Thấy cô vãn còn cười, Lâm Hàn Thạch giận dữ!
“Bách Tề! Anh đi ra ngoài, tôi thấy chính vì anh ở đây, Thương Trăn mới không biết hối cải, nó không hiểu chuyện, người làm cậu như tôi nhất định phải dạy dỗ nó!”
Thương Bách Tề lo lắng liếc mắt nhìn Thương Trăn, mà Thương Trăn buồn bực cuồn cuộn trong lòng, thế nhưng lại để Thương Bách Tề đi ra ngoài.

Cô thật sự không thể nhìn ba tiếp tục ở đây chịu nhục! Loại vũ nhục này, không chỉ đối với Thương Bách Tề, mà còn đối với toàn bộ nhà họ Thương!
“Còn không mau đi ra ngoài?!”
Lâm Hàn Thạch lại lấy giọng điệu bề trên mà sai khiến, Thương Bách Tề không còn cách, chỉ có thể đi ra ngoài, mà ông vừa đi, những người nhà họ Lâm vừa nãy còn có tính “Hòa ái” lập tức biến đổi sắc mặt!
“Thương Trăn, mày cũng là người học đại học, mà ngay cả tôn kính và cảm ơn cơ cơ cũng đều không hiểu! Sách mày đọc đều cho vào bụng chó rồi à?!”
Lâm Hàn Thạch trừng mắt, lớn giọng quát!
Thương Trăn cuối cùng cũng cảm nhận được loại cảm giác đã từng khuất nhục này, mỗi một lần tới nhà họ Lâm, người nhà họ Lâm đều sẽ bắt lấy cô và ba để hung hăng quở trách một tràng! Cảm giác này thật sự quá quen thuộc!
“Đúng vậy!” Triệu Tịnh hừ một tiếng, “Mày ăn uống, có cái gì là không phải do Tuyết Hàm cung cấp? Mày cho rằng ông bố của mày rất lợi hại ư? Sản nghiệp nhà họ Thương sớm lụn bại trong tay ông ta rồi! Sở dĩ hiện tại vẫn còn có thể xoay chuyển, đều là nhờ vào Tuyết Hàm! Dựa vào nhà họ Lâm chúng ta!”
Ngụ ý rằng, cô chẳng qua chính là một con chó nhà họ Lâm tiện thì nuôi dường mà thôi!

Lâm Hàn Thạch cười lạnh, “Thương Bách Tề có trọng lượng gì mày làm con gái ông ta mà không biết sao? Ông ta chỉ làm tốt trên việc ngoài thôi! Trên thực tế những việc nhà kia không phải do Tuyết Hàm ở lo liệu từng chút sao? Kết quả mày còn khiến Tuyết Hàm ấm ức! Tao thấy mày không chỉ có bất hiếu không biết cảm ơn, còn bất nhân bất nghĩa!”
“Các người nói xong chưa?”
Tiếng nói lạnh băng đột nhiên cắm vào một tràn trách cứ đang trào dâng, Thương Trăn chậm rãi đứng dậy.

Người nhà họ Lâm nghe vậy đều một có một bộ biểu tình quái lạ! Đại sảnh cũng yên tĩnh xuống.

Quá khứ bọn họ nhục nhã như vậy, không bức cho Thương Trăn xấu hổ và giận dữ khóc rống, khuất nhục xin lỗi, thì bọn họ sẽ không thôi! Nhưng mà hôm nay Thương Trăn đâu có khóc? Sắc mặt cô lạnh nhạt, nụ cười chết tiệt bên khóe chưa từng dừng lại!
Thương Trăn đang cười, nhưng khi tầm mắt giao nhau với cô, đều cảm giác được cô đang phẫn nộ!
Luận đổi trắng thay đen, không biết xấu hổ, nhà học Lâm xếp thứ hai không ai dám xếp thứ nhất!
Thương Bách Tề say rượu làm bừa?
Rõ ràng là Lâm Tuyết Hàm vì muốn che dấu đứa con trong bụng, đổ vạ cho ông ấy!
Khi đó vợ Thương Bách Tề vừa mất vì khó sinh, mẹ đẻ nhà vợ cùng nhà họ Thương sớm đã cắt đứt quan hệ, cha mẹ không ở bên cạnh, chỉ có một đứa con gsi còn quá nhỏ, bản nhân ông lại không có tính cảnh giác cao, họ bắt bí bên tai ông, sợ rằng nhà họ Lâm ngàn chọn vạn tuyển mới chọn người thích hợp như Thương Bách Tề để giao người!
Sự nghiệp nhà họ Thương bị lay chuyển?

