“Cái gì?” Lão Hạ kêu lên thành tiếng, ông ấy nhờ vừa rồi thần y Kiệt còn nói sẽ không châm cứu mà, tại sao bây giờ lại hạ châm rồi?
Hơn nữa, Diệp Lâm nói không hề sai, thần y Kiệt vừa xuống ba châm thì cậu Diệp đã hộc máu.
Chuyện này cũng quá thần kỳ rồi đấy!
Diệp Lâm lạnh lùng nói: “Vốn dĩ với thái độ của bà thì tôi không muốn lo chuyện này, nhưng mà nể mặt Hạ lão nên tôi sẽ giúp bà một lần.”
“Cảm ơn, cảm ơn!" Bà Dung luôn miệng nói cảm ơn.
Diệp Lâm đứng dậy, dẫn theo mọi người đi vào trong biệt thự.
Lúc này, thần y Kiệt và tài xế của ông ta đã vô cùng hốt hoảng đứng bên cạnh.
Không thể chữa trị cho khỏi bệnh thì cũng là chuyện thường tình nhưng mà người đang tốt lành lại chữa trị đến mức sắp chết đi thì đây được xem như chuyện lớn rồi!

Cậu Diệp chỉ bị vô sinh, thế nhưng sau ba châm của thần y Kiệt thì bây giờ đang hộc máu chết.
Nhìn thấy Diệp Lâm, vẻ mặt thần y Kiệt vô cùng kinh ngạc: “Cậu...!làm sao cậu biết được tôi sẽ hạ châm? Làm sao cậu biết được cậu ta sẽ hộc máu chứ? Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy?"
Diệp Lâm bĩu môi: “Chuyện này thì có gì khó đâu, từ vật tùy thân mà ông mang theo thì tôi có thể đoán được y thuật của ông chủ yếu là ở lĩnh vực nào rồi.

Hơn nữa tôi cũng biết đối với từng loại bệnh trạng thì ông sẽ chữa trị như thế nào!"
“Chuyện này...!chuyện này làm sao có thể chứ?” Thần y Kiệt chấn động.
Thần y Kiệt cũng không biết Diệp Lâm đã nhận được truyền thừa của tổ tiên, đối với tất cả y thuật trong thiên hạ đều nắm rõ như lòng bàn tay.
Với chút bản lĩnh của thần y Kiệt kia thì trong mắt Diệp Lâm chỉ như mánh khóe nhỏ mà thôi, làm sao có thể qua được pháp nhãn của anh chứ.
Lúc này, Diệp Lâm đã đi đến bên cạnh cậu Diệp, tiện tay rút một cây ngân châm đâm lên người cậu Diệp thì anh ta lập tức dừng lại.
Sắc mặt thần y Kiệt và bà Dung hoàn toàn thay đổi, vừa rồi thần y Kiệt đã dùng đủ mọi cách nhưng đều không thể ngăn cản việc cậu Diệp hộc máu.
Thế nhưng Diệp Lâm chỉ dùng một kim châm vô cùng ung dung đã có thể khiến anh ta ngừng lại.
Thủ pháp này, đúng là hết sức lợi hại!
Diệp Lâm chậm rãi nói: “Đừng nói là ông, cho dù là lần đầu tiên Hạ lão cho anh ta dùng thuốc gì thì tôi cũng có thể đoán được."
"Hả?" Hạ lão không khỏi ngạc nhiên.
Lần đầu tiên mình xem bệnh cho cậu Diệp đã là chuyện của bảy tám năm trước rồi, bây giờ Diệp Lâm có thể nhìn ra sao?
Diệp Lâm trực tiếp liệt kê ra một chuỗi các loại thuốc! Sắc mặt của Hạ lão dần dần trở nên ngưng trọng! Diệp Lâm nói không sai… lần đầu tiên, chữa trị cho cậu Triệu ông đã dùng những vị thuốc này.

“Cậu Lâm với ngươi… ngươi đúng là thần y!” Triệu phu nhân cảm thán nàng cũng nhớ ra Hạ lão tiên sinh đã dùng thuốc gì.
Tiết Thần Y sững sờ, chuyện này không kinh ngạc sao?
“Cậu Lâm có cái kia… Triệu công tử này có cách nào chữa khỏi?” Hạ lão hưng phấn hỏi.
Triệu phu nhân vẻ mặt căng thẳng! Bởi vì con trai cũng bởi vì con nối dòng duy nhất của Triệu gia.
Diệp Lâm "Hắn không bệnh."
“A?” Triệu phu nhân kinh ngạc nói nhỏ với mọi người, “Cậu Lâm có ta… Con của ta cho tới bây giờ không thể cùng phu nhân quan hệ.”
"Hai người vợ đã bỏ chạy vì điều này.

Chúng tôi đã đến thăm các bác sĩ nổi tiếng và làm tất cả các xét nghiệm ...!nhưng không có kết quả.

Làm thế nào bạn không bị bệnh?"

Diệp Lâm cười cầm dao gọt hoa quả làm vài cái vào bụng dưới của Triệu công tử.
"Cái ...!cái gì ..." Triệu phu nhân tái mặt.
Diệp Lâm trầm mặc không nói, nhặt lên một ít kim bạc, nhanh chóng đâm vào gần bụng dưới của Triệu công tử.
Lúc này mọi người mới phát hiện bụng dưới của Triệu công tử có mấy chỗ phồng lên, dường như có vật sống nào đó đang di chuyển trong cơ thể Triệu công tử.
Diệp Lâm chớp lấy cơ hội, đâm mạnh con dao gọt hoa quả vào đó.
Với một cái ngoáy nhẹ nhàng, một miếng thịt và máu đã được vớt ra, và đồng thời, một con sâu thịt đã được vớt ra!
Diệp Lâm ném dao gọt hoa quả đi "Được rồi! Triệu công tử không sao rồi!.