Trong một tòa nhà nhỏ.

Trong ánh sáng không rõ ràng, Tần Xuyên một đao chém đứt đầu tang thi đột nhiên từ cửa cầu thang nhào ra, tìm được phòng vệ sinh đẩy cửa ra kiểm tra, để Bùi Tần Tần đi vào.

Bùi Tần Tần mơ mơ màng màng không trải nghiệm được k1ch thích vừa rồi, thấy anh muốn đi, đưa tay túm lấy ống tay áo Tần Xuyên nói: "Anh trai em muốn cái kia.

"Tần Xuyên: "??" Cái nào?Bùi Tần Tần xoa đôi mắt ngứa ngáy nóng bỏng nói: "Em muốn băng vệ sinh.

"Tần Xuyên: "! " Tôi thật sự nợ cô.

Tần Xuyên lấy tay dụi mắt của cô ra, đặt cả gói băng vệ sinh lên.

Bùi Tần Tần còn nhấo lên, lắc đầu nói: "Em muốn cái túi đã mở kia.

"Yêu cầu này là hơi quá đáng.

Tần Xuyên thu thập tất cả mọi thứ đồ đạc chất đống cùng một chỗ, cô bảo anh từ trong mấy trăm gói băng vệ sinh tìm ra một túi kia?Tần Xuyên dùng ánh mắt gọt cô nói: "Hoặc là dùng cái này, hoặc là đừng dùng.

" Đừng nghĩ rằng cô yếu tôi sẽ nuông chiều cô.


Bùi Tần Tần sợ sợ, mới là lạ.

Cô ngẩng đầu nhìn thẳng anh nói: "Anh trai, nếu mở ra không dùng, băng vệ sinh sẽ hỏng đi, hiện tại vật tư trân quý, em còn trẻ, không thể lãng phí!"Lãng phí cái đầu cô: “Tháng sau cô không cần nữa à?""Ừ!" Bùi Tần Tần gật đầu nói: "Không cần, thời kỳ s1nh lý của em là ba tháng một lần, một năm chỉ đến bốn lần.

Ví dụ như bây giờ là tháng 10, vậy lần tiếp theo em đến là vào tháng Giêng.

"Tần Xuyên không hiểu thời kỳ s1nh lý của con gái, cũng không phân biệt được cô đây là hồ đồ, hay là nghiêm túc.

Mặc kệ là thật hay giả, anh nhét băng vệ sinh vào trong tay Bùi Tần Tần chỉ vào bồn cầu nói: "Đi vào, tôi chỉ cho cô ba phút.

"Bùi Tần Tần cũng giống như uống rượu giả* còn muốn nói thêm, lại bị Tần Xuyên một câu "câm miệng" chấm dứt.

*uống rượu giả: Uống rượu giả, tiếng lóng trên mạng.

Khi một người cư xử hoàn toàn khác với bình thường, người đó sẽ bị người khác mệnh danh là “uống rượu giả”.

Cô bĩu môi, xoay người đập vào cửa ai nha một tiếng, khiến Tần Xuyên phiền muộn nâng tay đỡ trán sau khi cô đóng cửa lại.

Vốn không thông minh, sốt cao càng ngốc hơn.

Bùi Tần Tần một mình ở trong phòng vệ sinh, cách một hồi liền gọi một tiếng anh trai, để xác nhận Tần Xuyên còn ở đây hay không.

Trong lòng cô cũng không lo lắng Tần Xuyên sẽ bỏ cô lại, nhưng chính là muốn gọi anh để nhận được phản ứng của anh.

Tần Xuyên khoanh tay dựa vào tường kiên nhẫn đáp lời, phân ra một phần tâm tư ở trong không gian lục lọi một túi không gian bảy độ.

Chờ Bùi Tần Tần từ phòng vệ sinh đi ra, anh ném cho cô một cái túi đeo vai, bên trong chứa đồ dùng sinh hoạt cùng một ít đồ uống cùng đồ ăn vặt của cô, đỡ cho cô đi vệ sinh liền đưa tay xin đồ với anh.

Bùi Tần Tần cũng không mở ra xem, liền ngoan ngoãn chuẩn bị đem ba lô đeo lên trên lưng, nhưng cô mặc áo mưa, đeo ba lô cũng không tiện.

Cô chậm rãi giơ tay lên, vừa định kéo khóa áo mưa, ba lô đã bị Tần Xuyên đoạt lại.

Đeo một thứ gì đó mà cũng rắc rối như vậy.


