Vừa thu hoạch xong khoai và kê, trời liên tiếp đổ xuống hai trận mưa.
Mưa còn chưa tạnh hẳn, họ tranh thủ thời gian hái táo.
Sản lượng táo năm nay ít hơn năm ngoái khoảng năm mươi quả.
Kích cỡ có nhỏ hơn một chút, nhưng độ ngọt dường như cao hơn. Cũng không biết có liên quan gì đến việc nhiệt độ giảm đột ngột vào mùa thu hay không.
Hai cơn mưa mùa thu đến một cách ào ạt, mang theo rất nhiều cát, sỏi, cành lá khô từ trên đỉnh núi xuống, nước trong lòng suối dâng cao gần đầy, cơ hồ có thể tràn cả ra ngoài. May mắn là vị trí của nhà Hà Điền tương đối cao, kê và khoai lang đều đã được thu hoạch xong.
Mặt ao cũng dâng cao, sau hai ngày tháo nước liên tục, số tôm cá trong ao đã biến mất gần như một nửa, nhiều cây thủy sinh cũng trôi theo dòng nước.
Ở chuồng vịt bên kia ao, đàn vịt rất vui, nhưng cừu và đàn gà thì không vui như vậy.
Cừu thích môi trường sống khô ráo, Hà Điền lo rằng nửa đêm mưa lớn sẽ cuốn trôi gà, vịt, cừu nên cô đã lùa chúng vào khu chăn nuôi trong nhà kính từ trước.
Cơn mưa mùa thu kéo dài vài ngày, cuối cùng trời cũng tan.
Khi đến bờ sông, nước dâng lên rất nhiều, những bãi cỏ vất vả trồng lúc hè nay đã ngập trong nước sông đục ngầu. Nước dâng cao như thế này thì đến mùa hè năm sau mực nước mới xuống, ai biết được những ngọn cỏ đã từng khổ cực trồng xuống kia có mọc lại được nữa hay không.
Hà Điền nhìn bờ sông thở dài, cô biết việc trồng cỏ bên bờ sông rất rủi ro, nhưng cũng nên thử một lần.
Đất trên bờ thì không bị sao cả. Hai chú cừu vẫn có thể đến đây gặm cỏ vào những ngày nắng. Cũng không thể chặt hết cây cối gần nhà để trồng cỏ được.
Tranh thủ thời tiết nắng ráo, Hà Điền và Dịch Huyền vội chuyển số cỏ dự trữ cho mùa đông vào khu chăn nuôi.
Khu chăn nuôi được chia thành nhiều khu nhỏ bằng mành sậy và cọc tre, cỏ khô được chất ở hai đầu ngoài cùng để có thể giữ ấm và lúc lấy dùng cũng thuận tiện. Ngoài cỏ khô, các chất phụ gia thức ăn chăn nuôi được làm từ bột xương và đậu nành nghiền, cũng như đạm váng sữa, cũng được lưu trữ tại đây.
Gạo cũng có nhà mới trong khu chăn nuôi, ngay cạnh kho cỏ khô. Bên cạnh chuồng của Gạo là hai con cừu. Ngoài cỏ khô và thức ăn gia súc, Gạo và cừu mỗi con còn có một khối muối lớn, được đặt bên cạnh máng của chúng. Bên cạnh cừu là gà, sau đó là vịt.
Về phần rùa, Hà Điền tạm thời để chúng ở khu vực trồng trọt.
Tuy rằng sức lực của rùa không nhỏ, nhưng chân chúng ngắn, không thể leo lên vườn ươm cao một mét được, tất nhiên là không thể hại đến cây con, cây cối trồng trong vườn ươm.
Tại khu vực gieo trồng, dưới bức tường gần nhà vệ sinh có hai cái hố lớn, trong đó có chôn những chiếc vại sành, vốn dùng để tích phân, nhưng trước mắt chỉ còn trơ lại một số cành lá khô chất thành đống, mấy con rùa bò lổm ngổm trong vườn, có đôi khi chui vào vại và ẩn mình dưới những cành, lá khô ấy.
Màu sắc của mai rùa rất giống với đá lát đường, vỏ cây, cành lá khô, nếu không nhìn kỹ sẽ khó phát hiện ra chúng, nhưng đừng lo, đã có Lúa Mì.
Kể từ khi rùa chuyển nhà, ngày nào Lúa Mì cũng canh giữ ở lối vào nhà kính và vẫy đuôi vẫy mong điên cuồng, sau đó ngoắc đầu, rên ư ử, háo hức nhìn Dịch Huyền, hy vọng anh có thể mở cửa cho nó vào.
