------------------------------
Hôm nay trận đấu bóng rổ này là cuộc tranh tài cuối cùng của lớp mười hai, coi như là cuộc so tài cáo biệt, cho nên đặc biệt được chú ý. Diệp Oản Oản đứng ở cửa xa xa nhìn một cái, chỉ thấy trên trường đấu hai đội đội viên đang làm nóng người, không thấy Sở Phong, chắc hắn còn chưa tới. Về phần Tống Tử Hàng, thân ảnh cao lớn rất nổi bật mà đứng ở vị trí xếp hàng thứ hai bên khán đài.
Nơi đó có Trầm Mộng Kỳ, Phương Cầm cùng mấy cái nữ sinh lớp A khác đang ngồi. Ánh mắt của những nữ sinh kia nhìn Tống Tử Hàng tất cả đều chiếu lấp lánh, tràn đầy sùng bái. Mà trong mắt của Tống Tử Hàng cũng chỉ có Trầm Mộng Kỳ.
Tống Tử Hàng ánh mắt chuyên chú đưa đến cô bé trước mắt, có chút kích động mở miệng nói " cám ơn các ngươi tới cổ vũ chúng ta!"
"Ha ha Tống đội trưởng nhưng thật ra là nghĩ muốn cám ơn Mộng Kỳ đến xem hắn đi thi đấu đi! Chúng ta toàn bộ mấy người cũng chỉ là nhân tiện mà thôi!"
"Có Mộng Kỳ cổ vũ, hôm nay nhất định là Tống đội trưởng làm chủ sân nhà! Mang theo Thanh Hòa đánh bại Cẩm Tú không chừa manh giáp!"
"Đó là nhất định! Sức mạnh của ái tình mà!"
Trầm Mộng Kỳ hôm nay một thân mặc quần dài màu xanh nhạt, rất là thanh tân ưu nhã, sắc mặt hàm xuân mà giận ồn ào lên nhắc mọi người một cái " các cậu đừng làm rộn! Mình đến cỗ vũ cho đội bóng rổ trường chúng ta cũng là điều nên làm mà!"
Diệp Oản Oản đứng ở cách đó không xa, nhìn đến chặt chặt chắt lưỡi. Giang Yên Nhiên vì toàn bộ đội bóng rổ rót nước mua cơm giặt quần áo, một câu tốt đều không tới, Trầm Mộng Kỳ bất quá ngồi ở chỗ này xem trận tranh tài, lại đem hắn cảm động đến cùng tự đắc.
"Không có sao chứ? " Diệp Oản Oản có chút không yên lòng mà hướng Giang Yên Nhiên nhìn một cái.
Giang Yên Nhiên hít sâu một hơi, từ phía trước đả tình mạ tiếu thu hồi ánh mắt trên người hai người bọn họ " không việc gì, đi thôi."
Từ khi tại diễn đàn công khai câu trả lời kia, Tống Tử Hàng liền bắt đầu không chút kiêng kỵ theo đuổi Trầm Mộng Kỳ. Hai người một trước một sau hướng hàng trước chỗ trống đi tới.
Trong sân bóng của trường học mọi người thấy Diệp Oản Oản tất cả đều là một trận xì xào bàn tán, bất quá Diệp Oản Oản danh tiếng vốn là lớn, tất cả mọi người thấy cũng không có lấy gì làm lạ, rất nhanh sự chú ý của mọi người đều chuyển tới trên người nữ sinh sau lưng Diệp Oản Oản.
Thấy Giang Yên Nhiên trong nháy mắt, cơ hồ tất cả mọi người đều là hai mắt tỏa sáng.
Nhất là các nam sinh!
"Wase! Mau nhìn mau nhìn! Mỹ nữ!"
"Mỹ nữ này lớp nào a? Tại sao dường như chưa thấy qua?"
"Ai? Đây không phải là Giang Yên Nhiên lớp A sao ta đi a! Chính là đổi một kiểu tóc để nguyên quần áo trang phục mà thôi!"
"Chửi thề một tiếng! Mù mắt chó của ta! Không nghĩ tới Giang Yên Nhiên lại xinh đẹp như vậy? Vóc người cũng cực kỳ tốt đấy!"
...
Trong sân cầu của trường động tĩnh rất nhanh đưa tới sự chú ý của đám người đang ngồi hàng trước Trầm Mộng Kỳ cùng Tống Tử Hàng, bọn họ cũng quay đầu theo nhìn về hướng sau lưng.
Tống Tử Hàng chỉ mơ hồ nghe được có người gọi tên "Giang Yên Nhiên ", trong tiềm thức liền sinh ra một cổ không ưa. Chẳng lẽ cô gái kia lại chưa từ bỏ ý định theo tới đây muốn dây dưa sao? Tống Tử Hàng chân mày nhíu chặt mà theo tầm mắt của mọi người nhìn sang, kết quả, một giây kế tiếp, trên mặt biểu tình nhất thời ngẩn ngơ.
Chỉ thấy trước mắt nữ sinh người mặc trang phục áo đầm cổ in hoa màu sắc minh diễm, tóc tinh xảo được cắt xén buộc vòng quanh làm lộ đường cong thiếu nữ hoàn mỹ động lòng người, tóc quăn màu trà sóng vai để cho cô nhìn qua tươi đẹp lại động lòng người, không chút nào giống bộ dáng trầm muộn trong ngày thường. Cái vẻ đẹp đẽ này đủ để cho tất cả đàn ông xiêu lòng, người con gái đó lại là... Giang Yên Nhiên!
Tống Tử Hàng cơ hồ không thể tin được mắt kiếng của mình. Giờ phút này tiếng nghị luận của những người chung quanh cũng lớn hơn, nhất là khi nhìn đến Tống Tử Hàng cùng Trầm Mộng Kỳ.
" A lô? Các ngươi chẳng lẽ không cảm thấy được Giang Yên Nhiên so với Trầm Mộng Kỳ xinh đẹp hơn sao?"
Tướng mạo của Trầm Mộng Kỳ cộng thêm trang điểm da mặt thích hợp ăn mặc quả thật coi như có khí chất mỹ nữ, nhưng cùng Giang Yên Nhiên xinh đẹp động lòng người so sánh thì trong nháy mắt liền lộ ra vẻ nhạt nhẽo.
"Đẹp đẽ quá nhiều được không! Bình thường thật là không nhìn ra!"
"Hơn nữa suy nghĩ kỹ một chút, Giang Yên Nhiên gia thế cũng tốt hơn Trầm Mộng Kỳ nhiều, phụ thân là đạo diễn nổi tiếng, mẫu thân là biên kịch trứ danh, mà cha của Trầm Mộng Kỳ nghe nói lúc trước chính là cho Diệp Oản Oản ba cô ta làm tài xế lái xe, các ngươi nói Tống Tử Hàng có phải hay không ngốc à? Để một người có gia thế đối với hắn một lòng lại thích bạch phú mỹ không muốn, mà muốn tìm một cái người đạo mạo!"
Những lời này dĩ nhiên rõ ràng truyền đến trong tai` Tống Tử Hàng cùng Trầm Mộng Kỳ. Sắc mặt của Tống Tử Hàng nhất thời đen xuống, mặt của Trầm Mộng Kỳ càng là một trận tái mét.