Tác: JamesPendragon
Edit + phụ khúc R-18: rakupendragon
Cái này là để cảm ơn các đồng râm vì 1k vote nhé!
Etou, vì là chap .5 nên tác sẽ nhờ bác raku edit+phụ để thêm tính chân thật, gợi hình, gợi cảm như mấy bài văn học lãng mạn trong SGK. (Thật đấy, văn học lãng mạn mà ông thầy cứ "chân thật" như đùa).
Mà chap này sẽ diễn ra trước khi main lên ngôi. Nên đặt là "37.5" thì sai sai sao ấy.
-----------------Pov Sakura----------------
Umu... tôi đang đi dạo phố cùng với cái lão già đáng ghét đó. Tôi đi trước, lão bám theo sau. Hôm nay phố phường có vẻ khá là tấp nập đấy. Mà có một thứ làm tôi thấy hơi khó chịu. Đó là cái lão già đó cứ vừa đi vừa đưa tay lên tay tôi mà không dám nắm lấy. Mồu~ baka. Lão cứ nắm đại lấy đi là được mà chứ gì. Mà, nó cứ giống như... như... lần đầu mình với hắn hẹn hò ấy.
Thế là cái việc đó diễn ra một hồi khiến tôi bực quá nên nắm đại lấy tay của ổng luôn. HỨ, lão ấy đòi như thế mà.
"Hả?!" (Zeus)
"C-chỉ hôm nay thôi đó. *nói nhỏ* Baka." (Sakura)
"Ểh à... VÂNG!... Cảm ơn em nhé, em yêu." (Zeus) (tác: Trình thả thính: Level Max) (Edit: mấy cái thể loại như này là phải chôn sống gấp)
"B-BA-BAKA!" (Sakura)
----------------------------------------------
Tôi và ông ta cùng bước vào một quán ăn nhìn có vẻ rất sang trọng. Hm... quán nhìn cũng được. Ông ấy kêu hình như là toàn mấy món đắt nhất. Haizz... ăn xong rồi có đủ tiền trả không đó, hay tui phải trả vậy?
"Em hãy ăn nhiều vào đi. Cũng lâu rồi mình mới gặp lại nhau mà, phải chứ. Anh vẫn còn nhớ lần cuối cùng mình đi ăn cùng với mấy đứa nhỏ." (Zeus)
"Hứ, thiệt hông đó? Hay là anh nói vậy chỉ để làm em vui?" (Sakura)
"Anh nói thật mà, vợ yêu của anh." (Zeus)
"Hứ. Không tin." (Sakura)
------------------Pov Zeus------------------
Ha... cô ấy dễ thương quá cơ. Ngay cả lúc cô ấy giận cũng vậy. Không có gì có thể sánh bằng cái cô miko dễ thương này của tôi. Mà hình như tui quên quên cái gì đó thì phải nhỉ. Ma ma, cứ kệ đi, hôm nay sẽ là ngày chỉ dành cho Sakura thôi.
/Tác: hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Tôi đột nhiên cảm nhận được là: có kẻ nào đó đang theo dõi chúng tôi, bên trong quán ăn này. Tôi thử dùng [Thẩm định toàn diện] thì đã loại trừ trong danh sách ra rất nhiều người. Tôi phải cẩn thận mới được. Mà, sao không chơi đùa với chúng một chút nhỉ?
Ma... ma. Tôi quay lại nhìn Sakura-chan. Cô ấy đang ăn rất ngon miệng. E hèm. Tôi cũng biết cô ấy thích giề chớ bộ, tôi đâu có vô tâm đến mức đó.
"Ểh, anh không ăn à? Ngon lắm đó. Anh nên ăn một tí đi." (Sakura)
"Không cần đâu. Ngắm em thôi là anh đủ rồi." (Zeus)
"B-baka!" (Sakura)
Ha ha ha! Coi em ấy ngượng đỏ mặt rồi kìa.
