Buổi tiệc đón tiếp xứ thần vào tối hôm nay đang từng bước từng bước đi vào quỹ đạo.

Nơi tổ chức yến tiệc đèn lồ ng treo khắp nơi, ánh sáng chiếu gọi chẳng khác nào ban ngày.
Buổi tiệc được tổ chức nơi ngự hoa viên, chọn nơi này làm nơi tiếp khách là bởi mùa này tất cả các hoa trong vườn đều đua nhau mà nở rộ.

Sắc hương lang tỏa khắp một vùng trời.
Các quan viên và xứ thần lần lượt tiến vào bên trong và ngồi xuống vị trí được sắp xếp cho mình.

Các công chúa và vương gia cũng đều được sắp xếp một vị trí riêng.
Vốn nàng sẻ cùng thái hậu và Trác Quân quân đi đến buổi tiệc nhưng vì bận một vài việc nên nàng đã bảo hai người họ đi trước còn bản thân mình lúc sau sẻ đến cùng Thanh Nghi.
Bên phía yến tiệc không khí náo nhiệt bổng nhiên im bật bởi vì Trác Quân và Thái hậu.

Các quan viên triều đình và các xứ thần cùng với các thành viên hoàng thất đều đứng dậy để hành lễ.
Trong nhất thời âm thanh bao trùm nơi này là tiếng hô "Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế, Thái hậu an tuế." Nói là đồng loạt hành lể vậy thôi, chứ thật ra các xứ thần chỉ đứng cuối đầu và làm động tác hành lể bằng tay.
"Bình thân"
Nghe được lời này của Trác Quân bọn họ đồng loạt cuối đầu nói tạ ơn.

Do hoàng đế chưa lập hậu nên người ngồi cạnh Trác Quân lúc này chỉ có mình thái hậu.
Buổi tiệc xem ra đã đông đủ chỉ còn thiếu mình nàng, nhưng cũng không vì vậy mà làm gián đoạn buổi tiệc.
Các vũ cơ đã bắt đầu biểu diễn những điệu múa động lòng người của mình.

Không gian hiện tại tấp nập tiếng nói cười.
Bỗng nhiên có một giọng nói vang lên làm cho mọi người điêu phải im bật mà đưa mắt nhìn.
"Bệ hạ, thần nghe nói Sở quốc có Cứu công chúa thông minh, xin đẹp tài trí hơn người.

Thần xin mạo muội hỏi trong các vị công chúa ngồi đây không biết vị nào là cửu điện hạ?"
Người vừa lên tiếng là xứ giả của nước Hàn, hắn ở nước hàn giữ chức vị thừa tướng.
Lời nói này của hắn làm cho các xứ thần điều nhìn trầm trầm vào các công chúa đang có mặt tại đây.

Hiện tại chỉ có đám người của Bách Lý Khanh là khác biệt bởi bọn họ đã biết qua dung mạo của nàng nên khi bữa tiệc bắt đầu thì bọn họ đã biết nàng vắng mặt.
Trác Quân nghe có người hỏi về hoàng muội mình nên cũng bắt đầu mở lời trêu trọc bọn họ "các xứ thần nói xem, các vị hoàng muội ngồi đây người nào là cửu muội?"
Nghe nói thế các xứ thần đều biết Trác Quân đang trêu trọc mình, nhưng bọn họ vẫn vô cùng nhiệt tình mà đoán.

Bọn họ nghe nói Cửu công chúa Sở quốc tròn mười sáu tuổi nên bọn họ cứ dựa vào việc nhìn khuôn mặt và nhắm trừng độ tuổi để đoán người.


Và không ngoài dự đoán hai người bị ghéo gọi nhiều nhất là Bát công chúa Trác Linh Lung và thập công chúa Trác Nghi Tu.

Đám xứ thần cứ nghỉ bản thân đã đoán đúng nên vô cùng vui vẻ mà nói với Trác Quân, đám xứ thần chia làm hai phe một bên thì trọn Linh Lung còn một bên thì chon Nghi Tu.
Các xứ thần đều tự cho là đã đúng nhưng khi báo lên thì đều nhận lại là tiếng cười thích thú của Trác Quân.

Còn bên đám quan viên thì chỉ biết lắc đầu chán nảng bởi bát công chúa và thập công chúa tuy có nhan sắc nổi bật nhưng nếu so với điện hạ thì quả thật kém xa vô cùng.
Sau khi đã hiểu được bản thân đã đoán sai thì suy nghĩ của bọn họ liền trở nên rối rắm.
Nhưng rối rắm chẳng được bao lâu thì bọn họ lại bị hành động của quan viên triều đình và một số người thuộc hoàng thất làm cho giật mình.

Các quan viên triều đình đồng loạt đứng dậy cuối người hành lễ "Điện hạ thuê tuế", các công chúa vương gia nhỏ tuổi cũng đồng loạt hành lễ "Cửu tỷ an hảo".
Lúc bấy giờ đám xứ thần mới giật mình đưa mắt quan sát.

Nàng hôm nay khoác lên người bộ y phục màu trắng từ khuôn mặt khí chất và dáng người uyển chuyển trông chẳng khác nào tiên nữ hạ phàm.

Tay nàng còn nắm lấy đôi bàn tay mũm mĩm của Thanh Nghi nhìn tổng thể vô cùng đẹp.

