Chương 2318

‘Người bận rộn’ giống như Bắc Minh Quân, sao biết những thứ đó. Có lẽ nên nói, anh đâu có sự nhẫn nại lớn như thế?

Thật là một sự lựa chọn khó mà quyết định…

“Có phải cảm thấy có hơi khó quyết định không? Nếu như nói như thế, vậy thì để tôi quyết định là được rồi.” Bắc Minh Quân cuối cùng cũng lên tiếng.

“Khoan đã, để tôi suy nghĩ thêm…” Cố Tịch Dao vội nói.

Nhìn ra được, thần sắc của cô lúc này rất căng thẳng, căng thẳng đến mức cô cũng không biết làm sao mới được.

“Tôi thấy hay là thôi đi, đợi em nghĩ ra một phương án, sợ rằng vậy phải đợi tụi nhỏ đều trưởng thành rồi. Thay vì như thế, vậy không bằng để tôi giải quyết chuyện này.”

Bắc Minh Quân tỏ vẻ rất nghiêm túc, anh liếc nhìn gương mặt rõ ràng có hơi lo lắng bất an của Cố Tịch Dao: “Trước đây, đối với Trình và Dương, chúng ta cuối cùng đưa ra cách làm là một mình nuôi một đứa. Đương nhiên, đó cũng chỉ là vì sau khi tôi và em lập ra thoả thuận mới. Tình trạng bây giờ lại không giống rồi, nhiều thêm một cô con gái là Cửu Cử. Vậy thì, tôi thấy thoả thuận giữa chúng ta nên tiến hành thay đổi lần nữa, như thế tôi mới thấy công bằng một chút.”

Lần nữa thay đổi thỏa thuận?

Đây có lẽ là tin tức Cố Tịch Dao không muốn nghe thấy nhất vào lúc này, hơn nữa còn là một tin tức rất xấu.

Nhưng cô dường như không có bất cứ lý do để trực tiếp từ chối. Bởi vì cô biết, cho dù mình lên tiếng, cũng sẽ bị anh bác bỏ, đến lúc đó chỉ sẽ khiến sự tình phát triển càng tệ.

***

“Xem ra, em đối với đề nghị mà tôi đưa ra không có dị nghị gì, vậy thì tôi nói ra một phương án đã nghĩ xong với cho em.” Hai tay Bắc Minh Quân đan vào nhau để trên chân, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người Cố Tịch Dao, quan sát từng chi tiết lộ ra trên mặt cô.

Điều anh muốn nói là điều bản thân hai ngày nay luôn đắn đo suy nghĩ mãi. Điều này so với bất kỳ quyết định nào mà trước đây anh đưa ra, thời gian suy nghĩ đều dài hơn.

Cũng là vì, đây không phải bất cứ một vụ hợp tác thương nghiệp có lợi nhuận lớn. Mà theo anh thấy, những vụ hợp tác trong thương nghiệp cho dù không có vài thứ, dựa vào bản lĩnh của anh vẫn có thể giành được.

Nhưng, quyết định này và quyết định trước đây không giống nhau, người liên quan đều là người mà anh để tâm nhất.

“Khoan đã…” Cố Tịch Dao cuối cùng vẫn không nhịn được, cô muốn cướp lời trước khi Bắc Minh Quân tuyên bố quyết định cuối cùng mà nói ra suy nghĩ của mình, nếu không, có lẽ nói sau đó thì không có bất kỳ sức nặng nào nữa, cũng sẽ trở thành một câu nói nhảm.

“Tịch Dao, có gì muốn nói thì nói đi.” Bắc Minh Quân không có vì lời của mình bị cắt ngang mà cảm thấy tức giận.

“Tôi, tôi có thể để anh dẫn Trình Trình và Dương Dương đi, chỉ cần anh để Cửu Cửu lại cho tôi.” Cố Tịch Dao cũng ở trong tình thế khó lựa chọn mà đưa ra lựa chọn cuối cùng.

Thật ra bất luận đứa con nào với cô đều là một phần quan trọng nhất trong cuộc đời của mình, thiếu ai cũng không được.

Nhưng sao có thể chứ. Lúc đầu khi ký hợp đồng với Bắc Minh Quân, không phải chính là vì anh muốn con trai sao. Hiện nay, Trình Trình và Dương Dương đều đã lớn rồi, cho dù ở bên cạnh anh, cô cũng sẽ yên tâm không ít.

Nhưng Cửu Cửu lại khác, cô bé từ nhỏ không có nhiều thời gian ở bên cạnh cô, mãi sau khi Anna dẫn cô bé về nước mới coi như thật sự để mình và con gái ở cùng nhau.

Huống chi cô bé vẫn còn rất nhỏ, nếu như giao cô bé cho Bắc Minh Quân, anh cũng không thể chăm sóc tốt cho cô bé được, tuy anh có tiền, nhưng thứ như tình thân, có dùng tiền cũng không mua được.