----------------------------------------------
Một lúc sau, tôi và cô ấy đi dạo trong chợ. Chúng tôi đi đến một góc khuất thì có khoảng chừng 30 tên đô con xông ra, vây lấy chúng tôi. (Tác: Requiescat in Pace) (Edit: dạo gần đây mấy cái nghĩa địa làm ăn khắm khá quá nhỉ?)
Một tên mập mạp, ăn mặc cũng rất... sao nhỉ... quý'ss tộc'ss. Hắn cất cái giọng choá sủa của hắn lên:
"Tên kia, ta ra lệnh cho ngươi bỏ hết tất cả mọi thứ xuống và cả cái con bé kia lại đây! Nhanh lên, nếu ngươi chưa muốn chết!" (Osc chosc)
"Oi oi, có nghe không đấy? Hay ngươi sợ quá không thể nói nữa hả. Ta nói cho ngươi nhé, tất cả bọn ta đều là mhg rank B đấy!" (Oscchosc 2)
"Thế à? Nếu như ta không thì sao?"
Tôi kéo Sakura ra sau lưng , rút thanh kiếm của mình ra, và...
*xoẹt*
-----------------------Pov 3rd-----------------------
Năm tên đứng gần nhất với Sakura đột nhiên khựng lại. Nửa thân trên của bọn chúng đột nhiên... rớt xuống. Máu trong tĩnh mạch của chúng bắn ra ngoài, tạo nên một cơn mưa nhỏ màu đỏ. Bọn chúng định động tay vào Sakura. (Edit : Manh động vồn)
Tên chủ của bọn chúng nhìn xuống năm cái xác không toàn thây, rồi nhìn lên thanh kiếm bạc đang rỉ máu của Zeus.
"Hả...? B-bọn bọn mày...hiii!!! Giết, giết thằng đó ngay!"
Tên chủ của bọn chúng rên lên và té xuống, bò lùi đi. Cùng một lúc, hai mươi lăm tên kia tiến lại gần Thần Zeus.
Một tên đô con giơ cao chiếc búa lớn của hắn lên, xông đến và đập xuống chỗ mà Zeus đang đứng.
*xoẹt xoẹt*
Một âm thanh lạ nữa lại vang lên bên tai của lũ buôn nô lệ. Trước khi tên đô con đó đập được Zeus.
*rầm rầm rầm...!*
Chiếc búa của tên đô con chợt rơi xuống, và vỡ ra thành bốn mảnh. Hắn quỳ xuống, và chừng 3s sau, người hắn cũng chia làm bốn mảnh. Toàn bộ máu của hắn bắn ra, nội tạng thì chảy hết ra ngoài. Eo, còn có cả bữa trưa của tên khốn đáng thương đó nữa. Chắc chắn là Zeus đã cắt trúng dạ dày của hắn rồi.
"Ẹo!!! Ẹo!!!" (x25)
Bọn chúng đã chịu không nổi nữa rồi. Chúng đã nôn hết ra. Nôn thóc nôn tháo. Thật là mất vệ sinh quá đi.
"Hiiii!!! R-rút rút lui! Rút lui ngay! Tên đó hắn là quái vật!" (1 oscchos)
"Này, đ-đừng... đừng bỏ tao lại!!!" (quý'ss tộc'ss-kun)
Chúng đã chạy. Chúng đã biết sợ. Chúng không muốn chết. Dù vậy, chúng lại dám đe doạ đến Sakura. Việc này hẳn đã diễn ra với rất nhiều người. Hình phạt cuối cùng: chết!
Với suy nghĩ đó, người đó, chỗ đứng của người đó, chỉ còn lại một luồng sáng vàng loé lên. Ông ta đã thực sự tức giận. Ông ta đang tràn đầy sát ý. Ông ta đang muốn tắm trong máu của bọn đó.
*roẹt* *keng, xoẹt* *víu*...
Lưỡi kiếm vung vút lao đi theo cách mà một kiếm sư tài năng của nhà Yamiguchi thường vung cây shinai. Từng người từng người.
