“Cô chỉ là một thư ký quèn thôi, dựa vào đâu mà dám ra vẻ trước mặt chúng tôi hả?”
Triệu Trung Tuyết cười nhạo nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Dù sao tôi cũng là khách quý được ban tổ chức mời đến, còn cô lại dẫn tên rác rưởi này đến dự tiệc bằng cửa sau, đây là hành vi lạm dụng chức quyền đấy”.
“Nếu để sếp của cô biết cô lạm dụng quyền lực kiểu đó, chỉ sợ cô sẽ không giữ được việc nữa đâu”.
“Thư ký?”, Kỷ Tuyết Tình tỏ vẻ kì lạ.
“Đừng có giả vời Kỷ Tiểu Viện, tôi đã điều tra rõ lai lịch của cô rồi”.
Lưu Thư Nhất đắc ý nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Cô chỉ là thư ký của người phụ trách dự án đầu tư ở Giang Châu của nhà họ Kỷ thôi, thế mà cô lại dám đi xe nhà họ Kỷ, còn nuôi trai bao trong biệt thự của nhà họ Kỷ”.
“Bất luận chuyện nào trong số đó bị cấp trên cô biết được, cô cũng đều sẽ không có kết cục tốt đâu!”
“Cô Kỷ, những gì anh ta nói là thật ư?”
Giang Vũ thay đổi sắc mặt, nếu như Kỷ Tuyết Tình thật sự đang lạm dụng tài sản của nhà họ Kỷ, hậu quả đó sẽ khó có thể tưởng tượng nổi.
“Nếu không anh nghĩ cô ta có thân phận gì mới có thể dẫn hạng người vô tích sự như anh tới dự tiệc?”
Triệu Trung Tuyết cười lạnh lùng, kiêu ngạo nói: “Cô ta chỉ là một thư ký quèn, mà chồng tôi là thanh niên tài tuấn sẽ được nhà họ Kỷ nâng đỡ, nhà họ Lưu sẽ trở thành đối tác quan trọng của nhà họ Kỷ.
Chúng tôi muốn gi ết chết cô ta dễ dàng như cách bóp ch ết một con kiến vậy”.
“Nhà họ Kỷ sẽ không thể từ bỏ đối tác quan trọng như nhà họ Lưu chỉ vì một thư ký đâu”.
Lưu Thư Nhất li3m môi, tham lam nhìn khắp người Kỷ Tuyết Tình: “Nếu cô không muốn bị nhà họ Kỷ phạt, tốt nhất nên nghĩ cách làm tôi nguôi giận đi, nếu không thì cứ chờ mất việc đi!"
“Đồ chết tiệt, tôi nghĩ hai người muốn bị đánh nữa rồi”.
Khi thấy Lưu Thư Nhất và Triệu Trung Tuyết sỉ nhục và đe doạ Kỷ Tuyết Tình như vậy, trong mắt Giang Vũ bùng lên lửa giận.
“Đừng manh động!”
Kỷ Tuyết Tình kéo tay Giang Vũ, thản nhiên nói: “Cùng lắm thì tôi đổi việc khác, chưa đến mức bị hai đứa cặn bã áp chế đâu”.
“Hơn nữa trước khi kết thúc, tất cả mọi thứ đều có khả năng, tôi cũng chưa chắc sẽ nhất định trở thành người bị vứt bỏ”.
“Ha ha ha! Hai ngày nay tôi đã thu thập rất nhiều bằng chứng cô chiếm dụng của công rồi, cô không cần ôm may mắn trong lòng”.
Lưu Thư Nhất cười to, xấu xa nói: “Nếu như cô không thể làm tôi hài lòng nguôi giận, tôi sẽ nộp toàn bộ chứng cứ lên cho người phụ trách nhà họ Kỷ, đến lúc đó cô sẽ không còn cơ hội trở mình đâu”.
Vì đang ở trước mặt Triệu Trung Tuyết nên Lưu Thư Nhất không nói quá thẳng.
