*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

======= Đảo Người Cá ==========

" Xin chào ngài, Otohime. Thật xin lỗi vì đã đến đột ngột mà không báo trước." Haruki bước đến trước mặt Otohime và mỉm cười nhẹ nhàng.

" Không có gì, đó là niềm vui của ta khi các ngươi đến thăm." Otohime lắc đầu rồi nhìn sang người đứng bên cạnh cô.

" Ngươi có vẻ khá mệt mỏi những ngày qua nhỉ ? Ta nghe nói rằng ngươi đã phải chạm mặt với một người phản bội hải quân." Haruto mỉm cười nhìn nàng rồi hơi cúi người.

" Không sao, Otohime. Đó dù sao cũng là nghĩa vụ của ta."

" Thật cảm ơn vì có những hải quân như các ngươi. Dạo gần đây tần số những hải tặc xuất hiện ở nơi này tăng lên khá nhiều khiến cho bọn ta không ngừng lo lắng. Mặc dù ta không có thành kiến về nhân loại nhưng- " Otohime sau đó bị cắt ngang bởi cô.

" Không sao , ngài Otohime. Việc ngài lo sợ những hải tặc sẽ làm hại đến con dân của ngài là một việc bình thường. Mặc dù nói ra thì thật xấu hổ nhưng những quốc vương của nhân loại cũng luôn có nỗi sợ đó khi có sự xuất hiện của hải tặc." Haruki nói.

" Như vậy sao... "

Sau đó cả ba người bắt đầu quay trở lại cung điện, trong suốt quãng đường gần như chỉ có Haruki và Otohime là nói chuyện với nhau còn Haruto thì thỉnh thoảng sẽ trả lời một vài câu hỏi hướng đến anh. Ngay khi vừa mới tiến vào bên trong cung điện, ngay lập tức ba người bọn họ nghe thấy những tiếng huyên náo cùng ồn ào vang vọng.

" Chết tiệt! Nhanh chóng tìm ra ngay tên khốn đó! Hắn dám đến gần Shirahoshi! " Ba người Otohime có thể nhận ra được giọng nói đó chính là của vị hoàng tử Người Cá- Fukaboshi.

" Hắn đã chạy trốn rồi! "

" Nhanh tìm tên khốn đó! "

Haruki và Haruto nhướng mày nhìn cảnh tượng hỗn loạn ở trong cung điện, những binh lính tản ra khắp nơi để tìm kiếm 'tên khốn' trong miệng của Fukaboshi. Otohime lo lắng nhìn người con trai của mình và đi đến gần hắn.

" Có chuyện gì sao, Fukaboshi ? " Fukaboshi quay đầu nhìn mẹ của hắn và nhận ra sự hiện diện của hai người khác ở đằng sau mẹ của hắn. Đuôi cá của hắn hơi vung vẩy một chút rồi tiến lại gần mẹ và hai người hải quân.

" Mẫu thân, người tốt nhất nên quay trở lại phòng của người. Mọi việc đang nằm trong tầm kiểm soát của bọn con." Fukaboshi nói.

" Đã có chuyện gì xảy ra sao ? " Otohime lo lắng nhìn người con trai lớn của nàng.

" ... Chuyện này... "

" Otohime, tại sao ngài không quay trở lại phòng như Fukaboshi đã nói ? Bọn ta sẽ ở lại đây để giúp đỡ Fubaboshi và những người khác giải quyết vấn đề của bọn họ." Haruto lên tiếng, trên môi nở một nụ cười nhạt. Otohime hơi chần chừ một chút rồi gật đầu, nàng mỉm cười với hai người rồi quay sang hôn lên trán của Fukaboshi.

" Nhớ giữ an toàn."

" Đã rõ, thưa mẫu thân."

------------------

" Đã có chuyện gì xảy ra sao ? Nhìn ngươi rất tức giận khi nãy." Haruki sau khi đã nhìn thấy Otohime rời đi thì mới quay sang nhìn Fukaboshi.

" Các ngươi có biết đến Vander Decken IX ? " Fukaboshi thở dài nói.

" Vander Decken IX ? " Hai người đưa mắt nhìn nhau rồi gật đầu với hắn.

" Tên đó hiện tại đang nằm trong vùng truy nã của hải quân. Hắn có mặt ở nơi này sao ? "

" Đúng vậy. Tên khốn khiếp đó dám lại gần Shirahoshi và nói những lời cầu hôn chết tiệt với con bé."

" Cầu hôn ? "

" Ta có thể nhờ các ngươi giúp bọn ta lần này không ? Thật sự đây là một việc rất rắc rối nhưng tên đó thật sự rất xảo trá. Dường như hắn có được năng lực của Trái Ác Quỷ."

" Bọn ta biết được. Đó là trái Mato Mato no Mi, hệ Paramecia." Haruki gật đầu nói.

" Vậy sao... Các ngươi có thể đến phòng của Shirahoshi và bảo vệ con bé không ? Trong lúc bọn ta đi tìm kiếm tên Vander Decken IX kia."

" Em gái ta sẽ đến để bảo vệ con bé. Ta sẽ đi cùng với các ngươi." Haruto nói.

