Máy bay của doanh trại Thần Long đến rồi, vẫn là ba chiếc Sword20 tiên tiến nhất, tiếng nổ vang lên từ phía xa.
Lời nói vừa rồi Trương Thiên đã làm mọi người cảm thấy doanh trại Thần Long sẽ tung chiêu nên ánh mắt lộ ra sự mong đợi, bọn họ đưa tầm mắt ra xa!
Sắc mặt Tư Đồ Kiếm cứng đờ, ông ta hắng giọng nói: "doanh Trại Huyết Lang của tôi chỉ mất hai phút mười giây mà đã phá cả kỉ lục, thế mà còn thua sao?”
“Vậy thì tôi phải xem xem doanh trại Thần Long các người còn có chiêu trò gì nữa!”
Hai người Hồng Bưu và Lý Trường Vinh cũng lặng lẽ nói: “Doanh trại Thần Long có thể thắng được doanh trại Huyết Lang của Tư Đồ Kiếm không?”
Ông già Viên nhìn Trương Thiên và tự tin mím môi.
Dù sao Trương Thiên là người mạnh nhất về thao tác máy bay chiến đấu, ông tràn đầy tự tin về Trương Thiên…
Vù vù vù!
Ầm!
Ba người bọn Viên Quỳ lái Sword20, trạng thái đã điều chỉnh xong, tay đã nắm chặt cần điều khiển!
“Bắt đầu điều chỉnh độ cao, một ngàn hai trăm mét, mở ba góc trận hình, duy trì độ ổn định.
”
Máy bay trên không trung bắt đầu thực hiện động tác đầu tiên… Ba máy bay cùng hành động!
Ngay sau đó là động tác thứ hai, bay chồng lên nhau…
Động tác thứ ba, hộ tống giao nhau sau đó điều chỉnh thành một đường thẳng!
Ba động tác nhìn có vẻ lưu loát, trước sau liên đều chuẩn xác liên tiếp nhau, nhìn có vẻ tự nhiên hơn nhiều so với thao tác của doanh trại Huyết Lang.
Máy bay của mấy người Viên Quỳ giống như rất có linh tính vậy, biến hoá tuỳ ý, còn đường bay của doanh Trại Huyết Lang lại cảm giác hơi cứng nhắc nhưng độ hoàn thành vẫn rất cao.
Cuối cùng là bắn trúng trên không, mục tiêu một mét đối với những người như Viên Quỳ thì không đáng là gì, máy bay chỉ cần lướt qua là xong…
Ầm! Bắn trúng mục tiêu, nhiệm vụ huấn luyện đã hoàn thành.
Lúc này tất cả mọi người đều tập trung vào tai nghe, chờ đợi nhân viên thống kê công bố thời gian.
Ông già Viên có chút hưng phấn, ba người Tư Đồ Kiếm cau mày…
Trương Thiên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh.
Giọng nói trong tai nghe vang lên: “Thời gian của doanh trại Thần Long là hai phút hai mươi tám giây chậm hơn mười tám giây so với đội doanh trại Huyết Lang là hai phút mười giây, xếp thứ hai!”
“Hả?”
Trên mặt ông già Viên vừa rồi vẫn còn mang vẻ vui mừng vượt ngoài dự đoán, giờ lại là vẻ khó coi, đến cả nuốt nước bọt cũng như bị nghẹn vậy.
Ông oán trách nhìn Trương Thiên thầm mắng: “Đồ cháu rùa nhà anh, anh tưởng mấy lời nói của anh thì doanh trại Thần Long sẽ lên trời được chắc, không ngờ là vẫn chậm hơn doanh Trại Huyết Lang người ta mười tám giây kia kìa?"
“Đồ đầu búa nhà anh, còn dám bảo đảm là doanh trại Huyết Lang người ta sẽ thua nữa chứ!”
Bây giờ cảm giác thực sự của ông già Viên là: Một loạt thao tác của Trương Thiên mạnh mẽ như hổ, nhưng nhìn đến kết quả thì ra chỉ là đồ ngốc!
Nhưng đồ ngốc trước mắt này vẫn còn đang gác chân ung dung rung đùi…
Mắt trắng của Ông già Viên suýt nữa thì lật lên đến trời, kiểu như không cấp cứu nổi nữa vậy.
Mấy người Tư Đồ Kiếm khi nghe thấy thành tích còn tưởng là mình nghe nhầm, dù sao cũng nhìn thấy bọn Viên Quỳ lái máy bay đẹp như tranh vậy, sao thời gian lại nhiều hơn chứ?
Nhưng trong tai nghe lại xác nhận một lần nữa thành tích là hai phút hai mươi tám giây!
Lúc này, người đắc ý nhất là Tư Đồ Kiếm, vừa rồi Trương Thiên giẫm đạp mình như vậy nhưng Tư Đồ Hạo Đông vẫn mạnh mẽ dùng thành tích thực tế để vả lại mặt Trương Thiên.
Tư Đồ Kiếm bắt đầu nói chuyện kì quái: “Chiến thần Trương, vừa rồi anh còn nói doanh trại Huyết Lang chúng tôi sẽ thua không còn mặt mũi cơ đấy?”
“Còn nói kỹ thuật của họ không ổn, chắc chắn sẽ làm tôi mất mặt… ”
“Tình hình bây giờ là bọn Hạo Đông nhà tôi không chỉ phá kỷ lục huấn luyện bay mà thành tích huấn luyện còn vượt xa doanh trại Thần Long các người nữa, nếu như tôi không nghe nhầm thì là hơn tận mười tám giây đó!”
“Chiến thần Trương, anh thấy thế nào?”
