Sắc mặt của Tần Hòa đột nhiên kích động, ông ta nhìn Diệp Mộ Phàm nói: “Cậu không biết thì tôi dựa vào cái gì phải tin tưởng cậu?”Diệp Mộ Phàm khẽ mỉm cười nói: “Quỷ môn thập tam châm, vật như vậy người bình thường chưa chắc đã biết, tôi có thể nói ra đã có thể chứng minh rất nhiều thứ, như vậy đi, hôm nay tôi đi cùng bạn tới chủ yếu là muốn ăn đồ đầu bếp Từ làm, như vậy ông nấu ăn cho chúng tôi, bây giờ tôi gọi điện thoại cho bạn, sau đó để cô ấy qua đây cho chẩn đoán bệnh đầu bếp Từ, thế nào?”Vẻ mặt Tần Hòa lưỡng lự, ông ta thở ra một hơi nói: “Tôi đi hỏi thầy tôi một chút!”Nói rồi, ông ta xoay người đi vào trong phòng.Diệp Mộ Phàm rất tự tin, anh không cảm thấy đầu bếp Từ này có thể từ chối mình.Nhìn ra được, ông ấy rất yêu thích nghề đầu bếp này.

Mặc dù hiện tại tay phải không thể cầm dao nhưng vẫn còn làm một nhà nhà hàng nhỏ, tiếp đãi một vài người khách.Hiện tại mình cho ông ấy hi vọng.


Dù cho hy vọng này nhỏ bé, đầu bếp Từ cũng nhất định sẽ chọn thử!Anh sờ sờ mũi, lui đến bên trong ngõ!Giang Minh Anh hoài nghi liếc nhìn Diệp Mộ Phàm hỏi: “Anh thần thần bí bí nói cho ông ta cái gì thế? Ông ta thật sẽ làm à?”Diệp Mộ Phàm cười cười nói: “Hai chúng tôi nhất định là có thể ăn, về phần các người thì tôi không rõ lắm!”Anh quyết định đùa Giang Minh Anh một chút.Đôi mắt đẹp của Giang Minh Anh trừng lên nói: “Có ý gì? Chẳng lẽ không làm cho chúng tôi?”Diệp Mộ Phàm nhún vai nói: “Đúng mà, vốn tôi và Tần Thanh Vy đâu có đi cùng mấy người.”“Anh...!Cũng quá nhỏ nhen.” Giang Minh Anh im lặng nói.Bên cạnh, Chu Đức khinh thường nói: “Giả thần giả quỷ, tôi bỏ 600 triệu đều không giải quyết được, tôi không tin cậu nói mấy câu là có thể để ông ấy nấu cơm cho cậu.

Cúc, hay là chúng ta đi thôi, đừng ở chỗ này chờ nữa.”Trong lúc đó nói chuyện, cửa phòng lần thứ hai mở ra, Tần Hòa từ bên trong phòng đi ra, ông ta đi tới trước mặt của Diệp Mộ Phàm, khách khí nói: “Người anh em, thầy tôi đồng ý rồi.”Vả mặt luôn luôn tới rất đột nhiên, Diệp Mộ Phàm tựa cười mà không phải cười nhìn thoáng qua Chu Đức bên cạnh, nở nụ cười nói: “Vậy làm phiền thầy rồi.”Tần Hòa gật đầu, ông ta chán ghét nhìn thoáng qua Chu Đức, nếu như không phải là thầy của ông ta thấy được hi vọng, ông ta tuyệt đối sẽ không nấu cho Chu Đức ăn.“Các người chờ một chút, tôi và thầy tôi đi chuẩn bị trước, còn nữa đừng quên chuyện cậu đồng ý.” Tần Hòa thản nhiên nói.Diệp Mộ Phàm gật đầu mỉm cười nói: “Yên tâm đi, không thành vấn đề.”Tần Hòa gật đầu.


