Trong căn phòng nhỏ, nữ nhân kia đưa tay hóa tên nam nhân đã bị hút sạch tinh khí thành tro tàn, sau đó nhanh chóng mặc xong quần áo chui từ cửa sổ ra ngoài đến trước mặt Đế Long, con ngươi nàng ta lóe lên màu xanh lục yêu dị nhìn chằm chằm dò xét Đế Long, hừ lạnh nói: "Lá gan không nhỏ, dám một thân một mình đến đây.".

Đế Long nhíu mày hỏi: "Chẳng lẽ còn phải kết bè kết phái đến hả?" Cô không biết gì nhiều về Yêu tộc, nhưng cũng biết có một số loài yêu đi theo con đường tà đạo giống người tu tiên, đó chính là chuyên dựa vào hấp thu tinh khí loài người tăng cao tu vi. Yêu khí trên người yêu nữ này rất nhạt, mà lại tu ra thân người có vẻ đã thay da đổi thịt nhiều lần.

Yêu nữ nghiêng đầu đánh giá Đế Long, cười như không cười nói: "Ta đoán ngươi cũng không phải người nhỉ?".


Đế Long đáp: "Xem ra ngươi tinh mắt." Cô lặng lẽ truyền âm Khương Hoài Ưu: "Khương Hoài Ưu, tôi gặp được một con yêu quái hút tinh khí người, cần diệt nó hay không?".

Khương Hoài Ưu nghe được giọng nói Đế Long, đang đả tọa tu hành chợt bừng tỉnh. Nàng thấy rõ tình hình trước mắt, truyền âm Đế Long: "Cô cẩn thận, đây là mị yêu đã tu luyện nghìn năm, tu vi tương đương với người tu tiên Đại Thừa.".

Đế Long nghe vậy giật mình dựng thẳng lông mày! Đây rõ ràng chính là cấp bậc đại yêu.

Yêu nữ di chuyển vòng quanh Đế Long vài vòng, dò xét từ đầu đến chân Đế Long mấy lần cũng không nhìn ra đây là yêu thú gì biến thành người. Loài yêu dựa vào hấp thu tinh khí tu luyện như các nàng cái mũi rất mẫn cảm đối với các chủng tộc khác. Tuy con nhóc trước mặt là hình người, mà một chút mùi con người cũng không có, thậm chí không có hô hấp. Ngược lại có chút giống Linh vật được dựng dục từ tinh hoa linh khí. Nàng hỏi: "Ngươi thuộc lọai linh nào?" Không có hơi thở Mộc linh, không có Hỏa linh, không có mùi vị đất như Thổ linh, không có hơi thở nước như Thủy linh, cũng không có hơi thở kim lọai như thép sắt, không thuộc bất cứ lọai nào bên trong ngũ hành. Giống như là Linh tộc do linh khí trời đất tạo thành và thai nghén ra. Linh tộc chỉ có thể xuất hiện ở nơi bảo địa có linh khí cực nồng, hoặc được linh khí tẩm bổ mấy triệu năm mà hình thành ra đời, vừa ra đời đã có tu vi Nguyên Thần Đại Thừa, có một số có thể trực tiếp Độ kiếp thành tiên. Đương nhiên, đây là truyền thuyết, bởi vì quá hiếm thấy. Mấy triệu năm cũng chưa chắc có thể ra một cái. Nàng bỗng nhiên nghĩ đến một người, vị chính là Linh tộc, nhưng không phải được sinh ra ở hành tinh này. Nàng nghi ngờ mà dò hỏi: "Ngươi là Chân long?".


Con mắt Đế Long lập tức trợn tròn, hỏi: "Chân Long là cái gì? Có thể ăn sao?".

Yêu nữ hừ cười một tiếng, nàng cũng không tin con nhóc trước mặt là Chân Long. Cho dù hỏi không ra, trực tiếp bắt lấy, bức nó hiện nguyên hình chẳng phải sẽ biết sao. Yêu nữ lập tức quyết định, duỗi tay chộp về phía Đế Long, chưởng phong sắc bén lao thẳng Đế Long.

Mị yêu cử động, hồ yêu bên cạnh cũng động, nó hiện ra bảy cái đuôi nhào tới Đế Long.

Đế Long đã sớm đề phòng, cô thấy mị yêu và hồ yêu đồng loạt ra tay, lập tức phóng lên tận trời xanh tránh đi công kích của hai con yêu. Đồng thời, quay người đánh ra một viên sấm sét đập tới mị yêu, lại há mồm ngưng tụ Long tức thành quả cầu sấm sét đánh tới hồ yêu.

Hồ yêu biết thứ này lợi hại, tranh thủ thời gian né tránh, sau đó nhảy lên trời chộp tới Đế Long.


