Khải nói một tiếng: “Chào cậu.”

……

Tào Hằng liền ngồi xuống ở bên cạnh.

Diệp Vi cười nhìn Tào Hằng: Anh làm sao mà còn không đi a?

Tào Hằng nhìn Triệu Khải: Nhìn người đàn ông này chính là một bộ dáng tiểu bạch kiểm, khẳng định là muốn lừa gạt Diệp Vi, Diệp Vi ngu như vậy không chắc lại sắp bị lừa!

Triệu Khải uống lên một nhấp cà phê.

Tào Hằng nhìn về phía Diệp Vi: “……?” Sao lại thế này?

Diệp Vi chớp chớp mắt: “……?” Cái chuyện gì xảy ra?

Triệu Khải: “……”

Ngược lại hắn ta cũng thông minh, đứng lên nói: “Hai người cứ trò chuyện, tôi đi toilet một chút.”

Mắt thấy Triệu Khải đứng dậy rời đi, lúc này Tào Hằng mới thu hồi ánh mắt đề phòng, tiến đến bên cạnh Diệp Vi, nói: “Cái người tên Triệu Khải kia là chuyện như thế nào? Bạn của cô? Tôi thấy hắn đối với cô không có ý tốt, cô phải cẩn thận một chút.”

Diệp Vi kinh ngạc nói: “Không có ý tốt? Thật vậy chăng?”

Tào Hằng lập tức gật đầu bảo đảm nói: “Đó là đương nhiên, đàn ông hiểu đàn ông nhất, tôi nhìn ánh mắt của Triệu Khải liền biết hắn suy nghĩ cái gì, khẳng định hắn đối với cô là lòng mang ý xấu, tốt nhất cô cách hắn xa một chút. Kiểu đàn ông này không phải là một thứ tốt, bọn họ vì niềm vui khi lừa phụ nữ mà chuyện quái quỷ gì cũng nói được, cô muốn đánh bóng đôi mắt, không cần bị lừa, biết không?”

Diệp Vi nghĩ nghĩ, vẫn là rất khẳng định lời Tào Hằng nói, cô nghiêm túc đáp ứng lại: “Yên tâm đi, từng có kinh nghiệm giáo huấn lần trước, lần này tôi sẽ rất cẩn thận, sẽ không lại bị lừa.”

Áy náy trong lòng Tào Hằng lại xông ra, sau khi đã xảy ra những sự việc đó, Diệp Vi có thể nghe lời hắn ta nói, không có oán hận hắn ta đã rất không tồi, “Cô có thể nghĩ như vậy là tốt nhất…… Không đúng, Diệp Vi, lời này của cô là có ý tứ gì?” Hắn ta hậu tri hậu giác mới phản ứng lại, Diệp Vi vậy mà không có phủ nhận quan hệ của cô với cái người cái gì mà Triệu Khải kia? “Cô sẽ không thật sự muốn cùng tên Triệu Khải kia phát triển đi……?”

Diệp Vi xua xua tay nói: “Không có không có, còn chưa có đâu, chính là nhìn kỹ mặt mũi trước hẵng nói. Đây cũng là ý tứ của mẹ tôi, mẹ tôi và mẹ anh ấy là bạn đã nhiều năm, hai người họ vẫn luôn cố ý tác hợp chúng tôi, lúc trước vẫn luôn nói gặp mặt nhưng là không cơ hội, lần này thật vất vả mới hẹn được, cho nên mới tới đây gặp mặt.”

Tào Hằng: “??”

Tào Hằng nuốt nuốt nước miếng: “Cho nên hiện tại là cô đang…… Xem mắt?!”

Diệp Vi vậy mà đang xem mắt?!

Vốn dĩ Diệp Vi nên khổ sở đến muốn chết không sống vậy mà ra đây xem mắt??

Lúc này các tiểu thư tránh ở một bên vây xem cũng kinh ngạc: “Diệp Vi vậy mà là tới xem mắt?”

“Không phải đâu, chẳng lẽ cô ấy thật sự từ bỏ Từ Trì?”

“Không phải do cô ấy không buông tay đi, đối với Từ Trì mà nói cô ấy chỉ là một thế thân mà thôi, hiện tại chính chủ cũng đã trở lại, Diệp Vi chính là không cam lòng cũng không có biện pháp a.”

“Diệp Vi tiểu tiện nhân này làm sao mà một chút sức chiến đấu cũng không có? Uổng công tiện nghi cho cái bitchy Lương Nhược Vi kia!”

“Đúng vậy, tôi còn hy vọng xa vời Diệp Vi có thể cùng Lương Nhược Vi xé cái cô chết tôi sống đó!”

“Tôi nhìn thấy bộ dáng vênh váo tự đắc của Lương Nhược Vi tôi liền tức giận.”

