"Phong Dương cư sĩ, pháp sự của cháu trai tôi phải làm phiền ngài rồi, đây là chút tấm lòng của tôi." Đỗ Phong xoay người đưa một tấm thẻ ngân hàng ra.

Pháp sư mặc đạo bào kia tiếp nhận thẻ ngân hàng: “Ông Đỗ đừng buồn, sống chết có số, đáng tiếc sư phụ của tôi không ở đây, nếu không thì đã có thể giúp cậu Đỗ mượn xác hoàn hồn."

"Cư sĩ thật đúng là cao nhân, khó trách cậu Triệu lại †in tưởng cư sĩ như vậy, tôi thay mặt cháu trai của tôi cảm ơn ngài." Trong lòng Đỗ Phong tràn đầy kính sợ, vị Phong Dương cư sĩ này là cao nhân, vẫn luôn được Triệu 'Trung tôn sùng là khách quý, nhất định phải tạo mối quan hệ tốt.

"Không biết cư sĩ có cách nào để có thể khiến một người lặng lẽ chết đi hay không?" Đỗ Phong nghiến răng nghiến lợi nói.

“Những việc này đều là chuyện nhỏ, nhưng hiện tại cậu Triệu đang tranh giành một mảnh đất với Bất động sản Thành Ý, huyết hồn của tôi đã chôn ở công trường, chờ một thời gian nữa, sau khi mảnh đất đó đã hoàn †oàn biến thành đất âm, tôi sẽ giúp đỡ ông giế t chết kẻ thù." Phong Dương cười khúc khích.

"Cám ơn cư sĩ trước, đến lúc đó tôi sẽ dâng lên một số tiền lớn." Đỗ Phong nghiến răng nghiến lợi nói: "Trân Vũ, tao sẽ khiến mày chết không có chỗ chôn."

"Không hay rồi." Đột nhiên, sắc mặt Phong Dương cư: sĩ thay đổi kịch liệt. 

"Chuyện gì xảy ra vậy?" Đỗ Phong có chút kinh ngạc.

"Huyết hồn, huyết hồn của tôi đã bị phá rồi! Ai, rốt cuộc là ai làm?" Phong Dương cư sĩ âm độc mà hét lên.

Vài ngày sau, Dược phẩm Thiên Vân.

"Anh Trần, đơn thuốc mà anh đưa đã qua thẩm định, chúng tôi đã lên kế hoạch, vài ngày nữa sẽ thay đổi bao bì đưa ra thị trường." Trong văn phòng, Tống Mộng Nghiên nói: "Lần này tôi muốn mời một người nổi tiếng để làm người đại diện, quảng cáo cho thuốc mới, tranh thủ một bước tiến lớn.”

"Những chuyện này không cần thiết phải bàn bạc với tôi đâu." Trần Vũ cười khổ nói.

"Anh là cổ đông lớn nhất của công ty, đồng thời là phó chủ tịch danh dự mới, chúng tôi cần phải bàn bạc những vấn đề này với anh." Tống Mộng Nghiên nghiêm Túc nói.

"Cô cứ coi tôi là một ông chủ hờ đi." Trần Vũ xua tay.

"§ếp Tống, ngôi sao Lục Như Tuyết mà chúng ta đã hẹn trước để làm người đại diện sản phẩm sẽ đến buổi họp báo của chúng ta vào hôm nay, nhưng nửa tiếng nữa cuộc họp báo sẽ bắt đầu, mà cô ấy vẫn chưa đến, điện thoại của trợ lý cũng không có ai trả lời." Khi cửa văn phòng mở ra, một nữ trợ lý vội vàng bước vào nói.

"Lập tức liên hệ với công ty mà cô ấy đã ký hợp.đồng, buổi họp báo hôm nay không thể trì hoãn được." 'Tống Mộng Nghiên kinh ngạc.

“Tôi đã liên lạc, nhưng công ty cũng không liên lạc được với cô ấy, đêm qua cô ấy từ Thịnh Kinh chạy đến Phong Lăng, tối qua ở lại khách sạn Tứ Nguyên! Sếp 'Tống, có phải cô ấy đang mắc bệnh ngôi sao hay không?" Trợ lý cũng hỏi một cách lo lắng.

"Không đâu, danh tiếng của Lục Như Tuyết không tệ, cô ấy sẽ không làm những chuyện như vậy, nhất định là có chuyện khác làm chậm trễ thời, để tôi suy nghĩ một chút." Tống Mộng Nghiên nói.

"Hay là cứ trực tiếp đi khách sạn hỏi đi." Trần Vũ đứng dậy nói: "Khách sạn Tứ Nguyên cách đây không xa, kịp mà."

“Được.” Tống Mộng Nghiên đứng lên.

"Buổi họp báo sắp bắt đầu rồi, cô đi trước để ứng phó đi, bên phía khách sạn để tôi đi." Trần Vũ nói.

Khách sạn Tứ Nguyên, phòng tổng thống ở tầng cao nhất.

Một cô gái có hình tượng và khí chất xuất sắc là Lục Như Tuyết đang ở đây, hiện tại trong phòng cô ấy còn có một nhóm người.