Tiêu Cận Ngôn vừa nói xong, tất cả mọi người đều giật mình.

Dương Tuyết Duyệt là người đầu tiên phản ứng, kéo lấy cánh tay anh, nhẹ giọng nói: “Cận Ngôn, như vậy không tốt đâu? Dù sao anh và cô ấy… bây giờ để cô ấy thiết kế nhẫn cưới cho chúng ta, cũng quá tàn nhẫn rồi.



Tiêu Cận Ngôn nhìn cũng không nhìn cô ta, ánh mắt chỉ khóa chặt trên người Tô Cẩm Tinh.

Sao hôm nay cô lại tới đây phỏng vấn?

Ăn mặc kiểu quỷ gì đây?

Bộ quần áo này 6 năm trước anh cũng từng thấy qua, không phải là cô ấy mới mua chiếc nhẫn kim cương ba trăm vạn hay sao, bây giờ đến cả quần áo cũng tiếc tiền mua như vậy?

Còn có, anh nhớ rất rõ Tô Cẩm Tinh không bị cận thị.

Nếu vậy, tại sao còn phối bộ đồ cũ nát như vậy với kính đen?

Tiêu Cận Ngôn đột nhiên cảm thấy buồn cười, ở trong điện thoại mắng mình to đến thế, bên ngoài thì thái độ ác liệt muốn ly hôn, hiện tại thì sao? Cũng chỉ ăn mặc bộ quần áo cũ bình thường đi phỏng vấn?

Quản lý cũng rất ngạc nhiên, xoa xoa tay hoài nghi mình nghe nhầm: “Tổng giám đốc Tiêu, anh thật sự muốn cho người mới tới này thiết kế cho anh sao?”

“Ừ” Tiêu Cận Ngôn nói tiếp: “Tôi và cô gái này… là người quen cũ, nên cô ấy tương đối hiểu tôi, nói không chừng có thể thiết kế ra cặp nhẫn phù hợp với mong muốn của tôi?”

Quản lý càng kinh ngạc hơn, nhìn Tô Cẩm Tinh một chút rồi lại nhìn Tiêu Cận Ngôn: “Giám đốc Tiêu, thì ra hai người quen biết nhau, thế sao không nói sớm… Ôi chao, cô mau ngồi xuống, tôi đi rót trà, mọi người thảo luận yêu cầu về thiết kế một chút nhé…”

“Không cần.

” Tiêu Cận Ngôn xoay người ngồi về vị trí của mình, giọng nói lạnh lùng: “Chỉ là quen biết mà thôi, cũng không có giao tình gì, đừng vì quan hệ của tôi mà bật đèn xanh cho cô ta, cô ta thiết kế không tốt, mấy người có thể không thuê cô ta nữa.



Quản lý sững sờ tại chỗ, đây là tình huống gì?

Nhìn thái độ giám đốc Tiêu, tựa hồ cũng không phải hai người xa lạ, thế nhưng dường như từ khi giám đốc Tiêu nhìn thấy người tới phỏng vấn mới này, anh bắt đầu nổi giận trong lòng.

Chẳng lẽ…

Quản lý vỗ ót một cái, phản ứng kịp.

Đoán chừng là bạn gái cũ.

Nhưng mà hôm nay còn mang theo bạn gái mới, hơn nữa còn là cùng bạn gái chuẩn bị nhẫn kết hôn, bạn gái cũ nhất định phải phân rõ ranh giới.

Hơn nữa ở trước mặt bạn gái mới, chắc chắn phải biểu hiện lãnh đạm với bạn gái cũ, nếu không bạn gái hiện giờ cũng là vợ tương lai không cãi nhau với giám đốc Tiêu mới lạ?

Nghĩ thông suốt từng mấu chốt, quản lý cũng hiểu ngay mình nên làm thế nào.

Quan sát mấy ngày nay giám đốc Tiêu đối với cô Dương này vô cùng dung túng, cô ta nói cái gì liền được cái đó, nhất định là sủng ái, nếu muốn làm ăn thành công đơn hàng này, chính xác là phải lấy lòng cô Dương.

