Kháng Giang, tập đoàn Lăng thị.



Lăng Uy châm một điếu xì gà, đứng ở trong văn phòng trên tầng cao nhất của tòa nhà, nheo mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.



Ở chỗ này, dường như có thể nhìn thấy toàn cảnh Khánh Giang, các tòa nhà cao tầng mọc lên như nấm, phía bên dưới là phố xá sầm uất, người xe tấp nập.



Tất cả những thứ trước mắt này, gần 30% là thuộc sở hữu của tập đoàn Lăng thị, do nhà họ Lăng nắm giữ.



Ông ta sẽ từng bước một nuốt gọn sản nghiệp nhà họ Liễu, ông ta muốn thị phần ở Khánh Giang mở rộng liên tục, ông ta muốn nắm giữ toàn bộ Khánh Giang trong tay, trở thành vua của nơi này.



Dựa vào thực lực của nhà họ Lăng bây giờ, bất kể là kẻ nào cũng đều không thể ngăn cản được.



Sớm muộn gì thì tất cả đều sẽ thuộc về nhà họ Lăng mà thôi.



“Ông chủ, đã có phản hồi lại từ bên nước ngoài, những người đã được sắp sếp sẽ đến đây trong một, hai ngày tới.

” phụ tá của Lăng Uy trầm giọng nói.



Sắc mặt Lăng Uy nghiêm túc, đôi mắt xẹt qua tia âm hiểm, thấp giọng nói, “Rốt cuộc cũng đến!”

phụ tá đứng cạnh có chút nhìn không thấu nước cờ này của Lăng Uy.




Bởi vì đội hình nhân vật phái đến lần này quả thực quá lớn, quá kinh khủng, ông ta đã đi theo Lăng Uy nhiều năm như vậy nhưng cũng chưa từng thấy Lăng Uy huy động một lượng lớn lực lượng như này bao giờ.



phụ tá nhíu mày nghi hoặc: “Ông chủ, chỉ vì một cái tên Trương Thiên cỏn con đến từ Nam Châu thôi sao? Anh ta thật sự lợi hại như vậy sao? Tôi nhìn không hiểu! Tôi cảm thấy để ông Minh đem theo người đi xử lý, thừa sức giải quyết được cái tên Trương Thiên!”

Lăng Uy nhếch mép cười khẩy, xùy một tiếng nói, “A Minh, không phải là đối thủ của hắn.

A Minh cũng chính miệng thừa nhận với tôi điều đó.



Lúc trước nhà họ Lăng và Trương Thiên đấu với nhau, chú Minh đã cảm nhận được thực lực của Trương Thiên không hề tầm thường, thậm chí chú Minh cũng không thể đoán ra được thực lực của Trương Thiên mạnh đến mức nào bởi khi ấy, Trương Thiên vẫn chưa thực sự ra tay.



“Cho dù A Minh có thể, tôi cũng sẽ không để A Minh đi.

” Lăng Uy tiếp tục thấp giọng nói, “Bởi vì quá lộ liễu, sẽ liên lụy đến nhà họ Lăng chúng ta.



phụ tá suy đoán nói: “Cho nên ông chủ mới phái đám người ở nước ngoài ra tay? Cho dù Trương Thiên có xảy ra chuyện gì thì cũng không liên quan đến nhà họ Lăng chúng ta.



Nhà họ Lăng và Trương Thiên có những mối thù không thể lý giải được.



Lăng Uy không biết Trương Thiên có quan hệ như thế nào với người ở trên, nếu chỉ vì trả thù mà đắc tội với người ở bên trên thì không đáng.



Cho nên, ông ta chỉ có thể làm trong âm thầm.



Cho dù Trương Thiên có quan hệ tốt với người ở phía trên, cũng không có bằng chứng chứng minh việc này là do nhà họ Lăng làm, cũng không gây trở ngại cho sự phát triển của nhà họ Lăng.



Lăng Uy gật đầu một cái.



phụ tá lúc này rốt cuộc cũng đã hiểu, ông ta nhắc nhở, “Nhưng thời gian này sẽ diễn ra hội nghị hội thương nhân Khánh Giang, trị an ở Khánh Giang sẽ được tăng cường, không phải là thời cơ tốt.



Sắc mặt Lăng Uy nghiêm nghị, ném cho phụ tá một ánh mắt, hung ác nói, “Tôi nói sẽ ra tay ở Khánh Giang khi nào? Đây là địa bàn của nhà họ Lăng chúng ta, điều động nhiều người giết một mình cái tên Trương Thiên đó, kẻ ngu cũng biết là do nhà họ Lăng chúng ta làm!”

phụ tá dường như đại khái đã thông suốt, ánh mắt âm hiểm, nhếch môi cười nói, “Đã hiểu.

Ông chủ muốn ra tay ở thành phố Nam Châu, bởi vì hội nghị hội thương nhân, tất cả các thành phố đều sẽ điều động người đến Khánh Giang, khi ấy Nam Châu phòng bị sẽ suy yếu.

Như thế, người nước ngoài cũng dễ dàng thoát khỏi ánh mắt của người khác, trà trộn vào…”

Đây chính là dự tính của Lăng Uy.



Ông ta ngẩng đầu lên, nhìn xa xăm, bình thản nói, “Chỉ cần Trương Thiên tham gia xong hội nghị hội thương nhân, trở về Nam Châu, đó chính là ngày tận thế của hắn.

