"Gϊếŧ chết nó!" Tên đàn ông dẫn đầu rống một tiếng: “Chúng ta đông người như vậy, không sợ nó!"
Đám người này lấy tinh thần, lần nữa xông lên vây công Diệp Lâm.
Diệp Lâm cũng không khách khí, khí thế mạnh mẽ mà ra tay, rất nhanh liền đánh cho mười mấy người toàn bộ nằm ra đất! Mười mấy người té trên đất này, ít nhất đều đã bị gãy xương rồi.
Dù sao thì, chẳng có tên nào đứng dậy nổi nữa! Giải quyết xong đám người này, Diệp Lâm đầu cũng không quay lại cứ vậy mà đi.
Nhưng mà, dù sao thời gian cũng có chút chậm trễ! Chờ đến khi Diệp Lâm đến dưới lầu tiểu khu, Khương Kiến Công, Phương Tuệ đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Diệp Lâm liền vội vã lấy điện thoại ra, gọi cho Khương Kiến Công.
Vang lên hai tiếng, bên kia bắt máy rồi, thanh âm lạnh băng của Khương Kiến Công truyền đến: "Làm sao, nghĩ thông suốt rồi? Chuẩn bị ly hôn với Ngọc Hạ? Hừ, bây giờ ly hôn, có thể cầm theo một tỷ bảy trăm triệu đồng, bị một tỷ bảy trăm triệu đồng hấp dẫn rồi?"
"Bố mẹ! Có phải hai người đi tìm tên ông chủ Chu kia rồi không?" Diệp Lâm gấp gáp nói: “Tên ông chủ Chu kia là đồ lừa đảo..."
"Câm miệng!" Khương Kiến Công nổi giận: “Diệp Lâm, cậu đúng là hèn hạ vô sỉ mà.

Nào có ai mà cả ngày đều nói xấu sau lưng người khác chứ!".

"Ông chủ Chu là tên lừa đảo, còn cậu là cái gì? Cậu còn không bằng một tên lừa đảo! Cậu đừng có gọi điện thoại lại cho tôi nữa! Tôi nghe thấy tiếng của cậu liền thấy buồn nôn.”
Khương Kiến Công lập tức ngắt máy! Diệp Lâm lại gọi qua nhưng không có người nhận nữa.
Gọi điện thoại cho ba người Phương Tuệ, Hoàng Lương và Khương Ngọc Tuyết cũng y trang như vậy! Diệp Lâm bất đắc dĩ… Mấy người này căn bản là không thể nghe lời anh khuyên mà.
Cuối cùng không còn cách nào khác, DIệp Lâm chỉ có thể gọi cho Trần Khánh Nguyên, bảo ông ta điều tra ông chủ Chu một chút.
Lúc này, ở một khu biệt thự xa hoa tại thành phố Quảng Dương! Một nhà Khương Kiến Công bước vào khu biệt thự.
Phương Tuệ kinh ngạc thốt lên: “Đây chính là nơi ở của ông hcur Chu ở? Trời ơi! Một căn nhà ước chừng ngàn tỷ đó.”
Hoàng Lương cười nói: “Hơn ngàn tỷ đó mẹ! Đây chỉ là giá gốc của căn nhà chưa trang trí thôi chứ hoàn thiện thì vô giá ạ.”
Phương Tuệ chấn động: “Quả nhiên là ông chủ lớn có khác! Một căn nhà thôi cũng bằng người khác kiếm mấy đời.”
Hoàng Lương cười nói: “Bố mẹ! Hai người cũng đừng hâm mộ nữa! Chờ lần đầu tư này của chúng ta kiếm được tiền rồi thì chúng ta lập tức đến Vọng Giang Viên mua một căn!”
Phương Tuệ hưng phấn nói: “Đúng a! Biệt thự Vọng Giang Viên.”
“Đó là khu nhà của thành phố Quảng Dương đó! Lúc trước ông cụ đi vào trong một lần, nhắc lại vô số lần.”
“Chờ chúng ta vào trong đó ở! Ha ha ha! Ông đoán xem ông cụ sẽ có biểu cảm gì đây?”
Khương Kiến Công mắt lộ tinh quang, một đời này của ông ta đều muốn chứng tỏ bản thân! Lần này, rốt cuộc có thể làm được rồi…Tâm trạng của ông ta cũng rất kích động!
Vào đến nhà của ông chủ Chu, Khương Kiến Công Phương Tuệ lại lần nữa chấn động! Thiết kế bên trong của ngôi nhà này chỉ có thể được mô tả là xa xỉ, khiến ông bà ta xem như vậy liền cảm thấy đủ rồi.
Khương Kiến Công cảm khái nói: “Ông chủ Chu, ông đúng là làm kinh doanh lớn.

