Cô nhanh chóng vuốt sang một ứng dụng khác trên thiết bị của mình và gõ lại.
“Mr.

Kenneth, anh có thể chuẩn bị bất kỳ hương liệu hoặc một loại thuốc nào có thể đánh gục đàn ông sau khi tiêu thụ nó và loại bỏ ham muốn của họ đối với phụ nữ không? Hương thơm phải nhẹ để đối tượng không cảm thấy ghê tởm khi dùng nó.

Làm ơn, đây là vấn đề sinh tử của tôi.”
Sau đó, kèm theo tin nhắn, cô gửi một sticker đáng thương, đẫm nước mắt của một cô gái xinh xắn.
Cô đợi phản hồi một lúc, nhưng thở dài vì không nhận được hồi âm.
Mr.

Kenneth luôn bận rộn, và có vẻ như anh cũng sẽ không có mặt trong đêm nay.
Mr.

Kenneth là người mà cô quen trên mạng đã được vài năm.

Mối quan hệ bạn bè của họ được duy trì rất tốt.


Tuy cô chưa lần nào gặp anh nhưng qua cách nói chuyện cô biết anh là một người đứng đắn.

Cô chỉ biết anh học y khoa nhưng có niềm đam mê với nghề kinh doanh, ngoài ra những chuyện khác cô không biết gì hết.

Cô cũng chẳng muốn biết anh là ai, đến từ đâu, gia cảnh thế nào.

Tình bạn chỉ cần chân thành là đủ, không quan trọng giàu nghèo.

Và cái nickname Mr.

Kenneth nghĩa là người đàn ông đẹp trai và mãnh liệt.
Cô quay lại màn hình facebook trước đó của mình.

Status của cô đã lan truyền mạnh mẽ.
“Thật sao.

Xin chúc mừng cô nhé.”
“Nữ thần, xin chúc mừng.

Bạn phải giữ lời, tôi sẽ hoàn thành tốt công việc của chúng ta.”
“Hôm nay là ngày gì mà lại có tin vui như vậy? Ý của bạn là cuối cùng bạn cũng có thể tương tác với chúng tôi thường xuyên?”
“Cô gái, cuối cùng thì cô cũng đã xuống núi rồi phải không? Tất cả chúng ta sẽ gặp nhau chứ? Tôi nhất định sẽ tìm đường đến đó chung vui với bạn, bất kể bạn ở xa đến đâu.”
“Ôi nữ thần, tôi cảm động quá.

Tôi không phải làm việc quá sức mình như một con vật nữa.

Nhanh lên và chia sẻ một phần gánh nặng của chúng tôi với.


Tôi sắp bị công việc đè chết.”
“Công việc kinh doanh đang bùng nổ.

Chúng ta sẽ chết trẻ vì kiệt sức.

Tự do của bạn chính là tự do của chúng tôi.”
“Đấy đúng thật là một tin tốt.

Tôi muốn uống một ly.”
Và còn rất nhiều lời bình luận nữa.

Ứng Hiểu Vi cười rạng rỡ.
Cô có một nhóm bạn cùng nhau kinh doanh online nhưng cô chưa bao giờ gặp họ ngoài xã hội, bọn họ chủ yếu liên lạc qua tin nhắn trên facebook.

Tuy vậy, giữa cô và họ vẫn làm việc có tổ chức và đoàn kết.
Khi cô mười lăm tuổi, cô bị Phương Dạ Ngôn và Bùi Ngọc Tuyết lừa, và họ cố gắng bỏ rơi cô ở nông thôn.

Lúc đó, cô nghĩ rằng mình chắc chắn sẽ chết.
Khi hai người họ để cô ở đó, cô đã tận mắt chứng kiến một vụ tai nạn xe hơi thương tâm và đưa tay ra để cứu một người có liên quan.

Không hiểu sao, tình cờ, cô lại bị một nhóm người bắt đi, đưa cô đến một căn cứ bí mật.


Đó là nhóm cận vệ thân tín của ba cô.
Ở đó, cô gặp một người bạn cũ của ba mẹ mình.

Người lớn tuổi nhất có ý định muốn đưa cô rời khỏi gia đình họ Bùi, nhưng sau khi họ kể cho cô nghe về câu chuyện của ba mẹ cô, cô ấy quyết định ở lại Bùi gia để tìm cho ra sự thật về cái chết của ba mẹ mình.
Cái chết của ba mẹ cô không hẳn chỉ là tai nạn ngoài ý muốn, rất có thể đó là một âm mưu được giấu kín.

Cô nhất định phải tìm hiểu sự thật và đưa tội ác của chúng phơi bày ra ánh sáng.
Người trẻ nhất trong nhóm muốn cử hai người đi theo Ứng Hiểu Vi về Bùi gia, có gì giúp sức cô khi cô cần.

Anh sẽ không cho phép con gái của Ứng Hiểu Đường và Chu Nhược Nghi xảy ra bất cứ chuyện gì.

Nhưng cô từ chối, cô sẽ tương kế tựu kế với những mưu mô và quỷ kế của hai mẹ con Bùi Ngọc Tuyết.
Ứng Hiểu Vi không nhớ được gì từ trước khi lên năm tuổi, vì vậy cô không thể nhớ lại hình dáng của ba và mẹ mình như thế nào.
Tuy nhiên, khi cô nghe tất cả những gì đã được nói bởi đàn anh, một sức nặng như trút bỏ khỏi vai cô.