Nhà nhỏ của nhà họ Tần.

Tần Nhã vừa về nhà, không đợi cô thay dép, Chu Kim Hảo đã tức giận đùng đùng đi đến trước mặt cô, hỏi: “Tên phế vật đó hôm nay đến công ty?”

“Mẹ, con đã rất mệt rồi, mẹ đừng làm phiền con nữa có được không?” Tần Nhã mặt mày mệt mỏi.

Dương Chấn thay cô nhận nhiệm vụ không thể hoàn thành đó, đã khiến cô đau đầu không thôi rồi, thật sự không muốn vì chuyện khác mà nhọc lòng thêm nữa.

“Đã là lúc nào rồi? Con còn có bộ dạng này?”

Chu Ngọc Thú mặt mày khẩn trương: “Mẹ đã nghe nói hết rồi, ở trong cuộc họp thường kỳ của gia tộc, ông nội của con bảo con hoặc gả cho Vương Kiện, hoặc nghĩ cách giành được cơ hội hợp tác với tập đoàn Nhạn Chấn, nếu không sẽ đuổi chúng ta ra khỏi gia tộc, tên phế vật đó vậy mà thay con đáp ứng rồi, nó là tên phế vật không có não, con cũng vậy sao? Con tại sao không chọn kết hôn với Vương Kiện hả?”

Tần Nhã vốn vì chuyện này mà chạy đôn chạy đáo cả một ngày, tìm cách bắt quan hệ, nhưng cuối cùng ngay cả cửa lớn của tập đoàn Nhạn Chấn cũng không vào được, đã đủ phiền rồi, không ngờ vừa về nhà, Chu Kim Hảo lại nói đến chuyện này.

“Mẹ, coi như con cầu xin mẹ đấy, đừng nói nữa có được không, ở công ty bị bắt nạt, đi bàn chuyện hợp tác cũng bị khi dễ, lẽ nào về nhà, ngay cả mẹ cũng muốn dày vò con hay sao?” Tần Nhã mắt đỏ hoe nói chuyện, cảm xúc dồn nén khiến cô cảm thấy sắp sụp đổ rồi.

“Tủi nhục mà con gái phải chịu đã đủ nhiều rồi, không dễ gì mới về đến nhà, bà đừng bám lấy nó nữa.”

Tần Đại Quang đang ngồi trên sô pha đọc báo, lúc này cũng để tờ báo xuống, mặt mày bất lực nói.

Chu Kim Hảo lập tức xông đến trước mặt Tần Đại Quang, hai tay chống hông, quát: “Tần Đại Quang! Ông có biết nó đã nhận nhiệm vụ gì không? Hợp tác với tập đoàn Nhạn Chấn, nhiệm vụ này căn bản không thể hoàn thành được, cứ tiếp tục như thế, 3 ngày sau, chúng ta sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Tần.”

“Con về rồi!”

Vào lúc này, một giọng nói vui vẻ vang lên, sau đó nhìn thấy Tần Yên mặt mày vui vẻ đi vào trong phòng.

“Nói cho mọi người một tin vui…”

Cô ta vừa đi vào thì cảm thấy bầu không khí rất không đúng, mẹ mặt mày tức giận, ba mặt mày bất lực, còn vẻ mặt tuyệt vọng của Tần Nhã.

“Đây là bị làm sao thế?”

Tần Yên tinh tế đi đến bên cạnh Tần Nhã, kéo tay của cô nói: “Chị, chị không sao chứ?”

Tần Nhã chỉ khẽ lắc đầu: “Yên, lát nữa giúp chị đón Tiếu Tiếu, chị về phòng trước đây.”

“Có thể có tin vui gì chứ? Chị con nó nhận nhiệm vụ giành được hợp tác với tập đoàn Nhạn Chấn, nếu như không hoàn thành được thì chúng ta sẽ bị đuổi khỏi nhà họ Tần.”

Sau khi phát tiết xong, cảm xúc của Chu Nhược Thúy cũng ổn định hơn nhiều, nhìn bóng lưng rời khỏi của Tần Nhã, nói.

“Chị!”

Nghe thấy lời này của Chu Kim Hảo, Tần Yên bỗng vui mừng, vội vàng đuổi theo Tần Nhã đang muốn rời đi, vui vẻ nói: “Chị, chuyện hợp tác, em giúp chị, dù sao em bây giờ cũng là một nhân viên của tập đoàn Nhạn Chấn rồi!”

Tần Nhã vừa rồi còn mặt mày tuyệt vọng, bỗng chốc hai mắt đã có thần, kích động túm lấy hai tay của Tần Yên: “Yên, em thật sự được tập đoàn Nhạn Chấn tuyển dụng rồi?”

Chỉ là vừa hỏi xong câu này, thần sắc của Tần Nhã có hơi tối lại, đau khổ lắc đầu: “Cho dù em thật sự được tuyển dụng rồi, nhưng em cũng là nhân viên mới, không giúp được chị.”

Tần Yên bỗng có hơi chột dạ, nhưng nhìn bộ dạng này của chị gái, cô ta đau lòng nhưng vẫn bày ra vẻ kiên định nói: “Chị, tin tưởng em, tuyệt đối không có vấn đề gì, bạn tốt của em Tôn Điềm, bây giờ là chủ quản bộ phận nhân sự của tập đoàn Nhạn Chấn, cô ấy có quan hệ không tệ với nhân viên cấp cao của công ty, em tìm cô ấy giúp, nhất định lấy được cơ hội hợp tác.”