Phong cách thiết kế của ngôi nhà này thoạt nhìn liền cảm thấy không tầm thường a!"
Ông chủ Chu cười nhẹ: “Ha ha, chỉ là một chỗ ở mà thôi, tuỳ tiện trang hoàng."
Hoàng Lương lập tức nói: “Ở thành phố Hải Dương thì những căn phòng giống như thế này ông chủ Chu có tới mười mấy căn.

Chuyện thiết kế trang hoàng, bản thân ông chủ Chu đều không cần phải để tâm!"

Khương Kiến Công và Phương Tuệ lại lần nữa bị sốc.

Chỉ mười mấy căn nhà, đó cũng là mấy triệu rồi a, thật đúng là nhân vật có tiếng!
“Được rồi, quay lại vấn đề chính thôi!” Ông chủ Chu cười: “Giám đốc Hùng, chị Phương, hai người thực sự định đầu tư vào dự án bất động sản của tôi sao?"
“Đương nhiên!” Khương Kiến Công vội vàng nói,"Tôi cảm thấy ông chủ Chu thật có mắt nhìn, được làm ăn cùng với ông, thật sự là vinh hạnh của chúng tôi!”
"Ha ha ha, nếu như hai người đã quyết định rồi, vậy chúng ta liền dứt khoát một chút đi."Ông chủ Chu cười nói," Nào, tôi đã chuẩn bị hợp đồng kĩ lưỡng rồi, ký xong hợp đồng thì chuyển khoản, hạng mục của chúng ta liền có thể khởi công rồi!”
Khương Kiến Công vội vàng cầm lấy hợp đồng và tỉ mỉ đọc nó một lượt.
Khi hợp đồng đã không còn vấn đề, sau khi xác nhận xong, bọn họ lập tức ký tên của Khương Ngọc Hạ lên trên đó, tiện thể dùng con dấu của doanh nghiệp Hứa Thị ấn lên.
"Tốt lắm!" Ông chủ Chu cười to: "Giám đốc Hùng, hợp đồng đã ký xong, khi nào tiền của anh sẽ chuyển đến?"
"Tôi đã thu xếp ổn thoả rồi!" Khương Kiến Công lập tức nói,"Tài vụ của công ty đều đang chuẩn bị, một lát nữa tiền sẽ được chuyển đến!”
Khương Kiến Công đi ra ngoài gọi điện thoại, một lát sau ông chủ Chu ở bên này nhận được chuyển khoản là một nghìn năm mươi tỷ!
Vì dự án này, Khương Kiến Công cũng đã sớm chuẩn bị nó.
Tài chính của công ty hiện được thay thế bởi Hứa Thanh Tuyết.
Bằng cách này, chuyển khoản và những thứ khác có thể suôn sẻ hơn mà không cần phải thông báo cho Khương Ngọc Hạ.
Chỗ nào cần chữ ký của Khương Ngọc Hạ, Khương Kiến Công sẽ đích thân ký, miễn là Hứa Thanh Tuyết có thể nhận ra.

Ông chủ Chu nhìn số tiền trong tài khoản gật đầu hài lòng nói: “Tốt lắm, giám đốc Hứa, hợp tác vui vẻ!"
Khương Kiến Công và Phương Tuệ nhất thời tràn đầy hứng thú, tỷ lệ hoàn lại hơn mười lần.
Việc kinh doanh này được thực hiện, bọn họ cũng coi như sẽ trở thành những kỳ quan trong giới kinh doanh!
Sau một màn chào hỏi, Khương Kiến Công và Phương Tuệ liền quay trở lại.
Vừa trở lại cửa công ty, bọn họ đã nhìn thấy Diệp Lâm đứng ở đây đợi sẵn.
Khương Kiến Công tức giận mắng: “Lại là tên khốn kiếp này, đúng là âm hồn bất tán!"
Phương Tuệ nói: “Đừng để ý đến cậu ta.

Một khi dự án của chúng mình hoàn thành, sau này cậu ta sẽ không liên quan gì đến chúng ta nữa!”
Hoàng Lương nhếch mép cười lạnh, lái xe chạy ngang qua Diệp Lâm, lập tức tiến vào bãi đậu xe dưới đất.
Diệp Lâm muốn đi theo nhưng bị bảo vệ ngăn lại..