Lưỡi kiếm đó chính xác xuyên qua thân thể của từng tên từng tên một. Nó chính xác và nhanh đến mức sau khi kẻ sát nhân chuyển qua mục tiêu tiếp theo thì nạn nhân mới nhận ra được: mình đã chết.
Nhưng vẫn còn chút gì đó là nhân từ. Nên hắn sẽ để cho nạn nhân của mình, từ từ tận hưởng cái cảm giác đau đớn, vừa ngắm nhìn nửa dưới đang đã bị chém đứt của mình hoặc của lũ chó chung đàn kia, vừa hấp hối. (Edit: WTF ? Nhân từ ?)
(Tác: Dạo này ăn nhiều muối)
Khắp người hắn, The Mighty Zeus đã dính đầy máu. Vị thần hùng mạnh nhất, thần sấm sét, và là thần cai quản của các vị thần, vừa trút cơn giận của mình. Chỉ còn lại tên nhà giàu kia.
Hắn đang ngồi trên mặt đất, lưng dựa tường, và đã bĩnh ra quần. Thật là xấu hổ quá đi. Vị thần cười nhạo hắn.
...
..
.
Nhưng trước khi vị thần đầy quyền năng đó có thể chém hắn, ông đã bị vị thánh nữ phúc hậu kia cản lại.
"Yosh, Guren, anh dừng tay lại được rồi đó. Để em làm sạch hết tất cả những vết máu đó cho." (Sakura)
Và giọng nói của vị thánh nữ đã kéo Zeus ra khỏi cơn giận đang phun trào của mình.
Kết quả:
Chiều hôm đó, một đường giây chuyên buôn bán nô lệ trái phép đã bị vạch trần và tiêu diệt. Kết quả, một quý tộc cùng con trai trưởng của hắn đã bị đưa đi lưu đầy, con trai thứ của hắn đã được hoàng đế John I chỉ định làm trưởng tộc tiếp theo. Còn Zeus và Sakura thì về lại thẳng lâu đài hoàng gia, bỏ lại buổi hẹn hò còn dang dở.
------------------Tối đó, Pov Hera----------------
Hể, không ngờ là anh ấy lại nổi giận đến thế đó. Mà đúng thật, em ấy dễ thương quá mà. Umu, Sakura-chan, chị ngưỡng mộ em quá đi.
Em không chỉ có thể phạt lão già đó mà còn có thể khiến hắn nổi giận vì mình mà tuốt kiếm như vậy đấy. Được, quyết định rồi, chị sẽ đi xuống học hỏi!
"Venus, chị sẽ vắng mặt một vài hôm. Có gì em cứ báo cho chị nhé." (Hera)
"Hai~! Em sẽ báo cho chị liền nếu có việc gì đó xảy ra." (Venus)
Thế là tôi xuống cái thế giới mà Athena-chan đã cùng với John-kun xuống. Umu, tôi đáp xuống thẳng trong phòng của Sakura luôn ấy chứ.
Ểh, mà sao phòng gì mà lại có hơi nước thế này?
"Kyaa! C-cô là ai?!" (Sakura)
Một cô gái bước ra từ một cách cửa phía bên trái của căn phòng. Có vẻ như là phòng tắm. Vì tóc của em ấy vẫn chưa khô.
*bụm miệng* "Nào nào, em đừng hoảng loạn! Chị là Hera, vợ cả của Zeus. Rất vui được gặp em nhé." (Hera)
"Ểh?! Hera?!..." (Sakura)
"Ừm." (Hera)
"Làm sao để tôi tin cô được?" (Sakura)
"Hưm, em muốn chị thuyết phục phải ko? Chờ chị chút nhé, để chị vô chung luôn. Vậy nhé, em và tên già đó đã...." (Hera)
Thế là tôi kể lại hết toàn bộ, từ đầu tới đuôi, cái cách mà Sakura-chan gặp cái lão già đó, lần hẹn hò đầu.... lễ cưới,... và cái đêm "ấy".
