Hạ Nhược Y do dự một lúc, lắc đầu: “Không được, anh đi một mình đi, em ở đây chờ anh.” Cô có thể đoán được đại khái thân phận của những người bạn mà Trần Dật Thần muốn dẫn cô đi gặp là gì, cô cũng hiểu Trần Dật Thần đang từ từ thẳng thắn với vô, nhưng mà cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Chưa có chuẩn bị sẵn sàng để biết về quá khứ của Trần Dật Thần, nếu bạn của Trần Dật Thần đều là những người cao quý, cô có thể làm Trần Dật Thần mất mặt hay không? Dù sao cô trừ xinh đẹp ra cũng chẳng có gì nổi bật hơn người, cô không có gia cảnh hiển hách, cũng không có tài năng nổi trội nào.”

“Vậy em chờ anh mười phút, mười phút sau anh sẽ về ngay.” Trần Dật Thần trầm ngâm một chút rồi nói, nếu Hạ Nhược Y không muốn sang đó, anh cũng không muốn ép Hạ Nhược Y.

“Ừ, em chờ anh.” Hạ Nhược Y nhẹ nhàng gật đầu.

Thấy Trần Dật Thần đi rồi, Chu Thiếu Phong lơ đãng xích lại gần chỗ Hạ Nhược Y.

“Nhược Y, đã lâu không gặp.” Chu Thiếu Phong cười chào hỏi, ba năm không gặp, Hạ Nhược Y vẫn xinh đẹp mê người như cũ, thậm chí càng xinh đẹp hơn so với khi học đại học, dáng người thon thả, khí chất ưu mỹ, hơn xa Đỗ Tử Duyệt rất nhiều.

“Đã lâu không gặp.” Thái độ của Hạ Nhược Y có hơi lạnh nhạt, lúc trước cô cũng chẳng có tình cảm gì với Chu Thiếu Phong, vẫn luôn là Chu Thiếu Phong một bên tình nguyện theo đuổi cô, nhưng Đỗ Tử Duyệt lại nói cô quyến rũ Chu Thiếu Phong, còn kêu người ném cô vào trong hồ Kim Ba.

“Nghe nói cuộc sống sau kết hôn của em cũng không hạnh phúc gì đúng không?” Chu Thiếu Phong đốt điếu thuốc, trên mặt có chút thổn thức.

Hạ Nhược Y lắc đầu nói: “Không có, sau khi kết hôn tôi sống rất tốt, rất hạnh phúc.”

“Hạnh phúc?” Chu Thiếu Phong khinh thường cười nói: “Một thằng shipper thì lấy cái gì cho em hạnh phúc chứ?”

Hạ Nhược Y vô cùng bình tĩnh, không cãi lại, cũng không cần thiết cãi lại.

“Như thế này đi, em về ly hôn với chồng của em, sau đó đến Kim Lăng ở cùng với anh, mỗi tháng anh cho em ba trăm triệu.” Chu Thiếu Phong nhả ra một vòng khói trắng, lạnh nhạt nhói.

Hạ Nhược Y nhíu mày: “Chu Thiếu Phong, anh tôn trọng tôi một chút, bây giờ tôi đã là phụ nữ có chồng, hơn nữa anh cũng đã kết hôn với Đỗ Tử Duyệt, anh làm vậy không phải là phụ lòng cô ta sao?”

“Phụ lòng cô ta?” Mặt Chu Thiếu Phong đột nhiên vô cùng hung dữ: “Em có biết con điếm thúi kia đã làm chuyện gì sao? Còn bảo ông đây đừng phụ lòng cô ta?”

“Cô ta làm gì?” Hạ Nhược Y nhíu mày hỏi.

“Ha ha.” Chu Thiếu Phong cười tự giễu nói: “Cái con điếm thúi kia, ngay đêm cô ta kết hôn đã dẫn theo hai thằng đàn ông về nhà, dám làm loạn cùng hai thằng đàn ông đó ngay trước mặt anh, em còn bảo anh đừng phụ lòng cô ta?”

“Có lẽ trong mắt người ngoài như bọn em, Chu Thiếu Phong anh đây bây giờ rất ngon lành, dù sao cũng là ở rể nhà họ Đỗ, nhưng chỉ có chính anh mới biết được, mẹ nó anh chỉ là một con chó do con điếm thúi kia nuôi! Cô ta bảo anh sang hướng Đông, anh không dám đi hướng Tây!” Mặt Chu Thiếu Phong đầy vẻ oán độc, lúc trước khi Đỗ Tử Duyệt nói muốn anh đến nhà họ Đỗ ở rễ, anh mừng muốn phát điên, dù sao thì đó chính là nhà họ Đó.

Là nhà họ Đỗ ở Kim Lăng nổi tiếng gần xa! Nhà giàu có chân chính! Nếu có thể làm con rễ ở nhà họ Đỗ, thăng quan tiến chức rất nhanh, tương lai đầy triển vọng!

Cũng vì ôm suy nghĩ này, anh mới đến ở rể nhà họ Đỗ.

Nhưng ai biết, vừa vào nhà họ Đỗ, Đỗ Tử Duyệt đã để lộ ra bản tính thật sự, cô ta chính là một con người dâm đãng ai cũng có thể làm chồng!

Chăm đổi đàn ông còn hơn đổi quần lót!