Hàm ý là đe doạ Kỷ Tuyết Tình, nếu cô không muốn bị nhà họ Kỷ sa thải thì phải hầu hạ anh ta thật sung sướng.
“Một thư ký quèn mà cũng dám đấu với chúng tôi, đúng là không biết tự lượng sức mình”.
Triệu Trung Tuyết kiêu căng nhìn Kỷ Tuyết Tình, hung tợn nói: “Đợi đến khi lật đổ cô, để tôi xem cô còn có thể bảo vệ tên vô dụng Giang Vũ đó kiểu gì”.
“Đến lúc đó tôi sẽ cho cả hai người ra đường xin ăn chung”.
“Chỉ với hai người mà cũng muốn lật đổ tôi, đang năm mơ đấy à”.
Kỷ Tuyết Tình cười khinh thường, kéo Giang Vũ đi vào trong biệt thự, cũng chẳng thèm ngoảnh đầu lại: “Chúng ta đi
thôi, để xem xem ai sẽ là người có thể cười đến cuối cùng?”
“Con khốn! Sớm muộn gì tôi cũng sẽ làm cho cô phải chủ động leo lên giường, quỳ gối cầu xin tôi!”
Lâm Thu Thanh nhìn chòng chọc theo bóng lưng Kỷ Tuyết Tình với ánh mắt lạnh lẽo, trong mắt tràn đầy tham lam và xấu xa.
“Sau khi lật đổ Kỷ Tiểu Viện, mình nhất định phải khiến cho thằng khốn Giang Vũ kia sống không bằng chết”.
Còn Triệu Trung Tuyết thì lại căm hận nhìn chằm chằm bóng lưng Giang Vũ, dự định trả lại gấp đôi những tủi nhục mà cô ta đã phải chịu khoảng thời gian trước.
“Cô Kỷ, cô là thư ký của nhà họ Kỷ thật hả?”
Sau khi vào biệt thự, Giang Vũ lo lắng hỏi Kỷ Tuyết Tình.
“Sao vậy?”
Kỷ Tuyết Tình cười tít mắt trêu: “Đừng bảo là anh coi thường tôi vì tôi chỉ là một thư ký đấy nhé?”
“Đương nhiên sẽ không rồi, chỉ là...”
Giang Vũ vội vàng läc đầu, căng thẳng hỏi: “Chiếc xe cô làm hỏng với cả thiên cung Vân Đỉnh mà chúng ta đang ở cũng là tài sản thuộc nhà họ Kỷ sao?”
“Đúng vậy!”
Nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng này của anh, Kỷ Tuyết Tình cười bảo: “Không chỉ thế, những dược liệu mà tôi chuẩn bị cho anh trước đó cũng là do tôi mua băng tiền của nhà họ Kỷ!”
“Chuyện này... Nếu để nhà họ Kỷ biết được chuyện này, cô sẽ gặp rắc rối lớn lắm đấy!"
Giang Vũ lập tức nghiêm mặt, nhưng trong lòng lại vô cùng cảm động: “Không ngờ cô Kỷ lại làm nhiều chuyện quá giới hạn như vậy vì tôi, Giang Vũ tôi có tài cán gì đâu chứ, làm sao có thể nhận ơn mỹ nhân này được?”
“Chiếm dụng của công, tham ô công quỹ, nếu để cho cấp trên biết được quả thật sẽ gặp rắc rối lớn”.
Kỷ Tuyết Tình giả vờ sợ hãi, đáng thương nhìn Giang Vũ: “Có khi còn sẽ bị đi tù, anh nói xem phải làm sao bây giờ?”
“Nghiêm trọng đến vậy ư?” Vẻ mặt của Giang Vũ trông cực kỳ khó coi, anh nhíu mày đi qua đi lại: “Cô yên tâm, cho dù trời có sập xuống, tôi cũng sẽ chống giúp cô”.
“Cô làm những việc này đều vì tôi, tôi nhất định sẽ không. để cô phải chịu bất cứ tổn thương gì, cùng lảm thì tìm cách bồi thường thôi”.
“Ha ha hai Tôi nói đùa đấy”.
