Nghe được lời nói của Mục Chính Hi, Hạ Tịch Nghiên mỉm cười: “Tôi không biết kết quả sẽ như thế nào, nhưng với bản thiết kế này, tôi hy vọng sẽ cho anh một sự bất ngời”

“Cho tôi bất ngờ?” Mục Chính Hi cau mày khi nghe Hạ Tịch Nghiên nói. Anh không nghe lầm đấy chứ!

Hạ Tịch Nghiên luôn trốn tránh anh, vậy mà bây giờ lại muốn cho anh bất ngờ?

“Là sao?” Mục Chính Hi nhìn cô hỏi, tâm trạng cũng tốt lên không ít.

Hạ Tịch Nghiên mỉm cười: “Tạm thời giữ bí mật, khi nào. có thông báo anh sẽ biết!” –

Cho dù Hạ Tịch Nghiên muốn thừa nước đục thả câu, Mục Chính Hi đương nhiên cũng sẽ cho cô thể diện, anh nhíu mày, không nói’gì nữa, tiếp tục lái xe đi về phía trước.

Chẳng bao lâu, họ đến nơi mà Nice đã chỉ định.

Nghe thấy Hạ Tịch Nghiên và Mục Chính Hi đến, Nice tự mình xuống lầu để đón họ.

“Tổng giám đốc Mục, cô Hạ!” Nice mỉm cười chào họ, sau đó bắt tay với hai người.

Vừa nói vừa đi lên lầu.

“Cô Hạ, sao rồi, cô có lòng tin với cuộc thí lần này không?” Nice nhìn Hạ Tịch Nghiên hỏi.

Anh ta đối xử với Hạ Tịch Nghiên tương đối tốt.

Hạ Tịch Nghiên mỉm cười: “Theo như lời anh nói, tôi chỉ thiết kế thứ mà tôi thích, thứ này có một câu chuyện. Về phần chuyện sau đó như thế nào thì vẫn phải tùy vào giám khảo!” Hạ Tịch Nghiên cười nhạt nói.

Nice mỉm cười, tán thưởng thái độ bình tĩnh và thong dong của cô. Á

Lúc này, có vài người đang đi lên lầu:

Hạ Tử Du đưa bản vẽ thiết kế cho Niee: “Đây là thiết kế của tôi!” ¬

Nhìn bản thiết kế được bọc trong tập hồ sơ, Nice nhận lấy, cười nói: “Cô Hạ, rất morig chờ bản thiết kế của cô!”

Hạ Tịch Nghiên cười cười, không nói gì nữa.

Lúc này, Mục Chính Hi nhìn Nice nói: “Mấy ngày sẽ tiết lộ đáp án?”

“Hai ngày.“ Nghe đến đây, Mục Chính Hi gật đầu.

Vì vậy, sau khi nói chuyện được một lúc trong phòng làm việc, Mục Chính Hi cùng Hạ Tịch Nghiên rời đi.



Vừa bước tới cửa đã gặp được một người. Hạ Tịch Nghiên thật sự cảm thấy duyên phận của cô và

Lăng Tiêu Tường đủ sâu, ở đây mà cũng gặp được!

Lăng Tiêu Tường đi giày cao gót màu sáng, quần tây màu xám, áo vest màu trắng.

Khó mà nhìn thấy cô ta có lúc nề nếp như vậy.

Khi nhìn thấy Hạ Tịch Nghiên và Mục Chính Hi, Lăng Tiêu Tường dừng lại.

Nhìn thẳng vào Hạ Tịch Nghiên và Mục Chính Hi. Biết rằng họ sẽ đi cùng với nhau, nhưng khi nhìn thấy họ

đứng cạnh nhau, trái tim của cô ta không khỏi cảm thấy. đau nhói! Mi

‘Vì đứng cùng nhau nên trông họ rất xứng đôi!

Xứng đôi! ì

Tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng chính là như Vậy. ~

Cho dù như thế nào, Lăng Tiêu Tường vẫn đứng đó với

dáng vẻ giả vờ không biết gì:.

AM)

Mà ngược lại là Mục Chính Hi nhìn cô ta và nói: “Tiểu Tường, sao em lại ở đây?”

Sau khi nghe Mục Chính Hi nói, Lăng Tiêu Tường chỉ mỉm cười, lúc nà ice bước ra và giới thiệu: “Đây là một trong những. giám khảo trong cuộc thi của chúng tôi, con gái của tập đöàn Lăng thị!”

Giám khảo? _ Nghe vậy, Hạ Tịch Nghiên và Mục Chính hi đều hơi kinh ngạc.

Chỉ là Hạ Tịch Nghiên đứng ở đó không lên tiếng.

Mặc dù cô cho rằng đây không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Mục Chính Hi cũng nhìn Lăng Tiêu Tường: “Em là giám khảo cuộc thi này? Sao anh không biết?”

Lăng Tiêu Tường mìm cười: “Chuyện làm giám khảo này là chuyện bí mật, không phải em không muốn nói, Chính Hi, anh là người luôn phân biệt rõ ràng chuyện &ồng và chuyện tư, em tin rằng anh sẽ không tức giận, đúng không?” Lăng Tiêu Tường nhìn Mục Chính Hi nói.

Mục Chính Hi nhìn Lăng Tiêu Tường; ánh mắt thẳng tắp, khóe miệng nở nụ cười: “Đương nhiên!”