Giáo Hoàng Điện.
Đám người vẫn đang nhìn phía trước Đông Huân Thế Hoa phượng hoàng đang đậu trên chiếc ô.
“Đây là…đây là song sinh Vũ Hồn.” Diệp Tịch Thuỷ bất ngờ nói.
“Ân, lại là song sinh Khí Vũ Hồn cùng Thú Vũ Hồn, hơn nữa nhìn xem Vũ Hồn cường độ mà nói, đã siêu việt đỉnh cấp Vũ Hồn, cũng đã có thể sánh được với Lục Dực Thiên Sứ Vũ Hồn.” Long Tiêu Dao cũng tán thành kinh thán nói.
Phải nói, không hổ là Thần tuyển đâu.
“Vậy cũng giải thích vì sao Thiên Quân cùng Hàng Ma Vũ Hồn bị áp chế.” Thiên Đạo Lưu nhìn vào chiếc ô kia híp mắt nói.
Chiếc ô này có thể so sánh với Thần Khí, cũng có nghĩa đây là Thần cấp Vũ Hồn.
Mà theo tính chất của song sinh Vũ Hồn, vậy Vũ Hồn phượng hoàng còn lại cũng là Thần cấp.
Song sinh Thần cấp Vũ Hồn a, hơn Bỉ Bỉ Đông thiên phú không phải là một chút.
Sau đó mọi ánh mắt lại tập trung vào đang nhắm mắt cảm nhận Vũ Hồn của bản thân Đông Huân Thế Hoa.
Bọn hắn cũng không làm phiền Thế Hoa, dù sao trường hợp của hắn trước đây chưa từng có, nên vẫn yên lặng quan sát là tốt nhất.
...
Bên trong Tinh Thần Chi Hải.
Đông Quân Thế Hoa đang nhìn bay lơ lửng một cuộn màu tím công pháp.
《 Thiên Nguyệt Kính Ảnh Bộ 》
Hắn biết mặc dù mình không có hệ thống, nhưng mà cuốn công pháp như thế này chính là hắn kim thủ chỉ a, giống như minh tưởng công pháp hắn đang tu luyện.
Có lẽ đây là do cái kia phượng hoàng hư ảnh để lại.
Bỗng nhiên, trước lúc hắn chạm vào ba cuốn công pháp thì Nhật Nguyệt Thần Đồng đang lơ lửng bên trong Tinh Thần Chi Hải một chùm tia sáng vào cuộn công pháp, khiến phong ấn của thối pháp vỡ ra, vô số pháp quyết như lơ lửng trong Tinh Thần Chi Hải.
Còn Thế Hoa đang đứng yên vô thần lẩm bẩm pháp quyết, lĩnh hội huyền diệu bên trong.

Sau khoảng 5 phút đồng hồ, Đông Huân Thế Hoa mở mắt ra.

Tử kim hai u quang xuất hiện trên đồng tử của hắn, kèm theo làn khói đen lượn lờ từ tròng mắt cùng gương mặt tà mị, phối hợp áo tà dài màu trắng, nhìn như tiên ma nhất thể.
“Pheww…cuối cùng cũng thành công.” Theo tiếng thở dài của Thế Hoa, u quang cùng khói đen cũng biến mất, hai cái Vũ Hồn cũng biến thành tia sáng vào trong cơ thể của Thế Hoa.
Đám người cũng phát giác được khí chất của Thế Hoa có chút thay đổi, lúc trước cao quý, nho nhã cùng tà mị, giờ đây có thêm chút chiến ý.

“Diệp tỷ, Long lão, Độc lão, Đại cung phụng, Nhị cung phụng, đa tạ đã giúp ta thức tỉnh Vũ Hồn!” Đông Huân Thế Hoa tại chỗ chắp tay cảm ơn 5 vị Cực Hạn Đấu La.
“Thiếu gia không cần cảm ơn 3 bọn ta, dù sao chúng ta vẫn là ngươi tuỳ tùng!” Độc Bất Tử hào sảng nói, hắn mặc dù trên mặt nổi là tính tình kỳ kỳ quái quái, nhưng Thế Hoa biết vị này lòng trung thành cùng cam đoan là hơn ai hết.
“Đúng vậy, thiếu gia ngài không nên quá khiêm tốn như thế với phu thê chúng ta.” Diệp Tịch Thuỷ giọng khàn khàn đồng tình với Độc Bất Tử, kế bên Long Tiêu Dao cũng là gật đầu.
Một thế này bọn hắn ở đây, sống rất hạnh phúc cùng thoải mái, tiếc nuối việc gì cũng đã bù đắp được, nhưng cũng không vì vậy mà quên đi điều kiện mà bọn hắn đã đáp ứng là bảo vệ cho vị thiếu gia trước mắt.
“Ngươi a, quá khách sáo.