Nhưng lay chuyển là do ai làm ra? Là nhà họ Lâm! Vì muốn bức Thương Bách Tề cưới Lâm Tuyết Hàm, nhà họ Lâm người tự đạo tự diễn làm ra chuyện như vậy, khiến cho Thương Bách Tề bó tay không còn cách, Lâm Tuyết Hàm lại mang theo đứa con xuất hiện, đại phát từ bi giải trừ nguy cơ đồng thời nhân cơ hội nuốt một nửa cổ phần nhà họ Thương, còn khiến Thương Bách Tề phải mang ơn đội nghĩa đối với bọn họ, làm công miễn phí nuôi đứa nhỏ! Thật đúng là tahwngs một ván bài tốt.

Sau đó vì sao nhà họ Thương đầu tư lớn bị thất bại?
Là nhà họ Vạn tự mình ra tay! Vì muốn củng cố chỗ đứng của Lâm Tuyết Hàm, cùng với địa vị của Thương Thanh Thanh, nhà họ Vạn động ngón tay, liền làm ra âm mưu làm người ta ghê tởm, sau đó Lâm Tuyết Hàm chủ động cầu cha xin mẹ đi vay tiền, bà ta đi vay tiền sao? Trong một tháng đó, tại biệt thư ngoại ô thành phố Hải Trung, Vạn Hằng được Lâm Tuyết Hàm hầu hạ đến sảng rồi đi?
Chủ nhân nhà họ Lâm Lâm Minh vì cái gì lại giúp Lâm Tuyết Hàm như vậy? Còn không phải là vì ý đồ muốn Vạn Hằng cho chỗ tốt sao?
Vì sao Lâm Hàn Thạch lại nói đỡ Lâm Tuyết Hàm khắp nơi? Vậy càng ghê tởm, bởi vì hắn ta cùng cô em gai cùng cha khác mẹ cái này đã lên giường rồi!
Vì sao sau khi ông bà nội chết, người nhà họ Lâm thường xuyên tới gõ Thương Bách Tề?
Vì sao thừa dịp Thương Bách Tề không có ở đó liền nhân cơ hội nhục nhã Thương Trăn?
Chính là vì muốn hai người cuối cùng của nhà họ Thương suy sụp tinh thần, để Lâm Tuyết Hàm có thể nắm chắc nhà họ Thương trong tay, đem người nhà họ Thương đùa bỡn trong lòng bàn tay, để tránh chuyện gièm pha bị bại lộ!
Chuyện xấu làm hết còn muốn thanh danh, lấy hết lợi ích còn muốn được điểm nhân nghĩa!
Thương Trăn thật sự nghĩ không ra dùng cái gì để hình dung đám người này, càng sẽ không quên kiếp trước lúc cô biieets tát cả chuyện này đã ghê tởm như thế nào!
“Các người biết không?” Thương Trăn nói rất chậm, để bảo đảm mỗi âm cô phát ra đều rõ ràng.


