Nhìn đến muội muội của mình nằm trên mặt đất còn mẹ thì ôm ngực tùy thời đều có thể té xỉu, Cố Cảnh Thần vội vàng ném đồ trong tay xuống.

"Hàm Hàm, mẹ!"

Cố Cảnh Thần trước đem Bạch Chỉ Hàm đang ngã trên mặt đất đỡ lên, Bạch phu nhân thấy con trai tới, đầu óc chuyển nhanh.

"A Thần ngươi tới rồi, đúng lúc nhìn xem gương mặt thật của đám người này, ta và muội muội ngươi có hảo ý đến thăm, Hạ gia bọn họ lại đối xử như vậy với hai mẹ con ta!"

Cố Cảnh Thần nhíu mày nhìn về phía Hạ Lạc Nghiên: "Vì cái gì?"

Hạ Lạc Nghiên liên tục lắc đầu, thanh âm rất nhỏ mở miệng: "Không phải......"

"Cố Cảnh Thần, ngươi nếu là lựa chọn tin tưởng mẹ ngươi, như vậy ngươi hiện tại có thể cút!"

"À đúng rồi, mang theo chi phiếu 50 vạn cùng nhau cút đi, Hạ gia chúng ta còn không thiếu tiền đến không nuôi nổi một đứa bé! Nếu các ngươi không cần đứa bé trong bụng Nghiên Nghiên, vậy xin yên tâm, chúng ta cũng tuyệt đối sẽ không đem hài tử giao cho ngươi!"


Nghe vậy, Cố Cảnh Thần đều còn chưa có phản ứng, Hạ Lạc Nghiên liền gấp đến độ muốn đứng lên.

Hạ phụ Hạ mẫu ngăn lại động tác của Hạ Lạc Nghiên, vừa rồi nhìn thấy thái độ của Bạch phu nhân cùng với Bạch Chỉ Hàm, Hạ phụ Hạ mẫu đã hạ quyết tâm không muốn để Hạ Lạc Nghiên gả vào Bạch gia.

Chưa kết hôn đã có con thì liền chưa kết hôn đã có con, mặc kệ người khác nói như thế nào, cảm thấy thế nào! Bọn họ chỉ cần con gái của mình không bị nhà chồng ủy khuất!

Lăng Vu Đề cầm lấy chi phiếu trên bàn, ném đến trên người Cố Cảnh Thần.

Cố Cảnh Thần cũng không phải người ngu ngốc, Lăng Vu Đề tuy rằng nói không rõ ràng nhưng hắn vẫn nghe hiểu.

Xem ra, mẹ hắn cũng không phải đơn thuần tới thăm mà thôi.

"Mẹ!"

Cố Cảnh Thần dùng chỉ trích ánh mắt nhìn Bạch phu nhân, muốn nói cái gì đó nhưng Bạch Chỉ Hàm trong lòng ngực đột nhiên thống khổ rêи ɾỉ.


Bạch phu nhân trừng lớn đôi mắt nhìn Bạch Chỉ Hàm: "Máu ——"

Bạch Chỉ Hàm hôm nay mặc váy, máu từ nàng chỗ sâu nhất trong đùi nàng uốn lượn mà chảy xuống, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng là đủ để dọa đến Bạch phu nhân.

Cố Cảnh Thần cúi đầu nhìn thoáng qua muội muội mình, vội vàng đem nàng bế ngang lên chuẩn bị đưa đến bệnh viện.

Bạch phu nhân vội vàng đi theo, trước khi đi, Bạch phu nhân còn nói muốn kiện Lăng Vu Đề tội cố ý đả thương người.

Lăng Vu Đề không lắm để ý nhún vai: "Tùy bà thôi ~ nhưng mà ta cần phải nhắc nhở bạch phu nhân một chút, người đứng phía sau ta, là A Niệm đó."

"Đừng tưởng rằng A Niệm xuất ngoại công tác thì ngươi liền có thể khi dễ ta! Ta sợ quá~"

Lúc nói chuyện, nàng còn chớp chớp đôi mắt, ra vẻ ' sợ hãi '.

Bạch phu nhân nghẹn nghẹn, lúc này mới nhớ tới địa vị của Lăng Vu Đề trong lòng Từ Cảnh Niệm không bình thường.


Cắn chặt răng, Bạch phu nhân chỉ có thể oán hận mà rời khỏi Hạ gia.

"Tích Tích ~ Muội muội của A Thần, hẳn là sẽ không có việc gì chứ?"

Hạ Lạc Nghiên vẻ mặt lo lắng, dù sao cũng là muội muội của Cố Cảnh Thần, nếu thật sự có chuyện gì thì......

Lăng Vu Đề trên mặt tràn đầy không vui: "Ngươi cũng là té ngã giống nàng, ngươi không có việc gì là vì ngươi may mắn, nàng có việc là nàng xứng đáng nhận được! Ngươi lo lắng chuyện này để làm gì?"

Nhìn Bạch Chỉ Hàm như vậy, sẩy thai là chắc chắn rồi.

"Dù sao nàng ta cũng muốn phá thai, huống chi, đó là nàng ta tự té ngã, cũng không phải do ta đẩy."

Hạ mẫu cũng lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì, nàng quay đầu nhìn về phía Hạ phụ.

Hạ phụ nhìn đến bộ dạng kiêng kị của Bạch phu nhân khi nghe thấy một câu cuối cùng Lăng Vu Đề nói với bà ta, ông liền biết chỉ cần có Từ Cảnh Niệm ở đây, bọn họ liền sẽ không có chuyện gì.
Chỉ là hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, chuyện kết hôn của Hạ Lạc Nghiên cùng Cố Cảnh Thần là hoàn toàn không trông cậy vào.

