Hắc Thánh Du Long cười nhẹ :

- Làm phải, bao giờ cũng đắc nhân tâm, bạo tàn hung ác thì trời đất hờn oán, lẽ hằng là thế yêu nữ còn lạ gì nữa?

Hoán Hoa phu nhân hét :

- Câm ngay!

Bà rít lên :

- Thuận ta là sống, nghịch ta là chết, không thiên đạo, không công lý gì cả! Hôm nay ta lại tạm tha chết cho các người lượt nữa, nhưng nên nhớ là các người chỉ sống đến ngày mười chín tháng tư sang năm đấy thôi! Hãy chuẩn bị sẵn sàng chờ ngày đó ta đến Hoán Hoa khuê đưa đường các người về âm cảnh!

Bà day qua bọn thuộc hạ vẫy tay :

- Chúng ta đi thôi!

Bà tung mình vọt người đi trước.

Hai lão nhân áo màu tro dìu thiếu niên áo gấm bước theo, kế đó Long Cô Bà, Thiết Cô Bà và sáu nàng Hoa nữ cùng bọn Hàn Khuê, Đường Trấn Càn, võ sĩ rời khỏi cục trường.

Hắc Thánh Du Long bước đến bên cạnh Phạm Thiếu Hoa hỏi :

- Ngươi bị thương có nặng lắm không?

Tiết Châu Nhi đáp thay :

- Đại ca trúng một chưởng Huyền Âm, mới ói máu ra đó!

Lăng đạo nhân bước tới thốt :

- Huyền Âm chưởng lợi hại lắm, phải chữa trị cho thiếu hiệp ngay mới được!

- Mình còn một hạt Tuyết Liên Tử kia, hãy cho thiếu hiệp uống đi!

Lão mò tay trong mình, lấy hạt Tuyết Liên Tử ra liền.

Hắc Thánh Du Long tiếp lấy, bóp nát thành bột, đổ vào miệng Phạm Thiếu Hoa.

Tuyết Liên Tử có công hiệu vô cùng, trong khoảnh khắc Thiếu Hoa tỉnh hẳn, chàng đưa ánh mắt biết ơn sang Hoa Đại Cô thốt :

- Cục diện hôm nay được hóa giải chuyển nguy thành an, phần lớn là nhờ Hoa Đại Cô và các vị trưởng lão tại hạ cảm kích lắm lắm!

Hắc Thánh Du Long cũng bày tỏ mấy lời cảm ơn.

Hoa Đại Cô cười lớn :

- Bang chủ và Phạm thiếu hiệp khen quá lời, thực ra thì con nhà võ ai ai cũng có bổn phận trừ gian, diệt bạo, tiểu nữ chỉ làm bổn phận thôi.

Nàng tự giới thiệu mình và giới thiệu năm vị trưởng lão với Hắc Thánh Du Long.

Tiết Châu Nhi thầm phục cơ trí của nàng hơn người, có như vậy nàng mới giả mạo Tường Vân ở bên cạnh Hoán Hoa phu nhân trong một thời gian khá lâu mà người của Hoán Hoa cung không phát giác ra được.

Vừa lúc đó một bóng người từ trên tàng cây lao vút xuống, bóng đó chính là bóng đen đã xuất hiện hạ sát hai Hoa nữ, phá tan thế trận Bách Hoa giúp sức Hắc Thánh Du Long.

Bóng đó nhào tới trước mặt Lăng đạo nhân òa khóc lên :

- Gia gia!

Lăng đạo nhân giật mình hỏi gấp :

- Ngươi... người là ai?

Bóng đó đưa tay giật luôn vuông khăn bao mặt nức nở :

- Con! Con là Lăng Vân Phương đây, gia gia!

Hắc Thánh Du Long thầm nghĩ :

- “Nàng theo dõi đến đây, hẳn cũng do Quân sư chỉ điểm!”

