Phá kén là bộ phim được phát sóng vào thứ Năm, mỗi tuần hai tập, Khổng Hi Nhan bưng mì ngồi trước mặt máy tính, cô suy nghĩ một chút vẫn mở bình luận.

Đạo diễn của bộ phim này rất nổi tiếng, IP lớn, ba nhân vật chính ngoại trừ Khổng Hi Nhan ra, hai nhân vật khác thật sự không tính là có vết đen, huống hồ có vết đen của Khổng Hi Nhan vẫn là ba năm trước, cho nên khi weibo của bộ phim đăng bài số lượng chia sẻ lên đến mấy nghìn chỉ trong tích tắc.

Người hâm mộ của các diễn viên và và người hâm mộ bộ phim đang ở trước máy tính chờ đợi muốn xem bộ phim truyền hình này.

Lúc 8 giờ, Khổng Hi Nhan mở lên, nhạc phim mở đầu 4 phút rưỡi là do một ca sĩ nổi tiếng viết, lúc trước Khổng Hi Nhan từng nghe qua trên mạng nhưng phối hợp với bộ phim Phá kén, vẫn có vài phần cảm giác khác nhau.

Cảnh đầu tiên đó chính là phân cảnh tiệc rượu.

- Bình luận không ngừng —— anh Tiếu Thừa soái quá đi! !

- Vì anh Tiếu gọi điện thoại! !

- Bất ngờ làm gì? Để tôi liếm aaaaa, Tiếu Thừa quá đẹp trai!

- Phía trước đều nhường cho, đừng quấy rầy tôi liếm màn hình!

- Cắt, đẹp trai chỗ nào, nhiều nhất là thanh tú thôi.

Một lúc sau, có một cuộc cãi vã và một số người hâm mộ bộ phim đã bình luận—— ầm ĩ cái rắm a, các người đi đánh nhau đi, đừng ảnh hưởng đến chúng tôi xem phim!

-Phải phải, fan não tàn, theo đuổi thần tượng.

- Cô không theo thần tượng, mẹ nó xem cái rắm?? Rốt cuộc, thật sự là ? Cố Linh?

- Cút! !

Chỉ chốc sau bình luận đã lấp đầy màn hình, Khổng Hi Nhan gắp miếng mì đưa vào miệng, sau khi bộ phim truyền hình phát được vài phút thì đã đến giai đoạn mà cô ấy cảm thấy áp lực rồi.

Bình luận lạnh lùng hơn rất nhiều.


- Cắt, cảnh của Khổng Tiểu Tam không xem!

- Xếp hàng, chờ đợi cảnh cắt của anh Tiểu Thừa của tôi!

- Phía trước cút được không, các người không nhìn thì biến ra chỗ khác, phiền chết, fan não tàn che hết màn hình!

- Phải đó, xem một bộ phim truyền hình còn phải xem những chú hề các người nhảy múa, ghê tởm!

- Tên kia, nhỏ cái mồm thối lại, mấy người không phát hiện khí thế Khổng Hi Nhan rất tuyệt vời sao! !

- Tôi cũng cảm thấy, nhìn khí thế từ ánh mắt kia, tràn đầy kịch tính!

- Lầu trên tôi cũng muốn nói, kỳ thật lúc xem đoạn cut liền cảm thấy, khí thế là hai mét tám!

Mấy đánh giá của Khổng Hi Nhan rất nhanh bị cô là tiểu tam, cô không biết xấu hổ đẩy xuống, Khổng Hi Nhan ngược lại không khó chịu như vậy, ăn mì cũng hăng lắm.

Yên Yên ăn tối rồi, đang ở trong đi khắp tìm đồ chơi, chỉ chốc lát sau nhảy lên trước máy tính của Khổng Hi Nhan, nó ngồi trên bàn phím, ngăn cản tầm nhìn của cô.

Khổng Hi Nhan ngẩng đầu nhìn cơ thân thể mập mạp của Yên Yên, đôi mắt to tròn, đuôi quét qua chén của cô, vô tình rơi hai sợi lông trắng rơi vào trong chén của cô.