Một đám người càng nói càng tức giận, đột nhiên có người đề nghị nói: “Nếu Diệp Vi có thể đem Từ Trì đoạt lại thì tốt rồi, đến lúc đó xem Lương Nhược Vi còn huyên náo kiêu ngạo thế nào?”

“Bằng không chúng ta đi giúp Diệp Vi đi?” 


“Chủ ý này tôi thấy không tồi!”

Một đám người vậy mà lên kế hoạch làm sao để giúp Diệp Vi đem Lương Nhược Vi lôi xuống ngựa.

……

Tào Hằng thật sự là không nghĩ tới Diệp Vi vậy mà là ra đây xem mắt!

Diệp Vi nhìn Tào Hằng vẻ mặt khiếp sợ, nghi hoặc nói: “Tôi là đang xem mắt a, làm sao vậy? Có cái vấn đề gì sao?”

Vấn đề đó cũng rất lớn!

Tào Hằng cũng trợn tròn mắt, theo hắn ta biết, ngày sau lúc đó, Từ Trì tìm Diệp Vi rất nhiều lần, muốn cùng cô nói chuyện, nhưng mà Diệp Vi đều từ chối, hắn ta tưởng bởi vì Diệp Vi còn đang tức giận, còn chưa tha thứ cho hành động của Từ Trì, còn đang ở bên trong đau khổ, cho nên không muốn đối mặt với Từ Trì, nơi nào nghĩ đến Diệp Vi vậy mà cũng ra đây xem mắt?!

Vì sao đột nhiên có chuyển biến lớn như vậy?

Chẳng lẽ…… Chẳng lẽ là phản ứng sau khi bị tổn thương kích thích??

Tào Hằng nóng nảy: “Diệp Vi, cô đừng xúc động a, chuyện này cô muốn nghĩ lại hay không? Lại nói không phải cô còn chưa tốt nghiệp đại học sao? Hiện tại xem mắt có phải có chút quá sớm hay không?”

“Anh yên tâm, tôi sẽ nghĩ lại thật tốt, rốt cuộc đây chính là chung thân đại sự của tôi, không thể qua loa nha. Hơn nữa hiện tại cũng không tính là sớm đi, từ thời gian đi lên, tôi có thể từ hiện tại nghĩ đến tốt nghiệp đại học, tôi đây cũng coi như là suy nghĩ cặn kẽ đi?”

……??

Tào Hằng ngốc một chút, trong lòng càng nóng nảy, nói: “Diệp Vi, nếu cô không muốn xem mắt, tôi có thể giả bộ là bạn trai của cô, giúp cô đem Triệu Khải đuổi đi, cô yên tâm, có tôi ở đây, không có người nào có thể cưỡng ép cô!”

Diệp Vi chớp chớp đôi mắt, nghiêm túc nói: “Không có a, tôi không có không muốn, cũng không có người cưỡng ép tôi, cảm ơn ý tốt của anh, nhưng là không cần. Thật sự! Cứ việc từng có một đoạn tình cảm bất hạnh, nhưng tôi sẽ không kháng cự tình yêu như vậy, tôi tin tưởng trên đời này vẫn còn người thực sự thật lòng thích tôi.”

Tào Hằng: “……”

Hắn ta càng thêm cảm thấy áy náy thêm đau lòng, cứ việc Diệp Vi biểu hiện thật sự nghiêm túc, thật vui vẻ, giống như tất cả lúc trước đều buông xuống, nhưng hắn ta biết, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, sao có thể buông? Huống chi Diệp Vi là thật sự rất thích Từ Trì, hắn ta từng tận mắt nhìn thấy Từ Trì nằm viện khi bệnh dạ dày phát tác, bộ dáng Diệp Vi khẩn trương lo lắng đến cũng sắp khóc ra, mỗi ngày cô dậy sớm nấu canh hầm thuốc cho Từ Trì, mỗi ngày nhìn chằm chằm Từ Trì ăn cơm, lúc này mới đem dạ dày của Từ Trì dưỡng tốt một chút.

Không chỉ có như thế, ở lúc trước khi Từ Trì quen biết Diệp Vi, hắn ta vẫn luôn sống như một cái người máy, bởi vì Diệp Vi, hắn mới chậm rãi biến trở về bộ dáng trước kia.

Cô thật lòng đối đãi với Từ Trì như vậy, kết quả tất cả là chỉ là một hồi âm mưu, trong lòng có thể dễ chịu sao? Không thể. Có thể chân chính buông xuống sao? Càng không thể.

Cho nên hiện tại cô đang làm cái gì? Đang tự sa ngã a!

Cái này khiến Tào Hằng không ngừng sốt ruột, hắn ta sắp vội muốn chết!