Mị yêu thì hét lớn một tiếng, bắt đầu thi triển ảo thuật. Mị yêu am hiểu mị thuật dùng để mê hoặc và ảo thuật, đây đều là bản lĩnh bẩm sinh, thi triển không cần bất cứ cái gì vật dẫn, nước chảy mây trôi mà triển khai ra ảo ảnh, cả tòa thôn hoàn toàn chìm vào bên trong mông lung yêu khí, vô số ảo ảnh hiện ra, cả thôn lập tức biến thành bộ dáng khác.

Nàng thi triển ảo thuật hóa ra một thanh kiếm sắc bén chính diện đâm tới Đế Long, còn bản thể thì chạy ra sau lưng Đế Long đánh lén.

Nàng tưởng rằng Đế Long là Linh vật tầm thường, hoàn toàn không nghĩ đến mình vô cùng may mắn gặp được Chân Long trong truyền thuyết, lại cực kỳ tự tin với ảo thuật của mình. Cho dù con nhóc trước mắt có Thiên Nhãn cũng không phân biệt được thật giả.

Kết quả, phi kiếm nàng biến ra Đế Long làm như không thấy, quay người chính là một chân đá vào trên bụng của nàng, đá nàng bay ra ngoài. Sau đó Đế Long lại phun ra một quả cầu sét đập tới Hỏa Hồ bảy đuôi, quả cầu phát nổ tại chỗ nổ đến Hỏa Hồ bảy đuôi hiện ra nguyên hình, lông cáo toàn thân bị thiêu sạch bóng, da thịt đều bốc lên vị thịt nướng, thiếu chút nữa đã thiêu chết Hỏa Hồ.
Hồ ly toàn thân cháy trụi lủi bị dọa sợ vỡ mật, nào dám lao lên, không quan tâm vết thương trên người mà lảo đảo đứng lên, liều mạng chạy ra ngoài thôn chạy vào tít rừng sâu mất tích.

Mị yêu ánh mắt mãnh liệt, kêu lên: "Ngươi không sợ huyễn thuật?" Chẳng lẽ đây thật sự là Chân Long? Không có khả năng! Chân Long làm sao có thể chạy đến nơi khỉ ho cò gáy này được!

Đế Long không để ý tới hồ yêu, lại phun ra một quả cầu sét đập tới mị yêu.

Mị yêu không sợ quả cầu sét của Đế Long, nàng vung tay lên bổ ra một chưởng phong đánh tan cầu sét, sau đó hóa ra hàng ngàn bóng người đồng loạt đánh tới Đế Long.

Đế Long thấy thế bật cười, nói: "Ây, một hóa thành ngàn ta cũng biết nha." Cơ thể ngay tại chỗ nhoáng một cái, đột nhiên trong cơ thể phân ra mấy ngàn Đế Long lít nha lít nhít trên không trung.
Những bản phân thân này đều có cùng hơi thở năng lượng với bản gốc, mỗi một cái đều là Đế Long, chỉ là không có mạnh mẽ như bản gốc.

Mấy ngàn ảnh phân thân của Đế Long không có một cái để ý tới hàng ngàn ảo ảnh mị yêu, mà trực tiếp vồ gϊếŧ về phía một con mị yêu trong đó.

Mị yêu thấy thế sợ hãi quá, liên tục lùi lại mấy trăm mét nhảy lên bầu trời, kêu lên: "Con nhóc thối, ngươi là ai? Xưng tên đi!" Nhìn thấu mấy ngàn phân thân giống bản thêt y như đúc đánh tới, nàng ta hét lớn một tiếng, cuốn lên một cơn lốc màu đen bay tới Đế Long.

Sức chiến đấu của Đế Long cũng không có bao nhiêu, phân thân bị lực lượng bên trong vòi rồng cuốn vào tức khắc tản ra từng điểm nhỏ trở lại cơ thể Đế Long.

Mị yêu thấy thế mới nhẹ nhàng thở phào. Nàng coi như đã nhìn ra con nhóc này mặc dù dùng mánh khóe không ít, nhưng dường như chỉ là làm màu, bản lĩnh thật sự không có bao nhiêu.
Khương Hoài Ưu truyền âm Đế Long: "Đừng đùa giỡn. Lọai yêu này gây hại cực kì lớn cho nhân lọai và yêu tộc, đã gặp thì không thể tha. Nếu tối nay không trừ nàng ta, toàn bộ người trong thôn sẽ chết hết."

Đế Long nhỏ giọng trả lời: "Tôi hiểu." Cô phóng lên trời cao, lần nữa phun ra cầu sét đập tới mị yêu. Đế Long không muốn lộ thân phận ra ngoài, trừ đấm đá cũng chỉ biết dùng cầu sét nện yêu.