Anh đem ba lô nhỏ màu đen của con gái đeo lên lưng mình, mặc kệ có kỳ quái hay không, giơ tay giúp Bùi Tần Tần xoay người hướng về phía trước, mang theo cô đi ra ngoài nói: "Người kia bị tang thi cào bị thương, bất kể là người có năng lực hay không đều có khả năng dị biến, lần sau nhìn thấy loại người này cách xa một chút, không được tới gần, có nghe hay không?""Vâng!" Bùi Tần Tần nghiêm túc gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ to bằng bàn tay bởi vì nóng hổi đỏ như một con tôm luộc chín.

Tần Xuyên cảm thấy như vậy còn chưa đủ, đe dọa cô càng sâu hơn, nói: "Nếu cô bị chúng nó lây nhiễm, tôi sẽ vặn đầu cô ra, giống như những thứ này.

" Anh đá cái đầu tang thi vừa mới cắt bỏ.

Ánh mắt Bùi Tần Tần chậm rãi di động theo cái đầu lăn lộn, một lát chậm chạp lại "Vâng!" một tiếng, ngón tay trắng nõn từ trong áo mưa rộng lớn vươn ra, vững vàng túm lấy ống tay áo Tần Xuyên.

Chỉ chốc lát sau Chu Hành tiến vào tìm người, trước mặt thấy Bùi Tần Tần sắc mặt ửng hồng bước chân dừng lại.

Cái này là gì? Vừa mới hôn mê bất tỉnh, đảo mắt là tốt rồi sao?Tần Xuyên kéo mũ áo mưa của Bùi Tần Tần xuống, che mặt cô, bảo Chu Hành thực hiện lời hứa nói: "Thuốc.

"Chu Hành lúc này mới phản ứng lại, động thủ đem xác tang thi kéo ra ngoài nói: "Được, cậu ngồi một chút, tôi gọi Phạm Hưởng Tuế tiến vào, hôm nay chúng ta ở chỗ này qua đêm.

"Tần Xuyên đánh giá bài trí phòng ốc không nói gì, ngược lại Bùi Tần Tần thấy Chu Hành bận rộn như vậy, chủ động nhặt đầu tang thi trong góc lên, hùng hục đi theo phía sau Chu Hành.

Tần Xuyên quay đầu nhìn thấy cô chạy theo người khác, vẻ mặt hiếm thấy hiện lên một tia kinh ngạc, rất không thể tưởng tượng nổi lại có chút nổi giận.

Cùng với những lời anh vừa dặn dò cô đều là vô ích?Anh nhìn chằm chằm Bùi Tần Tần ba giây, thấy cô không có phản ứng, nhíu mày đi theo.

Sau cơn mưa trời liền đổ nắng, Chu Hành vứt thi thể tang thi xong xoay người, thấy Bùi Tần Tần ôm đầu tang thi liền bị giật mình.

Không chỉ có anh ta, Tô Địch và Phạm Hưởng Tuế cũng rất giật mình.

Bùi Tần Tần đạp giày đi mưa của cô trên con đường lầy lội, đem đầu tang thi đặt ở trên cái xác bị Chu Hành vứt, nghiêm túc phảng phất như đang tiến hành một loại nghi thức.


Cô hài lòng gật đầu với thi thể tang thi hoàn chỉnh, phảng phất như vậy có thể thay đổi kết quả tần Xuyên vừa nói.

Bùi Tần Tần đứng dậy nhìn đám người Chu Hành, cười cười, mũi chảy ra một chuỗi máu mũi.

Cô giơ tay lau, trước mắt dần dần tối sầm lại.

Trong ánh mắt kinh hách của người khác, Tần Xuyên như sấm chớp ra tay đón được người đột nhiên ngã xuống.

Anh đưa tay chạm vào động mạch cổ của cô, phát hiện nhịp tim của cô bất thường, ôm lấy cô đi ngang qua Chu Hành lạnh lùng nói: "Cho tôi thuốc.

"Chu Hành nháy mắt với Phạm Hưởng Tuế, tiến lên tiếp nhận Từ Tiến cô ta đỡ, cũng chính là thanh niên vừa rồi bị thương, thúc giục cô ta nói: "A Hưởng mau đi vào xem một chút.

""Được.

" Phạm Hưởng Tuế bước nhanh vào trong nhà, Tô Địch cũng muốn đi vào, lại bị Chu Hành gọi xuống hỗ trợ.

.