Hắn ta hít sâu rất nhiều lần, nói cho bản thân không cần nóng nảy, lấy ra trăm phần trăm bản lĩnh lừa phụ nữ vui vẻ ra: “Diệp Vi, chuyện này á, chúng ta có thể nhìn lại, hiện tại cô là học sinh, hẳn là nên thanh thản ổn định đi học trước, có cái gì, chờ tốt nghiệp lại nói cũng không muộn. Lại nói cô cùng tên Triệu Khải kia hôm nay mới lần đầu tiên gặp mặt, đối phương rốt cuộc là cái dạng người gì cô cũng không hiểu rõ, nếu hắn là một người xấu làm sao bây giờ?”

Diệp Vi suy tư một lát, khẳng định nói: “Anh nói có chút đạo lý, tôi thấy anh nhìn người hình như là không quá chuẩn, rốt cuộc tôi cùng A Trì ở chung nửa năm, cũng không biết rốt cuộc hắn suy nghĩ cái gì.”

Tào Hằng: “……”

Tào Hằng lập tức nói: “Không sai, đều nói tri nhân tri diện bất tri tâm(*), đừng nhìn Từ Trì lớn lên tuấn tú lịch sự, nhưng ai biết hắn tâm tư ác độc như vậy chứ? Hắn thật sự rất quá đáng, quả thực chính là đồ cặn bã trong bại hoại, là sỉ nhục của đàn ông!” Thật xin lỗi, thời khắc mấu chốt chỉ có thể hy sinh anh em.

(*) Tri nhân tri diện bất tri tâm - 知人知面不知心: Biết người, biết mặt, không biết lòng.

Diệp Vi lắc đầu nói: “Anh Tào Hằng, anh đừng nói A Trì như vậy, tôi nghĩ hắn cũng không phải cố ý, hắn chỉ là vâng theo nội tâm của bản thân mà thôi, đi theo trái tim của mình đi, không muốn có lỗi với bản thân mà thôi, này có cái gì sai?”

Tào Hằng nhìn Diệp Vi như vậy, càng thêm cảm thấy Từ Trì không phải người tốt, rõ ràng làm sai chuyện chính là Từ Trì, Diệp Vi không mắng hắn, hận hắn, trái lại còn thử hiểu rõ Từ Trì, “Từ Trì đối xử với cô như vậy, chính là bởi vì hắn quá ích kỷ, ngươi không cần giúp hắn nói chuyện, sai chính là sai, đây không phải giải thích liền có thể phủ nhận.”

Diệp Vi nói: “Anh Tào Hằng, cảm ơn anh, nhưng là anh đừng lo lắng cho tôi, tôi sẽ không dùng chuyện người khác làm sai tới trừng phạt chính tôi, như vậy liền thật sự quá ngốc, anh cứ yên tâm đi, tôi sẽ không làm như vậy.”

…… Càng nói như vậy, Tào Hằng càng không yên tâm.

Diệp Vi đã hạ lệnh đuổi khách: “Được rồi, anh đi trước đi, đợi chút Triệu Khải sắp ra đây rồi.”

Cuối cùng Tào Hằng chỉ có thể oán hận rời đi, đương nhiên hắn ta không đi xa, ngồi ở một cái bàn khác chỉ cách Diệp Vi vài bước, thời khắc chú ý đến hướng đi của Diệp Vi, một bên lấy di động ra gọi điện thoại cho Từ Trì, che miệng nhỏ giọng chất vấn nói: “A Trì, có phải cậu còn chưa giải thích với Diệp Vi hay không? Cậu biết tớ nhìn thấy cái gì không? Tớ nhìn thấy Diệp Vi, cô ấy bị cậu làm hại đến mức phải đi xem mắt cậu biết không!”

Từ Trì sửng sốt: “Xem mắt?”

“Đúng vậy, xem mắt! Tớ tận mắt nhìn thấy, thoạt nhìn bộ dáng của Diệp Vi rất khổ sở, tớ khuyên cô ấy thế nào cũng vô dụng, khẳng định cô ấy còn chưa quên những sự việc cậu làm đó, cho nên mới sẽ nghe theo sắp xếp trong nhà đi xem mắt, khẳng định cô ấy đối tương lai đã không ôm hy vọng!”

Từ Trì nhíu mày, sắc mặt không tự chủ được trầm xuống: “Sao lại thế này, cậu chậm rãi nói.”

“Còn nói cái gì hả? Cậu nhanh chóng tới đây nhìn xem đi.”

Treo điện thoại, Từ Trì trực tiếp liền từ công ty đuổi qua đó.

Thời điểm hắn đến, vừa lúc thấy Diệp Vi cùng Triệu Khải vừa nói vừa cười, người đàn ông ôn nhu tuấn lãng, người phụ nữ xinh đẹp động lòng người, thoạt nhìn cực kỳ hòa hợp, không biết nói đến cái chuyện gì thú vị, Diệp Vi che miệng kẽo kẹt cười không ngừng, mi mắt cong cong, thoạt nhìn miễn bàn có nhiều vui vẻ.

Tào Hằng nói: “Cậu nhìn xem, Diệp Vi thật sự khổ sở a!”

Từ Trì: “……”