Lão cười lớn gọi Lăng đạo nhân :

- Lịnh ái đó, Lăng huynh! Ngày nay phụ tử trùng phùng rồi, lão phu thành thật mừng cho Lăng huynh!

Lăng đạo nhân rơi lệ :

- Con đấy à! Bao năm nay...

Rồi xúc động mạnh tâm tình, thấy con nhớ đến người vợ bạc số, bất giác đạo nhân ngất xỉu.

Mọi người phải bao quanh kêu gọi một lúc, đạo nhân mới tỉnh lại.

Hoa Đại Cô nhận ra mình chẳng còn lý do gì để lưu lại nữa, nên cáo biệt mọi người hứa sẽ có mặt tại Hoán Hoa khuê đúng ước hẹn, rồi cùng năm vị trưởng lão rời khỏi Xuân Hương cốc.

Hắc Thánh Du Long trầm ngâm một chút rồi gọi :

- Hoa Đại Cô nương! Xin cho lão phu hỏi mấy lời...

Hoa Đại Cô dừng chân :

- Tiền bối muốn hỏi điều chi?

Hắc Thánh Du Long nghiêm sắc mặt :

- Cô nương trở về xin trình lên lịnh tôn là lão phu có lời hỏi thăm.

Hoa Đại Cô thở dài :

- Gia phụ đã mất hơn mười năm nay rồi còn đâu!

Hắc Thánh Du Long kêu lên :

- Lịnh tôn đã mất! Hiện giờ trong quý quyến còn những ai?

Hoa Đại Cô đáp :

- Chỉ còn nội tổ mẫu, nhưng mãi lúc sau này, người buồn rầu quá độ, chẳng còn tha thiết đến việc hồng trần nữa!

Hắc Thánh Du Long thở dài đoạn thốt :

- Vậy cô nương trở về trình lịnh tổ mẫu, lão phu có lời kính chúc an khang!

Hoa Đại Cô chớp mắt :

- Tiền bối biết nội mẫu của vãn bối?

Hắc Thánh Du Long gật đầu :

- Ba mươi năm trước đây, lão phu hân hạnh được gặp Thánh cô một lần, lão phu chỉ sợ hiện giờ Thánh cô không còn nhớ đến việc xưa nữa!

Hoa Đại Cô cúi đầu chào biệt rồi đi luôn.

Hắc Thánh Du Long bảo Lăng Vân Phượng dìu Lăng đạo nhân vào nhà.

Ngôi nhà của Phạm Xuân Hoa gồm ba gian, gian giữa để trống, có thể dùng làm khách sảnh, nhưng đã sống trốn tránh như vợ chồng y, thì còn khách đâu mà hòng tiếp đón?

Trong hai gian nhà bên thì vợ chồng y chiếm một gian, chừa cho Hắc Thánh Du Long một gian, phòng lão bất chợt đến thăm.

Mọi vật dụng đều còn y nguyên như cũ.

Nhìn di vật của cha mẹ, Phạm Thiếu Hoa lại xúc động tâm tình, mạch sầu lai láng.

Nhận thấy cả Phạm Thiếu Hoa và Lăng đạo nhân đều cần tĩnh dưỡng một thời giang, Hắc Thánh Du Long quyết định lưu tại đó. Hơn nữa nơi này cô tịch, rất thuận tiện cho Phạm Thiếu Hoa và Tiết Châu Nhi luyện võ, chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới, lão lại thấy cần ở lại.

Như mọi người tiên đoán, từ ngày thất bại trong trận phục kích tại Xuân Hương cốc, Hoán Hoa phu nhân không hề phát huy một hành động nào trên giang hồ. Sóng gió tạm yên, nhưng là cái yên của một cuộc chuẩn bị cho cơn giông tố phũ phàng, một cơn giông tố định đoạt kiếp vận của võ lâm.

Đại thế đã chia thành hai cánh rõ rệt, tùy theo quyền lợi, tùy theo tình cảm, khách giang hồ chọn phía mà về.