Sau đó xoay người lần thứ hai tiến vào trong phòng, về phần đầu bếp Từ, lại không xuất hiện!Sau khi ông ta rời đi, lúc này Giang Minh Anh mới nhảy ra ngoài nói: “Diệp Mộ Phàm, làm sao anh làm được, đầu bếp Từ thực sự đồng ý làm cho chúng ta.”“Tôi chỉ nói cho đầu bếp Từ là tôi quen một bác sỹ có thể chữa khỏi tay cho ông ấy thôi.” Diệp Mộ Phàm vừa cười vừa nói.“Không phải chứ, tay đầu bếp Từ, đi khám gần như tất cả các bệnh viện lớn cùng danh y trong ngoài nước, cũng không có cách nào trị liệu mà.” Giang Minh Anh kinh ngạc hỏi: “Vậy mà anh quen người có thể chữa à?”Chu Đức xem thường nói: “Lừa gạt chứ gì, trước lừa cơm, sau đó chạy là được.

Một người ngồi mấy năm tù, sau khi ra tù đi làm công nhân dọn vệ sinh công trường, quả thực cười đến rụng răng, nhưng mà cậu ngồi tù mấy năm, cái loại ngón nghề lừa bịp người khác nhất định là làm như cơm bữa rồi.”“Cậu nghĩ là tôi gạt được thì cậu đừng có ăn.” Diệp Mộ Phàm nhìn anh ta, khẽ cười một tiếng.Chu Đức ngẩn ra, sau đó cười lạnh một chút, thầm nghĩ trong lòng: “Cười đi, cười nữa đi, chờ sau khi Lam Tinh mời tới người đến, tôi xem cậu còn cười được không.”Anh ta không nói tiếp nữa, mà chỉ muốn nghĩ cách chọc thủng lời nói dối của Diệp Mộ Phàm!Diệp Mộ Phàm không để ý đến anh ta, anh đi tới bên cạnh móc điện thoại di động ra, gọi cho Chiết Thu Vũ. Đúng vậy, người anh quen biết, tất nhiên là Chiết Thu Vũ, một trong những bác sỹ giỏi nhất thế giới.Rất nhanh, đầu kia điện thoại đã nhấc máy, Chiết Thu Vũ hiển nhiên còn đang ngủ, nghe được Diệp Mộ Phàm nói, cô có chút mơ mơ màng màng nói: “A lô, tôi đang ngủ, anh làm gì thế!”Diệp Mộ Phàm vội ho một tiếng nói: “Cái đó, Thu Vũ à, cô tới chỗ tôi một chuyến đi.


Tôi gặp một bệnh nhân, toàn thế giới chỉ cô mới có thể chữa trị.”“Chờ tôi tỉnh ngủ lại nói!” Chiết Thu Vũ nói.“Đừng mà, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp.” Diệp Mộ Phàm vội vàng nói.Chiết Thu Vũ bên kia hiển nhiên từ chối một lúc rồi cô mới ngồi dậy nói: “Đưa địa chỉ cho tôi.”Diệp Mộ Phàm thở dài một hơi, cúp điện thoại, chia sẻ vị trí cho Chiết Thu Vũ qua zalo, sau đó ngồi xuống.Nội dung điện thoại của anh, đám người Bạch Cúc đều nghe được, bọn họ kinh ngạc nhìn Diệp Mộ Phàm, Giang Minh Anh chần chờ nói: “Anh thực sự quen bác sỹ lớn à?”“Đúng, bác sỹ giỏi nhất trên cái thế giới này, không có một trong!” Diệp Mộ Phàm thản nhiên nói.Chu Đức khinh thường cười cười, anh ta không cho là Diệp Mộ Phàm thật có thể mời tới.Lúc này, một mũi hướng đã bắt đầu truyền ra bên trong ngõ, chỉ cần ngửi mùi thơm này, đã làm người ta thèm ăn, Diệp Mộ Phàm cũng có chút mong đợi.Qua khoảng 10 phút, ở đầu ngõ, Chiết Thu Vũ mặc bộ đồ trắng, khoác một túi thuốc xuất hiện ở cửa, trong nháy mắt khi cô xuất hiện, bên trong ngõ, cho dù nam hay nữ cũng không nhịn được lộ ra vẻ kinh diễm.Chu Đức nhìn Chiết Thu Vũ, không nhịn được nuốt nước miếng một cái!Tần Thanh Vy nhìn túi thuốc trên người Chiết Thu Vũ, nuốt nước miếng một cái hỏi: “Đây là bác sỹ anh mời tới?”Lúc này, Chiết Thu Vũ đã đi qua đây rồi.

