Cuối cùng thắng được chiến dịch trảm tiên, để cho tất cả tiên hiền của Nhân tọc không phải hi sinh uổng phí! Trong chuyện này tổ tiên của Trì gia công cao vĩ đại, ở trong tràng chiến dịch này tổ tiên của Trì gia đã bị chết ở trong chiến trường trảm tiên!
Ở trước lúc tổ tiên Trì gia chết, Lý Thất Dạ với tư cách là Âm Nha đã từng đồng ý qua, che chở cho Trì gia hắn phồn vinh ba đời, sau đó hắn đem hài cốt của tổ tiên Trì gia đưa tới tổ địa của Trì gia, ở trong ba đời sau đó của Trì gia cũng được Âm Nha hắn che chở, ba đời phồn vinh!
Sau trăm vạn năm, hôm nay lại tới đây lần nữa, nhìn từ đường cũ kỹ này, Lý Thất Dạ cũng Trì gia mà hắn từng che chở ba đời cũng xuống dốc rồi, thời gian vô tình, tựa như Tẩy Nhan cổ phái, cho dù là đế thống cũng sẽ có một ngày xuống dốc.
- Năm tháng cuối cùng là vô tình!
Cuối cùng Lý Thất Dạ nhìn tượng đá của lão nhân kia, không khỏi cảm khái nói. Đây cũng là một trong những chiến tướng cường đại nhất của hắn, vì chiến dịch trảm tiên lập được công lao hiển hách!
Lý Thất Dạ nhìn tượng đá một chút, sau đó ra khỏi từ đường, từ từ hành tẩu ở bách thụ lâm này, bất tri bất giá Lý Thất Dạ đã đi tới trước một cái cổ đầm.
- A!
Một tiếng hét to vang lên, thời điểm Lý Thất Dạ vẫn chưa đi tới cổ đầm, xa xa liền nghe được một tiếng hét to như vậy.
Ở trước cổ đầm có một thanh niên đang đứng, thanh niên này đầu treo mệnh cung, mệnh cung mở ra, hiện lên một đầu quy ảnh, đồng thời toàn thân hắn tản mát ra quang mang, quang mang phát ra trên thân thể của hắn gióng như một đầu nộ sư, đánh về phía ô quy đang hiện lên, một ngụm cắn vào đầu quy ảnh này!
Thanh niên này rống to, cuối cùng quang mang trên người hắn biến mất, mệnh cung trở về Nê cung huyệt, lúc này cái gì mà ô quy, cái gì mà nộ sư đều toàn bộ biến mất, mà thanh niên giống như là đã trải qua một trận ác chiến, cả người đều ướt đẫm, đặt mông ngồi ở trên mặt đất, lộ ra vẻ mệt mỏi.
Lý Thất Dạ xa xa thấy một màn này không khỏi vì đó mà kinh ngạc, lẩm bẩm nói:
- Đã lâu rồi chưa từng thấy người có mệnh mạch như vậy!
Vừa nói vừa hướng về phía cổ đầm đi tới.
- Người nào?
Tiếng bước chân của Lý Thất Dạ lập tức kinh động đến thanh niên đang ngồi ở bờ đầm, hắn thoáng cái đứng lên, xoay người nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hỏi:
- Ngươi là ai?
- Đi ngang qua!
Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng nhìn thanh niên ở trước mắt, thanh niên trước mắt thoạt nhìn so với hắn còn lớn tuổi hơn một chút, thần thái sảng lãng, mặc một thân thanh y lộ ra vẻ đặc biệt có thần, một đôi mắt lóe lên quang mang, lộ ra vẻ kiên nghị không thôi!
- Tại sao ngươi lại tới nơi này? Nơi này nhưng không phải là phong cảnh thắng địa gì cả!
Thanh niên thấy một người xa lạ như Lý Thất Dạ, lộ ra vẻ có chút cảnh giác.
Lý Thất Dạ không khỏi cười một chút, nói:
- Ta từng đọc qua rất nhiều sách cổ về Đông Bách thành, cái gọi là đọc sách mười năm không bằng đi ngàn dặm đường. Ta đi đu lịch Đông Bách thành chính là muốn nhìn truyền thuyết cổ tích một chút, từng có ghi lại nơi này đã từng là từ đường của Trì thị, cho nên mới tới đây nhìn tìm xem, nhìn một chút có phải thật như vậy hay không.