Mà ta đã nói với ngươi là bảo ta cùng Kim Ngạc là gia gia bao nhiêu lần rồi mà ngươi vẫn không đổi.

Haizzz” Thiên Đạo Lưu ngữ khí có chút không vui, dù sao tuy đã 6 năm, nhưng Đông Huân Thế Hoa vẫn chỉ thân quen với Thiên Nhận Tuyêt, Lưu Nhược Thuỷ cùng Bỉ Bỉ Bỉ 3 người này bên Vũ Hồn Điện, còn với bọn hắn thì vẫn rất khách khí.
“Ngạch…Đại…Khụ…Thiên gia gia, Kim Ngạc gia gia!” Thế Hoa có chút lúng túng xưng hô.

Sở dĩ trước giờ hắn khách khí cũng vì biết Thiên Đạo Lưu cũng không phải người xấu, nhưng cũng không phải người tốt gì.
Nếu không có Lưu Nhược Thuỷ, có lẽ đúng là hắn thật sự không quan tâm đến ai trong Thiên gia ngoài Thiên Nhận Tuyết.
Tiếng gia gia này cũng coi như là sự công nhận của hắn với Thiên gia, cũng như là sự bỏ đi sự bài xích đã cũ đi.
“Hảo, hảo.” Thiên Đạo Lưu cùng Kim Ngạc vui vẻ ra mặt.

Bởi đây cũng là mối ràng buộc giữa Thiên gia với Đông Huân Thế Hoa, có Thiên Nhận Tuyết cùng Thế Hoa, tương lai của Vũ Hồn Điện sẽ là một điện song thần.
“Thiếu gia, cũng nên kiểm trắc Hồn Lực a.” Độc Bất Tử nhớ đến thiếu gia chỉ mới thức tỉnh Vũ Hồn là hoàn thành nên nói.
Tiếp đó hắn cũng đem một viên cầu trắc Hồn Lực đến trươc mặt Thế Hoa.
Thế Hoa tiếp nhận quả cầu, sau đó rót Hồn Lực vào dọc theo kinh mạch vào đo.

Bạch quang sáng từ quả cầu thuỷ tinh toả sáng khắp căn phòng.
“Tiên Thiên Mãn Hồn Lực? Tại sao cũng chỉ có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực?” Bỉ Bỉ Đông khó hiểu nói, nếu như Thế Hoa hai Vũ Hồn là đỉnh cấp thì có thể hiểu được, thế nhưng song sinh Thần cấp thấp nhất cũng là 20 cấp giống Thiên Nhận Tuyết a?
“Cái này cũng không khó hiểu, dù sao lượng Hồn Lực chủ yếu được rót vào đều được đưa vào là thai nghén hai cái Vũ Hồn của ta, thêm cả việc thuế biến từ đệ nhất Vũ Hồn, nên lượng Hồn Lực còn lại cũng chỉ còn 10 cấp.” Thế Hoa không có chút nào bất ngờ giải thích.
Giáo Hoàng Điện bên trong đám người cũng hiểu.

“Hơn nữa, Long lão, ngươi thử cảm nhận ta Hồn Lực.” Hắn đưa cánh tay của mình đưa cho Long Tiêu Dao.
“Ân?” Long Tiêu Dao cũng vươn ra hai ngón tay của mình chạm vào cổ tay của Thế Hoa, cảm nhận Hồn Lực của Thế Hoa.

Bỗng nhiên mở mắt, có chút bất khả tư nghị nhìn về phía Thế Hoa.
“Ân, Hồn Lực của ta đã là hoá lỏng, nên 10 cấp của ta đã đủ sức đánh với Hồn Tông, nên mọi người cũng không nên lo lắng.” Thế Hoa cũng là giải thích nói, sau đó ánh mắt khiêu khích nhìn về Thiên Nhận Tuyết, khiến nàng nghiến răng nghiến lợi.
"Bổn thiếu gia lợi hại a..." Thiên Nhận Tuyết là cảm nhận được.
“Hồn lực hoá lỏng, chậc, chậc, thật khủng khiếp thể phách.” Kim Ngạc thầm nghĩ.

