Chứng Hồn Đạo
Chương 153 , có vài độc giả nói lên cảm nhận của mình đọc chương này xong và Tam Nguyệt ra mặt giải thích.
Post vài dòng tâm sự của tác giả Tam Nguyệt Mộng Khê sau khi viết xong chương 153, có vài độc giả nói lên cảm nhận của mình đọc chương này xong và Tam Nguyệt ra mặt giải thích.
Cảm thấy không post mấy dòng này lên thì có vài bạn đọc sẽ thắc mắc, nên mình dịch ra post lên vậy.
Bạ.n .Đa.ng. Đ.ọc. T.ru.yệ.n .Tạ.i .We.bs.it.e .Tr.uy.en.Gi.Cu.ng.Co..c.om.
Có bạn đọc nói rằng nhân vật chính Lệnh Hồ nô dịch Câu Phá Thiên, là biểu hiện của phẩm tính bất lương. Tam Nguyệt không biết phải nói thế nào nữa. Mọi người đều biết rằng đối với những người có kinh nghiệm, hoặc thực lực cường đại thì tâm tính tự nhiên sẽ thay đổi. Lệnh Hồ muốn khống chế một bộ phận Yêu tộc là thế lực sau lưng của mình chỉ là sự biến chuyển của tâm tính. Tuy có vài Yêu tộc không tranh quyền thế, nhìn qua không có quan hệ gì với nhân vật chính, nhưng nhân vật chính muốn khống chế Cửu Yêu sơn trong tay, tất nhiên sẽ có quan hệ một chút với hắn. Cho dù không có thì nhân vật chính cũng cần thực lực của Câu Phá Thiên. Thế giới mạnh còn yếu mất là thế, có vài tu sĩ nhân tộc bị Yêu tộc bắt đi để làm công phẩm tiến dâng cho hoàng tộc, lúc đó bọn họ biết nói ai? Tam Nguyệt viết sách đã muốn cho tâm tính nhân vật chính luôn tự do phóng khoáng, tính cách tùy tâm sở dục, hắn không giả nhân giả nghĩa, chỉ biết làm những gì hắn cho là không sai, nhưng hắn cũng là một người thiện lương chánh nghĩa, cũng có mặt mềm yếu của mình.
Chứng Hồn Đạo