"Ha ha ha, buồn cười quá! Tôi là cháu đích tôn nhà họ Chu, người thừa kế tương lai của tập đoàn, từ nhỏ đến lớn được nhà họ Chu đặc biệt chọn lọc đào tạo, hiện giờ đã nắm phần lớn tài sản của gia tộc, tương lai sẽ là người cầm lái của nhà họ Chu, bao nhiêu lợi ích của người khác gắn liền với tôi, cô nghĩ nhà họ Chu có thể bỏ rơi tôi sao?"  

Chu Chí Văn đột nhiên cười lớn, lúc nãy anh ta chỉ đang thăm dò quyết tâm của Tô Nhược Sơ, nếu người phụ nữ này đã quyết tâm làm như vậy, thế thì làm sao anh ta có thể lùi bước chứ, cho dù nhà họ Chu biết việc này, anh ta cũng phải ngủ với Tô Nhược Sơ.  

Những việc làm trước đây của anh ta, nhà họ Chu không hề hay biết, nhưng không phải anh ta đại diện cho cá nhân, nếu anh ta sụp đổ, nhà họ Chu sẽ tổn thất vô số lợi ích, vì vậy cho dù họ biết, họ cũng không thể không che chở cho anh ta.  

Nghĩ vậy, Chu Chí Văn cầm lấy hợp đồng chuyển nhượng trên bàn, đứng trước mặt Tô Nhược Sơ, xé tài liệu thành hai nửa.  

"Anh...!"  

Tô Nhược Sơ vô cùng tức giận.  

Chu Chí Văn cười khẩy: "Thật ra, cô cũng hiểu rõ trong lòng mà, cô đưa ra tài liệu này chỉ để cá cược với tôi, cá rằng nhà họ Chu sẽ không che chở cho tôi. Nhưng cô hoàn toàn không thể tưởng tượng được mối quan hệ giữa tôi và nhà họ Chu sâu đậm như thế nào. Tuy nhiên, điều này cũng bình thường, bởi vì cô vẫn chưa phải là người phụ nữ của tôi. Đợi khi nào cô lên giường với tôi, phục vụ tôi thoải mái rồi, tôi sẽ đưa cô về nhà họ Chu, để cô thực sự tiếp xúc với sản nghiệp của nhà họ Chu, lúc đó cô sẽ không còn nghĩ thế nữa đâu."  

Chu Chí Văn lại cười tự mãn, có thể những chuyện của anh ta bị phanh phui sẽ gây chấn động không nhỏ tới nhà họ Chu, nhưng nhà họ Chu sẽ không ngồi yên nhìn, cuối cùng người chiến thắng vẫn là anh ta.  

"Ôi, nói cho cùng, cô chỉ là một người thua cuộc dưới tay tôi thôi, cuối cùng vẫn sẽ trở thành khẩu đại pháo cho tôi phát ti3t thôi, ha ha ha, tài nữ số 1 giới kinh doanh Trung Hải à, tôi thấy cô cũng chỉ vậy thôi!"  

Kể từ khi tiếp quản tập đoàn Tô thị, Tô Nhược Sơ đã cải thiện đáng kể hoạt động kinh doanh của công ty, nâng tầm tập đoàn lên một tầm cao mới. Trong lần xếp hạng gần đây nhất của giới kinh doanh, cơ quan có uy tín đã bình chọn cô là thiên tài kinh doanh, chính lần đó đã đưa Tô Nhược Sơ bước vào tầm nhìn của công chúng, cùng lúc cô cũng nhận được các danh hiệu như mỹ nhân số 1, nữ tổng tài băng giá, v.v.  

Chu Chí Văn biết đến Tô Nhược Sơ từ bản tin tức đó, khi nhìn thấy nhan sắc của cô, anh ta lập tức điên cuồng, bất chấp dùng mọi mối quan hệ của nhà họ Chu và năm mươi triệu để chen vào chiếm lấy dự án then chốt của Tô thị, dẫn đến những chuyện hôm nay.  

Dù thế nào, Chu Chí Văn cũng quyết ăn chắc Tô Nhược Sơ này, nếu cô không van xin tha thứ thì anh ta sẽ không chịu từ bỏ ý đồ.  

"Sao rồi, Tô Nhược Sơ? Cô thấy chúng ta còn cần thiết trao đổi thêm hay là đi thẳng khách sạn với tôi? Năm mươi triệu để được chơi cô, cô phải biết rằng mình là người phụ nữ đắt giá nhất mà tôi từng chơi đấy, tôi đã rất coi trọng cô rồi đấy, đừng không biết tốt xấu như vậy chứ."  

"E rằng lại phải làm sếp Chu thất vọng rồi." Tô Nhược Sơ bình tĩnh đứng dậy khỏi ghế, cất tài liệu vào túi xách, động tác nhẹ nhàng tự nhiên: "Nhà họ Chu rất có thể sẽ che chở cho anh về những án tích này, nhưng sẽ có người không làm vậy đâu, chỉ cần tôi chuyển tài liệu này cho Chu Nghĩa Nhân, tình thế sẽ khác đi."  

"Chu Nghĩa Nhân? Cô... ý cô là gì?" Nghe đến cái tên này, trái tim Chu Chí Văn như rớt xuống lộp bộp, nụ cười trên mặt lập tức biến mất.  

"Tôi nghe nói Chu Nghĩa Nhân là một ứng cử viên nóng nhất có thể cướp vị trí kế thừa tài sản của anh trong nhà họ Chu nhỉ. Nếu anh ta biết những chuyện anh làm, rồi dùng nó để đối phó với anh, anh có nghĩ cách này thú vị hơn là công khai phơi bày không?"  

"Cái... cái này..." Sắc mặt Chu Chí Văn căng thẳng, nụ cười biến mất, lập tức mất hết vẻ tự tin lúc nãy: "Sao cô biết chuyện giữa tôi và Chu Nghĩa Nhân? Cô điều tra nhà họ Chu à?"  

"Tôi không hề hứng thú với chuyện của nhà họ Chu các người, không cần điều tra kỹ như vậy đâu, tôi chỉ muốn lấy lại thứ thuộc về mình thôi."  

Nói xong, vẻ mặt bình tĩnh của Tô Nhược Sơ cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười, cô cầm túi xách rồi quay người đi: "Cá nhân tôi thời gian có hạn, không muốn lãng phí thời gian ở đây với anh nữa. Cho anh một ngày, nếu ngày mai tôi không thấy hợp đồng dự án, tôi sẽ lập tức chuyển tài liệu này cho Chu Nghĩa Nhân."  

"Khoan đã! Tô Nhược Sơ!"  

Chu Chí Văn hét lớn, lập tức Dã Hầu dẫn theo vài tên côn đồ chặn ngay cửa ra vào. Lúc này, Giang Tiểu Thần cũng chán ngắt đứng dậy, đối mặt với Dã Hầu và mấy tên côn đồ kia.  

Nghe Tô Nhược Sơ và Chu Chí Văn nói chuyện một hồi, anh sắp chết vì buồn chán rồi.  

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vợ xinh đẹp của mình không chỉ là một bình hoa di động, mà khi làm việc rất có trật tự, hoàn toàn chơi chết Chu Chí Văn.  

Thực ra, nếu cô không suốt ngày căng mặt ra như thế, cô vẫn là một lựa chọn rất thích hợp làm vợ mình.