Cô như không thấy người khác, nhìn Diệp Mộ Phàm, thản nhiên nói: “Bệnh nhân đâu?”“Tôi đưa cô qua!” Diệp Mộ Phàm nói.Nói xong, anh đứng dậy, liếc mắt nhìn mấy người, mang theo Chiết Thu Vũ đi về phía gian phòng!Trong phòng bếp, đầu bếp Từ cùng Tần Hòa đang bận rộn, sau khi Diệp Mộ Phàm đơn giản giới thiệu một chút, Chiết Thu Vũ cầm tay đầu bếp Từ nhìn, sau một lúc lâu, cô gật đầu một cái nói: “Quả thực, quỷ môn thập tam châm có thể chữa khỏi!”Nói xong, cô thở ra một hơi nói: “Ông sắp xếp một gian phòng yên tĩnh đi, bây giờ tôi châm cho ông.”Đầu bếp Từ nghe được Chiết Thu Vũ nói, cả người đều không nhịn được run lên, Tần Hòa có chút lo lắng nhìn Chiết Thu Vũ hỏi: “Cô thực sự làm được chứ?”Diệp Mộ Phàm thản nhiên nói: “Quỷ môn châm ra, Diêm Vương nhường đường, trên cái thế giới này, còn dùng được quỷ môn thập tam châm, chỉ còn một mình bác sỹ Chiết trước mặt ông đây.”Vẻ mặt Tần Hòa mừng như điên nói: “Vậy được.


Ngay bây giờ tôi đi chuẩn bị một gian phòng yên tĩnh đây!”Đầu bếp Từ nói: “Tôi đưa bác sỹ Chiết đi là được, cậu ở nơi này làm nốt đi.”Tần Hòa gật đầu, ông ta nhìn về phía Diệp Mộ Phàm nói: “Vậy làm phiền cậu cũng ra ngoài ngõ chờ, rất nhanh thì thức ăn có thể lên!”Diệp Mộ Phàm gật đầu.

Từ phòng bếp đi ra, sau khi ra đến ngõ, Tần Thanh Vy vội dò hỏi: “Thế nào?”“Tôi nói, bác sĩ tôi mời tới là tốt nhất trên cái thế giới này, chắc chắn có thể chữa được.” Diệp Mộ Phàm nói.Chu Đức hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là không tin Diệp Mộ Phàm nói.Diệp Mộ Phàm cũng lười nói nhiều tiếp tục chờ đợi.Lại qua khoảng mười phút, bỗng nhiên cửa gian phòng thoáng cái bị đẩy ra, Tần Hòa vẻ mặt kích động gian phòng chạy ra!Dáng vẻ của ông ta làm cho mấy người Giang Minh Anh giật nảy mình.Chu Đức cười lạnh nói: “Xong, có lẽ là tùy tiện tìm đến một lăng băng, bị đối phương phát hiện lừa gạt, qua đây tính sổ đấy!”“Bịch bịch!”Lúc này, Tần Hòa đột nhiên chạy tới trước mặt của Diệp Mộ Phàm, bịch bịch một tiếng quỳ trên đất.“Thầy Tần, ông làm cái gì vậy.” Diệp Mộ Phàm vội vã muốn đỡ ông ta dậy.“Cảm ơn, người anh em, thực sự cảm ơn, sư phụ bị thương quấy nhiễu ông ấy nhiều năm, đối với một đầu bếp mà nói, không cầm nổi dao không biết có bao nhiêu tàn nhẫn, ngay vừa rồi, sau khi được bác sỹ Chiết châm cho, thầy tôi đã lại cầm được dao! Bác sĩ Chiết nói châm thêm vài lần, có thể hoàn toàn khôi phục.” Tần Hòa quỳ trước mặt của Diệp Mộ Phàm nói: “Cảm ơn cậu, thực sự cám ơn cậu!”Hốc mắt của ông ta đỏ bừng, nước mắt chảy ròng!Diệp Mộ Phàm vội vàng đỡ ông ta lên nói: “Đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, nếu như ông thực sự muốn tạ ơn thì phải cảm ơn bác sỹ Chiết, tôi chỉ giúp một chút mà thôi.”Đám người Giang Minh Anh ở bên cạnh đờ ra.Cảnh này, hiển nhiên là bác sỹ Diệp Mộ Phàm mời tới kia, thực sự chữa khỏi tay cho đầu bếp Từ.