Một chén mì ngon cứ như vậy mà bị đem bỏ.

Khổng Hi Nhan bị Yên Yên nhìn không còn cách nào khác ôm nó vào trong ngực, xoa xoa đỉnh đầu nó, trong máy tính vẫn tiếp tục, bình luận dần dần yên tĩnh hơn.

Một vài fan của truyện phàn nàn rằng họ không hài lòng: Thay đổi nhạt nhẽo, không xem không xem!

Cũng có người ủng hộ: Tôi cảm thấy khá tốt á, đặc biệt là Sở Thiên này hoàn toàn đúng theo tưởng tượng của tôi ah, bá đạo và nhu tình!

- Đúng đúng, nhất là vừa mới ở trong yến hội, mẹ kiếp, quả thực hoàn toàn theo nguyên tác!

- Xin hỏi, bạn nhận được bao nhiêu tiền? Mắt mù, không phải thủy quân mới lạ!

- Cắt, kỹ năng diễn xuất của mấy cao thủ không ai bằng, ghen tị!


- Thực ra, người ta Khổng Hi Nhan là tiểu tam không sai, nhưng nó có liên quan gì đến bộ phim của cô ấy? Khó chấp nhận? Chỉ cần diễn xuất tốt là được!

- Này, tẩy trắng bắt đầu, không biết tốn bao nhiêu tiền.

- Yên tâm đi, điểm này Tiểu Tam rửa không sạch đâu, nhưng kỹ năng diễn xuất tốt dù là ba năm trước hay bây giờ.

- Vốn là vậy mà, mắt chúng ta lại không mù, ai tốt ai xấu nhìn không ra?

Mắt thấy các fan lại chuẩn bị cãi nhau, Khổng Hi Nhan có chút bất đắc dĩ tắt đi.

Cô vừa tắt máy tính, đã nhận được tin nhắn Wechat của Phó Thu, Phó Thu vui mừng nói: Khổng tỷ, chị đã xem phim chưa, rất nhiều người nói rằng chị diễn xuất rất tốt!

Khổng Hi Nhan vui vẻ: Ừm.

Phó Thu lại lạch cạch gởi tin nhắn tới: Em đã nói rồi, Khổng tỷ lợi hại như vậy, ngày đó nhìn thấy chị quay cảnh bữa tiệc quả thực soái đến nỗi em không khép chân lại được!!!

Nhìn câu nói dí dỏm của cô bé kia, Khổng Hi Nhan cười lắc đầu, Yên Yên trong lòng cô tìm một vị trí thoải mái ngáy ngủ, cả căn nhà yên tĩnh, chỉ có điện thoại di động của cô thỉnh thoảng tít tít hai tiếng nhắc có tin nhắn wechat.

Phó Thu vẫn còn gửi tin nhắn: Em mặc kệ em muốn tạo tài khoản Weibo qua weibo bộ phim tạo ra một lần sóng tẩy trắng!!! Khổng tỷ chị không biết, lúc trước Weibo tuyên truyền cố ý cắt bỏ chị, em cũng tức giận, bất quá như vậy cũng tốt, tối nay bọn họ có thể phát hiện thực lực của Khổng tỷ.

Xuyên qua màn hình, Khổng Hi Nhan đều có thể nhìn thấy sự đáng yêu đắc ý của cô bé kia, đầu ngón tay cô gõ trên màn hình, suy nghĩ: Không cần đâu.

Phó Thu gửi một cái biểu cảm không, kèm theo một câu: Khổng tỷ, chuyện trong quá khứ để cho nó đi qua đi, sau này chúng ta cùng nhau cố gắng, em muốn nhìn chị Khổng trở nên cực kỳ nổi tiếng!

Khổng Hi Nhan cúi đầu nhìn điện thoại di động, sự mừng rỡ lạnh vài phần, cô không trả lời Phó Thu.

Những điều trong quá khứ không thể để cho nó đi qua.

Chỉ là những chuyện này, Tiểu Thu không hiểu.