Sau khi thực hiện các thủ thuật như bắt tay, lăn lộn, giả chết, cuối cùng Lúa Mì cũng được phép lao vào vườn, hít mũi tìm rùa. Mỗi khi tìm thấy một con nào, nó sẽ sủa lên.
Tìm kiếm ba con rùa, là trò chơi yêu thích của Lúa Mì gần đây.
Mỗi khi nhìn thấy Lúa Mì giả vờ lăn lộn và giả chết bất chấp phẩm giá của một con chó săn, Hà Điền đều cau mày, rồi cất giọng phản đối: “Này–“
Dịch Huyền giả vờ như không nghe thấy gì.
Sau khi thu hoạch táo xong, liên tiếp mấy ngày sau trời đều nắng.
Hà Điền và Dịch Huyền vào rừng nhặt quả óc chó, hạt dẻ và táo gai, lúc này quả hồng ở nhà cũng đã chuyển đỏ.
Khi hồng chín đỏ, vậy là có thể làm nhân bánh trung thu rồi.
Không cần phải nói, bánh trung thu năm nay có nhân là nhân sen.
Trong khi chuẩn bị nhân bánh trung thu, thời tiết lại trở nên nóng bức bất thường.
Họ đã mặc những chiếc áo khoác dày rồi, chẳng sớm thì muộn rồi cũng sẽ phải khoác thêm một chiếc áo lông ba lỗ mềm mại khi trời lạnh nhất, nhưng bây giờ họ còn phải cởi nó ra. Mấy ngày nay, cứ đến giữa trưa, họ chỉ cần mặc một chiếc áo mỏng và áo lót bông là đã được rồi.
Thời tiết đột nhiên nóng nực như vậy, lúc làm bánh trung thu, Hà Điền và Dịch Huyền bày thêm một số trò.
Đầu tiên họ pha bột thạch với nước và mật ong, khuấy đều rồi đổ vào khuôn bánh trung thu, chỉ đổ nửa chừng là được, sau đó đem đi ướp lạnh.
Đợi nước mật ong trong khuôn đông đặc lại thì lấy ra và cho nhân vào.
Loại bánh trung thu đặc biệt này thì nhân bánh cũng phải đặc biệt. Dù hương vị thế nào thì trước hết màu sắc phải đẹp cái đã.
Sau khi thảo luận, họ đã làm ra mấy loại nhân khác nhau.
Đầu tiên là nhân khoai lang tím trước. Khoai lang tím sau khi gọt vỏ đem hấp chín ép nhuyễn, cho một ít đường và bơ vào rồi khuấy đều, khoai lang tím cũng giống như khoai lang đỏ, thịt khoai sẽ có những đường gân mịn, phải đảo qua rây một lần để khoai được nhuyễn mịn.
Nhào khoai lang tím thành một viên nhỏ, cho vào giữa khuôn bánh trung thu rồi đổ nước mật ong đã pha với bột thạch vào, lúc này thì đổ ngập cả khuôn, đem khuôn đi ướp lạnh rồi đập bánh ra, vậy là đã có được bánh trung thu trong suốt.
Bên trong bánh trung thu trong suốt là màu tím đậm, không cần phải nói nhìn đã thấy ngon, và tất nhiên là ăn cũng ngon.
Một loại bánh trung thu trong suốt khác có nhân là anh đào và táo gai. Gọi là bánh trung thu nhưng thật ra thì giống thạch hơn. Vị của mức anh đào năm ngoái vốn đã rất đậm đặc, nếu ăn trực tiếp thì sẽ quá ngọt. Cho mấy quả táo gai vào nồi nhỏ đun sôi với anh đào một lúc, có vị chua của táo gai thêm vào, vị chua ngọt cũng cân bằng.
Sau khi nấu anh đào và táo gai thành nước đường, thêm bột thạch vào làm thành thạch, sau khi đổ khuôn xong sẽ được cắt thành những trái tim nhỏ màu đỏ bằng khuôn sắt kiểu mới, loại bánh trung thu trong suốt này bất kể mùi vị có thế nào đi chăng nữa thì cũng là loại dễ thương nhất trong số còn lại.
Khuôn bánh trung thu của Hà Điền chính là đôi thỏ con không biết xấu hổ hôn nhau, giữa hai chú thỏ lại thêm một trái tim màu đỏ khiến họ không nỡ ăn chút nào.
Sau khi làm thành công hai loại bánh trung thu này, Dịch Huyền lại làm thêm nhân đậu hoa hồng và nhân mứt việt quất.
