Vừa nghe đến hai chữ Đế Hoàng, Đường Minh vỗ bàn nói: “Cậu nói lại.”
“Anh Đường, tôi nói cô Tô đang thực hiện dự án hợp tác với Đề Hoàng.”
Nhắc đến Đề Hoàng, đó cũng là một nút thắt trong lòng Đường Minh, trước đây máy lần tập đoàn Đường thị muốn hợp tác với Đề Hoàng.
Đế Hoàng không có thái độ muốn hợp tác, năm ngoái có một dự án lớn, Đường Minh muốn đích thân gặp mặt tổng tài Đé Hoàng.
Anh ta đến sảnh của Đế Hoàng, nhưng nhân viên quầy lễ tân lấy lý do tổng tài không có thời gian buộc anh ta quay về.
Anh ta đã hẹn mấy lần, nhưng bên kia nói không có thời gian, Đường Minh túc giận ngứa răng.
Hơn nữa tổng tài Đế Hoàng cực kỳ bí ẩn, không biết anh ta là ai, Đường Minh tức giận nhưng không có chỗ nào trút giận.
Bây giò nghe tin Tô Cảm Khê hợp tác với Đề Hoàng, anh ta rất ngạc nhiên.
“Chuyện này là thế nào? Không phải Đề Hoàng vẫn luôn không muốn hợp tác với công ty chúng ta sao?”
“Đường tổng, lúc trước đúng là như vậy, nhưng theo tin tức từ bộ phận tiêu thụ cô Tô đã thành công hợp tác với Đề Hoàng.
Hợp đồng vừa được mang về, nhưng Đề Hoàng có một yêu cầu.


“Yêu cầu gì?” Đường Minh không biết trong hồ lô của Đế Hoàng đang bán thuốc gì.
“Bọn họ có thể hợp tác với Đường thị.

Yêu cầu cô Tô là người phụ trách dự án này.

Thưa anh, đây là hợp đồng do bộ phận tiêu thụ gửi cho anh kiểm tra.”
Đường Minh nhìn vào bản hợp đồng, Đế Hoàng nỗi tiếng là quyền lực và bá đạo, nếu hợp tác với họ thì phải lột sạch da của mình.
Anh ta cũng tưởng hợp tác của Đường thị cũng vậy, nào biết anh ta đã đọc hợp đồng hai lần cũng không phát hiện ra điều khoản không công bằng với Đường thị.
Chính vì quá công bằng, nên có vẻ như điều khoản có vấn đè.
“Anh chắc chắn đây là hợp đồng với Đế Hoàng?” Đường Minh vẫn cảm thấy có chút không phải thật.
“Đây là hợp đồng cô Tô mang về, chắc chắn không phải là giả.

Hợp đồng có vấn đề gì sao?” Trợ lý Chiêm còn chưa có thời gian kiểm tra những gì viết trên hợp đồng.
“Miếng đất đó vốn dĩ thuộc về Đề Hoàng.

Anh ta chỉ là tìm đối tác mà thôi.

Trừ chỉ phí thuê đất, thu hoạch có lãi Đế Hoàng cùng chúng ta chia năm năm.”
Ngay cả trợ lý Chiêm cũng cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, “Hợp đồng như vậy…giống như không phù hợp với tác phong thường ngày của Đề Hoàng.”
“Không chỉ là không phù hợp, mà giống như thay đổi thành một người khác.

Với tác phong trước đây của Đề Hoàng, trừ những khoản chỉ phí đó ra, lợi nhuận Đề Hoàng thu được phải là 70%, còn chúng ta là 30%.
Tôi vẫn nhớ có một công ty thoả thuận thất bại, đã từng hợp tác với Đế Hoàng với lợi nhuận là 28%.

Đế Hoàng không phải công ty nhân từ.


“Nói vậy cũng phải, cho dù bọn họ là sáu chúng ta bốn, chúng ta cũng không thua kém gì bọn họ, nhưng bọn họ lại muốn chia năm năm.”
Đường Minh đẩy gọng kính, “Gọi Tô Cẩm Khê đến phòng làm việc của tôi.”
“Vâng.”
Chuyện này thật khó tin, chỉ có Tô Cảm Khê mới biết đáp án trong đó.
Đường Minh nhìn bản hợp đồng, liền nghĩ tới loại thuốc cô mua lúc sáng, anh ta quá rõ nhân viên tiêu thụ sẽ dùng thủ đoạn gì để có được đơn hàng.
Nếu Tô Cẩm Khê vì có được hợp đồng mà trả giá bằng cơ thể mình, anh ta tuyệt đối sẽ không thể tha thứ cho chuyện này.
Trước khi cô đến bộ phận tiêu thụ, Đường Minh lo lắng sẽ xảy ra chuyện như vậy, nên đặc biệt yêu cầu trợ lý Chiêm mở quan hệ để tránh xảy ra chuyện này.
Cô là người mới, Đường Minh chưa bao giờ nghĩ cô sẽ tiếp quản dự án lớn sớm như vậy, dường như anh ta vẫn đánh giá thấp Tô Cảm Khê.
Buổi sáng vì chuyện đó mà Tô Cảm Khê và Đường Minh tan rã trong không vui, Tô Cẩm Khê lo lắng bước vào phòng làm việc của Đường Minh.
Gõ cửa, bên trong truyền đến giọng nói trầm thấp của người đàn ông, “Mời vào.”