Thở dài một hơi, Hạ phụ ôm bả vai Hạ Lạc Nghiên: "Nghiên Nghiên à, hôm nay ngươi cũng nhìn thấy thái độ của mẹ A Thần rồi đó, nếu thật sự gả đến Bạch gia, vậy sẽ phải trải qua những ngày tháng như thế nào?"

"Ba, A Thần hắn sẽ......"

"A Thần liền tính hiện tại có thể đứng về phía ngươi nhưng còn sau này thì sao? Hắn có thể cả đời đều đứng về phía ngươi mà cùng mẹ hắn đối địch sao? Nữ nhi à, ba mẹ không muốn ngươi gả qua đó phải chịu ủy khuất!"

"Nếu đứa nhỏ này ngươi thật sự muốn sinh ra, vậy liền sinh ra, nhà của chúng ta cũng nuôi nổi! Nếu là không muốn sinh...... Vậy thì bây giờ vẫn còn kịp!"

Tình yêu khiến người ta mù quáng, lúc này Hạ Lạc Nghiên đã bị che kín hai mắt, vô luận Hạ phụ Hạ mẫu khuyên bảo như thế nào.
Đứa bé, nàng vẫn muốn lưu lại! Cố Cảnh Thần, nàng nhất định phải gả!

——

Đứa bé của Bạch Chỉ Hàm đương nhiên là không có giữ được, bọn họ cũng không có ý định muốn giữ lại.

Nếu bố của đứa bé là một người có bối canhe, Bạch phu nhân vẫn là cảm thấy không tồi!

Đáng tiếc, bố của đứa bé chỉ là một tên côn đồ lưu lạc!

Cho nên vô luận như thế nào, Bạch phu nhân đều sẽ không cho phép Bạch Chỉ Hàm sinh đứa bé!

Lăng Vu Đề cũng rất kiêu ngạo, ngày đó nói đem tin tức Bạch Chỉ Hàm là vị thành niên mà mang thai công bố ra ngoài, liền thật sự công bố ra ngoài!

Nhưng mà Lăng Vu Đề công bố cũng chỉ là một nửa, cũng không có nói ra tên của Bạch Chỉ Hàm.

Sức mạnh của cư dân mạng thật lớn, đặc biệt là những cư dân mạng có tính tò mò lớn!

Các nàng lần theo tin tức nặc danh này của Lăng Vu Đề, vừa phát hiện ra danh tính, lại tra ra liên tiếp những sự kiện khác liên quan đến Bạch Chỉ Hàm.
Ví dụ như chuyện lần này cũng không phải là lần đầu tiên Bạch Chỉ Hàm phá thai.

Ví dụ như Bạch Chỉ Hàm cơ hồ mỗi tối đều đi hộp đêm.

Ví dụ như chuyện Bạch Chỉ Hàm đổi bạn trai như thay áo.

Ví dụ như chuyện Bạch Chỉ Hàm ở trường học thường xuyên bắt nạt bạn học.

......

Đủ loại chuyện thậm chí còn có thêm một vài tin tức đáng xấu hổ về con trai ruột của Bạch chủ tịch Bạch Chí Minh.

Trong lúc nhất thời, ở ngoài có đủ loại tin đồn về Bạch gia, trong tối lại có người liên tục chèn ép công ti, làm Bạch gia khốn đốn vô cùng!

Hết thảy những việc này đều bị Bạch chủ tịch đem đổ toàn bộ trách nhiệm tới trên người Bạch phu nhân.

Nếu không phải bà không đồng ý cho Hạ Lạc Nghiên cùng Cố Cảnh Thần kết hôn, còn đi tìm Hạ Lạc Nghiên gây phiền toái, những tin tức không tốt đó của Bạch Chỉ Hàm sẽ không bị tuôn ra!
Lăng Vu Đề một cái bình thường nha đầu làm gì có bản lĩnh biết nhiều như vậy? Còn không phải bởi vì Từ Cảnh Niệm!

Bạch chủ tịch thậm chí suy đoán, Từ Cảnh Niệm vì muốn chống lưng cho nữ nhân của mình, cho nên ở trong tối chèn ép công ty của ông!

Cái suy đoán này làm cho Bạch chủ tịch đưa ra quyết định, cho phép Cố Cảnh Thần cùng Hạ Lạc Nghiên kết hôn.

Cứ như vậy có thể thay đổi sự chú ý của mọi người, thứ hai còn có thể kết mối quan hệ hảo hữu cùng Từ Cảnh Niệm.

Dù Bạch phu nhân phi thường không muốn, lại vẫn là không thể không thỏa hiệp ở dưới thái độ cường ngạch của Bạch chủ tịch.

—— Nửa tháng sau, Hạ Lạc Nghiên rốt cuộc được như ý nguyện gả tới Bạch gia, gả cho Cố Cảnh Thần.

Tuy rằng Cố Cảnh Thần sau đó luôn hứa hẹn, bảo đảm có thể luôn luôn che chở cho Hạ Lạc Nghiên, Hạ phụ Hạ mẫu lại trước sau không quá yên tâm.
Muốn ngăn cản, lại ngăn cản không được quyết tâm của con gái mình.

Không có biện pháp, Hạ phụ Hạ mẫu đành phải đồng ý hôn sự.

Hạ Lạc Nghiên gả cho người ta, đương nhiên sẽ ở tại nhà chồng.

Trong nhà đột nhiên thiếu một người, Hạ phụ Hạ mẫu đều thực không quen, cảm xúc của hai vợ chồng già thoạt nhìn có chút hạ xuống.

Chính bởi vì như vậy, Lăng Vu Đề hơn nửa tháng đều không có đến chỗ của Từ Cảnh Niệm.