"Haa~ Umu, ngượng quá đi~ chị biết hết rồi ư? Vậy chị đúng thật là Hera-sama." (Sakura)
Haa~ nhìn em ấy dễ thương quá cơ. Em ấy đỏ mặt rồi kìa.
"Nè, em không cần phải thêm "sama" vào tên chị đâu, như thế làm chị thấy mình già lắm. Với lại, em cũng không cần ngượng ngùng gì đâu. Lần đầu của chị và lão già đó còn đáng xấu hổ hơn nữa cơ. Mà, từ giờ hãy gọi chị là Onee-chan nhé." (Hera)
"Ưm..." (Sakura)
(Edit: E hèm ... Ông tác chơi đẹp VKL~ Ban đầu thì kêu là chỉ cần Edit lại thôi. Cuối cùng ổng thảy cho tui cái việc đau thận này luôn.)
(Tác: E hèm, tại bác quá giỏi trong khoảng này nên tui mới nhờ)
Thế là tôi ôm lấy Sakura-chan và đè em ấy xuống giường.
"Kyaa... c-chị làm cái gì vậy?" Sakura
"Ufufu... Chị cần học hỏi thêm một số chuyện... Vì thế, em chịu khó làm giáo cụ trực quan của chị nhé" Hera (tác: giáo cụ trực quan?! Củ lạc giòn tan?!)
"Ya-Ya-Yamete... " Sakura
Nhìn Sakura-chan đỏ mặt mắc cỡ làm cho thú tính của tôi nổi lên.
"Mọi chuyện cứ để Onee-chan lo hết. Em chỉ cần nằm yên đó thôi" Hera
Rồi tôi khoá tay chân của em ấy lại. Mặt của em ấy đã đỏ nay càng đỏ hơn khi tôi liếm chiếc cổ nhỏ nhắn của em ấy.
"U-waaa... Em nhạy cảm thật đó. Còn rất nhiều trò vui đang chờ em ở phía trước. Hãy cố gắng giữ tỉnh táo cho tới phút cuối cùng nhé" Hera.
Tôi vừa nói vừa liếm môi thèm thuồng khi nhìn vào Sakura-chan đang thở dốc với khuôn mặt đỏ rực. Cặp núi đồi bồng bềnh của cô ấy đang lấp ló lộ ra sau lớp vãi mỏng của bộ đồ Miko. Dù không phải đàn ông nhưng tôi vẫn chả thể nào kìm chế lại trước sự quyến rũ đó.
"K-kh-khônggggg!!!! Hera-neechan, đừng mà...yamete" Sakura
Nếu cứ để em ấy hét to thế này thì sẽ sớm có người xông vào đây thôi. Vì vậy tôi liền bịt miệng em ấy lại bằng miệng của tôi.
Sau màn khoá môi, tôi tiếp tục thổi vào tai khiến cơ thể em ấy khẽ run lên. Em ấy càng vùng vẫy tôi lại càng thổi mạnh hơn.
Sau khi đã khiến em ấy mất hết khả năng chống cự tôi mới bắt đầu vào phầm việc chính.
Ẩn sau bộ đồ Miko trắng đỏ thuần khiết ấy. Là một cơ thể trắng nõn nà. Một vòng eo thon, một cặp đùi trắng, một vòng mông săn chắc và cuối cùng là một bộ ngực đẫy đà. Tất cả những thứ kể trên đều được che đậy bằng một bộ đồ lót cũng trắng nốt.
Dù cho có là một vị thần thì tôi cũng có chút ghen tị với em ấy đấy, ghen tị với cái vẻ đẹp trời ban này. Làn hơi nước trong phòng nữa che nữa khoe khiến em ấy càng thêm phần quyến rũ. (Edit: tới giờ tui vẫn méo biết thế quái nào lại có hơi nước trong phòng ngủ. Ông tác giải thích giùm cái.) (Tác: Cái phòng tắm!)
