Nữ nhân nhìn Hạ lão có chút ngượng ngùng, nói: "Tiết Thần Y! Trợ thủ của ngài ở bên trong..."
“Cái gì?” Tiết Thần Y nhíu mày.

“Bà không phải kêu ông ta tới làm trợ thủ cho ta sao?
"Mời ông ta đi chữa cho con trai của bà! bà cho rằng khả năng của tôi không chữa được bệnh cho con trai bà sao?"
Tiết Thần Y hung hăng và một người phụ nữ có vẻ bối rối: "Tiết Thần Y! Tôi...Tôi cũng không biết...."
Nữ tử này là Triệu phu nhân! Liếc nhìn Hạ lão, trịnh trọng nói: "Hạ lão! Ông làm sao ở chỗ này?"
Hạ lão vội vàng nói: "Ta đưa thần y tới đây chữa trị cho Triệu công tử!"

“Thần y?” Lái xe của Tiết Thần Y lập tức khó chịu “làm sao dám ở trước mặt Tiết thần y mà lại dám xưng mình là thần y."
"Ai bạo gan đứng ra đây cho ta!"
Hạ lão tức thì xấu hổ.
Đúng lúc này, Diệp Lâm đi tới đứng ở bên cạnh Hạ lão! Nhàn nhạt cười nói: "Hạ lão nói chuyện có chỗ cho cậu xen vào sao!"
“Ngươi?” Tài xế nhìn Diệp Lâm từ trên xuống dưới chế nhạo" “Hạ lão! Ngươi đem một tên hôi thối như vậy chữa bệnh cho Triệu công tử?
Tiết Thần Y vẻ mặt khinh thường, nói: "Tiểu Hạ! Tôi trước kia cho rằng y thuật của ông có chút cao thì cũng có mắt nhìn người! Không ngờ, hiện tại cũng..."
"Tìm một tên vô danh đến nhận làm thần y! Ông thực sự là một sự xỉ nhục đối với nghành y của chúng ta."
"Ông thực sự làm tôi thất vọng!"
Triệu phu nhân cũng tức giận nhìn Hạ lão! Khi Hạ lão đưa một người trẻ tuổi như vậy lại đây, chính là xúc phạm bọn họ.
“Cậu Diệp luyện dược thật cao thủ, lão nhân gia thất bại!” Hạ lão nói nhanh, “Ta tin tưởng hắn nhất định có thể chữa khỏi bệnh ẩn của Triệu công tử!
“Hừ, chiêu thức của y thuật, phải dựa vào thực lực của mình, không cần tự tiện khoe khoang!” Tiết Thần Y chế nhạo “Tiểu Hạ, ngươi nguyện ý bại, là bởi vì ngươi không đủ mạnh, không có nghĩa là y thuật của anh ta xuất chúng như thế nào! "
Hạ lão vừa định nói, Diệp Lâm liền tiến lên một bước.

"Tiết Thần Y nói đúng, phương thuốc thật sự tùy khả năng thực lực."
"Tiết Thần Y thổi kinh ngạc, không biết kỹ năng thực lực là bao nhiêu?"
Tiết Thần Y tức giận "Cậu nhóc, sao cậu dám nói chuyện với tôi như vậy! Cậu có biết tôi là ai không?"

"Tôi không quan tâm ông là ai!" Diệp Lâm chế nhạo nói: "Tiết thần y! Tôi nói cho ông biết...!Cho dù ông mới là người bước vào trước thì ông cũng không thể chữa khỏi bệnh cho Triệu công tử!"
“Đùa!” Tiết Thần Y bật cười, nói: "Cậu còn chưa gặp người, cũng chưa bắt mạch mà lại dám phán như vậy! Đúng là nghé con không sợ cọp."
Diệp Lâm chế nhạo "Đừng nói nhảm! Tiết Thần Y chuyện này ngươi dám đánh cuộc với ta sao?"
“Tự phụ!” Triệu phu nhân mắng: “Tiểu Hạ! Ngươi mang người đến để khunh nhờn ngươi làm sao có thể khinh thường Tiết Thần Y như vậy?
Hạ lão vẻ mặt ngượng ngùng, nếu như thay đổi như thường lệ, hắn đối với Tiết Thần Y nhất định sẽ rất kính nể.
Nhưng đúng vậy, hiện tại hắn càng tin tưởng Diệp Lâm là lương y.
Nhìn thấy sự thờ ơ của Hạ lão, Triệu phu nhân tức giận: "Tiểu Hạ! Lập tức đưa anh ta đi! Bằng không, đừng trách tôi không nghĩ tới chuyện trước kia!"
Hạ lão vẻ mặt xấu xa, thì thào nói "Triệu phu nhân! Cậu Lâm thật có năng lực!"
Người phụ nữ mắng: "Tôi không muốn nghe lời nói nhảm nhí của anh, nên đuổi anh ta ra khỏi đây ngay lập tức! Nếu không, tôi sẽ nhờ bảo vệ đưa cô ra ngoài!"
Diệp Lâm đột nhiên giễu cợt: "Bà Triệu! Không cần phải phiền phức như vậy!"
"Ngươi ...!ngươi nói cái gì ..." bà Triệu tức giận.


"Ngươi dám cùng ta nói chuyện như vậy?"
“Tại sao không?” Diệp Lâm chế nhạo “Hạ lão, chúng ta không được hoan nghênh, đi thôi.”
"Tuy nhiên, để ta nhắc nhở bà một câu! Nếu vào trong rồi mà họ Tiết này châm cứu chữa trị cho con trai của bà..."
"Sau khi ba châm thì con trai của bà sẽ nôn ra máu! Nếu bà không muốn con của bà chết thì phải đích thân đến cầu xin tôi!"
Nói xong, Diệp Lâm mang theo Hạ lão gia rời đi.
“Đùa gì!” Tiết Thần Y chế nhạo, nói “Chưa gặp bệnh nhân còn dám nói tôi dùng phương pháp trị liệu nào? Hừm, hôm nay tôi không cần châm cứu, anh có thể làm gì tôi! "
Người phụ nữ cũng mang theo vẻ mặt khinh thường, nói: "Không biết Tiểu Hạ ở đâu ra một cái mất trí như vậy! Tiết Thần Y không cần tức giận, vì anh ta mà tổn thất tâm tư.".