Hạo Thiên thật ra rất là thưởng thức Lâm Vũ Tình.


Không phải là thưởng thức nàng vẻ bề ngoài , mà là thưởng thức nàng tính cách.


Qua quan sát cùng nói chuyện , hắn phát hiện Lâm Vũ Tình tính cách rất thẳng thắn.


Hạo Thiên là rất thưởng thức loại này thẳng tính nữ nhân.

Vui vẻ hay giận buồn đều biểu hiện ra ngoài.

Không cần người khác suốt ngày suy đoán nàng tâm tư ....!Như vậy rất là mệt mỏi.


Lâm Vũ Tình nhìn Hạo Thiên nói
- Thật không biết các ngươi vì cái gì như vậy đối nàng mê mẩn , như vậy thờ phụng nàng.


- Có lẽ ...!Bọn họ yêu thích nàng ?
- Yêu thích ? ha ha ha.

.

.

.

.

Là yêu thích nàng chân đi.


- Ta cảm thấy có người đang ghen ghét.


- Ghen ghét.

.

.

.

.

Ta là không thích nàng chứ không phải là ghen ghét.


Hạo Thiên im lặng không nói.


Nữ nhân kia có một đôi chân dài là thật , nhưng mà cũng quá kéo cừu hận đi.


- Thực xin lỗi.

Ta tính cách không tốt.


- Không sao.


Hạo Thiên cười cười lắc đầu.


Hai người im lặng chốc lát.

Cuối cùng Lâm Vũ Tình vẫn là trước mở miệng hỏi :
- Vừa rồi ngươi nói ta so với nàng xinh đẹp ...!Nhưng là thật ?
- ....!
Muốn nói dối tiếp ? Hạo Thiên ánh mắt không khỏi đảo quanh , ngay sau đó hắn thấy phía xa xa đám đông tiếp cận.

Bị vây bọc ở giữa nhất nữ nhân thân cao chót vót , so với bốn xung quanh cầm điện thoại quay chụp nam nhân cao hơn rất nhiều.


Dần dần thấy rõ nàng khuôn mặt , Hạo Thiên lại quay sang nhìn Lâm Vũ Tình , vẻ mặt chắc chắn nói :
- Ngươi so với nàng xinh đẹp.


- Hì hì ...!Coi như ngươi có mắt nhìn.


Được hắn như vậy chắc chắn tán dương khiến Lâm Vũ Tình không khỏi vui sướng trong lòng.


Đám người ở cách Hạo Thiên khoảng ba mét lướt qua.

Lần này hắn nhưng thấy được cái gọi là trạch nam nữ thần cùng cực phẩm đùi đẹp nữ nhân dáng vẻ.


Chỉ thấy nàng dáng người cao gầy ....!Hết ...!
Chính là không biết như thế nào đánh giá.

Bởi vì Hạo Thiên xem ra , nữ nhân kia chính là cái trước sau bằng phẳng.

Ngoại trừ dáng người cực cao , hai chân cực dài , khuôn mặt ưa nhìn ra , còn lại đều giống nhau bằng phẳng.


Phải gọi là mỏng như tờ giấy.


Với một người yêu thích có một chút thịt thân thể như Hạo Thiên , nữ nhân hai mét có hơn này quả thực là càng xem càng cay mắt.



Thử nghĩ khi ngươi cùng nàng thân mật , có hay không bị trên người nàng xương đâm chết?
Còn nữa , nàng ngực không có mông cũng không , ngươi khi muốn thì sờ cái gì nha ?
Không lẽ ngươi vừa sờ mó vừa than thở nói "thật nam nhân?" ....!
Còn nàng hai chân.

Dài thì dài thật ...!Nhưng mẹ nó lại cùng que sậy giống như.

Một đường thẳng tắp từ trên xuống dưới , so với đặt thước vẽ còn thẳng.

Bắp chân toàn da bọc xương , so sánh ra chỉ ngang với hắn cổ tay .....!Như vậy chạm vào còn có tý xúc cảm nào hay không ?
Tóm gọn lại là , trạch nam nữ thần hay là nói cực phẩm đùi đẹp , Hạo Thiên là nhìn không vừa mắt.


..................!
Hạo Thiên cùng Lâm Vũ Tình lúc sau giống như bằng hữu bình thường đồng dạng tán gẫu, chưa từng có cái gì kỳ quái hoặc quá phận lời nói , cử động.


Giống bằng hữu tâm sự loại này , ngược lại khiến cho Lâm Vũ Tình đối với Hạo Thiên hảo cảm đại tăng.


Nàng Thường thấy rất nhiều nam nhân vừa thấy mặt liền bắt đầu theo đuổi nàng , hoa si rồi liếm chó ....!Ở cái này phố đi bộ nàng gặp rất nhiều lần.


Lâm Vũ Tình bản thân chủ động làm quen ở trên phố đi bộ soái ca cũng không phải là lần đầu.

Có điều lần nào cũng chỉ nói chuyện được vài câu liền cảm thấy không thích hợp.


Cho lên hiện tại đối với Hạo Thiên người này đem mình làm bằng hữu bình thường nam nhân , nàng đương nhiên là hảo cảm vù vù tăng cao.


........................!
- Hạo Thiên , có muốn hay không đi nhờ ?
Hạo Thiên rời khỏi khu phố đi bộ , chuẩn bị đi lấy xe thì phịch ....!
Một cỗ xe thể thao Ferrari màu đỏ ngừng ở bên cạnh hắn.