Về phần bạn gái cũ, ha ha, xin lỗi, sợ là ngày hôm sau sẽ bắt cô ta làm cái đệm lưng.

Quản lý cười khẽ một tiếng: “Tổng giám đốc Tiêu nói đúng, công ty chúng ta cũng không phải chỉ có duy nhất một người thiết kế, tất cả đều phải xem bản lĩnh của nhà thiết kế có thể thỏa mãn yêu cầu của khách không.

Nếu như nhà thiết kế mới này không có năng lực, chúng ta cũng sẽ không giữ lại.



Tiêu Cận Ngôn cũng không quay đầu lại: “Thế nào, công ty thiết kế lớn như vậy cũng không tới hỏi một chút nhu cầu của khách sao?”

Quản lý thấy thế, đem vị trí của mình nhường lại: “Đến đây đi, ngồi ở đây, nghe thật kỹ nhu cầu của khách.



Tô Cẩm Tinh thở dài, cuối cùng vẫn nhận lệnh đi tới.

Cô trước giờ luôn cảm thấy vận may của mình không tệ, vừa khéo gặp ngay khách hàng có nhu cầu thiết kế, bây giờ nhìn lại, số cô sao có thể xui xẻo như vậy.

Đến khi phỏng vấn lại gặp một đôi oan gia.

Tiêu Cận Ngôn hận cô như vậy, còn có Dương Tuyết Duyệt nữa, hai người này mà để cô được như ý mới lạ đó.

Chỉ có thể trách cô hôm nay ra ngoài không xem ngày, lại tự dẫn xác tới cho hai kẻ này làm nhục.

Nhưng việc đến nước này cũng chỉ có thể đâm lao theo lao, cũng không thể phụ lòng tốt của Hà Hiểu Hiểu.

Tô Cẩm Tinh chậm rãi đi tới, ngồi xuống sô pha đối diện Tiêu Cận Ngôn và Dương Tuyết Duyệt: “Phiền giám đốc Tiêu cùng cô Dương nói qua về yêu cầu của hai người, tôi xin ghi chép lại.



“À” Tiêu Cận Ngôn cười lạnh một tiếng: “Về yêu cầu chúng tôi đã nói rất nhiều lần, không muốn nói thêm nữa.



Bàn tay nắm bút của Tô Cẩm Tinh dừng lại một chút.

Đúng rồi, lễ tân cũng vừa nhắc nhở cô, bọn họ đã đến rất nhiều lần nhưng đều không hài lòng, mấy nhà thiết kế cũng bởi vì vậy mà bị đuổi, nên mới gấp rút tuyển nhà thiết kế mới.

Cô kìm chế, cũng không tức giận, quay đầu nhìn quản lý, bình thản nói: “Quản lý, phiền anh cho tôi xem lại yêu cầu trước đây của giám đốc Tiêu cùng cô Dương?”

Quản lý giương mắt nhìn Tiêu Cận Ngôn, thấy anh vẫn cúi đầu không biết đang nghĩ gì, cũng không có ngăn cản, liền mở máy tính ra, xoay màn hình lại cho cô nhìn: “Đây, chính là chỗ này, cô nhìn nhanh lên, đừng để khách hàng chờ lâu, trang sức Duy Nhất chúng ta nổi tiếng về chất lượng phục vụ, khách hàng là thượng đế, mỗi một phút giây đều vô cùng quý giá.



Tô Cẩm Tinh không để ý lời anh ta nói, chuyên tâm nhìn văn bản trong máy vi tính.

Cô cũng rất là bái phục Dương Tuyết Duyệt có thể đưa ra nhiều yêu cầu như vậy, sơ sơ nhìn qua cũng ít nhất mười nghìn chữ.

Khi còn đi học, mỗi khi lên ý tưởng thiết kế cô còn không viết ra được nhiều như vậy.

Mười nghìn chữ, còn phải nhìn cẩn thận, cần có thời gian.

