Tần Kiết dựa vào bình luận top trên Weibo của Trần Ân Tứ mà đáp trả đám bình xịt.

Anh thường viết mã code, tốc độ gõ chữ nhanh đến kinh người, tay tùy tim động, gần như trong đầu vừa nghĩ ra câu nào thì giây sau câu đó hiện ngay trong khu bình luận.

Dung Dữ cứ ngỡ Tần Kiết chỉ nói vài câu với đám bình xịt, ai biết được anh ta vào phòng trà ngồi uống hết ly cà phê, nghỉ ngơi thêm một lúc, quay về phòng thực nghiệm thấy Tần Kiết lười biếng ngồi dựa vào ghế, hai chân vắt chéo, tùy ý gác lên bàn làm việc, tay vẫn cầm điện thoại, ngón tay lướt trên màn hình.

Dung Dữ:
- Không phải chứ? Còn chưa xịt xong?
Tần Kiết vẫn một lòng một dạ đáp trả đám bình xịt trên mạng, không thèm quan tâm Dung Dữ.

Đường Cửu quay đầu, trả lời Dung Dữ:
- Chưa, từ lúc anh rời khỏi phòng đến giờ, tay lão đại chưa từng dừng lại.

Dung Dữ “Hei” một tiếng, duỗi thẳng cổ, nhìn thoáng qua màn hình điện thoại Tần Kiết, còn chưa nhìn được cái gì thì đã ngồi vào ghế của mình, cầm điện thoại, đăng nhập tài khoản Weibo, bắt đầu xem kịch.

Vừa xem, Dung Dữ vừa bình luận tại hiện trường.


- Tên Tần cẩu này, cái miệng đúng là quá tuyệt...!
- Ông còn lo Tần cẩu xịt không nổi, bắt tay vào làm mới hiểu mình lo lắng thừa thãi, Kiết gia thắng cả thiên quân vạn mã.

- Kiết gia uy vũ! Kiết gia khí phách! Một mình Kiết gia giữ vững biên ải vạn quân khó địch!
“...”
- Ế! Ông không xem lầm chứ?
Dung Dữ đột nhiên xoay chuyện:
- Trần Ân Tứ, chứng nhận Weibo V đỏ, diễn viên, tác phẩm tiêu biểu "Cung Thành Biệt".

Ông không nhìn lầm, là thật, thật sự là Trần Ân Tứ, cô ấy thế mà dùng nick chính share các lời đáp trả bình xịt của Tần cẩu.

Công phu nói chuyện của tôi, Trần Ân Tứ vừa share một tin, giờ lại share thêm một tin...!
Động tác gõ của Tần Kiết hơi ngừng lại, anh kéo màn hình điện thoại để làm mới, có vài tin nhắc nhở từ Weibo.

Anh nhấn vào, vừa nhìn, toàn bộ đều là bài share của Trần Ân Tứ.

Anh theo bản năng hơi kéo xuống, sau đó mỗi lần làm mới lại sẽ có tin nhắc Trần Ân Tứ chia sẻ bài.

Dung Dữ:
- Tần cẩu, Trần Ân Tứ còn share này, đã là bài thứ mười lăm rồi, bài mười sáu rồi...!
Đường Cửu nhiều chuyện không ngừng quay đầu hóng biến, nhịn không được chạy tới trước mặt Dung Dữ:
- ...tin thứ hai mươi rồi, Trần Ân Tứ đang muốn share lại hết toàn bộ những lời đáp trả tụi bình xịt đó...!
Tần Kiết không nói gì, chỉ là không ngừng kéo đổi mới tin, sau vài lần kéo đổi mới, chỗ "@ của tôi" liên tiếp xuất hiện hai tin nhắc nhở Trần Ân Tứ đã share bài.

Lần chia sẻ cuối cùng, Trần Ân Tứ hình như lười đánh chữ, đổi thành icon như đóa hoa hồng, môi, trái tim đỏ...!
Dung Dữ:
- Trần gia đúng là Trần gia, một tháng không lên Weibo, vừa lên đã đánh một trận làm chúng dân lóa mù mắt.

Tần Kiết nhìn phần @ bị Trần Ân Tứ spam hoa hồng, môi và trái tim đỏ, cười khẽ một tiếng.


Cái gì gọi là đánh tới lóa mù mắt dân chúng chứ, rõ ràng là bướng.

Cô gái nhỏ đúng là bướng từ trong xương cốt mà.

Dung Dữ:
- Đù, Trần Ân Tứ quan tâm Tần cẩu rồi! Đù đù, số người Trần Ân Tứ quan tâm trước giờ đều là 0, đù đù đù, thế mà Tần cẩu được làm người thứ nhất!
Trong khi Dung Dữ than khóc, Tần Kiết lại làm mới Weibo một cái, có thông báo tin nhắn, anh nhấn vào.

Trần Ân Tứ: “Chén tỷ, em yêu chị!”
Chén tỷ? Chị?
Tần Kiết hơi nhăn mày.

Màn hình lại xuất hiện hai tin nhắn mới.

Trần Ân Tứ: “Chị em!”
Trần Ân Tứ: “Chị là chị ruột của em!”
Thật CMN chị em!
Sau năm năm, cô lại xem anh thành con gái...!
Màn hình lại hiện thêm tin mới.


Trần Ân Tứ: “Chén tỷ, chị có được đôi mắt đẹp nhất thế giới.

Người khác nhìn thế giới bằng mắt thường, còn chị thì khác, chị dùng tim để cảm nhận.”
Trần Ân Tứ: “Chị là tiểu tiên nữ từ trên trời bay xuống trần gian.”
Trần Ân Tứ: "Chén tỷ, người chị em, em ước định rồi!"
Tiểu tiên nữ, người chị em.

Tần Kiết nhịn không nổi nhấc ngón tay, viết lại câu nói năm năm trước, bỏ đi những lời xưng hô không cần thiết, cứ thế mà gõ chữ.

“Trần Ân Tứ, tôi đàn ông đích thực.”
Trong lúc Tần Kiết chuẩn bị nhấn gửi, Trần Ân Tứ gửi một tin nhắn sang.

Trần Ân Tứ: “Chén tỷ, chị có bằng lòng cả đời làm chị em với em không? Nếu có thì chúng ta thêm Wechat đi, em kéo chị vào hội chị em của em!”
Tần Kiết nhớ đến chuyện ở hội sở 101 mấy hôm trước, cô kéo số điện thoại của anh vào danh sách đen, đến giờ vẫn chưa kéo anh ra khỏi cái danh sách đen bé nhỏ ấy...!
Ba giây sau, Tần Kiết xóa mấy chữ kia, trả lời lại: “Được.”
Rất nhanh, Trần Ân Tứ gửi một cái Wechat: “Chén tỷ, chị thêm em đi, lúc gửi lời mới nhớ viết "Trần Ân Tứ là tiểu tiên nữ", đây là ám hiệu để em chấp nhận lời mời.”