Trương Thiên đứng lên cầm lấy kính râm, mặt mang theo nụ cười lắc đầu nói: “doanh Trại Huyết Lang của các anh không được!”
Sau khi nói xong, Trương Thiên đi đến trước mặt ông Viên: “Ông à, có thuốc không, thưởng cho một điếu đi?”
Bây giờ, ông già Viên thật sự muốn dơ chân đá bay Trương Thiên đi, đã là lúc nào rồi chứ, mặt mũi doanh trại Thần Long đều đã mất sạch rồi, còn thưởng thuốc cái gì?
“Không có!”
Trương Thiên trừng mắt: “Keo kiệt!”
“Hả?” Tư Đồ Kiếm nhếch mày cười nói: “Chiến thần Trương, thành tích này của doanh Trại Huyết Lang chúng tôi có được anh coi vào mắt không đây?”
Anh ta dừng lại một chút rồi lại nói: “Hay là anh từ đầu đã mang suy nghĩ phiến diện đến để xem chúng tôi rồi!”
Bọn Lý Trường Vinh cười: “ Đúng thế, chiến thần Trương hãy bình luận chút đi mà!”
Hồng Bưu: “Chiến thần Trương, tôi cũng không hiểu doanh Trại Huyết Lang thua ở chỗ nào, huấn huyện mặt đất và trên không của họ đều có thành tích rất tốt mà… ”
Tư Đồ Kiếm cười gian mà nhìn Trương Thiên.
Bởi vì địa vị của Trương Thiên dù có cao đi nữa, quyền phát ngôn trên chiến trường có lớn đi nữa thì thành tích ưu tú của doanh Trại Huyết Lang cũng đã bày ra trước mắt rồi, sau đây nhất định tin tức doanh Trại Huyết Lang nghiền nát doanh trại Thần Long sẽ truyền khắp trong giới.
Trương Thiên hơi gật đầu: “Không phải sợ, đợi bọn họ quay lại tôi sẽ cho các mọi người biết doanh trại Huyết Lang thua ở đâu, hơn nữa còn cho mọi người tận mắt nhìn thấy doanh trại Thần Long mạnh đến mức nào!”
Khí thế của Trương Thiên rất mạnh, vô cùng bình tĩnh mấy người ông Viên không hiểu nổi Trương Thiên…
Tư Đồ Kiếm cũng không biết Trương Thiên định làm gì, nhưng thành tích ở trước mắt nên chút thời gian này họ vẫn có thể đợi được: “Được, tôi cũng rất muốn biết doanh trại Huyết Lang chúng tôi sao lại thua được!”
“Nhưng tôi hi vọng chiến thần Trương không thể chỉ dùng miệng nói như vừa rồi mà lấy ra được thứ thật sự làm chúng tôi khâm phục khẩu phục…”
Hồng Bưu gật đầu cười: “Đúng thế, chúng tôi muốn nhìn thấy những thứ của doanh trại Thần Long.
”
Lý Trường Vinh cười: "Cứ nói doanh trại Thần Long là mạnh nhất, nếu như còn giấu diếm thực lực thì hôm nay nhân tiện có chiến thần Trương ở đây, tôi cũng rất mong chờ.
”
Trương Thiên vẫy tay: “Các vị nhất định sẽ không thất vọng đâu!”
Nói xong mọi người đều ngồi xuống, bọn Viên Quỳ muốn đỗ máy bay ở chỗ thật tốt rồi mới quay lại nên cần chút thời gian.
Lúc này, Trương Thiên lại vừa cười vừa đi về phía ông già Viên, lông mày anh hơi nhếch lên…
Mặt tối đen của ông già Viên hình như không muốn nhìn thấy Trương Thiên: “Làm gì nữa? Không có thuốc đâu! Việc ngày hôm nay nếu như không giống như cháu nói thì tối nay ông đảm bảo sẽ đánh gãy chân cháu.
”
Trương Thiên buồn bã: “Doanh Trại Huyết Lang bọn họ không phải không đạt đâu, ông yên tâm… Mấy người Viên Quỳ, Lưu Qua đều là người tôi dạy, thực lực của họ tôi nắm rất rõ.
Nhìn cuộc thi này tôi biết tại sao họ lại mất thời gian lâu hơn, chờ chút nữa nhất định sẽ cho ông được nở mày nở mặt!”
“Phải không đấy?” Ông già Viên nghi ngờ đánh giá Trương Thiên.
Trương Thiên cười: “Tôi nói phải là phải… ”
“Ngoài ra tôi nói ông đấy, nếu như muốn có mặt mũi thì hãy gọi hết các phó tướng ra đây, tôi giúp ông chấn chỉnh lại hùng khí của doanh trại Thần Long!”
Nghe Trương Thiên nói vậy, trong lòng ông già Viên cũng trở nên nhiệt huyết, có thể đưa doanh trại Thần Long quay trở lại thời kì đỉnh cao thì người vui vẻ nhất chính là ông rồi.
Nhưng ông ta vẫn có chút ngờ vực: “Tên nhóc nhà anh không định đâm tôi một nhát đấy chứ?”
Trương Thiên coi thường: “Tôi đã bao giờ làm ông chịu thiệt trước việc lớn chưa? Huống hồ đây còn là việc liên quan đến doanh trại Thần Long?”
Nói vậy cũng có lý, dù cho Trương Thiên tính kế ông thì cũng sẽ không bao giờ tính kế doanh trại Thần Long!
Nhìn dáng vẻ vẫn phong quang lẫy lừng như năm xưa của Trương Thiên, ông già Viên cũng trở nên kích động: “Này, hôm nay ông già tôi cũng đã cược cùng cậu đấy, gọi người đi!”.