Kỷ Tuyết Tình cười phá lên, dửng dưng đáo: “Nếu bị cấp trên phát hiện, cùng lắm thì tôi chỉ bị nhà họ Kỷ sa thải thôi, đi tìm công việc khác là được”.
“Có công việc nào có thể có tiền đồ hơn công việc ở nhà họ Kỷ chứ”.
Giang Vũ nhìn Kỷ Tuyết Tình với vẻ mặt phức tạp, áy náy bảo: “Xin lỗi, là do tôi hại cô!”
“Anh đừng tự trách mình, tôi cam tâm tình nguyện làm những việc này cho anh mà”.
Kỷ Tuyết Tình kiên định nhìn anh, đổi chủ đề: “Nhưng nếu chuyện này bị bại sau này tôi chỉ là một người bình thường, không thể lái xe đắt tiền chở anh, cho anh ở trong biệt thự nữa”.
“Có khi đắc tội nhà họ Kỷ, đi tìm việc thôi cũng thành vấn. đề”.
“Không sao, sau này tôi nuôi cô!”
Giang Vũ trả lời không nghĩ ngợi: “Giờ tôi đã nhớ lại được chút ít rồi, hoàn toàn có khả năng nuôi cô”.
“Anh, anh có đang nói đùa không thế!”
Kỷ Tuyết Tình sửng sốt, vành mắt hơi đỏ lên, nhìn Giang
Vũ. “Tôi nghiêm túc đấy!”
Giang Vũ hít sâu một hơi, lấy một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi ra nhét vào tay Kỷ Tuyết Tình: “Trong thẻ này có mười ba triệu, tiền kiếm được từ việc tôi nhờ Hoàng Long bán đan Long Hổ hai ngày trước”.
“Cô lấy dùng trước đi, xem xem có thể bù vào khoản thâm hụt do tham ô không”.
“Anh...”
Kỷ Tuyết Tình cầm thẻ ngân hàng, hơi nghẹn ngào nhìn Giang Vũ.
Cô biết điều kiện của Giang Vũ không tốt, không ngờ anh. sẽ đưa toàn bộ tài sản của mình cho cô.
“Nếu không đủ, tôi sẽ tìm cách khác”.
“Đống dược liệu cô mua về trước đó, tôi đã luyện chế khá nhiều đan dược, những thứ đó đều có thể đổi thành tiền”.
Giang Vũ nghiêm trang nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Tóm lại, cho dù cô bị nhà họ Kỷ sa thải cũng hoàn toàn không cần lo lắng gì cả.
Tôi sế nuôi cô, hơn nữa sau này tôi nhất định sế giúp cô trở thành một người phụ nữ cao quý và hạnh phúc hơn cả cô cả nhà họ Kỷ”.
“Được, tôi sẽ ghi nhớ lời anh nói, sau này tôi sẽ dựa dẫm hết vào anh!”
Kỷ Tuyết Tình cố dẫn lại nước mắt, chủ động ôm chầm lấy Giang Vũ: “Mong rắng anh sẽ không làm tôi thất vọng”.
Lúc trước cô dùng tên Kỷ Tiểu Viện chỉ để tự bảo vệ bản thân, không muốn Giang Vũ có ý đồ xấu với mình vì thân phận cô chủ nhà họ Kỷ, không ngờ hôm nay lại có thu hoạch ngoài ý muốn.
Sau khi biết cô chỉ là một thư ký quèn làm trái quy định, Giang Vũ chẳng những không ghét bỏ cô, ngược lại còn gánh vác trách nhiệm, thậm chí còn tỏ tình theo cách trá hình.
Tất cả những biểu hiện của Giang Vũ khiến cho Kỷ Tuyết Tình càng ngày càng đánh giá cao về anh, thậm chí là thích.
“Yên tâm đi!”
Lần đầu tiên chính thức ôm Kỷ Tuyết Tình, Giang Vũ tham lam ngửi mùi thơm trên tóc cô: “Vì cô, tôi nhất định sẽ cố gắng phấn đấu, bước lên đ ỉnh cao”.