CHƯƠNG 31

Ngô Dương cười.

“Cậu cảm thấy tôi đang trưng cầu ý kiến của các người sao?” Ngô Dương nhìn sang Tôn Kiên: “Bản thảo thiết kế của Trương Uyển Du đã thông qua khảo hạch của tôi, tôi cho rằng cô ấy có đủ trình độ để đảm nhiệm được chức tổng giám thiết kế.”

“Phó tổng giám đốc Tôn, nếu cậu cảm thấy quyết sách của tôi sai lầm thì có thể kiến nghị với hội đồng quản trị, triệu tập các thành viên của hội đồng quản trị bỏ phiếu nghị quyết. Tôi cũng muốn thử xem cậu có tiếng nói lớn thế nào.” Ngô Dương nói một cách lạnh lùng, chẳng chút khách sáo.

Vẻ mặt của Tôn Kiên cực kỳ bất mãn, anh ta cố gắng áp chế lửa giận trong bụng xuống.

Anh ta đường đường là đại công tử của nhà họ Tôn, là người thừa kế tương lai của nhà họ Tôn ở thành phố Thanh Vân này, trước giờ anh ta chưa từng gặp phải tình huống bị người ta coi khinh như vậy.

Người của nhà họ Trương e sợ Ngô Dương, nhưng anh ta chưa chắc đã sợ.

Nếu như có tổng giám đốc Ninh Đằng của tập đoàn Ninh Thị Đông Hải có mặt ở đây, anh ta chắc chắn sẽ cung kính. Nhưng Ngô Dương chỉ là thư ký bên cạnh Ninh Đằng mà thôi, mình chưa chắc không thể giở thủ đoạn với anh ta.

Hơn nữa, sản nghiệp chính của anh ta là ở nhà họ Tôn, cho dù mất hết toàn bộ cổ phần tập đoàn Trương thị này, bị hội đồng quản trị đá ra ngoài thì cùng lắm chỉ là thiệt hại chút đỉnh về tiền tài mà thôi.

Tôn Kiên nghĩ như thế ở trong lòng.

“Tổng giám đốc Ngô, sự nghi ngờ của tôi đương nhiên cũng là vì suy nghĩ cho sự phát triển của tập đoàn. Vốn không phải đang có ý đối nghịch với anh đâu.” Tôn Kiên nhàn nhạt nói, mặc dù anh ta không bác bỏ thẳng mặt nhưng cũng ngỏ ý không ủng hộ ý tứ của Ngô Dương.

Ngô Dương cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói: “Có ý kiến bất đồng cũng được. Vừa khéo tôi cũng muốn tuyên bố một chuyện quan trọng khác.”

“Tôi quyết định, nghiệp vụ mở rộng tiếp theo của công ty sẽ đặt trọng điểm vào việc đầu tư phát triển kiểu mã trang sức, phải thu thập một lượng lớn bản thảo thiết kế trang sức. Mà hiện tại sẽ do ‘Thế giới Chi Vương’ mà Trương Uyển Du tự tay thiết kế ra xác định thành lập dự án, dự án trang sức đá quý đẳng cấp bạc tỷ này cũng sẽ để cho Trương Uyển Du mới nhậm chức tổng giám thiết kế tạm thời toàn quyền phụ trách.”

Ngô Dương nói rất nghiêm túc: “Ngoài ra, tập đoàn cũng sẽ mở họp báo công bố trang sức đá quý mới nhất ở hội triển lãm trang sức nửa tháng sau. Trong thời gian này, bất cứ ai trong bộ phận cũng có thể nghiên cứu sáng tạo ra dự án trang sức mới, có thể cạnh tranh lẫn nhau. Tác phẩm của ai giành được hạng nhất trong hội triển lãm lần này thì người đó sẽ trở thành tổng giám thiết kế chính thức của công ty.”

“Vì thế.” Nói đến đây, Ngô Dương nhìn vợ chồng Trương Tuyết Nhàn với vẻ cười mà như không cười: “Nếu như các người cảm thấy không hài lòng với quyết sách của tôi, thì cũng có thể dùng thực lực của mình ra để nói chuyện.”

“Dự án trang sức đá quý đẳng cấp bạc tỷ?”

“Không phải chứ, dự án nghiên cứu sáng tạo này mà lại giao cho một người mới như Trương Uyển Du thì có phải phí phạm quá không?”

“Suỵt, bây giờ người ta đã là tổng giám thiết kế tạm thời của công ty rồi đó. . .”

Lời của Ngô Dương gây nên một trận xôn xao, các cấp quản lý có mặt ai cũng vô cùng kinh ngạc, trưng ra đủ loại vẻ mặt, thì thầm bàn tán.

Trong lòng bọn họ đều ghen tị Trương Uyển Du lại có thể giành được dự án lớn như thế này, nhưng ngoài mặt thì không ai dám chất vấn thẳng mặt tổng giám đốc Ngô giống như Tôn Kiên.

“Hội triển lãm trang sức đá quý đối ngoại?” Vẻ mặt của Trương Tuyết Nhàn khẽ động, trao đổi ánh mắt với Tôn Kiên.

“Tổng giám đốc Ngô, tôi không có ý kiến gì nữa. Nhưng mà cái cô tổng giám thiết kế mà anh nhìn trúng kia, cuối cùng chưa chắc có năng lực để đảm nhiệm đâu.” Tôn Kiên mở miệng nói.