"Tôi và Lạc Lạc là bạn học cùng trường đại học, cô ấy là học muội của tôi." Cung Trạch Vũ đưa tay nâng Mộ Lạc Lạc trong lòng dậy, lanh lảnh nói.
Biểu tình như ánh mặt trời của anh ta không có 1 chút trốn tránh cùng mịt mờ, bất kì ai cũng không hoài nghi lời anh ta nói.
Tim Mộ Lạc Lạc bị đâm 1 nhát, cô chỉ là học muội của anh ấy?
Đích thực chỉ là học muội, có điều, cô vẫn đang theo đuổi nam sinh này.
"Anh Vũ, em và bố em nói anh rồi, bố em mời anh có thời gian đến nhà em làm khách." Mộ Lạc Lạc nói.
Mang 1 nam sinh về nhà làm khách, ý tứ này rất rõ ràng.
Thiên Tịnh chỉ thiếu nước cười bật ra tiếng "Lạc Lạc, hóa ra học trưởng của chị chính là người đàn ông hoàn hảo nhất? Em nha đầu này quá biết giữ bí mật rồi!"
Cô ta từ bé đến lớn thường xuyên đến Mộ gia làm khách, cùng Lạc Lạc cũng là bạn tốt. Mộ Lạc lạc đi nước ngoài du học, bọn họ cũng vẫn liên lạc, cô tuyệt đối là chị dâu điển hình.
Cô lần này quay trở về chính là muốn nhào vào Cung Trạch Vũ, đem chính mình gả cho anh ấy!
1 phòng người nhìn Mộ Lạc Lạc, rồi lại nhìn Diệp Phi, Cung Trạch Vũ vừa tỏ tình Diệp Phi, bây giờ lại nhảy ra 1 Mộ Lạc Lạc, tất cả mọi người đều không biết nên bày ra biểu cảm gì.
Sắc mặt Cung Trạch Vũ bình tĩnh không chút gợn sóng, "Có thể làm bạn học cư nhiên có duyên phận của bạn học, gia đình tôi và Mộ gia cũng có qua lại nghiệp vụ, lần này quay về là muốn gặp chú Mộ."
Tim Mộ Lạc Lạc trùng xuống, biểu cảm trên mặt tức thời chuyển sắc bén,cô từ nhỏ đã được nuông chiều, đại tiểu thư muốn gì được nấy, trên thế giới này không có gì cô muốn mà không được.
"Lạc Lạc, anh nghĩ em hiểu lầm mối quan hệ giữa chúng ta rồi, anh chỉ coi em là học muội của anh, chỉ như vậy thôi. Anh có người con gái anh thích." Cung Trạch Vũ liếc mắt nhìn Diệp Phi, sợ Diệp Phi hiểu lầm.
"Anh có người con gái anh thích? Em không tin, anh nói cô ấy là ai?" Mộ Lạc Lạc tiếp nhận không nổi chuyện trong tim người con trai mình thích lại nghĩ về người con gái khác.
Vương Ngọc nhìn thấy ánh mắt của Thiên Tịnh truyền đến, lập tức hiểu ý.
"Lạc Lạc à, học trưởng có người con gái mình thích rồi, cho dù bạn là đại tiểu thư, cũng không thể ép buộc học trưởng thích bạn đúng không? Hơn nữa, người con gái đó cũng đang ở đây, bạn thổ lộ như này, không tốt đâu!" Cô ta cố ý chèn ép Mộ Lạc Lạc, không tin Mộ Lạc lạc không gấp.
"Mộ Lạc Lạc! Em đủ rồi. Là anh thích cô ấy, không liên quan đến cô ấy. Em muốn giở tính khí đại tiểu thư của mình, phiền em ra ngoài." Cung Trạch Vũ không khách khí hạ lệnh đuổi khách.
"Em không đi, em muốn biết cô ta là ai? Không nói ra, hôm nay đừng ai mong rời đi!" Mộ Lạc Lạc giở tính khí nói.
Vương Ngọc lập tức nói, "Diệp Phi, cậu lên tiếng đi. Đừng làm liên lụy tất cả mọi người chúng tớ."
Mặt Diệp Phi co rút mạnh, Vương Ngọc thật đủ chế nhạo. Không chút trì hoãn, cô bị ánh mắt hung ác của Mộ Lạc Lạc chiếu thẳng.
Mộ Lạc Lạc hướng Diệp Phi đi tới, "Chính là cô, cô là quý tộc của nước zh?"
"Cô nghĩ nhiều rồi, tôi 1 nghèo 2 trắng." Diệp Phi cười lạnh nói.
Mộ Lạc Lạc khinh bỉ nhìn Diệp Phi, "Cô loại con gái này, không phải là muốn dựa vào anh chàng nhà giàu sao? Cho cái giá, rời khỏi Cung Trạch Vũ."
"Mộ Lạc Lạc! Em quá quá đáng rồi! Em đi cho anh!" Cung Trạch Vũ bực tức hét.
Diệp Phi nhàn nhã uống rượu vang trong tay của mình "Không biết cô muốn đưa tôi bao nhiêu?"