Mị yêu đã hoài nghi thân phận Đế Long, tất nhiên không dám khinh thường, nàng một chưởng đánh nát cầu sét, sau đó rít lên một tiếng trực tiếp vồ gϊếŧ tới Đế Long.

Tốc độ của nàng cực nhanh, hai tay mọc ra đầy trời móng tay sắc bén chộp tới Đế Long. Mỗi lần vung vuốt lên đều mang theo từng ngọn gió bén nhọn, giống như từng lưỡi kiếm lưỡi đao chém tới. Khắp bầu trời đều là móng vuốt của nàng ta, vô số phòng ốc bị móng vuốt càn quét biến thành mảnh vụn, những người đang yên giấc bên trong rên cũng chưa kịp rên đã bị móng vuốt nàng xé nát.
Thôn nhỏ có gần mấy trăm người, chỉ trong một khắc toàn bộ đã chết dưới móng vuốt nàng ta, nam nữ già trẻ không một người trốn được.

Đế Long bằng vào tốc độ cực nhanh từ mị yêu móng vuốt lao ra, cô ngửi thấy trong không khí bay tới mùi màu tươi nồng nặc, cúi đầu xem thử thì thình lình nhìn thấy một đống bừa bộn, cả thôn tắm trong máu tươi, vô số thi thể hài cốt nằm la liệt dưới mảnh vụn. Đế Long bàng hoàng, hét lớn: "Ngươi --" cô còn chưa nói dứt lời, mị yêu đã vung móng vuốt lên lần nữa cào tới. Thế công của nàng thật sự quá nhanh, vừa mạnh vừa sắc bén vô cùng, một móng vuốt tùy tiện cào xuống là có thể chém ra một rãnh sâu mười mấy mét. Đế Long sao có thể đánh tay đôi với nàng được, chỉ có thể dùng tốc độ né tránh móng vuốt, thỉnh thoảng rảnh rỗi phun ra một quả cầu sét đập tới mị yêu. Nhưng mà uy lực từ quả cầu thật sự không đáng kể, nếu như gặp được cấp bậc cỡ hồ yêu bảy đuôi còn có thể đối phó, nhưng gặp được cấp bậc như mị yêu, mị yêu vung móng vuốt ra đã có thể xé tan.
Khương Hoài Ưu nhìn ra mánh khóe, Đế Long chỉ được cái tu vi, căn bản không biết đánh nhau. Nàng phân ra một sợi ký ức đánh vào Linh Hài Đế Long, kêu lên: "Tụ lực vào tay, bàn tay làm đao, chưởng phong là lưỡi đao, phong đao!"

Đế Long nghe thấy Khương Hoài Ưu nói, trong đầu bỗng nhiên cảm thấy có một sợi Nguyên Thần yếu ớt chấn động. Sau đó trong đầu cô hiện lên bóng người Khương Hoài Ưu, nàng tụ lực vào bàn tay lăng không chém ra một đao khí sắc bén.

Đế Long trong lòng chấn động, hét lớn một tiếng: "Phong đao!" Dựa theo cách Khương Hoài truyền lại mà vận khí vào tay, lấy chưởng làm đao, cách không bổ một chưởng vào mị yêu. Một cỗ kình phong bàng bạc lao tới, đánh nát móng vuốt mà mị yêu cào tới, sau đó dễ như trở bàn tay mà đập thẳng vào mị yêu.

Mị yêu thấy tình huống không đúng, lập tức bay nhảy lên tránh ra. Chỉ nghe "Ầm" vang một tiếng thật lớn, nơi nàng đứng trước đó bị chưởng phong bổ ra một hố sâu to lớn, thôn nhỏ tàn tạ phía dưới bị đánh tan tành.
Đế Long hơi hơi xấu hổ, phong đao này sao mà giống ném một đấm ra vậy.

Khương Hoài Ưu chỉ điểm nói: "Lực vừa phải, xem chưởng như lưỡi đao, tụ lực đánh vào một điểm".

Đế Long "Ừ" một tiếng, kêu to: "Lại đến!" Cô nhắm mắt lại, tinh tế ngẫm nghĩ chiêu thức mà Khương Hoài Ưu truyền, lần nữa tụ lực trong tay bổ ra một cái phong đao chém tới mị yêu.

Chưởng phong bổ ra, im hơi lặng tiếng một lúc, một lúc sau "Ầm" một tiếng vang to lớn truyền đến, ngọn núi đối diện giống như bị ai dùng đao cắt đắt, đỉnh núi rơi xuống, sườn núi lưu lại một vết cắt chỉnh tề ngay ngắn.

Giọng nói Khương Hoài Ưu vang lên: "Đừng nhắm mắt lại chém loạn, bổ lệch, cô dùng Nguyên Thần niệm lực khóa chặt bóng dáng mị yêu sau đó bổ ra phong đao."

