Đương nhiên, cho dù Vương Mãn Kim không thân thiết với Giang Vũ thì nhà họ Lăng cũng sẽ không buông tha cho nhà họ Vương, chẳng qua chỉ là không thẳng thừng nói ra như vậy mà thôi.
Thấy không thể lay chuyền Vương Mãn Kim, Lăng Vân quay đầu nhìn Tề Thiên Minh.
“Cậu Lăng! Tôi là công chức phục vụ nhân dân, điều động thăng chức đều là do chính phủ quyết định”.
Không đợi Lăng Vân mở miệng, Tê Thiên Minh đã phủ đầu nói: “Chẳng lẽ cậu Lăng còn có năng lực động vào sự vận hành của bộ máy chính phủ sao?”
“Tất nhiên…”
“Cậu chủ!”
Lăng Vân vừa định nói thì chú Nghiêm đã ngăn anh ta lại, nhắc nhở: “Nhà họ Lăng thật sự có năng lực này, nhưng cậu cũng không thể công khai nói ra, nếu không một khi lời nói ra thì
hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi1′.
Lăng Vân liếc nhìn mọi người, cuối cùng lạnh lùng nhìn Tê Thiên Minh: “Con đường làm quan của anh chấm dứt rồi!”
Trước mặt nhiều người, anh ta cũng không thể nói ra bản thân có thể gây ra ảnh hưởng gì trong bộ máy chính phủ.
Lợi ích quốc gia là trên hết, ít nhất là bề ngoài, chính phủ chắc chắn không cho phép tồn tại giai cấp đặc quyền.
“Nói hết nửa ngày, cuối cùng cậu Lăng cũng không có được bao nhiêu bản lĩnh1′.
Giang Vũ cười gỉêu cợt nói: “Xem ra chẳng có ai nguyện ý giúp anh đối phó với tôi cả”.
“Tiểu Long Nữ, cô chính là con gái của cao thủ số một Giang Châu”.
Lăng Vân quay lại nhìn người phụ nữ tóc ngắn mặc váy bó sát đứng phía sau mình: “Chỉ cần cô giúp tôi dạy cho tên nhóc này một bài học thì tôi sẽ lập tức chuyển võ đường Khiếu Thiên về tỉnh lỵ, đồng thời hỗ trợ toàn diện cho sự phát triển của đường”.
Người phụ nữ tóc ngắn này là một trong bốn người ban đầu được ông Đổng mời đến, Long Hiểu Hà.
Không giống như Vương Mãn Kim và Tề Thiên Minh, Long Hiểu Hà trước đây đã từng bị Giang Vũ sỉ nhục, hôm nay vừa đến là cô ta đã lập tức đứng về phía Lăng Vân, muốn xem Giang Vũ mất mặt.
Nhưng Long Hiểu Hà không ngờ Lăng Vân lại gọi đến tên mình, anh ta coi cô là kẻ ngốc sao!
“Thật xỉn lỗi cậu Lăng, hôm nay cách ăn mặc của tôi không thích hợp để ra tay”, Long Hiểu Hà khéo léo lắc đầu.
Long Hiểu Hà biết, ngoài Kỷ Tuyết Tình thì phía sau Giang Vũ còn có một ả đàn bà điên tên Hàn Linh, cho nên dù có đánh chết cô ta thì cô ta cũng không dám công khai tấn công Giang Vũ, chỉ có thể cân nhắc đến phương án âm thầm ám sát anh.
“Cô…”
Sắc mặt Lăng Vân cứng đờ, không ngờ Long Hiểu Hà lại không dám ra tay với Giang Vũ theo lệnh của mình, đây đúng là một cái tát thẳng vào mặt anh ta.
“Đừng lãng phí công sức củaanh nữa”.
Giang Vũ bắt chéo chân nói: “Người nhà họ Lăng thật lợi hại, nhưng anh còn không dám công kích tôi bởi vì sợ cô Kỷ1′.
‘Vậy thì những người khác cũng không phải kẻ ngốc, sao dám tấn công tôi được?”
“Mày chắc là không aỉ dám đối phó với mày sao?”
Lăng Vận cười lạnh, lớn tiếng nói: “Mọi người chắc hẳn rất tò mò về Giang Vũ mà cô Kỷ đang chống lưng rốt cuộc là ai đúng không?”
Sau khi nghe vậy, mọi người đều đột nhiên trở nên hứng thú.
Khỉ Kỷ Tuyết Tình tuyên bố nâng đỡ Giang Vũ, có rất nhiều người tò mò về thân phận và lai lịch của Giang Vũ.
Vì lý do này, nhiều người cũng đã điều tra thông tin của Giang Vũ, tuy nhiên có quá ít thông tin liên quan đến Giang Vũ, cho nên không nhiều người có thể tìm ra được danh tính của anh.
Cho đến nay, nhiều người có mặt tại đây vẫn chưa biết về quá khứ của Giang Vũ cho nên đều tỏ ra rất tò mò về điều đó.
“Bây giờ tôi sẽ nói cho mọi người biết, Giang Vũ này thực ra là con rể của nhà họ Triệu, một gia tộc hạng ba ở Giang Châu”.
Sau khi thành công khơi dậy sự quan tâm
của mọi người, Láng Vân lớn tiếng nói: “Trước đây ở nhà họ Triệu hắn chỉ là một thằng ở rể vô dụng ngày ngày nấu cơm rửa bát, bị vợ cắm sừng mà không làm gì được, cuối cùng cũng chỉ có thể bất lực bị đuổi ra khỏi nhà!”
Nghe vậy, tất cả mọi người đều xôn xao, không ai ngờ người được cô Kỷ nhìn trúng như Giang Vũ lại có quá khứ tồi tệ như vậy!
Ngay cả Vương Mãn Kim và Tê Thiên Minh cũng kinh ngạc nhìn Giang Vũ, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói đến những chuyện này.
Sắc mặt Giang Vũ tối sầm.
Quá khứ không thể chịu đựng này chính là vết sẹo của Giang Vũ, bây giờ nó lại bị Lăng Vân tiết lộ trước công chúng, cho dù anh là người khống chế tốt cảm xúc của mình nhưng vẫn không tránh được bị ảnh hưởng đến tâm trạng.
“Đây là tin giả phải không? Sao cô Kỷ lại có thể xem trọng một tên từng có vợ, hơn nữa còn vô dụng, bị vợ cắm sừng rồi đuổi ra khỏi nhà chú?”
“Nhất định là giả, cô Kỷ tốt như vậy, không thể nào yêu một kẻ rác rưởi!”
“Kỳ thực tôi đã điều tra rõ ràng từ lâu, vợ cũ của Giang Vũ tên là Triệu Trung Tuyết, bây
giờ là vợ của Lưu Thư Nhất, cậu chủ nhà họ Lưu. Họ đã ở bên nhau hơn ba năm rồi, ngay khi Giang Vũ còn ở đó!1’
“Không thể, tuyệt đối không thể. Cô Kỷ là một nữ thần ngàn năm có một, tuyệt đối không thể có quan hệ với một người như vậy được”.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ khán giả đều bàn tán xôn xao, lời đồn thổi khiến cho bầu không khí trở nên thật náo nhiệt, nhưng đa số mọi người đêu không thể tin đó là sự thật.