Anh rất thích nhân như nhân đậu hoa hồng, mứt việt quất, táo gai. Khi làm bánh trung thu bằng bột, anh cũng sử dụng chúng.
Sau khi làm xong bánh trung thu, lại thấy anh em nhà họ Phổ lúng ta lúng túng đến thăm Hà Điền và Dịch Huyền.
Tết Trung thu những năm trước, hai gia đình cũng có giao lưu với nhau, nhưng sau này lại trở mặt. Kể từ khi ba Phổ mất, mối quan hệ giữa nhà họ Phổ và gia đình Hà Điền đã ngày một tốt lên.
Hai anh em họ cũng không đến tay không, mùa màng không được tốt lắm, trồng bắp thì thất bại, nhưng gần nhà họ có nhiều cây hồ đào, nên hai anh em mang theo hai sọt hồ đào nhỏ, một cái quạt sườn, một bộ đồ lòng, một cuộn da, một cặp móng và một cái đầu heo lớn đến.
Hà Điền khách sáo nhận quà của họ, cũng chuẩn bị một chút quà đáp lễ hậu hĩnh.
Dịch Huyền thấy hồ đào mà bọn họ đưa đến đều được l.ột sạch vỏ và rửa sạch, da và đầu heo đều được làm sạch, anh cũng tương đối hài lòng, trước khi họ về còn đưa thêm một túi kê và một giỏ rau khô.
Đã năm sáu năm nay anh em nhà họ Phổ không được ăn bánh trung thu, Hà Điền và Dịch Huyền đặt hai chiếc bánh trung thu do mình làm vào hộp tre đưa cho bọn họ.
Hai anh em xuống núi, ngồi trên thuyền của mình, Phổ em mở hộp ra, ngạc nhiên: “Anh ơi, nhìn cái bánh trung thu này, nó sáng giống như băng vậy. Làm sao có thể làm được nhỉ?”
Phổ anh lấy một miếng nếm thử: “Ngon quá, rất ngọt, chỉ là lớp da có vị như thịt đông lạnh vậy.”
Em trai anh ta trợn mắt nói: “Thôi đi ông! Cái này gọi là thạch!”
Tết Trung thu năm nay của nhà Hà Điền rộn ràng hơn những năm trước, ngoài làm bánh trung thu họ còn treo lồng đèn.
Khi Dịch Huyền đề nghị làm một số lồng đèn để trang trí, Hà Điền có chút bối rối: “Lồng đèn? Không phải ngày 15 tháng Giêng âm lịch mới treo lồng đèn sao?”
Dịch Huyền nghe vậy, cũng rất khó hiểu: “Không phải ngày rằm tháng Giêng chỉ ăn chè trôi nước thôi sao? Có đèn lồng nữa hả? Vậy sao đợt Nguyên tiêu anh không thấy em treo lồng đèn?”
“Chỉ có trẻ con mới chơi thứ đó thôi!” Hà Điền nói tới nói lui, lôi từ trong kho ra một cái rương gỗ đựng đủ thứ đồ cũ, trong đó có mấy cái lồng đèn làm bằng giấy và mấy lát trúc.
Trong đó có hai cái mà khi còn nhỏ cô thích nhất, một là thỏ trắng với hai mắt đỏ, và một là cá vàng đầu to.
Hai chiếc lồng đèn rất tinh xảo, đầu, tai và đuôi của thỏ trắng vẫn còn được bao phủ bởi một lớp lông thật, bây giờ vẫn còn cảm giác mềm mại. Lồng đèn cá vàng thì sử dụng giấy in nổi, vây và đuôi cá làm bằng lá đỏ, trên bụng cá thì dán cánh hoa hồng, khi cầm lên, đầu và đuôi cá còn có thể lắc qua lắc lại.
Dịch Huyền cẩn thận lấy hai chiếc lồng đèn ra, nghiên cứu một lúc lâu, anh chẻ đôi những lát tre, bắt chước làm như hai cái cũ, sau đó đặt những ngọn nến nhỏ vào, thắp sáng rồi treo chúng dưới hiên nhà.
Anh còn muốn làm thêm vài chiếc lồng đèn để treo trong sân và nhà kính, Hà Điền vội khuyên anh: “Hai chúng ta cộng lại cũng chỉ có bốn mắt, có ai xem nữa đâu! Nhà đều làm bằng gỗ, tường và mái nhà kính thậm chí còn dễ bắt lửa hơn, cứ để vậy đi, cho an toàn.”
Dịch Huyền ảo não than một tiếng: “Anh luôn cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó. Bây giờ em nhắc thì anh mới nhớ, chúng ta nên làm một vài chiếc đèn bằng đá!”