Dù sao cơ thể của một Hồn Sư phải đủ cứng rắn thì Hồn Lực của hắn mới có thể bắt đầu hoá lỏng, thường hiện tượng này sẽ là Hồn Vương ngưỡng cửa này.
“Đã vậy thì không có vấn đề gì.” Bỉ Bỉ Đông bây giờ cũng đã bớt lo đi.
“Thiếu gia đệ đệ, vậy Vũ Hồn của ngươi tên gì a?” Mã Tiểu Đào tò mò hỏi.
Đám người cũng là đưa tai lên nghe, đây dù sao cũng là hai cái chưa xuất hiện trên đại lục Vũ Hồn.
Đông Huân Thế Hoa nghe vậy, đồng thời triệu hổi hai cái Vũ Hồn, tay phải cầm một chiếc ô, cùng sau lưng ngân sắc phượng hoàng.
“Đệ nhất Vũ Hồn Thiên Cơ Tán! Cùng đệ nhị Vũ Hồn, Nguyên Tố Phượng Hoàng!”
"Ồ, đồng thời sử dụng hai cái Vũ Hồn sao?" Ngôn Thiếu Triết có chút kinh ngạc nói, bởi cả Bỉ Bỉ Đông cùng Diệp Tịch Thuỷ đều không làm được chuyện này.
Bình thường song sinh Vũ Hồn người sở hữu chỉ sở hữu được một trong hai, hoặc hoán đổi Vũ Hồn phụ thể lập tức khi sử dụng Vô Gian Kích Thiết Hoán Vũ Hồn loại này kỹ xảo.
"Ân, có lẽ do hai cái Vũ Hồn của ta là một Thú Vũ Hồn cùng một Khí Vũ Hồn nên có thể đồng thời sử dụng, nên không cần chuyển đổi để sử dụng." Đông Huân Thế Hoa giải thích.
"Hoa đệ, ngươi định tu luyện cái nào Vũ Hồn trước a?" Thiên Nhận Tuyết nhìn hoa lệ Thiên Cơ Tán cùng cao quý Nguyên Tố Phượng Hoàng, có chút nhỏ thất lạc, Vũ Hồn của nàng nên là đẹp nhất a.
"Ta vẫn là tu trước Thiên Cơ Tán a.

Thứ hai Vũ Hồn của ta có khả năng khống chế nguyên tố, tuy rất mạnh nhưng điều kiện tu luyện vẫn rất hà khắc, không nhẹ nhõm như Thiên Cơ Tán."
"Điều kiện gì? Rất khó sao?" Kim Ngạc Đấu La hỏi.
"Kim Ngạc gia gia, đây là bí mật, hi vọng các ngươi hiểu cho ta." Thế Huân có chút áy náy nói.
Nguyên Tố Phượng Hoàng có cực kỳ cường đại lực lượng khi có thể khống chế 9 đại nguyên tố cùng Không Gian - Thời Gian, điều kiện để hấp thu Hồn Hoàn là Cực Hạn thuộc tính.
Mà trên cả cái Đấu La Tinh này, cũng chỉ có Băng Tuyết Nhị Đế (Cực Hạn Chi Băng) cùng Đế Hoàng Thuỵ Thú (Cực Hạn Chi Hoả - Quang Minh) là đáp ứng được điều kiện.

Nhưng tốt nhất với hắn mà nói thì chính là Long Thần Cửu Tử Hồn Hoàn, Cực Hạn Nguyên Tố Thần Hoàn, điều kiện cực kỳ phù hợp.
Nhưng hắn làm sao thuyết phục bọn họ mới là vấn đề.
"Không sao.