Tiêu Cận Ngôn lại có vẻ rất khó chịu: “Xong chưa? Tôi không muốn đợi.



“Được rồi.

” Tô Cẩm Tinh thu hồi ánh mắt: “Tôi vừa xem rồi, yêu cầu của cô Dương là muốn một cặp nhẫn cưới có thể viết tên hai người, ngoài ra còn phải đính kim cương không dưới 12 ca-ra, khắc thành hình trái tim, còn Tổng giám đốc Tiêu thì lại muốn nhẫn phong cách đơn giản mà tinh tế, đúng không?”

Thực ra mười nghìn chữ kia, không ít lời đều là vô nghĩa.

Tuy lâu rồi cô không thiết kế, nhưng nhìn qua là có thể đoán ra tâm tư hai người vô cùng khác nhau.

Dương Tuyết Duyệt là người mơ mộng, muốn biến mình thành công chúa trong hôn lễ long trọng, nhẫn cũng phải mang màu sắc lãng mạn, còn Tiêu Cận Ngôn thì lại không muốn chơi trội như vậy, anh dù sao cũng là chủ tịch công ty, đi gặp đối tác mà đeo một chiếc nhẫn hình trái tim trên tay, còn không phải bị người ta cười đến rụng răng sao?

Quả thật sau khi xem xong yêu cầu, Tô Cẩm Tinh đã hiểu vì sao không có thiết kế nào đạt yêu cầu.

Bởi vì phải đồng thời đáp ứng yêu cầu của cả hai, đến thần tiên cũng làm không được!

Suy nghĩ của hai người chính là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, cách nhau quá xa.

Tô Cẩm Tinh cười khẽ một tiếng, hai người này từ tam quan đến tư duy khác nhau một trời một vực, có thể yêu đến chết đi sống lại như thế cũng tài thật.

Dương Tuyết Duyệt nói: “Cô Tô, vì đã chỉ định cô thiết kế, tôi đây cũng chỉ có thể đồng ý.

Nhưng việc này rất quan trọng đối với hôn lễ chúng tôi nên tôi phải chắc chắn, nếu như thiết kế của cô Tô không đáp ứng được tiêu chuẩn tôi đặt ra, vậy tôi chỉ có thể từ chối.



Tô Cẩm Tinh gật đầu: “Tôi hiểu.



Tiêu Cận Ngôn đột nhiên mở miệng: “Tháng sau chúng tôi kết hôn.



Một câu nói đột ngột, không đầu không đuôi.

Quản lý thật không thể hiểu nổi, lẽ nào thời điểm kết hôn cũng có liên quan đến thiết kế hay sao?

Thế nhưng Tô Cẩm Tinh hiểu rõ.

Đây là tuyên chiến với cô, chí ít cũng là khoe khoang.

Còn có nhắc nhở…

Cô nói: “Được, một lát phỏng vấn xong, chúng ta đến cục dân chính đi, vừa khéo hôm nay đi phỏng vấn, tôi có mang theo thẻ căn cước.



Nhắc tới con gái, Tô Cẩm Tinh cũng bực mình lên: “Đúng, tôi không xứng làm mẹ, vậy anh xứng làm bố sao? Con gái còn nhỏ như vậy, anh liền cướp con bé từ tay mẹ nó, nhiều ngày như vậy, con bé còn chưa được hưởng cái ôm từ mẹ, cũng chỉ gặp qua mẹ một lần! Hơn nữa, tôi còn chưa đến mức vội vã kết hôn, nhưng bố nó đã vội đưa người phụ nữ khác đi thiết kế nhẫn kết hôn!”

“Cô đang trách tôi?”

“Tôi không thể trách anh sao? Tiêu Cận Ngôn, nếu như quyền nuôi con gái thuộc về tôi, cả đời tôi có thể không kết hôn nữa mà chuyên tâm chăm sóc con bé, nhưng còn anh thì sao? Anh không thể! Cho nên anh không có tư cách nói tôi!”.