“Đèn đá?” Đây là lần đầu tiên Hà Điền nghe nói đến thứ cao cấp này.
Dịch Huyền thậm chí còn nói bằng cử chỉ, còn dùng que tre vẽ một vài bức phác thảo trên bàn cát cho cô xem: “Trong sân, trên lối đi trong vườn đều có thể đặt đèn bằng đá. Gọi là đèn nhưng thực ra nó là một cái chụp bằng đá. Đặt nến bên trong sẽ không sợ hỏa hoạn, nhà mình năm nào cũng có nhiều mỡ không dùng hết, làm thành đèn đặt ở ngoài trời, không phải quá được sao? Chúng ta có tro núi lửa, làm đèn bằng đá cũng dễ như một cái vung tay mà thôi!”
Hà Điền chợt nghĩ ý tưởng này cũng hay.
Nếu có thể đặt một ngọn đèn thường xuyên ở trong khuôn viên nhà kính thì quả thật rất tiện.
Đèn làm bằng mỡ động vật khi cháy sẽ có mùi lạ nhưng đặt ở ngoài trời cũng không sao, hơn nữa bọn họ còn có thể cải tiến cách chế tạo mà, chẳng hạn như dùng một cây gậy làm bằng sậy có tẩm dầu mỡ để chiếu sáng? Hoặc thêm một thứ gì đó khác để làm chất dẫn cháy.
Hà Điền và Dịch Huyền thảo luận, trước tiên là làm một số đèn có thể cố định trên mặt đất trước.
Cô tìm một vài chiếc dĩa nhỏ, lấp đầy cát rồi tạo một lỗ nhỏ ở giữa, sau đó đặt một ngọn nến vào, lại cùng Dịch Huyền dùng thanh tre tạo thành một vài hình trụ, ở hai bên của hình trụ để lại một đoạn tre dài, cắt giấy hoa rồi dán lên lồng tre, cắm hai đoạn tre dài vào đất, sau khi thắp nến xong thì đặt chiếc dĩa nhỏ vào trong hình trụ, như vậy thì sẽ không sợ gió thổi làm đèn ngã rồi gây hỏa hoạn.
Đèn lồng hình trụ trên mặt đất cũng rất đẹp, ánh nến nhảy múa, bóng của hoa lá trên hoa giấy đung đưa theo ánh lửa, phát ra một ánh sáng mờ nhạt.
Dịch Huyền lại tìm một vài chiếc lá khô lớn nhúng vào sáp rồi dán chúng lại với nhau, ở giữa những chiếc lá cố định một ngọn nến nhỏ, đặt ở trong hồ đá trong nhà kính, ngọn nến phản chiếu trong nước, nhìn cũng rất đẹp.
Anh thử nghiệm thành công, liền làm vài cái nữa đặt ở trong ao nước trước cửa, bên ngoài có gió, đèn nhỏ nổi trên mặt nước chậm rãi trôi theo gió và làn nước, tựa như ánh sao rơi.
Hà Điền và Dịch Huyền ngồi trước hiên nhà, ăn bánh trung thu và thảo luận về những việc cần làm trong năm tới. Nhất định là phải đi lấy thêm một ít tro núi lửa, làm một vài chiếc đèn và ghế bằng đá, rồi cả bồn nước bằng đá nữa. Nếu sang năm có làm đồ gốm thì sẽ làm thêm một vài chiếc dĩa chuyên dùng để đựng nến, tốt nhất là có thể nổi trên mặt nước. Nếu có thể dời một tổ ong tới đây thì quá tốt, ngoài tiện lợi lấy mật còn có sáp ong, vậy là có thể làm mấy cây nến thơm rồi? Nhưng ong làm tổ là chuyện có thể gặp nhưng không thể cầu, còn phải xem sao đã… Năm nay vì xây nhà nên không thể ngắm hoa đào, nhưng chắc chắn năm sau sẽ được ngắm… À đúng rồi, năm nay còn có thể ngắm hoa quế nữa! Nhưng cũng không biết nó có phải là cây quế không nữa! Nếu mà có hoa quế thì có thể làm rượu hoa quế, kẹo hoa quế, bánh bột củ sen hoa quế…
Hai người ngồi sát gần nhau, xung quanh là hương hoa cúc dại nở rộ thơm ngát, bầu trời trăng sáng tựa như tảng băng, trước mặt có chút ánh sáng lơ lửng, bên tai là tiếng nước chảy róc rách.
Ngày tốt cảnh đẹp, đẹp không sao tả xiết.