Nhưng nếu có cần trợ giúp, ta cùng đại ca sẽ luôn ở đây giúp ngươi." Kim Ngạc cũng là có thể hiểu, dù sao ai mà không có bí mật đâu.
"Cảm tạ các ngươi Kim Ngạc gia gia, Thiên gia gia." Thiên Hoa cảm tạ nói.
Lúc này đứng kế bên Thiên Nhận Tuyết Lưu Nhược Thuỷ hỏi:
"Hoa nhi a, ngươi định đi phát triển theo phương hướng nào a? Nhìn Thiên Cơ Tán của ngươi chắc hẳn là Cường Công hệ a."
"Thuỷ a di, Thiên Cơ Tán của ta khác biệt so với Vũ Hồn thường, nên không thể theo lối phát triển bình thường được." Thế Hoa vuốt mũi tự tin nói, nhìn cái vẻ mặt đắc ý của hắn, đừng nói người lạ, liền Thiên Nhận Tuyết cũng muốn đánh hắn mấy cái.
"Thế Hoa tiểu tử, vậy đệ nhất Hồn Hoàn của ngươi định lựa chọn loại Hồn Thú nào?" Kim Ngạc không để ý đang đắc ý Thế Hoa, mà là thiết thực hỏi.
"Ân, tốt nhất là một cái tăng phúc loại Hồn Kỹ." Thiên Đạo Lưu cũng như tư vấn giúp.
Hắn nhớ tới hình thái ban đầu của Thiên Cơ Tán, nên phải chọn một loại Hồn Thú có khả năng công kích cao, sắc bén cùng xuyên thấu thuộc tính, có khả năng lớn dẫn đến Thiên Cơ Tán hình thái thứ nhất là thương.
"Vậy thì Ám Kim Khủng Trảo Hùng như thế nào?" Thiên Hoa trong nháy mắt nói.
"Tiểu tử ngươi đúng là có chút cuồng vọng a!" Kim Ngạc Đấu La có chút bất ngờ nhìn về Thế Hoa.
Ám Kim Khủng Trảo Hùng, hiểu rõ cả công kích cùng phòng ngự, thân hình lực lưỡng, hai trảo sắc bén, khi trưởng thành có thể giết chết cự long, nằm trong đỉnh đầu của chuỗi thức ăn.
Tuy là cực phẩm Hồn Thú, nhưng hấp thu Hồn Hoàn của nó cũng không phải đơn giản, năng lượng cuồng bạo đã giết rất nhiều người.
Vạn năm Hồn Hoàn bình thường cũng chưa chắc sánh được nghìn năm Hồn Hoàn của Ám Kim Khủng Trảo Hùng.
"Ngài không cần lo lắng cho ta dù sao nhục thể của ta cũng đã sánh được với Hồn Vương." Thế Hoa giải thích.
"Được, vậy ngươi muốn bao nhiêu năm?" Kim Ngạc lại tiếp tục hỏi.
"Thiếu gia phù hợp nhất là 6000 năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng." Long Tiêu Dao lúc này mở miệng nói, dù sao lúc trước hắn cũng đã kiểm tra qua thân thể của Thế Hoa.
"Được, ta hiểu rồi." Kim Ngạc gật đầu với Long Tiêu Dao biểu hiện mình đã rõ, sau đó nói với Thế Hoa.
"Một tuần sau ta sẽ dẫn ngươi đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nên chuẩn bị đi!"
"Đa tạ Kim gia gia."
"Không cần khách khí."
Sau khi bàn bạc xong thì đám người mỗi người một ngả, dù sao cả Vũ Hồn Thành đều đang loạn cả lên đâu.
...
Bản Thể Điện,
"Không ngờ thiếu gia vẫn là song sinh Vũ Hồn a." Thiết Đề có chút hâm mộ nói, đây là nhiều hơn một cái Vũ Hồn a, có thể làm tăng cao bao nhiêu tu vi a.
"Thiết Đề đại ca, không cần tâng bốc hắn, hắn cái tên này xấu lắm, không nói ai biết cái gì cả." Thiên Nhận Tuyết vừa không vui vừa nghịch tóc trắng của Thế Hoa nói.

