Tác giả : Lập Lập ( Lập Yết Hạ )

 Chap 23 : Ảo ảnh trong giấc mơ

    Nhược Di được chuyển sang phòng chăm sóc đặc biệt , nơi đây có bảo vệ riêng hẳn hoi . Cô đã ngủ hơn nhiều ngày rồi vẫn chưa tỉnh dậy . Thất Nghị sáng đến thăm cô rồi vội vã đi làm , chiều tan sở lại ghé sang nhìn cô . Buổi tối có Phúc Vĩnh và Tố Tố ở bên cạnh Nhược Di , anh cũng không phản bác . Bởi gần đây tập đoàn anh gặp một số trục trặc nên cần phải giải quyết .

     Thất Nghị vừa ra khỏi phòng thì Đan Đan đi đến ngay bên cạnh Nhược Nhược , nhìn chăm chăm vào vết thương ở mu bàn tay mà cô đã đỡ lấy khi bị đâm :

-“ Đáng lẽ tớ nên ở lại cùng cậu thì đâu có chuyện gì sẽ xảy ra thế này ”

      Khuôn mặt ảm đạm Đan Đan làm bầu không khí vô cùng buồn thảm . Du Du tiến lại gần ôm Đan Đan vào lòng , xoa dịu cô :

-“ Cậu biết rõ là có người cố ý sát hại Nhược Nhược rồi mà , nói đúng là cố tình giết đứa bé trong bụng . Được rồi đừng lo lắng nữa , anh Phúc Vĩnh nhất định sẽ tìm ra tên khốn đó ”

       Y tá đẩy xe bước vào gật đầu chào rồi cả hai cùng đi ra ngoài :

-“ Mình cũng là con gái mà , có gì đâu mà phải ra ngoài . Dẫu sao tụi mình cùng lớn lên , hơn nữa chỉ là thay băng thôi mà ”

     Đan Đan cười đến méo miệng , đây là lần thứ 11 lặp lại rồi đấy .

    ~~~~~~~~~

     Thiết Kính cầm mớ tài liệu cùng chiếc laptop sang phòng tổng giám đốc , gần đây hai người thường làm chung với nhau nên hiệu suất công việc cao hẳn .

-“ Nhược Di sao rồi , tình hình tốt hơn chưa ?? ” 

     Thất Nghị cầm lấy ly nước trên bàn hớp một ngụm rồi nói :

-“ Đã nhiều ngày trôi qua mà cô ấy vẫn chưa tỉnh , thực sự rất lo nhưng chẳng biết làm gì ngoài việc nhìn cô ấy nằm bất động trên giường bệnh ”