Tô Cảm Khê bước vào, hơi lo lắng hỏi: “Đường tổng, anh tìm tôi?”
Gương mặt Đường Minh không có cảm xúc, “Ngồi đi.”
“Vâng.”
Giờ phút này, anh ta là sếp của cô, Đường Minh không còn nho nhã, khiêm tốn, thay vào đó là sức mạnh quyền thế của tổng tài.
Anh ta ném bản hợp đồng tới trước mặt Tô Cẩm Khê, “Đây là bản hợp đồng do Đề Hoàng lập ra sao?”
“Vâng.”
“Cô nói cho tôi biết, làm thế nào mà cô có được hợp đồng này?”
Ánh mắt sắc bén của Đường Minh xuyên thấu qua kính nhìn về phía Tô Cẩm Khê, loại ánh mắt này dường như có thể nhìn thấu cô đang nghĩ gì.
“Tôi đã nói với tổng tài về những chỉ số mà chị Trân Ni nói với tôi.
Hiển nhiên Đường Minh không hài lòng với lý do này của cô, “Tốt, vậy tôi sẽ hỏi kỹ hơn.
Đề Hoàng không bao giờ hợp tác với Đường thị, đây là điều mà người trong nghề đều biết.

Cô nói cho tôi biết, vì sao chỉ có mắy ngày ngắn ngủi mà cô đã lấy được bản hợp đồng này?
Tô Cẩm Khê, rốt cuộc cô đã dùng thủ đoạn nào mà không chỉ khiến Đề Hoàng hợp tác với chúng ta.
Mà bên kia còn thay đổi tác phong làm việc, tạo ra ít nhất 20% lợi nhuận cho chúng ta.
Bên kia muốn cô là người phụ trách, việc mà không ai làm được, chỉ trong thời gian ngắn cô đã làm được, đây là vì sao?”
Đây là lần đầu tiên Đường Minh gọi cả họ tên cô, khuôn mặt dịu dàng đó tràn đầy tức giận.
Tô Cảm Khê không biết rõ ràng là tốt cho Đường thị, tại sao Đường Minh lại tức giận như thế?
Cô liếm môi giải thích: “Đường tổng, tôi tiếp cận tổng tài kia theo phương pháp của chị Trân Ni, ngay cả hợp đồng cũng dựa theo chỉ số của chị Trân Ni…”
Đường Minh đột nhiên đứng dậy đi về phía Tô Cẩm Khê, “Cho nên Trân Ni bảo cô lên giường với người ta, cô cũng sẽ lên sao?”
Anh ta tin Tô Cẩm Khê đổi thân xác của mình để có được hợp đồng này, nghĩ đến mình đã thận trọng không chạm vào cô.
Ai biết cô vì một bản hợp đồng mà leo lên giường người khác, anh ta sao có thể không tức giận?
Bây giờ Tô Cẩm Khê có hàng nghìn cái miệng cũng không thể giải thích rõ được.

Mặc dù sự thật là cô và Tư Lệ Đình lên giường, nhưng đó không phải là kiểu vì lợi ích mà leo lên giường mà Đường Minh tưởng tượng.
Mối quan hệ giữa cô và Tư Lệ Đình không phải hai ba lời nói là có thể giải thích rõ ràng, hơn nữa không ai biết Tư Lệ Đình là tổng tài của Đề Hoàng.
Có lẽ là vì như này nên anh mới không tùy ý lộ diện, nghĩ đến đây Tô Cảm Khê càng không dám tùy ý vạch trần thân phận của anh.
“Đường tổng, không phải như anh nghĩ đâu.”
“Không phải như tôi nghĩ, vậy nó như thế nào? Cô nói thật đi!”
Đường Minh ước bây giờ Tô Cảm Khê có thể cho anh ta một lời giải thích tốt, anh ta không muốn nghĩ cô dơ bẩn như vậy.
Tô Cẩm Khê tủi thân, nhưng lúc này cô không thể nói gì, không thể nói cho người khác biết Tư Lệ Đình là tổng tài Đề Hoàng, cũng là người cô thích.
“Sao? Không nói? Hợp đồng này là cô bán thân xác của cô để đổi lấy.