"ITADAKIMASU!" Hera
---------------Pov Zeus---------------------
Sau khi kiểm điểm bản thân vì vụ hồi chiều với thằng con trai. Tôi mới nhớ ra là mình chưa xin lỗi Sakura vì đã phá hỏng cuộc hẹn với em ấy. Vì thế nên tôi đang trên đường tới phòng của em ấy dù đã rất trễ. (Edit: nữa đêm đi xin lỗi ? Âm mưu gì đây ?) (Tác: Zeus à, đêm hôm khuya khoắt, đến phòng của con gái nhà lành làm gì thế?)
Nhưng khi vừa tới gần phòng của em ấy thì tôi lập tức cảm nhận được một luồng sức mạnh rất lớn đang ở cùng với em ấy.
Vì không có thời gian để mở cửa nên tôi vội tông thẳng vào tường. Ngay sau đó là một làn hơi nước ập thẳng vào mặt tôi. Khi đám hơi nước tan đi thì hiện ra trước mặt tôi là 2 người phụ nữ mà tôi đã quá đỗi quen thuộc.
Nếu để ý kỹ thì cả 2 cô ấy đều chỉ mặc trên người mỗi một bộ đồ lót. Của Sakura là màu trắng mộng mơ. Còn của Hera là tím ren huyền bí.
"Em biết là anh đang thắc mắc chuyện gì đang xảy ra. Nhưng anh có thể sửa lại bức tường đó trước không ? Để người khác nhìn thấy cảnh này thì không hay đâu. " (Hera)
Người lên tiếng đầu tiên là Hera. Cô ấy vừa nói vừa chỉ vào lỗ hỏng trên tường mà tôi vừa gây ra.
Vì có tiếng bước chân đang chạy tới đây nên tôi lập tức dùng quyền năng của mình để sửa lại bức tường.
"Giờ thì an toàn rồi nên em có thể giải thích cho anh biết vì sao em xuống đây và chuyện gì đang xảy ra được không?" (Zeus)
Cô ấy không nói năng gì hết mà chỉ từ từ bước lại rồi vòng tay qua cổ và hôn tôi. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cô ấy đã luồn qua cửa miệng và đang nghịch ngợm khắp khoang miệng của tôi. Một lúc sau, khi cả 2 đã hết hơi thì cô ấy mới buông tôi ra.
"haa-haa... Vì có 1 tên chồng vô tâm nào đó bỏ đi biền biệt nên em phải đi kiếm hắn về để trị tội" (Hera)
"Vậy em tính làm gì với hắn sau khi tìm được ? " (Zeus)
" E-to... Tất nhiên là phải phạt rồi" (Hera)
Nói xong cô ấy biến ra một cái còng số 8 để còng tay tôi lại. Rồi cô ấy đẩy tôi xuống giường và ngồi lên đùi tôi. Cô ấy còn biến ra một cái nón cảnh sát và một cây Baton. Chỉ riêng bộ đồ lót tím ren của cô ấy là vẫn còn giữ nguyên.
"Mồ... Đừng có cho em ra rìa chứ" (Sakura)
Chợt một vòng tay khác ôm chầm lấy tôi từ phía sau. Đó là Sakura. Bộ đồ kimono mới cởi ra được một nữa đang che chỗ không cần che và phơi bày ra chỗ cần dấu đi. Sự trái ngược đó tạo nên nét quyến rũ riêng của Sakura. Khác xa với nét quyến rũ của Hera.
"Thằng em" của tôi đang biểu tình dữ dội trong quần. Cứ như thể nếu không thả nó ra bây giờ thì chắc chắn nó sẽ xé nát quần tôi mà chui ra vậy.
Biết rõ điều đó, Hera đẩy tôi nằm xuống giường rồi cởi phăng cái quần của tôi ra. Ngay lập tức "Thằng quỷ nhỏ" phóng ra và chui tọt vào miệng của Hera. Cô ấy không nói gì hết mà bắt đầu