Bọn họ biết Thập Sát có ý nghĩa gì nhưng chỉ có thể dùng tới mười cao thủ này khi gia tộc rơi vào hoàn cảnh đứng trước nguy hiểm tồn vong.

Mỗi người đều đã đạt tới cấp Ám kình.

Những gia tộc bình thường thậm chí còn không có tư cách để Thập Sát ra tay.

Trong chớp mắt!
Hơn hai mươi người xuất hiện trong đại sảnh của nhà họ Vũ.

Bọn họ gao gồm Thập Sát và các trưởng lão.


"Thập Sát có mặt!"
Mười người đàn ông mặc đồ đen quỳ một gối, vẻ mặt lạnh bằng không một chút cảm xúc.

Mỗi người trong số họ đều do tổ tiên tự mình dạy dỗ.

Đối xử với gia tộc này là tuyệt đối trung thành.

Ngay cả khi đưa bọn họ vào chỗ chết thì họ cũng không có một cậu oán hận nào.

"Chủ nhân, xảy ra chuyện gì vậy? Chuyện gì mà phải dùng tới Thập Sát!" !Vũ Ngọc Hoa là đại trưởng lão nhà họ Vũ, ông ta cau mày hỏi.

Thực sự ông ta không thể nghĩ ra lí do tại sao lại phải sử dụng tới Thập Sát.

Không chỉ ông ta mà những trưởng lão khác trong gia tộc cũng nhìn Vũ Trường An với vẻ mặt khó hiểu.

Ngay cả anh cả của Vũ Hoàng Minh cũng vậy, Vũ Phong Phiêu nhìn ba mình đầy nghi ngờ.

Dường như lâu rồi anh không thấy ba mình giận dữ như vậy.

"Con trai tôi bị người nhà họ Trương bao vây, kẻ cầm đầu chính là Trương Thắng Thiện!"
Mọi người sửng sốt trong chốc lát, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Vũ Phong Phiêu.

Không phải người này đang rất tốt sao?

Như thế nào lại nói là bị bao vây?
Nhưng Vũ Phong Phiêu cũng rất ngạc nhiên.

"Ba, không phải ba đang nói về em hai đấy chứ?"
Lời này vừa nói ra thì sắc mặt của nhiều trưởng lão đã thay đổi dữ dội.

Nếu không có Vũ Phong Phiêu nhắc nhở thì bọn họ đã quên mất chủ nhân còn có một người con trai khác bị đuổi ra ngoài.

Nhưng mà nghĩ kĩ lại càng thấy sốc hơn!
"Chủ nhân, ông nói bây giờ Hoàng Minh bị Trường Thắng Thiện bao vây sao?"
"Làm sao có thể như vậy, Trương Thắng Thiện là đạt tới Ám kình đỉnh cao, là Bán bộ Thiên tiên!"
Sắc mặt Vũ Trường Thành - Nhị trưởng lão của nhà họ Vũ trở nên nghiêm nghị, trong mắt hiện lên vẻ không thể tin được.

Không chỉ ông ta mà những người khác cũng có chút khó tin.

"Ông có nghĩ rằng tôi sẽ đem chuyện này ra làm trò đùa không?" Ánh mắt Vũ Trường An lạnh lùng, trong mắt sôi trào sát khí.

Mọi người đều im lặng.

Chỉ có Vũ Ngọc Hoa khẽ nhíu mày rồi chậm rãi nói: "Theo tình hình xem ra cũng không cần tới Thập Sát"
Tất nhiên Vũ Trường An biết ý của đại trưởng lão.


Nếu Hoàng Minh không đột phá huyệt thứ năm thì ông ấy có thể để một vài ảnh vệ đi là được rồi.

Thực lực của ảnh vệ cũng đã đạt tới Ám kình đỉnh.

Tuy có kém hơn Thập Sát một chút nhưng cũng không kém hơn quá nhiều.

Nhưng...!
Ông ấy hít sâu một hơi rồi cầm điện thoại trên mặt đất lên và cúp máy.

"Nếu tôi nói Hoàng Minh mới tập luyện bí tịch Cuồng huyết trong vòng nửa tháng đã đột phá huyệt thứ năm thì sao?"
Lời này vừa nói xong thì tất cả mọi người đều im lặng!
Thảo nào, khó trách chủ nhân lại muốn triệu tập Thập Sát.

Trong nửa tháng đã từ huyệt thứ nhất mở ra huyệt thứ năm, xem toàn bộ gia tộc thì ai có thể làm được?
Vũ Ngọc Hoa quay đầu lại, sắc mặt mang theo sát khí nói với các trưởng lão: "Gọi tất cả các Ảnh vệ phối hợp với Thập Sát! Bằng mọi giá phải mang cậu hai trở về an toàn cho tôi!"
"Ai muốn ngăn cản! Giết không tha!" Mệnh lệnh này vừa được đưa ra thì tất cả mọi người đều im lặng.

Trong lòng mọi người đều hiểu rõ chuyện này có ý nghĩa gì! Họ không thể mắc một sai lầm nào, cho dù là một chút cũng không được..