Sáng nay thuốc tránh thai cô uống là bằng chứng.”
“Không, không phải như vậy…” Tô Cảm Khê cứng họng.
Trong lòng Đường Minh tức giận như có lửa đốt, “Tô Cảm Khê, tôi đưa cô đến bộ phận tiêu thụ chứ không phải bảo cô lên giường với người tai”
“Đường tổng, tôi không phải loại người như vậy!”
“Không phải? Vậy tại sao lại có bản hợp đồng này? Tôi có nên cảm ơn cô không, cô Tô người có máu mặt.
Đế Hoàng vẫn luôn không chịu hợp tác với Đường thị mà cô cũng thu phục được, nếu tôi cho cô thêm vài lần xuất mã nữa, thì tập đoàn Đường thị của tôi sẽ đứng đầu trong ngành rồi!”
Đường Minh đã vào công ty được mấy năm, có một số điều anh ta đã biết trước khi gia nhập.
Anh ta biết rõ Trân Ni leo lên vị trí tổng giám đốc như thế nào, anh ta cũng không phản đối gì, trên thương trường người ta chỉ chú ý đến kết quả mà không cần nhìn vào quá trình.
Rõ ràng Tô Cẩm Khê chỉ làm chuyện như những người khác, tại sao anh ta lại tức giận như vậy?
“Đường tổng, tôi không biết giải thích với anh như thế nào, tôi chỉ có thể nói là tôi không vì lợi ích mà tùy tiện lên giường với người khác.”
“Đây là lời giải thích sao?” Đường Minh tức giận, một tay nhắc Tô Cẩm Khê lên.
“Đường tổng, tôi không hiểu, rõ ràng hợp đồng này rất có lợi với Đường thị.

Anh nên vui vẻ mới đúng, tại sao anh lại tức giận?”
Đường Minh cảm thấy nắm đấm này như đánh vào bông, người phụ nữ này không biết anh ta đã động tâm với cô sao?
Bây giờ anh ta càng tức giận chứng tỏ anh ta quan tâm đến cô, nếu anh ta biết chuyện này sẽ xảy ra, anh ta nhất định sẽ không đồng ý cho cô đến bộ phận tiêu thụ.
Đường Minh hối hận không kịp, lúc đó anh ta chỉ muốn cho Tô Cẩm Khê tất cả những gì anh ta muốn, ai biết trong thời gian ngắn cô lại xảy ra chuyện như vậy.
“Vui vẻ? Tôi nên vui? Tô Cảm Khê, rốt cuộc em có tim không!”
Tô Cầm Khê trợn mắt mê man, cô luôn cho rằng Đường Minh thích Bạch Tiểu Vũ, cô cũng chưa từng nghĩ đến hướng đó.

Cho nên cô không nhận ra vì sao Đường Minh lại tức giận.
“Đường tổng, chuyện này đã thành ra như thế này rồi, anh đừng tức giận, được không?”
Cho dù không biết tại sao Đường Minh tức giận, cô vẫn kiên nhẫn an ủi Đường Minh.
Đường Minh khống chế bạo lực trong lòng, thả Tô Cầm Khê ra, gọi trợ lý Chiêm vào.
“Tổng tài, anh có gì căn dặn?”
Đường Minh hít sâu một hơi, “Nói với Đế Hoàng, hủy bỏ lần hợp tác này.”
Tô Cẩm Khê trọn to mắt, “Chúng ta đã thương lượng xong, tại sao lại hủy?”
Ngay cả trợ lý Chiêm cũng cảm thấy khó hiểu, “Đường tổng, có rất nhiều công ty muốn hợp tác với Đế Hoàng cũng không có cơ hội.

Đối với chúng ta, đây cũng là thời điểm tốt để phá băng với Đế Hoàng.
Hằng năm Đế Hoàng có rất nhiều dự án, với kinh nghiệm lần này, chúng ta có thể dễ dàng tiếp tục hợp tác với Đề Hoàng.”
Đường Minh bỏ kính ra, không có kính che đậy, Đường Minh thiếu phần tao nhã, khiêm tốn, lộ ra vẻ thô bạo mà Tô Cẩm Khê chưa từng thấy.
“Cậu cho rằng những gì cậu có thể nghĩ đến, tôi không nghĩ đến hả? Tôi nói hủy là hủy.”
Trợ lý Chiêm biết anh ta nói thêm một lời nữa, Đường Minh có thể sẽ đuổi việc anh ta.
“Vâng, Đường tổng.”
“Bắt đầu từ hôm nay, Tô Cẩm Khê sẽ chuyễn từ bộ phận tiêu thụ sang phòng thư ký.

Cô ấy sẽ là trợ lý riêng 24/24 giờ của tôi!”
Ngay sau khi câu nói này được nói ra, trợ lý Chiêm đã nhận ra rằng đây là một tín hiệu xấu, có điều gì đó đã thay đổi từ lúc này.
Tô Cảm Khê cũng ngắn ra, Đường Minh bị trúng gió gì đây?
“Anh Minh, ý anh là…”
“Ở công ty gọi tôi là Đường tổng, trợ lý Tô, tôi cho cô mười phút thu dọn đồ đạc, sau đó đến phòng thư ký báo cáo.”
Đường Minh nói dứt khoát, hơi lạnh toát ra từ trên người anh ta khiến Tô Cầm Khê lạnh cả người.
Hình như Đường Minh trở thành một người khác, tại sao lại như thế này…
“Tôi cảm thấy bộ phận tiêu thụ khá tốt, tôi…” “Cô còn chín phút nữa.

Nếu chín phút nữa tôi không thấy cô, cô tự xem mà làm đi.”