Nàng có thử hỏi qua bí mật của Thế Hoa, nhưng hắn cứ từ chối nàng, dù nàng có rơi mặt mũi nũng nịu hắn thì hắn vẫn không trả lời.
Nàng bây giờ nhìn tóc của Thế Hoa như tổ chim, hừ, đáng đời.
Nhìn Thiên Nhận Tuyết hung thần ác sát bộ dáng, hắn cũng bất đắc dĩ, nàng còn chưa trưởng thành a, vẫn chưa thể tin tưởng nàng được.
"Thiết Đề đại ca, Độc lão khi nào mới xuất hiện a?" Thế Hoa nhìn Thiết Đề hỏi.
"Lão sư nói là đang chuẩn bị dược liệu tắm thuốc cho thiếu gia, lão sư bảo thiếu gia cơ thể rất là "kỳ diệu", nên phải chuẩn bị loại thuốc tắm mới." Thiết Đề nhớ lại lời của lão sư mình dặn dò rồi nói.
Thế Hoa nghe vậy cũng gật đầu, cơ thể của hắn vừa sinh ra đã như vậy rồi.
...
"Két..." Cánh cửa mở ra với nồng nặc hương thuốc.
Bên trong có thể thấy đủ loại dược liệu, nhưng cũng đầy loại độc vật đang ngâm trong bình nước như rắn, rết, bò cạp...các loại, khiến cho người nhìn thấy rợn tóc gáy.
"Lão sư/ Độc lão/ Độc gia gia." Đám người thấy người bên trong đi ra liền nói.
"Thiếu gia, tiểu Đề, tiểu Tuyết nhi." Độc Bất Tử mở miệng nói, trên tay của hắn còn đang cầm hai cái lọ.
"Thiếu gia, đây là ngươi thuốc tắm, cẩn thận chỉ bỏ một viên thuốc vào thùng tắm thôi, một ngày một lần, ngài phải nhớ, bắt buộc phải chịu đau đớn, ngâm đến khi nào thuốc ngấm hết mới thôi." Độc Bất Tử không để ý Thế Hoa cái đầu tổ chim mà đưa cho hắn một cái lọ thuốc, cẩn thận dặn dò.
"Hảo." Hắn cũng cầm lọ thuốc vào tay, bây giờ hắn vẫn chưa có Hồn Đạo Khí đâu, Thiên Đạo Lưu bảo sẽ có người đưa tới cho hắn.
"Tiểu Tuyết nhi, đây là thuốc tắm của ngươi, sử dụng như lần trước là được." Độc Bất Tử hiền hoà nói với Thiên Nhận Tuyết.
"Cảm tạ Độc gia gia!" Thiên Nhận Tuyết nhận thuốc tắm cũng quen thuộc, mỗi tháng nàng đều tới đây lấy một lần.

Đó cũng là lý do nàng có thể hấp thu siêu việt cực hạn Hồn Hoàn.
Đưa thuốc xong thì Độc Bất Tử cùng Thiết Đề cũng cáo từ đi ăn trưa.
...
"Tuyết nhi tỷ, đi thôi!" Thế Hoa nói với Thiên Nhận Tuyết, dù sao hôm nay phải ăn trưa ở chỗ Giáo Hoàng Điện, không thể để Lưu Nhược Thuỷ chờ bọn hắn.
"Hừ." Thiên Nhận Tuyết không thèm để ý hắn, nàng vẫn còn giận đâu.
"Ục,ục,ục..." Nhưng sự bình tĩnh của nàng lại bị cái bụng bất tranh khí của nàng đập vỡ, khiến nàng mặt thì hồng lên, cơ mặt run rẩy.
Thế Hoa thấy thế cũng là có chút buồn cười, đúng vẫn còn là cô nương đâu.
"Khụ, khụ...Bụng của ta đã rất đói rồi, không biết Thiên Nhận Tuyết đại tiểu thư có muốn cùng ta đi tới Giáo Hoàng Điện ăn trưa hay không?" Vừa nói hắn vừa đưa tay ra, làm một cái quý tộc thân sĩ.
Nhưng chỉ cao có 1m2 hắn, làm hành động này lại khả ái bạo.
"Hừ, bản tiểu thư coi như chấp nhận lời mời của ngươi tên đáng ghét này." Thiên Nhận Tuyết cũng biết hàng này đang đỡ cho nàng bậc thang, đỡ lấy tay của hắn, nhưng vẫn không quên ngạo kiều nói.
"Quả là vinh hạnh của tại hạ." Thế Hoa nói xong, hai mắt nhìn Thiên Nhận Tuyết.
Hai người cứ vậy nhìn nhau xong mỉm cười, cùng nhau đi về Giáo Hoàng Điện.