Nói với người ở nước ngoài, phái thêm một đoàn người đến nữa.



“Còn muốn gọi thêm người sao?” phụ tá không khỏi kinh ngạc, đội hình ban đầu đã đủ dọa người rồi, Trương Thiên cho dù có mọc thêm cánh cũng không thể chạy thoát được, thật sự không cần thiết phải gọi thêm người làm gì.




Lăng Uy rít sâu một hơi thuốc, nhả khói về cửa sổ phía trước, tựa như Khánh Giang bốn phía sắp nổi lên khói lửa.



Mấy ngày trước, bắt cóc Liễu Ngữ Yên uy hiếp nhà họ Liễu, biểu trưng cho hai nhà đã khai súng tuyên chiến.



Chỉ tiếc là không thành công, không thể khiến Liễu Cao Viên mất đi quyền lực.



Nếu không tiêu diệt nhà họ Liễu, thì bọn họ sẽ là một mối uy hiếp lớn.



Lăng Uy sẽ không để nhà họ Liễu tồn tại, bây giờ chính là thời điểm thích hợp nhất, xử lý Trương Thiên ở Nam Châu xong, ông ta sẽ lập tức điều động đám tử sĩ này đến tiễn đưa nhà họ Liễu.



Diệt cỏ tận gốc.



Từ đây, Lăng Uy ở Khánh Giang, một tay che trời.



phụ tá nghe xong, trên mặt cũng không kiềm chế nổi sự hưng phấn, gật đầu một cái nói, “Đã rõ, tôi đi sắp xếp ngay.



Lăng Uy dập tắt điếu thuốc, đôi mắt sắc bén âm hiểm, lạnh giọng nói, “Để bọn họ nhập cảnh ở Nam Châu, tất cả chờ mệnh lệnh của tôi.



“Vâng.

” Phụ tá nói xong liền rời khỏi văn phòng.



Lăng Uy lại đánh mắt nhìn ra toàn cảnh Khánh Giang, thầm nghĩ: Đây chính là kết cục của kẻ đắc tội với nhà họ Lăng !

Dám công khai khiêu khích địa vị nhà họ Lăng chúng ta, chỉ có một kết cục cuối cùng, chết!



Mấy ngày cuối cùng này, Trương Thiên và Tiểu Lục như đã biến thành dân công sở, mỗi ngày đều xuất hiện ở công ty Ái Thiên.



Hiện giờ, tất cả đồ đạc của Tiểu Lục đều đã chuyển đến văn phòng của Lâm Tử Thanh.



Nếu như nói, chiến trường thứ nhất của Trương Thiên là ở Khánh Giang, thì ở đây, chính là chiến trường thứ hai.



Toàn bộ công việc kiểm soát phát sóng trực tiếp đều do Tiểu Lục ở chỗ này hoàn thành.



Trước mắt, video về tư liệu đen của nhà họ Lăng đã hoàn thành, phần còn lại chính là Tiểu Lục hack các nền tảng phát sóng trực tiếp khác.



Chiến đấu anh dũng cả một buổi sáng, mãi đến tận trưa, lông mày Tiểu Lục mới bắt đầu giãn ra, “Lão đại, tất cả các nền tảng truyền thông nằm dưới sự kiểm soát của nhà họ Lăng cũng đã được kết nối thành công! Chỉ cần anh hạ lệnh một tiếng, liền ngay lập tức có thể phát sóng trực tiếp video.



Trương Thiên chính là đang đợi giây phút này, cũng xem như mọi thứ đều đã chuẩn bị xong xuôi.




Anh mỉm cười nhìn Tiểu Lục gật đầu một cái, khẽ nói, “Ngày kia chờ tin tức của tôi, đến thời điểm thích hợp, lập tức phát sóng trực tiếp.



“Rõ.

” Tiểu Lục gật đầu.



Dứt lời, Trương Thiên bảo Tiểu Lục về nghỉ ngơi, còn anh nhẹ nhàng đến bên cạnh Lâm Tử Thanh.



“”Làm xong rồi sao?” Lâm Tử Thanh nhìn màn hình hỏi khẽ.



Trương Thiên nhếch miệng mỉm cười, gật đầu nói, “Đúng vậy, cũng sắp xếp ổn thỏa rồi, ngày kia em giám sát, Tiểu Lục sẽ tự biết phải làm như nào.



Lâm Tử Thanh đương nhiên tin tưởng Trương Thiên tuyệt đối: “Ừm.



Sau khi làm xong, Lâm Tử Thanh dừng công việc, đảo mắt nhìn Trương Thiên một cái, thản nhiên nói, “Hôm nay chúng ta ra ngoài ăn một bữa đi!”

Cái gì?

Có chuyện gì đang xảy ra vậy?

Nữ thần thật sự muốn hạ phàm…Vậy mà lại bảo mình ra ngoài ăn một bữa?

Đây cũng là lần đầu tiên đó!

Trương Thiên nhíu mày, trăm mối ngổn ngang trong lòng khó lý giải.



“Không rảnh sao?” Lâm Tử Thanh nhìn Trương Thiên hỏi lại.



“Không, đương nhiên là rảnh rồi! Cầu còn chẳng được!” Trương Thiên vô lại cười nói.



Chỉ là vẫn không hiểu rõ vì sao.



Coi như là chúc mừng sớm vì đã tiêu diệt được nhà họ Lăng?






.