Nhưng không phải Dì Lâm nói anh đến công ty làm việc sao , tại sao lại ở nhà , cô nhanh chóng đi xuống lầu tính ngồi vào sofa nhưng chưa kịp đã bị bà lôi đi về phía phòng ăn , ánh mắt trở nên sáng khi thấy cả bàn thức ăn , đa số đều là món mà cô yêu thích 

'' Con sao vậy '' 

Lâm Đào quay qua thấy cô đang dùng đũa lấy hết hành và rau ra , với những món ăn này có hai thành phần này mới ngon được , bỏ ra rồi còn gì ăn được nữa

'' Con bị dị ứng với hai món này ''  

Vũ Thành đi đến nhìn qua khóe miệng cô đang cong lên tinh quái , anh nhận ra cô nàng này là không muốn ăn hai món này , nhưng anh quyết bắt cô ăn cho bằng được tuy nói thân thể cô không ốm nhưng mà chỉ cần gồng lên đã lộ rõ xương sống, xương sườn , chút ít phải tẩm bổ cho cô lên cân , rau là thành phần dinh dưỡng không kém 

( Yin : Tẩm bổ lên để anh ăn hay gì ? 

Vũ Thành : Liên quan gì đến cô hay không , đó là vợ tôi )

'' Nếu em chịu ăn chút  , tối tôi dẫn em ngắm bầu trời đêm ''

'' Thật sao '' 

Nghe nói hôm nay bầu trời sẽ có rất nhiều sao trên trời , mà sao càng nhiều vào ban đêm sẽ càng đẹp lại càng muốn ngắm , ngắm sao là một trong những thú vui của cô , cho nên cô muốn tối nay đi ngắm sao lắm mà khổ nổi ở đây đường xá không thân thuộc , cộng thêm Vũ Thành lại căn dặn không cho cô rời nhà khi chưa có sự cho phép 

'' Được , chú hứa đấy , nhất ngôn cửu đỉnh ''  

Trình Vân tuy rất ghét rau nhưng lời đề nghị vừa rồi đã thu hút cô cho nên thích hay không thích  cũng phải bỏ vào mồm còn tiêu hóa được hay không là còn là chuyện khác 

Bữa ăn ngon đều được cô ăn hết sức no nê , trong miệng vẫn còn thức ăn làm cho bên gò má cô trở nên phúng phính lên trông lại rất đáng yêu , Trình Vân được Dì Lâm dẫn đi lên lầu thay quần áo 

'' Dì ơi những bộ này hở hang quá , dì lấy bộ khác cho con đi '' 

'' Con không thích sao vậy để dì chọn cái khác '' 

Cuối cùng sao một lượt thử cô chỉ ưng ý được chiếc đầm này , một màu trắng thuần , ở eo có dây cột để cố định vùng eo , trong cô mặt lên thoạt nhìn là một cô gái thuần túy ,duyên dáng nhưng không kém phần sang trọng . Khuôn mặt lúc chưa trang điểm lên rất yêu kiều , đơn thuần nhưng khi được đánh nhẹ vài lớp trang điểm mới nhận ra lúc cô trang điểm  nhan sắc càng đỉnh hơn 

'' Dì , bộ chú ấy dẫn nhiều chị gái về lắm sao '' 

Trình Vân từ trước đến nay không ưa chuộng những trang phục hở hang cho lắm , nên khi nãy thử qua những chiếc đầm hầu như điều là hở hang không hở chổ này thì hở chổ khác , cho nên cô nghĩ chắc anh mua cho mấy chị tình nhân 

'' Hahaha.....Đây là cậu chủ đặc biệt mua cho cô , làm gì có chuyện dẫn cô nương nào về ngoài con chứ '' 

Cô không nói gì chỉ bĩu môi ...... 