Nàng cùng nhẹ nhàng mà đáp lại các quan viên và các hoàng muội hoàng đệ của mình "an hảo "
Sau đó nàng nắm tay Thanh Nghi đi đến vị trí còn trống từ ban đầu mà ngồi xuống, tiểu Thanh Nghi cũng ngồi cùng nàng tại đó.

Vị trí này của nàng trùng hợp lại đối diện với vị trí ngồi của Lý Khanh.
Trong xuốt quá trình từ khi nàng tiến vào cho đến khi ngồi xuống, các ánh mắt của xứ thần cứ dán chặt vào người của nàng, trong đó cũng bao gồm cả Lý Khanh.

Có trời mới biết hiện tại hắn kích động như thế nào, bởi lẻ từ rất lâu rồi hắn đã mong ngóng ngày được gặp lại nàng.
Trác Quân ngồi phía trên thấy ánh mắt của các xứ thần cứ nhìn trầm trầm vào hoàng muội yêu quý của mình nên trong lòng có chút khó chịu nên bèn ho khang vài tiếng, ý định nhắc nhở các người đừng nhìn hoàng muội ta nữa.
Các xứ thần cũng hiểu ý mà thu lại ánh mắt quá quất của bản thân mình.
"Hóa ra danh bất hư truyền, lời đồn trong thiên hạ chẳng hề sai" một xứ thần lên tiếng.
Những người khác nghe thế cũng đệm thêm một câu " Quả thật là thế, nay được nhìn thấy quả nhiên rất giống lời đồn"
Nàng nghe thế thì lên tiếng hỏi " không biết các xứ thần đang nói đến lời đồn gì?"
Nghe thế một nữ xứ thần lên tiếng đáp" công chúa có điều không biết, thiên hạ có lời đồn rằng cửu công chúa Sở quốc sinh đẹp thế gian không ai sánh bằng.

Nay có dịp gặp mặt bản thân ta là nữ nhân nhưng vẫn bị sắc đẹp của người làm cho mê mẫn"
"Hóa ra là thế" nàng thật sự không biết rằng trong nhân gian đã xuất hiện lời đồn như thế.
Bách Lý Khanh từ nảy giờ cứ quan sát tất cả mọi người xung quanh thì hắn nhận ra rằng hầu như tất cả các xứ thần đều nhìn nàng với ánh mắt bất bình thường, điều này khiến hắng vô cùng lo lắng.
Sau một lúc thì bửa tiệc lại tiếp tục, tiểu Thanh Nghi ngồi cạnh nàng nên trên bàn của nàng có thêm một vài món đồ ngọt.


Con bé vừa nhìn thấy đồ ngọt thì liền quay sang nhìn nàng với ánh mắt long lanh, ý hỏi rằng bản thân có được ăn hay không, và hiển nhiên là nhận được cái gật đầu đồng ý của nàng, nếu nàng mà không đồng ý thì con bé cũng chẳng đụng đến cho dù là một miếng nhỏ nhất.
Con bé ăn đồ ngọt quá nhiều nên nàng đành phải sai người đi lấy nước trái cây đến cho con bé, để tránh cho con bé bị hóc cổ vì ăn quá nhiều đồ ngọt.
Lý Khanh ngồi đối diện đã thu tất cả vào tầm mắt của mình, từ cái gật đầu đến biểu hiện ân cần ấy làm cho hắn bất giác mà trở nên vui vẻ theo.
Ly Nguyệt ngồi bên cạnh hắn cứ liên tục lãi nhảy "sao hoàng tẩu không nhìn huynh dù chỉ một lần vậy? có phải hoàng tẩu không thích huynh hay không? hay là hoàng tẩu không nhớ huynh..."
Mặc cho Ly Nguyệt liên tục nói chuyện, hắn vẫn không nghe lọt tay bất kì chử nào.
Mãi đến khi có một xứ thần lớn tiếng nói "Bệ hạ, Khương quốc lần này đến đây ngoại trừ việc liên hợp hữu nghị giữa các nước ra thì vẫn còn mục đích khác "
"Xứ thần cứ nói"
"Thật ra lần này Khương quốc muốn đến để xin hòa thân, Nhị hoàng tử của nước Khương nay đã trưởng thành nhưng vẫn chưa lập phi, thần xin thây mặt nhị hoàng tử đến đây để cầu thân"
Trác Quân nghe thế thì lên tiếng "hỉ sự này vốn là chuyện vui của hai nước, Sở quốc ta cũng rất xem trọng lời đề nghị này của Khương quốc, đây là thân càng thêm thân.

Không biết Khương quốc muốn cầu hôn vị công chúa nào của nước ta?"
"Thật ra thì Khương quốc của thần chỉ xin hòa thân chứ vẫn chưa hề quyết định sẻ cầu thân vị công chúa nào" xứ thần khó xử đáp.
"Nếu vậy thì không biết xứ thần có sẵng lòng nghe ta nói đôii lời hay không?" nàng nhã nhặn hỏi
"Xin công chúa nói "
"Khương quốc là đất nước hòa đồng cởi mở, không đặt nặng vấn đề lễ nghĩa cho lắm người Khương quốc hiếu động lại hoạt bát vừa hay tính cách của thập muội ta cũng rất giống như vậy.

Nếu không chê thì thập muội ta sẻ gã sang bên đấy, không biết ý xứ thần thế nào?"
Nghi Tu nghe thế thì giật mình, đưa ánh mắt đáng thương nhìn nàng tỏ vẽ không chấp nhận, nàng nhìn thấy ánh mắt ấy chứ nhưng lại cố tình làm lơ đi không hề quan tâm..