      Thiết Kính thở dài rồi nhanh chóng bắt đầu vào công việc .

~~~~~~~~~~~~~~~~~

     Ánh nắng ban mai chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn nà của Nhược Di . Khuôn mặt cô trông rất thanh thản nhẹ nhàng , chắc hẳn cô đang có giấc mơ rất đẹp .

-“ Mẹ , là mẹ phải không ?? ”

     Ngồi bên dòng suối trong xanh chảy róc rách , một âm thanh non nớt dịu dàng phát ra :

-“ Là ai ?? Là ai vậy ?? ”

     Nhược Di ngó xung quanh tìm kiếm , thì giọng nói non nớt ấy lại tiếp tục phát ra :

-“ Mẹ , con ở đây ”

    Đứa bé đứng đằng sau cây cổ thụ lớn từ từ ló đầu ra . Khuôn mặt bầu bĩnh hồng hào rất đáng yêu , đôi mắt đen láy chăm chú nhìn cô . Cái miệng nhỏ chu ra rồi lại cắn môi lo lắng , biểu hiện đó quả thật rất đáng yêu :

-“ Mẹ , mẹ có nhận ra con không ?? ”

    Nhược Di say mê thưởng thức vẻ đáng yêu của đứa nhóc lạ lẫm vừa gọi cô là mẹ :

-“ Bé trai , con là ai ?? Quả thật cô có con nhưng nó chỉ mới được 2 tháng thì lại bị người ta sát hại .. cô ..”

    Đứa bé mạnh dạn đi lại ngồi cạnh cô :

-“ Mẹ , con là con trai trong bụng mẹ đây . Đúng thế , con vừa mới được hình thành chưa nhận biết được gì ở thế giới bên ngoài thì ngày kia con lại nghe tiếng bước chân đi vào phòng mẹ . Mọi thứ xung quanh rất tối , khi con kịp nhìn thấy thì là lúc chú đó cầm dao đâm vào bụng mẹ . Lúc đó con rất sợ , con rất sợ khi phải chết đi . Nhưng con lại càng sợ hơn khi mình qua khỏi mà không được mẹ yêu thương . Ngay lúc đó , mẹ đưa tay che lấy bảo vệ cho con . Có thể con nói mẹ sẽ không tin vì con chỉ mới 2 tháng hơn , nhưng con cảm nhận được mọi thứ . Con cảm nhận được mẹ đang cố gắng bảo vệ cho con , tranh giành lấy sự sống cho con . Cảm giác đó rất tuyệt mẹ ạ , nó rất ấm áp đó mẹ ”

     Từng lời nói , cử chỉ , hành động của đứa bé như khắc sâu vào tim cô . Dòng chảy len lỏi vào tim cô , rất ấm áp và hạnh phúc . Nhược Di ôm đứa bé vào lòng :

-“ Là con trai của mẹ thật sao , là thật sao ?? ”

-“ Là thật . Nhưng mẹ à , con muốn cầu xin mẹ một chuyện .. là .. khi mẹ tỉnh dậy hãy .. hãy vứt bỏ con đi .. được không ?? ”

    Cô vịn lấy vai đứa bé kinh ngạc hỏi :

-“ Tại sao lại vứt bỏ con ?? ”

    Đứa bé cười rồi chui rúc vào ngực cô tìm kiếm hơi ấm cười tươi , giọng nói rất nhỏ nhẹ , rất ấm áp :

-“ Tuy con chỉ là một đứa bé chưa hoàn thiện nhưng con hiểu rất rõ , lần thứ nhất mẹ bị tông , lần thứ 2 mẹ bị đâm . Tất cả những thứ đó là do họ muốn giết con , họ muốn con phải rời xa mẹ . Nên chỉ cần một giây phút nào con còn ở bên mẹ thì họ vẫn sẽ tiếp tục làm tổn thương đến mẹ , làm đau mẹ . Con thật sự không muốn thế tí nào , con được mẹ yêu thương thế là đủ rồi . Con không muốn mẹ phải bị thêm một lần nào vì con nữa . Cảm ơn mẹ ”

    Nước mắt cô lăn dài trên má , đứa nhỏ này ..

-“ Xin lỗi con trai , nhưng mẹ không thể bỏ con được ”

    Đứa bé mở to mắt nhìn người phụ nữ đang ôm nó :

-“ Dạ ?? ”

-“ Đứa bé ngốc , con biết không . Ngay từ lúc biết tin mẹ mang thai con , mẹ đã hạnh phúc đến nhường nào . Mỗi ngày mẹ đều mong con phát triển khỏe mạnh và lớn khôn để con có thể mau chóng chào đời . Đừng nghĩ rằng bọn họ chỉ dùng một chút thủ đoạn để cướp con thì mẹ dễ dàng buông tay . Con là sinh mệnh của mẹ , mẹ nhất định sẽ bảo vệ con . Yên tâm con trai của mẹ ”

    Cô vừa nói xong thì đứa bé , đột nhiên mỉm cười rồi vầng ánh sáng bao lấy nó . Âm thanh non nớt cuối cùng phát ra :

-“ Mẹ , mau tỉnh dậy mẹ nhé ”

    Ánh sáng chiếu thẳng sâu vào mắt cô làm cô nhắm nghiền đôi mắt , hàng lông mày hơi chau lại . Cô từ từ nhẹ nhàng mở đôi mắt ra .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

 Lập Lập : ta thích yếu tố hoang đường ~~~~ nhưng chưa hẳn là hoang đường . Bởi cuộc sống luôn có nhiều điều mà chúng ta không biết được .. ~~~ Nào nào , thích đứa bé đó chứ ?? Ta là cực kì thích luôn đó chứ >///< 

 - Mà khoan đã .. bấm bình chọn chưa vậy ?? Mau chóng bấm đi , còn đợi gì nữa ヽ  (`Д´)ノ  ~~~~~~~~~~~