Mị yêu quay đầu nhìn về phía ngọn núi bị chẻ ngang sau lưng, thần sắc trầm xuống, kêu lên: "Vậy mà ta lại xem nhẹ ngươi." Con nhóc này càng đánh càng kì quái, đề phòng phát sinh biến cố, nàng không muốn đánh lâu, dùng thuật thuấn di nháy mắt vọt tới trước mặt Đế Long, nhấc móng vuốt chụp tới ngực mà móc ra.
Đế Long cảm thấy không ổn, muốn trốn tránh đã trễ, sát đó liền cảm thấy một cổ lực lượng mạnh mẽ thò vào trong cơ thể của mình. Đế Long bị dọa đến "AAA!" tiếng thét đầy sợ hãi, lấy chưởng làm đao trực tiếp bổ tới mị yêu đang móc tim của mình.

Một phong đao đánh xuống, chém từ má trái đến eo bên phải, trực tiếp chém mị yêu phân thành hai, ngay cả đầu cũng chia thành trên dưới.

Một tia sáng từ chỗ trán mị yêu nhảy ra. Đó chính là Nguyên Thần mị yêu, Nguyên Thần từ Linh Hải lao ra ngoài lập tức hóa thành bộ dáng mị yêu. Nàng ta sợ hãi kêu lên: "Ngươi... Thế mà không có trái tim!" Móng vuốt của nàng ta móc vào trong tim thế mà không chạm được cái gì. Nếu là người tu tiên hoặc sinh linh bình thường chỉ sợ đã sớm bị nàng móc ra trái tim mà mất mạng tại chỗ. Làm gì giống người trước mặt này, không bị cả, ngược lại còn tung ra một chưởng chém thân thể nàng thành hai khúc, cướp đi tính mạng của nàng.
Đế Long vận chuyển thuật Nguyên Thần Bất Diệt, cái lỗ lớn ngay ngực bị mị yêu xé rách nháy mắt khép lại.

Mị yêu thấy thế càng hoảng sợ, quay đầu trốn ngay.

Đế Long dùng nguyên thần niệm lực khóa chặt mị yêu.

Mị yêu cảm giác được mình bị nguyên thần niệm lực khóa lại, lập tức sợ đến vỡ mật, nàng tuyệt vọng kêu to: "Không --" một cái chưởng phong bổ tới, như đao gọt qua, Nguyên Thần mị yêu bị chém thành mảnh vỡ, bị cơn gió đi ngang thổi tan, chỉ trong khoảnh khắc đã tan biến.

Đế Long nhìn thấy cấp bậc đại yêu như mị yêu đã bị cô chém chết, cười "Hì hì" mà nói: "Khương Hoài Ưu, ngươi nhìn, tôi chém chết mị yêu."

Khương Hoài Ưu nhàn nhạt trả lời: "Nhìn thấy." Nàng nhắm đôi mắt lại tiếp tục đả tọa, thật sự không muốn mở miệng nói gì nữa. Đế Long ứng trời mà sinh, vừa sinh đã là tiên, lại nuốt 10000 tấn linh thạch có thêm một thân lực lượng mạnh mẽ, chém chết một con mị yêu có cái gì mà vui vẻ? Huống chi, nếu không phải mị yêu phán đoán sai lầm vọt tới trước mặt Đế Long móc tim, lộ ra sơ hở, lấy võ công mèo quào của Đế Long, muốn gϊếŧ mị yêu năm mơ đi.
Đế Long còn nói thêm: "Hiện tại tôi có thể chém chết người tu tiên bằng cấp đại yêu."

Khương Hoài Ưu không thể nhịn được nữa lần nữa mở mắt ra, hỏi lại: "Dùng quả cầu sấm sét hoặc một cái phong đao à?" Nàng than thầm một tiếng rồi nói: "Trong Yêu tộc, thì mị yêu, mị tộc là sức đánh yếu nhất, từ trước đến nay bọn nó chỉ dùng mê hoặc, ảo ảnh gϊếŧ địch, rất nhiều người tu tiên và đại yêu đều là không hay không biết gì đã bị bọn nó gϊếŧ chết. Cô là Đế Long trời sinh có Thiên Nhãn khắc nàng, nàng ta lại thấy cô thế đánh vụng về nên xem thường, chạy đến móc tim của cô mới bị thiệt lớn như vậy. Nếu bàn về chiến lực cấp bậc Nguyên Thần Đại Thừa người hoặc yêu mà nói, trận chiến vừa rồi mị yêu còn chưa sử dụng được nửa phần chiến lực." Nói tóm lại chính là mèo mù vớ phải chuột chết.
***********************************

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Khương Hoài Ưu, có muốn hộc máu hay không?