- Thì ra là ngưi đi tìm từ đương,f ta dẫn ngươi đi nhìn xem.
Thanh niên vừa nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy liền an tâm, nhìn lại Lý Thất Dạ cũng không giống như người xấu gì, hắn đối với Lý Thất Dạ cũng có hảo cảm không ít.
Thanh niên nhưng thật ra vô cùng nhiệt tình, lập tức mang Lý Thất Dạ đi từ đường, hắn vừa đi vừa nói chuyện:
- Ta là Trì Tiểu Đao, ngươi gọi là gì?
- Nguyên lai là hậu nhân của Trì gia!
Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra nụ cười, ở trong lòng cũng cảm thấy bất ngờ, không nghĩ tới còn gặp phải hậu nhân của Trì gia, vừa nói, Lý Thất Dạ vừa báo danh hiệu của mình.
- Ngươi từ đâu tới đây?
Trì Tiểu Đao hiển nhiên là một người hay nói chuyện, mới quen Lý Thất Dạ đã bắt chuyện với hắn rồi.
- Đại trung vực, địa phương rất xa chỗ này, lần này đi ra ngoài một chút chính là muốn kiến thức thế giới một cái.
Lý Thất Dạ tự nhiên tự tại, nhàn rỗi mà cười nói.
- Đại trung vực nha!
Trì Tiểu Đao cũng theo đó kinh ngạc, lộ ra vẻ càng nhiệt tình, cùng Lý Thất Dạ bắt chuyện.
Một lát sau Lý Thất Dạ đi theo Trì Tiểu Đao lại về tới bên trong từ đường, nhìn tượng đá, Lý Thất Dạ nhìn Trì Tiểu Đao một cái, cười nói:
- Tổ tiên Trì gia, thì ra từ đường của Trì gia ở chỗ này.
- Đúng vậy, nơi này là thờ phụng ngoại tổ tiên của chúng ta!
Trì Tiểu Đao nhìn pho tượng cũng không khỏi cảm khái nói một tiếng.
Lý Thất Dạ nghe nói như thế liền không khỏi ngơ ngác một chút, nhìn Trì Tiểu Đao nói:
- Ngoại tổ tiên của ngươi? Ngươi nhưng là họ Trì nha?
- Đúng vậy!
Trì Tiểu Đao cười nói:
- Ông nội của ta ở rể Trì gia, vốn họ của ông nội ta cũng không phải họ Trì, chỉ là chúng ta đều theo họ của tổ mẫu, cho nên họ Trì.
- Lại nói, gia tộc của gia gia trước kia thật lâu cũng không kém Trì gia, tổ tiên của gia tộc gia gia ta cũng là một vị nhân vật khó lường, truyền thuyết được người ta gọi là Phách Tiên Sư Vương, truyền thuyết hắn đã từng là tồn tại vô địch, thậm chí có truyền thuyết lão nhân gia hắn chính là Tiên thể đại thành!
Trì Tiểu Đao cũng là thích nói, trong lúc nhất thời lại nói đến chuyện cũ trong gia tộc của mình với Lý Thất Dạ.
- Phách Tiên Sư Vương!
Nghe nói như thế, Lý Thất Dạ cũng không khỏi sững sờ, thế giới này cũng quá nhỏ đi, ở thời điểm thiên cổ thi địa, hắn từng lừa được Phách Tiên Đao của Phách Tiên Sư Vương, cũng kết một cái nhân quả với Phách Tiên Sư Vương, không nghĩ tới hiện tại liền gặp được hậu nhân của hắn, càng làm cho người ta không nói được lời nào chính là đời sau của Phách Tiên Sư Vương lai kết thân với đời sau chiến tướng của hắn!
- Ngươi cũng nghe được tổ tiên của gia tộc gia gia ta?
Trì Tiểu Đao không khỏi cao hứng nói.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Nghe nói qua, Phách Tiên Sư Vương, nhân vật phong vân của thời đại Thôn Nhật tiên đế nha, cho dù là Thôn Nhật tiên đế tại thế, hắn cũng là một nhân vật khó lường.
Biết được tổ tiên của gia gia Trì Tiểu Đao là Phách Tiên Sư Vương, Lý Thất Dạ càng rõ ràng mới vừa rồi Trì Tiểu Đao đã phát sinh chuyện gì, đây là một loại mệnh mạch cùng thể chất xung đột trong truyền thuyết.