" Như vậy có được không ? "

" Không sao, Fukaboshi. Dù sao thì chúng ta cũng là đồng bạn của nhau, với cả tên đó cũng là một tên hải tặc đang bị truy nã. Việc ta giúp các ngươi truy bắt hắn là một việc bình thường." Fukaboshi thở dài nhẹ nhõm khi nghe thấy anh nói như vậy.

" Thật cảm ơn các ngươi."

" Không có gì." Haruto lắc đầu rồi quay sang cô.

" Như vậy thì em đi đến gặp Shirahoshi đi. Tên Vander Decken IX đó có ngu ngốc cùng ngạo mạn đến cỡ nào thì cũng không thể nào dám bén mảng đến gần Shirahoshi nếu như có sự có mặt của em."

" Đã rõ. Như vậy thì tạm biệt." Haruki mỉm cười với hai người rồi tiến vào bên trong cung điện.

==================

Haruki chậm rãi bước đi trong dãy hành lang của cung điện, tiếng đôi boot cổ cao của cô gõ lên nền sàn vang lên theo từng nhịp. Chiếc áo choàng hải quân trắng tinh hơi lay động theo mỗi bước chân của cô. Mái tóc dài màu xám tro được thả tự do và che khuất đi phần lưng của cô, đôi lam mâu nhìn thẳng về phía trước mà không có bất cứ cảm xúc nào bên trong nó. Trên gương mặt tinh tế và xinh đẹp của cô không còn nụ cười nhạt nhưng lịch sự lúc trước mà là một đường thẳng.

Ngay lúc đó, trước mặt cô xuất hiện một màn hình trong suốt trước khi hiện lên gương mặt của Michie. Michie tỏ bẻ khá ngạc nhiên khi nhìn thấy cô nhưng nhanh chóng sau đó nở nụ cười tươi tắn, hai mắt híp lại đáng yêu.

' Ngài có chuyện gì cần ta sao, Haruki-sama ? '

" Ngươi hiện tại có đang chấp hành nhiệm vụ nào không ? "

' Không có, thưa ngài.'

" Tốt, ta sẽ mở một cánh cổng dịch chuyển cho ngươi đến Đảo Người Cá. Ta cần ngươi thủ tiêu hai mục tiêu hiện tại." Michie phấn khích gật đầu, hai gò mắt trắng trẻo của nàng ửng hồng lên. Haruki không khỏi cười nhẹ khi nhìn thấy phản ứng của Michie.

Michie chính là thành viên nữ chủ chốt duy nhất mà hai người tin tưởng. Nàng nhỏ tuổi hơn anh em Haru rất nhiều, thậm chí ngay cả Fujii Yong- người nhỏ tuổi nhất trong ba thành viên nam chủ chốt cũng lớn hơn nàng khoảng 3-4 năm. Do đó khiến cho nàng trở thành em út ở trong nhóm của bọn hắn. Đặc biệt, nàng rất yêu thích có được sự chú ý đến từ hai người nên mỗi khi có nhiệm vụ dành riêng cho nàng, Michie luôn tỏ ra rất phấn khích và vui vẻ.

" Haruki-sama! " Ngay ở bên cạnh Haruki xuất hiện một cánh cổng dịch chuyển lớn và Michie nhanh chóng từ bên trong cánh cổng đó bước ra. Nàng ôm chầm lấy cơ thể cao lớn hơn nàng và ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào đôi mắt xanh tuyệt đẹp mà nàng yêu thích.

" Ngươi vẫn nghịch ngợm như vậy, Michie." Haruki cười nhẹ, tay đưa lên và vỗ nhẹ đầu nhỏ của nàng.

"Ta rất nhớ ngài ah ~ " Michie dụi dụi vào cánh tay của cô, sau đó mới thả ra và lùi lại.

" Như vậy thì hai mục tiêu lần này của ta là ai ? " Haruki sau đó chỉ vào màn hình Unious vẫn còn lơ lửng trước mặt.

Trên màn hình xuất hiện hai gương mặt khiến cho Michie không khỏi nhíu mày trong khinh bỉ.

" Hai tên này thật quái dị..."

" Tên đầu tiên ta cần ngươi tiêu diệt trước là Hody Jones. Bằng mọi cách hãy giết hắn, tuy nhiên đừng để cho người khác biết được là ngươi- một nhân loại giết một Người Cá." Michie gật đầu.

" Đã rõ."

" Tên còn lại hiện tại đang bị truy bắt bởi anh hai và nhóm của hoàng gia. Tuy nhiên hắn có thể nói là một tên lương lẹo, mặc dù rằng anh hai sẽ có cách tìm được hắn dễ dàng nhưng nếu như ngươi chạm mặt hắn , ngay lập tức tiêu diệt."

" Đã rõ ~ " Michie cười khúc khích rồi sau đó hơi nhướng người lên và hôn nhẹ vào má của Haruki.

" Tạm biệt ngài, Haruki-sama ~ " Sau đó nàng rời đi dưới ánh mắt nhẹ nhàng của Haruki và một tiếng thở dài.

" Thật sự..." Haruki lắc đầu rồi tiếp tục bước về tới phòng của Shirahoshi, trên gương mặt lại xuất hiện nụ cười nhạt và ân cần kia.

=============
Lời của tác giả:

Như vậy thì cuốn 1 đã xong rồi mọi người ~

Ta đang ở trong giai đoạn viết cuốn thứ 2 nên mong mọi người ủng hộ nha ~