Theo kính xe kéo xuống , Lâm Vũ Tình thanh âm êm ái truyền ra.


Trong phố đi bộ cùng nàng tách ra sau , không nghĩ tới ở nơi này ngoài đường còn gặp phải.


- Ta có chính mình xe.

Cảm ơn ngươi hảo ý a Vũ Tình.



Lắc lắc đầu , Hạo Thiên cười nói.


Hắn kỳ thực không biết chính là , Lâm Vũ Tình ở nửa giờ trước đã đợi ở ngoài này chờ hắn.


Hạo Thiên từ chối ở Lâm Vũ Tình xem ra là trong lòng hắn tự ti quá cao.

Không tiếp nhận được khi ngồi trên xe của một cái có tiền nữ nhân.


Nhìn Hạo Thiên băng qua đường rời khỏi , Lâm Vũ Tình lúc này hận không thể cho mình cái bạt tai.

Nàng từ hắn trang phục bên ngoài có thể suy đoán ra hắn cũng không phải là rất có tiền loại người , hơn nữa cùng hắn trò chuyện lâu như vậy , làm sao có thể không biết một chút hắn tính cách.

...!
Cắn cắn môi , Lâm Vũ Tình vẫn là không có lái xe rời đi.

Bởi vì nàng thấy được Hạo Thiên đi vào bãi giữ xe.


Không lẽ là có xe thật ?
Nhìn không ra là nhìn không ra.


.....!
Vài phút sau đó , ở Lâm Vũ Tình chăm chú nhìn ánh mắt , ở bãi giữ xe bên trong vọt ra một cỗ màu đen Lamborghini.


Bất quá này nhưng cũng không khiến nàng để ý.

Bởi vì nàng mục tiêu chính là Hạo Thiên.

Nàng cũng không cho là Hạo Thiên có thể lái chiếc Lamborghini này.


Hạo Thiên từ trong bãi giữ xe đi ra.

Vừa tới cửa hắn ánh mắt như vô ý mà quét qua bên kia đường , chỗ vừa rồi Lâm Vũ Tình dừng xe lại.


Thấy màu đỏ Ferrari xe vẫn còn đứng đó , hắn liền lái xe đi qua.


Một chiếc Ferrari cùng một chiếc Lamborghini đỗ cạnh nhau , vô cùng bắt mắt cùng gây ra sự chú ý của những người xung quanh.


Hai cái siêu xe hội tụ cùng một chỗ , có thể không gây sự chú ý sao ?
Lúc này ở bốn xung quanh đi lại người , không ít người đều giương mắt nhìn sang.

Thậm chí có một ít nam nữ thanh niên còn lấy điện thoại ra quay chụp.


............!
Màu đen Lamborghini dừng đỗ ngang hàng với Ferrari của Lâm Vũ Tình.

Đồng thời cản trở nàng nhìn vào bãi đỗ xe tầm mắt.


Nhíu nhíu mày , Lâm Vũ Tình là chuẩn bị lái xe tới chỗ khác thì ở nàng kinh ngạc trong ánh mắt , màu đen Lamborghini kính xe kéo xuống.


Để lộ ra bên trong giương mặt soái khí.


- Hạo Thiên ?
Lâm Vũ Tình bật thốt lên.

Ánh mắt không chút nào che giấu vẻ kinh ngạc.


Nghĩ không tới , nàng là nghĩ không tới Hạo Thiên cũng có xe riêng , hơn nữa còn không thua kém nàng xe.


Nhìn hắn bên ngoài không chút nào giống có thể lái Lamborghini như vậy người.


Trên người quần áo mặc dù là sạch sẽ cùng gọn gàng , nhưng là không có một món hàng hiệu nào.

Thật sự là nhìn không ra a ...!
- Ngươi còn chưa trở về sao ?
Hạo Thiên thanh âm truyền sang , này nhưng khiến thẳng tính Lâm Vũ Tình có chút xấu hổ.

Nàng miễn cưỡng gạt ra một nụ cười , nói :
- Ta còn có chút việc ...!
- Ừm.

...!Như vậy ta đi trước a.

Có cơ hội gặp lại.


- Cũng được , rảnh rỗi nhớ cho ta gọi điện thoại.


Làm một cái gọi điện thoại thủ thế , sau đó Lâm Vũ Tình trơ mắt nhìn Hạo Thiên lái xe rời khỏi.


......................!
- Như vậy kiêu ngạo ? Cũng dám không trả lời ta tin nhắn ?
Trong phòng ngủ , Lâm Vũ Tình cau mày nhìn màn hình điện thoại.


Vừa rồi trở về sau nàng liền cho Hạo Thiên phát tin nhắn , nhưng mà người kia hơn nửa giờ vẫn không thấy trả lời.


- Hay là nói hắn ngủ rồi ?
Nhìn đồng hồ đã gần mười hai giờ khuya , Lâm Vũ Tình tự mình lẩm bẩm.


Nhìn chằm chằm vào trên điện thoại ảnh chụp , nàng mỉm cười thì thầm :
- Thật là đẹp trai! Mặc dù chỉ là trộm chụp , nhưng thế nào cũng thấy hắn rất soái a.


Nghĩ tới gì đó , nàng lại phồng miệng nhỏ , nói :
- Hừ! Ngươi bị ta để mắt tới, ngươi liền xong! Ta nhất định phải đuổi tới ngươi ! Đem ngươi nắm vào trong lòng bàn tay.

hắc hắc hắc , ngươi là chạy không thoát ...!