Editor: Hyna Nguyễn

------------------------------

Cha mẹ của Giang Yên Nhiên đi tới cực kỳ nhanh. Nghe được tiếng gõ cửa, Diệp Oản Oản điều chỉnh tâm trạng mình một chút, sau đó lập tức đi qua mở cửa.

"Yên Nhiên đâu! Yên Nhiên của chúng ta đâu!"

"Con gái của ta ở đâu?"

Giang ba cùng Giang mẹ gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

"Thúc thúc, a di, các ngươi cuối cùng cũng đến rồi, Yên Nhiên nằm ở trên giường đấy, các ngươi nhanh đi thăm cậu ấy một chút đi! " Diệp Oản Oản vội mở miệng nói.

Hai vợ chồng lập tức vọt tới trước giường, thấy con gái mình nằm trên giường nhất thời tâm đều hoàn toàn vỡ vụn. Sắc mặt Giang Yên Nhiên vào lúc này vô cùng tiều tụy, gò má tái nhợt không có một tia huyết sắc, cặp mắt cũng đều là sưng đỏ, Giang ba cùng Giang mẹ căn bản không hề có bất kỳ hoài nghi gì.

"Yên Yên sao con lại ngu ngốc như vậy a! Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?"

"Yên Nhiên, nhanh nói cho ba, có phải hay không trong trường học có người khi dễ con?"

Giang Yên Nhiên kinh ngạc nhìn cha mẹ mình vội vã chạy tới, sau khi thấy người thân của mình cái đè nén ủy khuất kia nhất thời cũng không nhịn được nữa, nhào vào trong ngực của mẹ liền nghẹn ngào khóc rống lên " ba... Mẹ... Con thật khó chịu... Thật khó chịu..."

Giang mẹ thấy con gái mình khóc tim như bị đao cắt "Ngoan nào! Bảo bối ngoan! Con là muốn gấp chết ba mẹ sao? Con này rốt cuộc là muốn thế nào a?"

Diệp Oản Oản đứng ở một bên, nước mắt cũng theo cộp cộp đi xuống " thúc thúc a di, các ngươi nhất định phải giúp Yên Nhiên xả giận a, Yên Nhiên ở trường học đều sắp bị khi dễ đến chết a!"

Giang ba nhất thời mặt đầy vẻ giận dữ " người nào, lại dám khi dễ con gái của ta!"

Diệp Oản Oản trả lời: "Là Tống Tử Hàng cùng Trầm Mộng Kỳ!"

Giang ba sắc mặt hơi biến " Tử Hàng, còn có Trầm Mộng Kỳ? Điều này sao có thể? Tử Hàng tuyệt đối không thể nào khi dễ Yên Nhiên, còn có Mộng Kỳ không phải là bằng hữu tốt nhất của Yên Nhiên sao?"

Diệp Oản Oản gấp vội vàng giải thích " căn bản liền không phải là như vậy, Tống Tử Hàng căn bản không thích Yên Nhiên, còn âm thầm cùng bằng hữu tốt nhất của Yên Nhiên là Trầm Mộng Kỳ ở cùng một chỗ, Trầm Mộng Kỳ cũng coi như là bằng hữu tốt nhất của Yên Nhiên, không chỉ không có nói cho Yên Nhiên chuyện này, còn biết rõ Yên Nhiên cùng Tống Tử Hàng có hôn ước nhưng lại len lén cùng Tống Tử Hàng chơi trò mập mờ..."

Giang ba sắc mặt nghiêm túc nói: "Đây tuyệt đối không thể nào! Nhân phẩm của đứa bé Tử Hàng kia ta là hiểu rõ, hắn đối với Yên Nhiên của chúng ta cũng là một tấm chân tình."

Giang mụ mụ cũng phụ họa theo " đúng vậy, trong ngày thường chúng ta tất cả đều là nhìn thấy trong mắt."

Diệp Oản Oản trong lòng cười lạnh, Tống Tử Hàng này thật đúng là biết làm mặt ngoài công phu, khó trách trước đây Giang Yên Nhiên lo lắng cha mẹ không tin.

Diệp Oản Oản tiếp tục cáo trạng " thúc thúc, a di, các ngươi tất cả đều bị lừa, Tống Tử Hàng từ đầu tới cuối cũng chỉ là ở bên cạnh các ngươi giả trang làm bộ làm tịch mà thôi, chỉ cần hai nhà trưởng bối không có ở đây thời điểm đó, liền đối với Yên Nhiên lạnh như băng, còn nói với Yên Nhiên hắn đã có nữ hài yêu thích. Nhưng là Yên Nhiên quá ngốc, cũng quá thương hắn, căn bản cũng không quan tâm những thứ này, thậm chí chỉ cần thỉnh thoảng Tống Tử Hàng cho một cái mặt tốt liền cao hứng vô cùng, đần độn cho là mình cũng sẽ có một ngày có thể làm hắn rung động. Yên Nhiên cậu ấy là một cô gái, vì làm hắn vui lòng, mùa đông trời mới sáng liền dậy sớm đi ra ngoài đến tiệm ăn sáng hơn mười dặm mua cho hắn cơm sáng hắn thích ăn nhất, trời mùa hè nóng như vậy, ngày ngày chạy đi sân bóng rổ vì hắn cố gắng cổ động!

Cậu ấy một cái thiên kim đại tiểu thư, ở nhà một chút nước đều không dính, lại vì làm hắn vui lòng mà lại ở đội bóng rổ làm hậu cần, lặng lẽ mua nước mua quà vặt cho tất cả đội viên thậm chí giặt rửa những thứ quần áo bẩn tràn đầy mồ hôi kia!"