Hoán Hoa cung thinh thế trọng đại, quy tụ được sáu phái lớn, còn Nam Bắc bang chung quy chỉ có Táng Hoa môn và Ma giáo.

Xem thực lực của đôi bên thật khó mà định phân tà chánh, bởi bên nào cũng gồm đủ chánh tà. Cho nên người trong võ lâm chưa ngả hẳn về bên nào, phải phân vân.

Tại địa phương Đô thành, theo lệ hàng năm, dân cư cử hành lễ Hoán Hoa rất trọng thể, nhưng trọng thể nhất từ ngày tục lệ đó sống lại là cuộc lễ năm nay.

Ngày lễ thì tự nhiên có hội hè, có hát xướng, có du ngoạn, có tiệc tùng, nhà nhà nhộn nhịp, nơi nơi náo nhiệt, từ Đông Môn đến Tây môn thị trấn, đâu đâu cũng hoa lệ tưng bừng.

Năm nay ngoại trừ người địa phương ăn lễ, còn có vô số hào kiệt bốn phương đổ về, mục đích chính của họ là để chứng kiến cuộc so tài của hai lực lượng, hơn là ăn lễ.

Về phía Bắc Hoán Hoa khuê, có một khoảng đất bằng, rộng lớn, khoảnh đất đó năm nay bị chiếm làm cấm khu, mọi du khách không được bén mảng đến khi cấm địa đó.

Khu cấm địa dành cho Nam Bắc bang và Hoán Hoa cung so tài, khắp bốn phía đều có người canh gác cẩn mật.

Khu cấm địa chia ra hai vùng, mỗi vùng đều có một tòa đài, không cao lắm, bên trên có căn vải sơ sài đủ để che mưa nắng tạm.

Vùng phía Đông trong cấm địa dành cho Nam Bắc bang nhưng Thành đô là căn cứ địa của Táng Hoa môn, nên bọn người trong Nam Bắc bang không cần phải đến tòa đài, họ cùng quy tụ tại nhà của Táng Hoa phu nhân, chỉ khi nào cục diện sắp mở màn thì họ mới kéo đến hành dinh.

Vùng phía Tây giành cho Hoán Hoa cung.

Sáng sớm ngày mười chín tháng tư, đã có nhiều nhân vật giang hồ kéo đến hành dinh của Hoán Hoa cung rồi.

Trước hết là vị Phương trượng Thiếu lâm tự Đại Trí thiền sư, cùng với vị giám tự là Đại Thông thiền sư, với mười tám vị La Hán.

Kế đó là Trưởng giáo Vũ Đương phái Ngọc Hư Tử, cùng đi với Ngọc Chân Tử và Tam kiếm thủ áo lam.

Những môn phái khác lục tục đến sau.

Chưởng môn nhân phái Hành Sơn là Nam Nhạc quán chủ cùng đi với Nam Vân đạo trưởng và tám đệ tử.

Chưởng môn nhân phái Hoa Sơn là Thương Thiên Thiều có bốn đệ tử tùy hành.

Chưởng môn nhân Hình Ý môn là Thiệu Nguyên Xung cùng đi với hai cao đồ.

Chưởng môn nhân Bát Quái môn là Hoàng Phủ Kính Đình có bốn đệ tử tùy hành.

Có đủ mặt Chưởng môn nhân sáu môn phái lớn, thinh thế của Hoán Hoa cung hùng dũng vô tưởng.

Trong khu cấm địa về phía Bắc, có một khoảng rộng, cờ bay rợp trời, nơi đó là trận thế Bách Hoa đại trận.

Tại tòa trang viện của Táng Hoa phu nhân, trong gian đại sảnh, quần hùng họp đại thể, để bàn định kế hoạch phá địch.

Những nhân vật quan trọng của Nam Bắc bang và Táng Hoa môn đều có mặt.