Ánh mắt Mộ Lạc Lạc mừng trộm, Diệp Phi rõ ràng là có ý muốn cùng cô thảo luận giá cả.
"Anh Vũ, anh nhìn thấy rồi chứ? Mấy tiện nhân này tiếp cận anh, chỉ là vì tiền của anh!" Cô lấy điện thoại mình ra, mở Alipay "Tôi cho cô 500 vạn. Cô lập tức cút đi cho tôi!"
Trong đại sảnh 1 loạt tiếng kinh hô, các cô gái chỉ hận không tìm được bạn trai nào có thể làm cho Mộ Lạc Lạc nhìn trúng, không thì có thể bán 500 vạn rồi.
Diệp Phi cười nhẹ thành tiếng, "Hóa ra trong lòng cô, Cung Trạch Vũ chỉ đáng giá 500 vạn?"
Mặt Mộ Lạc Lạc bối rối cứng đơ, "Không phải, tôi mới không nghĩ vậy, anh Vũ, anh trong lòng em là vô giá!"
Cô ta vội vàng kéo cánh tay của Cung Trạch Vũ, chỉ cảm thấy mình mắc mưu Diệp Phi.
"Nếu đã là vô giá, thì sao có thể đem ra mua bán? Chỉ có thể nói rõ rằng, trong lòng cô, cái gọi là tình cảm, đều có thể mua bán được." Diệp Phi quát nói, ai cũng đừng nghĩ bắt nạt cô.
Thiên Tịnh âm thầm thay Mộ Lạc Lạc sốt sắng, cô ta vội vàng gửi cho Mộ Lạc Lạc ảnh Diệp Phi đi tìm trai bao.
Điện thoại Mộ Lạc Lạc rung lên, chủ đề bức ảnh trên màn hình là người con gái phóng đãng Diệp Phi, đói khát tuyển trai bao.
Cô ta ấn mở ảnh, ảnh Diệp Phi và đàn ông đầu kề đầu cười ngọt ngào, đập vào con ngươi của cô ta, 2 người đều lộ vai trần. Có thể tưởng tượng phía dưới căn bản là không mặc quần áo.
Cô ta cầm điện thoại đưa Cung Trạch Vũ xem,"Anh Vũ, anh xem đi, đây là người con gái anh thích! Cô ta phóng túng đến mức đi tìm trai bao!"
Không ít người chạy đến xem điện thoai của Mộ Lạc Lạc.
Diệp Phi không cần nghĩ cũng biết, người khác thấy cô ôm trai bao cười, sẽ nhìn cô như nào!
Cô trở thành tiện nhân phóng đãng.
Đầu mày Cung Trạch Vũ ép đến thấp nhất, "Phi Phi, em nhất định có chuyện gì khó xử."
"Anh Vũ, anh quá ngây thơ rồi! Nếu có chỗ khó xử, cô ta sẽ ôm trai bao cười? Anh không nhìn ra cô ta tìm trai bao vui như nào? Tiện nhân chính là tiện nhân!" Mộ Lạc Lạc hung hăng mắng.
"Thật không biết xấu hổ! Không ngờ trong học sinh chúng ta có người tìm trai bao!"
"Đây rốt cuộc là đói khát như nào?"
"Cùng cô ta ngồi chung 1 phòng, tôi cũng sợ bị cô ta truyền bệnh bẩn!"
Diệp Phi nghe lời dị nghị xung quanh, chỉ chỉ điểm điểm đều đang mắng cô phóng đãng!
Cô ngẩng mắt nhìnđám người xung quanh, "Tôi là tìm trai bao phá trinh, hơn nữa tôi còn rất vui mình bị phá trinh. Tôi giữ lại bức ảnh này, làm chứng cứ phá trinh cho mình." Dùngđầu gối nghĩ cô cũng biết là ai con mẹ nó gửi bức ảnh cho Mộ Lạc Lạc!
Mộ Lạc Lạc chỉ thiếu cười điên loạn, "Anh Vũ, anh xem xem, cô ta tự thừa nhận, cô ta tìm trai bao vui như nào! Anh thật thích sai người rồi! Loại con gái này chính là đồ thấp hèn, anh bị cô ta lừa rồi!"
Thiên Tịnh nắm lấy cơ hội, lau nước mắt mình, "Các người đừng nói em họ mình như vậy, cô ấy chính là trẻ tuổi ham chơi 1 chút, mình sẽ chỉ bảo cô ấy cẩn thận, giúp cô ấy thay đổi."
"Có người phụ nữ phóng đãng vào tận xương, Thiên Tịnh, cô ta chính là tiện nhân phóng đãng, bạn có chỉ dạy tiện nhân như nào cũng vẫn là tiện nhân thôi!" Vương Ngọc mắng theo.
Đã đợi không nổi muốn xem hình dáng Diệp Phi nhếch nhác bị đuổi ra khỏi khách sạn!
Khóe môi Diệp Phi cong lên nụ cười giống mạn đà la, mấy cô gái này đều mắc mưu cô ta, cô bảo đảm kỹ nữ trà xanh, bạch liên hoa 1 lúc nữa khóc chết!
"Học trưởng...."