“Đám người các người, là người vô sỉ nhất, ghê tởm nhất, không biết xấu hổ nhất mà tôi từng thấy!”
Thương Bách Tề đen đủi tám đời mới có thể bị người nhà họ Lâm các người quấn lấy!
“Răng rắc!” Lâm Hàn Thạch bóp nát cái ly!
“Hỗn láo! Thương Trăn, mày cho rằng mày đang nói với ai thế?!”
Lâm Hàn Thạch ánh mắt tàn nhẫn như là muốn đem Thương Trăn chọc thủng!
Hắn ta đứng lên, nói từng câu từng chữ, “Quỳ xuống cho tao! Xin lỗi! Nếu không nhà họ Lâm chúng tao sẽ cắt tiền, khiến ba mày phá sản! Dám ra oai trong nhà họ Lâm sao? Mày cho rằng mình thật sự là đại tiểu thư sao? Mày chỉ là quỷ đòi nợ khắc chết mẹ ruột! Hay là nói mày cảm thấy cùng cậu Phong trên danh nghĩa là có thể êm ru mọi chuyện? Không có nhà mẹ đẻ chống đỡ, mày ở nhà họ Phong đều không là gì hết!”
Hôm nay bọn họ hạ quyết tâm trấn áp nhuệ khí của Thương Trăn! Tốt nhất là khiến cô trở nên mềm yếu giống như trước! Nói như vậy, cho dù cô có gả đến nhà Phong thật, Lâm gia bọn họ vẫn có thể vớt vát được nhiều thứ!
Về phần cậu Phong thay đổi thái độ, bọn họ cũng không để bụng, trước kia cậu Phong có bao nhiêu chán ghét Thương Trăn đều đã rõ như ban ngày, trong khoảng thời gian gần đây bỗng dưng đối đối tốt với cô nói không chừng chỉ là suy nghĩ nông nổi, muốn dựa chút sủng ái như vậy mà lo lối om sòm trong Lâm gia, Thương Trăn đúng là không biết trời cao đất dày!
Lùi một vạn bước, đem Thương Trăn bắt chẹt ở trong tay, cậu Phong cưới cô ta, Lâm gia bọn họ cũng có lợi, cậu Phong ghét bỏ cô ta, Thương Trăn còn có một gương mặt đẹp để có thể lợi dụng, cho nên Thương Trăn muốn lật đổ, không có cửa đâu!
Thấy Thương Trăn bất động, lão già nặng nề cười.

“Xem ra thật đúng là lớn mật, không chỉ không biết cảm ơn, còn muốn cắn ngược lại chủ nhân, Tuyết Hàm à, con đi nói với Bách Tề, bảo nó để Thương Trăn ở lại, để chúng ta dạy dỗ, không đến một tháng, chúng ta bảo đảm trả lại cho nó một đứa con gái nghe lời hiểu chuyện.


Lâm Tuyết Hàm gật gật đầu, hưng phấn đi ngay.


Mà một cái chén trà hung hăng đập vỡ ở bên chân Thương Trăn! Lâm Hàn Thạch hận không thể tự mình xông lên đi động thủ!\
“Tao bảo mày quỳ xuống mày nghe thấy không? Muốn phá sản đúng không? Tao thành toàn mày!”\
Lời hắn ta nói đã hoàn toàn chọc giận Thương Trăn, cô đột nhiên cười, quét mắt mọt lượt người trong phòng rổi xoay người đi ra ngoài.

“Mau chặn nó lại!”
Nhưng là Lâm Hàn Thạch nói chậm rồi, vì để dạy dỗ người nhà họ Thương, cửa chỉ có hai tên canh gác, những người còn lại đều bị tống cổ đi đón khách.

Bọn họ vây lấy, muốn xông đến túm tay Thương Trăn, Thương Trăn trên mặt cười lúc xoay người thu tay lại! Ánh mắt âm trầm lướt qua hai người, khiến cho bọn họ da đầu tê dại!
“Cút!!”
Một chữ, mang theo sát khí nặng nề! Làm hai người kia đều có loại cảm giác trái tim bị nắm lấy! Bọn họ vô thức không dám tới gần, nhìn Thương Trăn cứ như vậy đi khỏi, cũng vẫn không dám nhúc nhích.