Người nhà họ Đỗ đều biết sở thích của Đỗ Tử Duyệt, chỉ có mình anh không biết, anh bị rước vào nhà, cũng chỉ vì Đỗ Tử Duyệt đã đến tuổi kết hôn, nhà họ Đỗ cần có một thằng con rể đến ở rể để trưng cho có.

Còn chuyện cậu con rể này có quản được Đỗ Tử Duyệt hay không, bọn họ không hề nghĩ đến.

Cho nên Chu Thiếu Phong anh, bây giờ chỉ là một con rối, một con chó mặc cho Đỗ Tử Duyệt mắng chửi!

Hạ Nhược Y kinh ngạc trợn tròn mắt, có đánh chết cô cũng không tin nổi Đỗ Tử Duyệt lại hoang dâm vô độ như thế, đêm tân hôn, trước mặt vị hôn phu, lại làm loạn với hai người đàn ông khác, trên đời này sao lại có loại phụ nữ không biết xấu hổ như vậy?

“Nhược Y, anh biết chồng của em là một tên vô dụng, mấy năm nay em cũng không sống hạnh phúc, em ly hôn với anh ta, sống cùng anh đi, cái con điếm thúi Đỗ Tử Duyệt kia, sớm muộn gì anh cũng sẽ làm cô ta thân bại danh liệt, chờ cô ta thân bại danh liệt rồi, anh sẽ ly hôn với cô ta, dùng kiệu tám người khiêng cưới em về nhà. Anh thật lòng yêu em, anh tin là em cũng có thể cảm nhận được.” Chu Thiếu Phong thành khẩn khuyên nhủ, Hạ Nhược Y là người phụ nữ duy nhất có thể làm anh tự vạch trần chuyện xấu của bản thân, nói cho người khác, người đó chắc chắn sẽ nói cho toàn thế giới, nhưng Hạ Nhược Y sẽ không, cô sẽ giữ bí mật, anh tin Hạ Nhược Y.

Rất nhiều người đều cảm thấy, thời đại học, gần như con trai cả trường đều thích Hạ Nhược Y là vì Hạ Nhược Y xinh đẹp, nhưng chỉ có anh hiểu rất rõ, chỉ có một bộ phận con trai thích vẻ đẹp của Hạ Nhược Y, phần lớn con trai còn lại đều thích vẻ tốt bụng của cô.

Tốt bụng là một phẩm chất vô cùng buồn cười, nhưng mà phần lớn phụ nữ, suốt đời họ cũng không có được phẩm chất đó.

“Chu Thiếu Phong, tôi có thể hiểu được tâm trạng hiện tại của anh, nhưng mà chúng ta không được, hơn nữa chồng của tôi cũng không vô dụng như các anh nghĩ, ngược lại anh ấy rất xuất sắc, thậm chí có thể nói là người đàn ông tài giỏi nhất tôi từng gặp trên đời, tôi sẽ không rời khỏi anh ấy, cả đời này đều sẽ không.” Hạ Nhược Y lắc đầu nói, cô đúng là rất thương hại tình cảnh bây giờ của Chu Thiếu Phong, nhưng thương hại cũng không có nghĩa là cô phải hy sinh bản thân để giúp đỡ Chu Thiếu Phong.

Chu Thiếu Phong nhíu mày: “Nhược Y, em và anh đều là người bị hại trong hôn nhân, em gạt anh vui lắm sao? Anh đã nghe bọn họ kể chồng của em ra sao rồi, anh ta là một tên vô dụng, không thể cho em hạnh phúc!”

Hạ Nhược Y lắc đầu, lui ra sau một bước.

“Nhược Y, xin em, cho anh một cơ hội được không, anh thật sự thích em.” Cảm xúc của Chu Thiếu Phong hình như có hơi kích động, nói xong lập tức vươn tay kéo Hạ Nhược Y.

“Xin anh tự trọng!”

Hạ Nhược Y hơi tức giận, đẩy mạnh tay Chu Thiếu Phong ra.

“Chu Thiếu Phong! Anh làm gì đó?” Lúc này, một giọng nói bén nhọn vang lên.

Một người phụ nữ trang điểm rất đậm cưỡi một con ngựa đen bước đến, người phụ nữ đó mặc một bộ đồ thể thao màu đen, đường cong cơ thể cực kỳ nóng bỏng, gương mặt cũng thuộc dạng xinh đẹp, chỉ có một điểm không hoàn mỹ là, người phụ nữ này có một đôi mắt tam giác ngược, làm cho cô ta có thể chút cảm giác cay nghiệt, làm người ta nhìn thấy cảm thấy không thoải mái.

Nhìn thấy Đỗ Tử Duyệt, hồn phách Chu Thiếu Phong lập tức bay mất, rụt tay về, vội vàng giải thích: “Vợ à, em nghe anh nói, không phải như những gì em nghĩ…”

“Bốp!”

Chu Thiếu Phong còn chưa nói xong, Đỗ Tử Duyệt vừa xuống ngựa đã tát thẳng lên mặt anh, trên gương mặt điển trai của Chu Thiếu Phong lập tức xuất hiện dấu năm ngón tay đỏ chót.

“Anh cũng giỏi thật, bà đây mới bỏ đi mấy phút, anh đã dám lén hú hí với người khác.” Đỗ Tử Duyệt cười lạnh nói.