Dì Lâm cười nụ cười hiền hòa thật không ngờ cô bé lại ngây thơ như vậy , bà ở đây cả chục năm chưa bao giờ thấy anh dẫn cô nương nào về hay ra ngoài ăn chơi gái gú bao giờ huống hồ chi là sai người mua quần áo cho chứ 

Trình Vân là đầu tiên mà Vũ Thành mới có những biểu hiện như vậy , bà ở bên cạnh chăm sóc anh từ nhỏ đến nay , anh thế nào bà điều biết , chỉ là tình cảm của một người đàn ông máu lạnh , trái tim sắc lạnh như Vũ Thành phải có thời gian 

'' Con đi học trong trường thế nào '' 

Nói đến việc đi học cô liền nở nụ cười vui vẻ , tuy rất ghét đi học nhưng mà điều có những thứ làm cô hân hoan 

'' Trên trường con luôn bị các bạn nữ làm phiền lắm dì '' 

Đúng vậy ! Hầu như khi cô đi học đều bị phiền bởi các bạn nữ trong lớp hay các lớp khác , nguyên do ư ? Đều là từ cái nhan sắc thiên phú này của cô đều bị người khác dòm ngó , người đến tỏ tình cô phải đếm lên đầu ngón tay . Đa số cô bị phiền bởi sự ghen tuông vớ vẫn hay đánh ghen  

'' Được rồi chúng ta đi xuống '' 

Với nhan sắc như vậy bà không tin không có chàng trai nào để ý đến .....Thấy Vũ Thành đang ngồi cầm điện thoại nhắn tin với ai đó , còn có Từ Minh đứng bên cạnh , cô đi ngang qua nhìn cậu một hồi lâu , tại sao bọn họ không chịu rời đi cứ đứng nghiêm một chổ mà còn chấp tay sau lưng nữa 

Đang định ngồi xuống như có gì đó sai sai , là cô lo suy nghĩ đi đâu đặt mông ngồi xuống bị lệch ra ghế sofa cứ tưởng đâu sẽ ngã làm đau mông nên nhắm mắt theo bản tính nhưng khi mở mắt ra đã nhìn thấy cô đang nằm trong lòng của anh , khuôn mặt kiều diễm bất ngờ đỏ ửng lên gần như muốn áp sát vào khuôn mặt anh 

'' Đi đứng để mắt vào đâu vậy '' 

'' Con làm chú đau tay sao '' 

Trình Vân đứng dậy nhìn thấy anh đang cầm bàn tay phải xoa xoa , nghĩ thầm chắc vừa nãy do đỡ mình nên không may cổ tay đập vào thành ghế , nhìn thấy dì Lâm đem dầu tới cô nhanh chóng lấy chai dầu trên tay bà , đi đến ngồi xuống gần anh . Nắm lấy bàn tay to lớn sức dầu rồi xoa xoa 

'' Chú còn đau không , con xin lỗi '' 

'' Không sao rồi '' 

Vũ Thành cười lạnh quay qua nhìn cô thật không biết cô gái này giả ngốc hay ngốc thật mà lại trở nên ân cần đến đáng yêu thế này , đây là cô gái đầu tiên mà anh biết , không ra kiểu một công chúa đỏng đảnh ,  chảnh mặt , ăn mặt hở hang để quyến rũ người đàn ông mà đằng này là một cô nàng tuy hay thích nũng nịu nhưng biết điểm dừng , ăn mặt thay vì quyến rũ lại chọn cho mình phong cách duyên dáng , nữ tính 

'' Chúng ta đi thôi chú , muộn rồi '' 

Um...Vì cô thử quần áo mà mất hết tiếng rưỡi , nếu không giờ đi sẽ sớm hơn 

'' Lão đại đây ạ '' 

'' Sao anh gọi chú ấy là lão đại vậy '' 

Cô không biết được lí do gì mấy vệ sĩ đó của anh gọi là lão đại mà không phải là chủ nhân , thường thường cô biết được lão đại đó trong mấy hắc đạo sẽ gọi như vậy

Vũ Thành không nói gì chỉ đột nhiên nắm lấy cổ tay cô ngồi vào trong xe , đóng cửa xe lại , quay về chổ mà hai thuộc hạ anh đang đứng nghiêm chỉnh căn dặn gì đó 

'' Trước mặt cô bé gọi tôi là cậu chủ '' 

'' Vâng ''