Khổng Hi Nhan đang ngẩn người về phía màn hình điện thoại, lúc này điện thoại đột nhiên rung lên, cô không nghĩ ngợi liền bắt máy, noi:


"Tiểu Thu. "

Phía bên kia điện thoại trầm mặc một lúc mới có tiếng truyền đến: "Tiểu Thu? "

Khổng Hi Nhan vội vàng dời điện thoại di động ra, nhìn tên hiển thị, Trì Vãn Chiếu ba chữ sáng chói chiếu vào mắt, cô cắn đầu lưỡi, đổi miệng:

"Trì tổng. "

Trì Vãn Chiếu nằm trên giường, nhìn đèn pha lê trên đỉnh đầu hỏi:

"Tối nay không quay phim?"

Khổng Hi Nhan ừ một tiếng, cô ôm Yên Yên đứng dậy, Yên Yên ngủ trên đùi cô có chút lâu, lại nặng như vậy, Khổng Hi Nhan đứng lên, chân tê rần, cô khẽ kêu một tiếng, bị Trì Vãn Chiếu bắt được.

"Cô đang làm gì?"

Khổng Hi Nhan xoa xoa đùi:

"Chuẩn bị mang Yên Yên lên lầu ngủ. "

Thanh âm Trì Vãn Chiếu không nhất quán, có chút khàn khàn, tựa như từ rất xa bay tới, ánh mắt cô bình tĩnh nhìn đèn thủy tinh, nói:

"Cô tiện nói chuyện lúc ở nông thôn không? "

Câu hỏi này khiến Khổng Hi Nhan sửng sốt, lặng lẽ nhíu mày.

Cô ở nông thôn ba năm, cô nghĩ rằng mọi chuyện sớm đã được Trì Vãn Chiếu điều tra rõ ràng.

Dù sao lúc trước cô ở một nơi xa xôi như vậy, Trì Vãn Chiếu thật sự dùng một tấm ảnh để dẫn mình ra, kéo cô trở lại giới giải trí, thậm chí còn ký kết khế ước với cô.

Nếu nói Trì Vãn Chiếu chưa từng điều tra cô, cô không tin.

Nhưng bây giờ cô ấy hỏi như vậy, có lẽ cô ấy chưa điều tra kỹ càng.

Dù sao cũng không có gì để điều tra.

Khổng Hi Nhan đặt Yên Yên vào trong tấm chăn trên giường ngủ, giọng nói mềm mại trả lời:


"Ở nông thôn, trên thực tế cũng không có gì, cuộc sống rất bình thường."

Trì Vãn Chiếu mím môi, ánh mắt lúc tối lúc sáng.

Hai đầu điện thoại di động chỉ có tiếng hô hấp rõ ràng, Khổng Hi Nhan suy nghĩ một chút nói:

"Trì tổng hỏi cái này làm cái gì? "

Trì Vãn Chiếu trả lời cô: " Chỉ là hỏi thăm thôi."

Cô đổi chủ đề:

"Cô gái sống với cô, tên là Vương Hải Ninh?"

Khổng Hi Nhan lập tức ngồi thẳng người, nhíu mày, đầu ngón tay bấu vào vỏ điện thoại:

"Hải Ninh làm sao vậy? "

Trì Vãn Chiếu vẫn như bình thường:

"Không sao, công ty có một hạng mục xóa đói giảm nghèo, tôi nghĩ rằng tôi có thể tìm gặp cô ấy nói chuyện chi tiết."

Khổng Hi Nhan yên lòng, mặt mày thả lỏng:

"Phải không? Hải Ninh chắc chắn sẽ rất vui. "

Trì Vãn Chiếu nói:

"Cô ấy rất quan tâm đến những người ở đó không?"

Khổng Hi Nhan chần chừ trả lời:

"Cô ấy rất quan tâm đến tất cả mọi người mà cô ấy biết, Hải Ninh, thực sự rất tốt."

Trì Vãn Chiếu im lặng, cửa truyền đến tiếng gõ cửa, cô nói với Khổng Hi Nhan: "Tôi biết rồi, cứ như vậy, tôi cúp máy trước."

"Được."

Giọng dịu dàng từ bên kia truyền qua, Trì Vãn Chiếu mở điện thoại, chân mày giãn, ấn cúp máy.