“Dám chặn đường đi Tây Thiên của vợ tôi, các người chán sống hết rồi đúng không?” Mục Hải Long rống lên.

Thẩm Văn Đại ôn hòa nhã nhặn, nói: “Tôi không muốn đến đây để gây sự, tôi chỉ muốn đem hai đứa cháu chắt và người thân của tôi đi.

Mong rằng cậu sẽ để lại chút thể diện, đừng làm hỏng tang lễ của người đã khuất.

” 
Mục Hải Long dữ tợn hét lên: “Con mẹ nó ông là cái củ hành gì vậy, trước mặt bố Vợ và người vợ quá cố của tôi ông còn bao nhiêu thể diện? Mau chóng cút khỏi đây cho tôi, nếu không thì một khi bố vợ tôi hạ lệnh xuống, toàn bộ các người sẽ được chôn cùng vợ tôi đó!”.


Khóe mắt Thẩm Văn Đại giật một cái, lạnh lùng mở miệng: “Các người nhất định phải làm cái chuyện tuyệt tình vậy sao?” 
Lời vừa dứt, ông ta tụ khí thành đạo.

Ba vị Hóa Kính cường giả phía sau ông ta cũng lần lượt tụ khí thành đạo.

Còn có mười mấy Nội Kình võ giả cũng bày ra tư thế tiến công.

Mục Hải Long sợ đến mức vội vàng lui về phía sau Matsushita, run rẩy nói: “Bố vợ, liệu có đánh thắng những người này không?” 
Matsushita rất bình tĩnh, lạnh lùng nói: “Thẩm Văn Đại, tôi vốn dĩ muốn đợi qua một thời gian mới đi trừng trị ông, không ngờ rằng ông lại gấp gáp tìm cái chết như vậy, tôi đây sẽ không nương tay với ông đâu.

” 
Nói đến đây, ông ta quát lớn: “Muto, Takahashi, Nakamura, Kameda cùng với các samurai của đế quốc Nhật Bản, chuẩn bị chiến đấu!” 
Lời vừa dứt.

Soạt soạt soạt! 
Từng thanh kiếm samurai được rút ra.


Một nhóm samurai từ đằng sau quan tài lập tức xông lên phía trước, tất cả xếp thành một hàng, hai tay cầm kiểm đối đầu với nhóm người Thẩm Văn Đại.

“Xem ra phải đánh một trận rồi” 
Thẩm Văn Đại nghiến răng nghiến lợi phun ra mấy chữ.

Sau đó lạnh giọng quát lên: “Cùng tôi liều mạng tiến lên giết chết lũ quỷ này!” 
Vừa dứt lời.

"Giết!" 
Đội ngũ mà Thẩm Văn Đại mang tới hộ tống Thẩm Văn Đại cùng nhau tiến lên.

“Ngu ngốc!” 
Sắc mặt Matsushita lộ vẻ giận dữ, hét lớn: “Giết! Giết hết cho tôi! Toàn bộ chết hết!" 
Hai nhóm người lao vào nhau trong tích tắc.

Xẹt xẹt xẹt! 

Âm thanh nghe như tiếng chặt dưa vang lên trong nhà Matsushita.


Mùi máu tanh nồng gay mũi cũng từ từ tỏa ra.

Cả hai bên đều bị thương, cuộc chiến diễn ra vô cùng ác liệt.

Nhưng cũng rất nhanh, phía bên nhà họ Thẩm bày ra dáng vẻ bại trận.

"Haha!" 
Trông thấy đội ngũ của Thẩm Văn Đại không chống cự được nữa, Mục Hải Long điên cuồng cười lớn.

“Một lũ rác rưởi, cũng không thấy ngại khi xông tới cứu người nữa, đúng là không biết sống chết, đợi đến lúc toàn bộ đều bị giết hết liền dọn đường cho vợ tôi!”.