“Quá tốt rồi! Cảm ơn Yên!”

Hai mắt Tần Nhã đỏ hoe, vì chuyện này cô phiền não cả một ngày, cuối cùng cũng nhận được một tin tốt.

Tần Yên lườm, không khách khí nói: “Còn nói cảm ơn với em?”

Nói xong, cô ta lại xoay người nhìn Chu Kim Hảo đang vui vẻ: “Mẹ, chuyện này con sẽ giúp chị xử lý ổn thỏa, chị đã vất vả cả ngày rồi, ba mẹ đừng nói nữa.”

Chu Kim Hảo nói mấy chữ ‘được’ liên tiếp: “Không hổ là con gái của mẹ, đầu tiên có nhà họ Tô giàu có nhất Giang Châu đưa sính lễ tới, bây giờ lại vào được tập đoàn Nhạn Chấn, mẹ thấy sau này ai còn dám coi thường chúng ta nữa?”

“Còn đi đón Tiếu Tiếu đây!”

Tần Yên cười đắc ý, xoay người rời đi, tiếng động cơ xe vang lên, chiếc Maserati màu trắng biến mất ở cuối đường.

Công ty con ở Giang Châu ở Tập đoàn Nhạn Chấn, tầng cao nhất.

Lạc Khải run rẩy đứng ở trước mặt Dương Chấn, báo cáo chi tiết công việc gần đây của công ty con.

Dương Chấn đang ngồi trên ghế trước bàn làm việc, trong tay cầm một văn kiện.

“Chủ tịch, có rất nhiều công ty đều có ý muốn hợp tác với tập đoàn Nhạn Chấn, bản danh sách trong tay cậu là tôi đặc biệt chọn ra mấy công ty có thực lực, cậu xem xét thêm, xem thử muốn chọn mấy nhà nào làm đối tác hợp tác với chúng ta?” Lạc Khải cẩn thận nói.

Dương Chấn chỉ liếc sơ qua, căn bản đều là doanh nghiệp có tiếng ở Giang Châu.

“Thêm cả tập đoàn Tam Hòa vào, các đối tác khác, ông quyết định là được.” Dương Chấn thuận tay ném danh sách cho Lạc Khải.

Nghe thấy nhà họ Tần, trong mắt của Lạc Khải có hơi do dự, nhưng vẫn hỏi: “Chủ tịch, nhà họ Tần ngay cả gia tộc tuyến hai cũng không tính, tập đoàn Tam Hòa này…”

“Vợ tôi tên Tần Nhã!” Không đợi Lạc Khải nói xong, Dương Chấn trực tiếp đáp lại.

Lạc Khải mặt mày kinh ngạc, bỗng vô cùng hoảng sợ: “Chủ tịch, xin lỗi, tôi không biết cô Tần là vợ của cậu, cô ấy hôm nay đến công ty tìm tôi mấy lần, tôi đều không có gặp.”

Nói đến vế sau, Lạc Khải rất chột dạ.

Dương Chấn không hề tức giận: “Ông ngày mai đích thân đến tập đoàn Tam Hòa đưa hợp đồng, nhưng thân phận của tôi không được để bất cứ ai biết, rõ chưa?”

Lạc Khải lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng đáp ứng.

Dương Chấn nhấc tay xem giờ: “Giờ này, thời gian tan học của nhà trẻ chắc cũng đến rồi nhỉ?”

Anh nói rồi, đứng dậy rời đi.

Nhà trẻ Lam Thiên.

Một chiếc Maserati dừng ở cửa nhà trẻ, sau đó đôi chân dài tinh tế thò ra, sau đó bước xuống xe.

Tuyệt sắc mỹ nữ này thu hút được vô số ánh nhìn, tự nhiên là Tần Yên, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, mái tóc dài bay theo gió.

Cô ta không để tâm đến ánh mắt của người khác, cất bước đi vào trong nhà trẻ, mãi đến lúc này, rất nhiều đàn ông mới hiểu, thì ra mỹ nữ này đã phụ nữ có chồng, mặt mày rất thất vọng.

Lúc này đang là giờ cao điểm đón trẻ, cô giáo của nhà trẻ căn bản không quản được tất cả đám trẻ.

Tần Yên tìm một lúc lâu mới nghe thấy giọng của Tiếu Tiếu, khóe miệng cong lên lộ ra nụ cười dịu dàng, đang muốn gọi cô bé, lông mày lại không khỏi nhíu lại.

Tiếu Tiếu mặt mày tức giận, đứng đối diện còn có một cậu nhóc, hai đứa trẻ giống như đang cãi nhau.

“Cậu chính là một đứa con hoang không có ba, nói cậu đó, nói cậu đó, còn muốn đánh cậu nữa!” Cậu nhóc mặt mày hung hăng.

Tiếu Tiếu rơi nước mắt, tức giận hét lên: “Tôi có ba! Cậu im miệng!”

“Cậu là đồ con hoang, sao có thể có ba được chứ?”

Cậu nhóc lớn tiếng nói, còn nhấc cái tay mập mạp lên, muốn đẩy Tần Tiếu Tiếu.