Ngoài ra bên cánh Ma giáo có hai chị em họ Hoa Đại Cô và Hoa Tiểu Ngọc.

Cạnh họ còn có năm vị trưởng lão: Văn Phụng Tháo, Khổng Văn Sơn, Tống Đạt Sanh, Tra Bán Thiên và Huỳnh Đình Bật.

Mọi người đều giữ sự im lặng tuyệt đối, cây kim rơi cũng nghe tiếng.

Trại Gia Cát vị Quân sư trong Nam Bắc bang được tất cả mọi người suy tôn là chỉ huy chưởng, điều khiển lực lượng liên minh đối địch với Hoán Hoa cung, hiện tại họ im lặng chờ nghe vị Tổng chỉ huy phân phối công tác.

Nhưng Trại Gia Cát nhắm mắt, ngồi trên ghế như đang ngủ.

Thoạt đầu ai ai cũng kiên nhẫn, chờ đợi. Mãi về sau lâu quá, Quân sư chẳng nói gì, có người không chịu nổi buột miệng nhắc :

- Quân sư thời gian cấp bách lắm rồi, xin Quân sư phát lạc.

Quân sư mở mắt hỏi :

- Các vị có thấy là Bách Hoa đại trận chưa hoàn thành chăng?

Hắc Thủ Đồ Phu mỉm cười :

- Quân sư thấy sao?

Trại Gia Cát hừ một tiếng rồi lại nhắm mắt như cũ, lão lẩm nhẩm :

- Chờ người bắt cá về đây rồi hãy tính!

Không ai biết lão muốn nói gì, Ác Cái Tiền Bình bực dọc hỏi :

- Đi đánh nhau mà cũng phải chờ đợi kẻ bắt cá đến à?

Trại Gia Cát vẫn nhắm mắt gật đầu :

- Phải! Không có kẻ bắt cá, nhất định không đi được!

Mọi người đều trố mắt nhìn lão.

Hắc Thủ Đồ Phu mắng thầm :

- Rõ đáng ghét! Cứ làm ra vẻ bí mật mãi!

Vừa lúc đó từ bên ngoài có một người hối hả bước vào, người đó vận y phục lặn nước, nước còn chảy ròng ròng theo bước đi của y.

Trại Gia Cát nghe tiếng động mở mắt ra, hỏi gấp :

- Vạn lãnh đội có bắt được cá không?

Người đó là Vạn Sơn Thanh, thủ lãnh đội Long Chu trong Táng Hoa môn, tay cầm một con lý ngư to lớn, bước đến trước mặt Trại Gia Cát :

- Tại hạ vâng lịnh Quân sư, ở tại gốc cây liễu bên cạnh Tân Kiều, chờ đợi quả nhiên bắt được con cá này, bắt được rồi vội về đây, chẳng dám diên trì.

Trại Gia Cát mỉm cười :

- Phá được Bách Hoa đại trận phải ghi công thứ nhất cho Vạn lãnh đội vậy!

Bắt được con cá đó phải trầm mình dưới nước, nếu không rành thủy tính như Vạn Thanh Sơn thì dù thấy được cá cũng chẳng dễ gì chụp được, cho nên Trại Gia Cát ủy thác cho y công việc đó.

Lão lấy thanh dao con, rọc bụng cá, lấy ra một ống trúc dài nhỏ, lão chẻ ống trúc ra, bên trong ống trúc, có mảnh giấy trắng cuộn tròn, lão trải mảnh giấy đọc mấy dòng chữ trên đó, rồi cuộn lại cất vào mình, đoạn đứng lên dõng dạc thốt :

- Các vị hãy nghe lịnh đây.

Mọi người cùng đứng lên yên lặng lắng nghe.

