- Cô ! Gọi ba cô đi. Tôi muốn gặp ông ta ngay bây giờ - Shi.
- Ờ - Ph.Hà cầm điện thoại…
Tay cầm điện thoại run run 1 hồi, ánh mắt trân trân nhìn chiếc điện thoại không rời.
Rồi mới chầm chậm bấm gọi…
- Đứa nghiệt chủng kia, mày lại làm cái thứ gì vậy? Tại mày mà cổ phiếu công ty rớt giá nghiêm trọng – Chưa kịp nghe thấy tiếng alo thì đã được nghe lời la mắng của ông già…
- Con xin lỗi…Cũng là tại con…Nhưng chuyện đăng báo là do con bị hại. Người đó muốn gặp ba…Nếu không bài báo đó vẫn tiếp tục được đăng – Ph.Hà.
- Được rồi. Gặp ta tại quán cà phê gần trường.
Phương Hà cúp máy, thờ phào 1 cái…
- Cha tôi nói gặp cô ở quán café gần trường – Ph.Hà.
- Cô cũng nên chuẩn bị cùng gia đình dọn đi thôi. Không đừng để tôi phải dùng đến phương pháp ép buộc – Shi.
- Ừm – Ph.Hà mặt buồn thiu từ từ bước ra khỏi trường.
Mọi người đều hướng con mắt khinh miệt vào Phương Hà…
Shi cũng cảm thấy thương hại Phương Hà…Nhưng nếu có sai thì người sai chính là 2 cô gái Emi & Emy.
Shi cũng bắt đầu bước tiếp theo của kế hoạch…cũng đi ra khỏi trường và tiến đến quán café đó.
Tại quán Café…
Shi nhìn ngó quanh quán…
Thấy 1 lão già trung niên đang nhân nhi tách café, khuôn mặt hết sức bình thản…

Nhưng ai mà biết trong lòng ông ta đang như lửa đốt cơ chứ…
- Ngài là cha của cô Phương Hà – Shi tiến đến gần.
- Chẳng lẽ cô là người muốn gặp tôi?
- Đúng vậy. Giới thiệu với bác…Cháu là Shi…Chỉ cần biết thế thôi – Shi.
- Vậy cô muốn nói với tôi chuyện gì?
- Đơn giản lắm. Tôi muốn thu mua cổ phiếu của công ty nhà họ Vương – Shi.
- Không. Tôi không cho phép.
- Ông đang hợp tác với công ty D&V phải không? – Shi.
- Đúng vậy.
- Nếu tôi cho người phá hủy hợp tác giữa 2 bên thì sao nhỉ? – Shi.
- Cô nghĩ cô là ai mà có quyền đó?
Shi rút ra từ trong chiếc túi áo mình…1 tấm danh thiếp.
- Cô là người của công ty?
- Đúng vậy…Hơn nữa….
Shi ghé sát vào tai ông ta…
-….Còn là giám đốc của D&V – Shi.
- Tôi không đồng ý thì sao? Mà đồng ý thì sao?
- Không đồng ý thì tôi sẽ làm cho công ty ông phải sụp đổ. Đồng ý thì cả hai bên đều có lợi, công ty D&V sẽ hợp tác lâu dài với công ty ông. Cái lợi nhiều hơn cái hại – Shi.
- Được vậy tôi bán !
- Còn nữa…Ông nên chuyển nơi ở ngay đi. Hơn nữa…nếu phun ra 1 lời nào…Tôi sẽ cho gia đình ông chết không toàn thây – Shi lườm lạnh…
Ông ta sợ hãi run cầm cập…cố gắng nhả ra từng chữ..
- U-Ừ.
- Thế thì tốt. – Shi.
Ông ta rời khỏi ghế ngồi, cúi chào Shi rồi bước ra khỏi quán…
Hẳn ông ta đang ngạc nhiên, khi mà tại sao chỉ là 1 con nhóc mà lại độc ác tới như vậy…Nhẫn tâm hất đổ toàn bộ những gì cản đường.
Trong lúc này trong quán…Shi cũng đang áp tai vào chiếc Iphone…
- Cho hủy bài báo. Đăng thêm 1 bài báo xin lỗi và buộc tội tên đã cho xuất bản bài báo đó – Shi nói…xong cũng lạnh lùng bỏ ra khỏi quán.
Ngày hôm sau...1 bài báo mới với mặt báo…
Mọi sự việc ngày hôm qua chỉ là hiểu lầm. Chúng tôi đã tìm ra thủ phạm….
Tất cả mọi người trở lại như bình thường, cổ phiếu công ty nhà họ Vương cũng đã ổn định.

Đáng vui mừng hơn…Shi đã thu mua thành công 1 cổ phần của công ty nhà họ Vương.
Giáo viên chầm chầm bước vào lớp, lãnh đạm thông báo…
- Các em, bạn Phương Hà nay đã chuyển trường…
Và sau đó, cuộc sống học đường lại trở lại như bình thường.
Giá mà cuộc sống cứ như vậy có phải êm đềm hơn không?
Kun đang cảm thấy tức giận…
Vì dạo gần đây Shi thường hay bắt chuyện với Jim…Nhưng lại ngó lơ Kun…
Hẳn đây là cái người ta gọi là “ghen” rồi.
Thời gian lừng lững trôi…Mãi mà giờ ăn trưa mới đến.
Vừa định ra khỏi lớp cùng với Yu và Sam thì liền bị Kun lôi đi ngay.
- Đi đâu vậy? – Shi.
- Không cần biết – Kun.
Tưởng đi đâu, ai dè là lên sân thượng.
Vừa lên sân thượng, Kun đẩy Shi vào tường…
Cơ thể Shi vừa đụng vào tường nên giờ vẫn còn hơi đau nhức.
Kun giữ chặt lấy 2 cổ tay Shi.
Shi giờ ngẩng mặt lên nhìn Kun.
Đợt trước Shi chẳng cảm xúc gì…Nhưng sao lúc này tim lại đập mạnh thế này?
- Chuyện gì? – Shi.
- Tại sao cậu luôn nói chuyện với Jim, lúc nào cũng xa lánh tôi – Kun.
- Đơn giản vì tôi ghét cậu – Shi.

Kun quay đầu, bước đi.
- Vậy tôi sẽ không bắt chuyện với cậu là được. Cũng sẽ tránh xa cậu khi cần thiết. – Kun.
Lúc này…trái tim của Shi chợt nhoi nhói…
Đáng ra thiếu hắn Shi sẽ phải vui hơn chứ? Tại sao lại bây giờ lại cảm thấy hụt hẫng thế này.
Lúc Kun bỏ đi, nhìn tấm lưng của Kun mà trái tim Shi đau tới nhường nào.
- Chẳng lẽ…mình đối với cậu ta…- Shi.
Shi đờ đẫn ngồi dựa vào tường.
Cả tuần hôm nay, Kun không bắt chuyện, tìm được cơ hội là tránh Shi ngay.
Biết Kun sẽ đau, nhưng chẳng lẽ Shi không đau?
Trong thâm tâm Shi cảm thấy thiếu vắng 1 hình bóng…
Đang trong giờ học, Shi vội bỏ ra khỏi ghế ngồi, tiến về phía cửa.
- Em đi đâu vậy? – GV.
- Tới phòng nghiên cứu..- Shi.
Lúc này, Emi & Emy đang cười…Cười rất tươi…Hẳn 2 cô này lại tìm ra được kế hoạch trả thù rồi.
Shi vừa vào phòng nghiên cứu…
Liền sử dụng 1 số loại hóa chất….