Chương 133

Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi dịu dàng nhếch khóe miệng lên, lại lột hai con tôm cho Lăng Thiên Vũ, cậu nhóc đắc ý bắt đầu ăn.

Sau bữa ăn, Thịnh Hoàn Hoàn dẫn Lăng Tiêu và Lăng Thiên Vũ đi thăm Thịnh Xán, sau đó trở về phòng mình.

Vừa bước vào phòng, Lăng Tiêu không chút kiêng kỵ bắt đầu đánh giá, Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi may mắn trước đó đã dọn sạch mọi thứ về Mộ Tư, nếu không đêm nay thật sự khó lòng giải thích.

Đột nhiên, Lăng Tiêu ngừng lại bên cạnh tủ quần áo, đôi mắt đen thâm thúy lạnh lùng liếc nhìn Thịnh Hoàn Hoàn: “Trong này có giấu thứ gì không?”

“Cái gì?” Hơn nửa ngày Thịnh Hoàn Hoàn vẫn chưa kịp phản ứng.

Lăng Tiêu cười lạnh: “Nội y sexy, CD người lớn, trong này không có mấy thứ đó chứ?”

Mặt Thịnh Hoàn Hoàn lập tức đỏ tới mang tai, hận không thể đào lỗ chui vào: “Không có, thật sự không có, tôi đã nói đó không phải của tôi, tôi chưa chạm qua mà đã bị anh nhìn thấy.”

Trên gương mặt anh tuấn của Lăng Tiêu có thêm một phần tà ác: “Nghe có vẻ cô rất tiếc nuối?”

“Không có, làm gì có.” Thịnh Hoàn Hoàn cứng đờ phủ nhận, vội vàng mở tủ quần áo kéo một cái váy ngủ ra: “Tôi đi tắm, anh tùy ý.”

Nói xong thì cô “Trốn” vào phòng tắm.

Lăng Tiêu lạnh lùng giật giật khóe miệng rồi đi ra ngoài cửa.

Thịnh Hoàn Hoàn tắm rửa đi ra thì không thấy Lăng Tiêu đâu, cậu nhóc cũng không có mặt, cô đi ra ngoài thì tìm được Lăng Thiên Vũ trong phòng trẻ con.

Cậu đang nằm đè lên cái nôi, dán mắt không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào Tiểu Sam Sam.

Thịnh Hoàn Hoàn hiếu kì đi qua, lập tức trông thấy Tiểu Sam Sam vô thức nắm lấy ngón trỏ của Lăng Thiên Vũ mà mút.

Lăng Thiên Vũ phát hiện Thịnh Hoàn Hoàn thì đỏ mặt vội vàng rút ngón tay ra, không ngờ Tiểu Sam Sam lập tức mếu máo, oa một tiếng khóc lên, tiếng khóc rất to.

Lăng Thiên Vũ chân tay luống cuống, lại đưa ngón tay ra nhét vào miệng Tiểu Sam Sam, con bé lập tức không khóc.

Lăng Thiên Vũ khóc không ra nước mắt mà nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn dở khóc dở cười, lên tiếng bảo người hầu pha sữa bột tới, nhờ vậy mới thành công dùng núm vú cao su thay thế cho ngón tay.

Lăng Thiên Vũ ngủ rồi mà Lăng Tiêu vẫn chưa về, Thịnh Hoàn Hoàn ra ngoài tìm hắn, nhưng đột nhiên nghe được tiếng “Tít tít tít”.

Thịnh Hoàn Hoàn không xa lạ gì với âm thanh này, ngày đó chụp oxy của Thịnh Xán bị người ta phá trong bệnh viện cũng phát ra tiếng còi báo động này.

“Ba.” Thịnh Hoàn Hoàn biến sắc, vội chạy tới phòng Thịnh Xán.

Cửa đang đóng chặt, bên trong không có ai.

Thịnh Hoàn Hoàn xông vào liền thấy cái chụp oxy trên mặt Thịnh Xán vẫn còn, tiếng cảnh báo vừa rồi cứ như ảo giác của cô.

Nhưng vừa rồi cô nghe thấy rất rõ ràng, không có khả năng sai lầm.

Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn rơi vào cái chụp trên mặt Thịnh Xán, cô thò tay lấy nó ra, tiếng cảnh báo “Tít tít tít” lập tức vang lên, nghe giống vừa rồi y như đúc.