Trại Gia Cát tiếp :

- Hạo Thiên Cẩu Thạch Trung Long dẫn bầy chó ngao dùng thuyền theo ngả Sùng Nghĩa tiến lên, gần đến khu cấm địa lên bờ áng ngữ mặt hậu Bách Hoa trận, đừng để cho tên địch nào chạy thoát. Cửu Độc Nương Tử, lãnh đội Bốc Bách Hiểu dẫn mười võ sĩ, hợp sức nhau trấn thủ bãi Thanh Dương. Nhất Chỉ Càn Khôn Lam Thông và lãnh đội Cao Xung, dẫn mười võ sĩ, trấn đóng tại Tân Kiều, kỳ hạn cho các vị phải đến nơi trước giờ ngọ. Đừng để cho địch do con đường các vị áng ngữ chạy thoát một tên nào.

Những người vừa được chỉ danh, cùng nghiêng mình làm lễ rồi lui ra.

Trại Gia Cát phân công tiếp :

- Bách Hoa đại trận có mười hai cửa bên ngoài, sơn nhân chỉ định các vị: Đồ Thiên Lý, Tiền Bình, Đường Thủ Càn, Thắng Trấn Sơn, Lý Đình Phương, Thường Duy Nhân, Phùng lão tà, Thân đầu đà, Diêm Hoàng, Tuyên Cẩm Đường, Tiết Đạo Lăng và Hoa Như Ngọc mỗi người chiếu theo cẩm nang của sơn nhân mà hành sự. Phá được cửa trận rồi, hãy chờ lịnh kế tiếp, không được đuổi theo địch.

Lão trao cho mỗi người một bức cẩm nang, mười hai người đó tiếp nhận xong, lại lui ra.

Trại Gia Cát hướng qua Hắc Thánh Du Long và Táng Hoa phu nhân tiếp :

- Phu nhân, Bang chủ và những người chưa được phân công, hãy theo sơn nhân.

Phạm Thiếu Hoa bước ra chưa kịp nói gì, Trại Gia Cát đã cất tiếng trước :

- Phạm thiếu hiệp yên trí đi theo sơn nhân, đến lúc cần thiết, sơn nhân sẽ ủy nhiệm, đừng lo ngại mình bị bỏ sót!

Tất cả cùng rời trang viện, xuống thuyền, thẳng tiến về phía Đông, vào tòa nhà hành dinh dành cho họ. Họ vừa ngồi xuống ghế, một tên võ sĩ Táng Hoa môn túc trực dưới đài vào báo có Tổng giám Long Cô Bà xin vào ra mắt.

Trại Gia Cát vừa cầm quạt, quạt phẩy phẩy vừa gật đầu :

- Cho vào đi!

Long Cô Bà theo võ sĩ lên đài, vòng tay thi lễ :

- Vâng lịnh phu nhân bổn cung đến đây nghênh tiếp các vị xin các vị thứ cho tôi đến chậm một chút!

Hắc Thánh Du Long cười nhẹ :

- Hoán Hoa cung có sáu môn phái lớn tiếp trợ, thinh thế hùng mạnh vô cùng, lão phu thấy phu nhân không cần quá khiêm nhượng mà thành khách sáo.

Long Cô Bà điềm nhiên :

- Phu nhân bổn cung có lập một trận đồ, sai tôi đến đây, ước hẹn cùng các vị gặp nhau tại đó!

Trại Gia Cát đáp thay Hắc Thánh Du Long :

- Cảm phiền lão bà về trình lại với phu nhân đúng giờ ngọ ba khắc sơn nhân đến phá trận.

Đã đến giờ rồi.

Đoàn người xuống đài, thẳng tiến về phía Bắc, nơi có trận đồ Bách Hoa đại trận.

Bên hành dinh của Hoán Hoa cung lúc đó cũng trống trơn, chẳng có bóng dáng một người nào. Họ đã kéo nhau đến trận thế từ lúc trước.

Thế trận phô bày trước mắt, cờ bay phấp phới, ánh rợp một phương trời, bóng cờ dày quá, che giấu mất bóng người, nhưng ai ai cũng hiểu, sau mỗi lá cờ, ít nhất cũng có một vài cao thủ.

Thì ra trận thế lập giữa thanh thiên bạch nhật, họ phải dùng đến cờ để có nơi ẩn dạng.

Bọn Đồ Thiên Lý, có nhiệm vụ xung khai các cửa trận, lúc đó mới lấy cẩm nang mở ra xem.

Trại Gia Cát ngẩng mặt nhìn trời, đoạn đưa cao chiến quạt lên vẫy vẫy.

Đó là ám hiệu phát lịnh đánh trận.

Chiếc quạt vẫy lên, ba tiếng pháo hiệu nổ rền, mười hai vị phá trận vũ lộng khí giới lướt tới.

Bên đối phương trấn đóng mười hai Hoa môn tầng bên ngoài là cao thủ phái Thiếu Lâm, Vũ Đương, Hoa Sơn, Bát Quái, Hình Ý, cùng Quân Sơn phân cung Thống lãnh Nam Cung Vô Kỵ, Đường chủ Thiên Long đường Tất Hồng Sanh, Thần Oai đường chủ Tần Quý Lương, Ngọc Phiến Lang Quân Hàn Khuê, Thiên Thủ Như Lai Đường Trấn Càn và Long Môn ngũ quái.

Theo sự phân công của Trại Gia Cát thì Thiết Đảm Thắng Trấn Sơn vị Chưởng môn Thiếu lâm tục gia gặp Chưởng môn phái Thiếu lâm là Đại Trí thiền sư, Lưu Vân Kiếm Quý Đình Phương là sư đệ của Ngọc Hư Tử, lại gặp chính Ngọc Hư Tử, Chưởng môn phái Vũ Đương, Nhập Vân Long Thường Duy nhân sư đệ của Chưởng môn nhân Hành Sơn phái, lại gặp chính vị Chưởng môn nhân phái đó là Nam Nhạc quán chủ, Tuyên Cẩm Đường sư đệ của Chưởng môn nhân Hoa Sơn phái, gặp chính vị Chưởng môn nhân của phái nhà là Thương Thiên Triều. Họ gặp toàn là người nhà họ, theo lịnh của Trại Gia Cát trao cho mỗi người một cẩm nang.

Phần Quỷ Kiếm Sầu Diêm Hoằng gặp Chưởng môn nhân Bát Quái môn là Hoàng Phủ Đình Kính, Ác Cái Tiền Bình gặp Chưởng môn nhân Hình Ý môn là Thiệu Ngươn Xung, cả hai cùng trao cẩm nang của Quân sư cho đối phương, thành ra sáu cửa đó không cần phải ra sức mà vẫn phá vỡ như thường.

Đường Thủ Càn ngoại hiệu Bát Diện Lung Linh Thủ vào cửa thứ bảy gặp ngay Thiên Thủ Như Lai Đường Trấn Càn, lão vòng tay thốt :

- Tiểu đệ xin chào đại ca!

Đường Trấn Càn giật mình hỏi :

- Nhị đệ làm gì có mặt tại đây?

Đường Thủ Càn cười nhẹ :

- Tiểu đệ vâng lịnh Quân sư, đến đây mời đại ca về giúp sức cho Nam Bắc bang!

Đường Trấn Càn hét lên :

- Nói nhảm! Nam Bắc bang sẽ bị tiêu diệt trong phút giây, theo về với chúng để cùng chết với chúng à? Nhị đệ lỡ đến đây rồi, hãy lập tức rút lui, về ngay quê nhà, nếu không ngu huynh không dung thứ đấy!

Đường Thủ Càn cười lạnh :

- Bên nào sẽ tiêu diệt trong phút giây, đại ca cứ chờ xem, tiểu đệ mong đại ca hãy nghe lời khuyên của đệ về bên này với tiểu đệ, rồi mở to mắt ra xem Hoán Hoa cung tan vỡ.